Một trận chiến ở quảng trường trung ương, mau chóng thu hút sự coi trọng của các nước.
Quảng trường trung ương bị tàn phá vô cùng thảm, ở đây còn có mấy nghìn cỗ thi thể bị hút cạn sinh cơ, bất luận đặt ở đâu, đều là chuyện lớn ảnh hưởng thế giới.
Hơn nữa trận chiến đó xảy ra chưa lâu, trên mạng đã có video từ những người may mắn sống sót dùng điện thoại quay lại vào lúc đó.
Tuy vì tránh gây hoang mang dư luận, các nước đều đã khống chế những video này được phát tán, khiến người dân cảm thấy đây chẳng qua chỉ là một tin đồn thất thiệt.
Đương nhiên, các lãnh đạo của các nước đều rất rõ, đây là chuyện thật sự đã xảy ra.
Các nguyên thủ quốc gia đều căn cứ theo những video được tung ra trên mạng, cùng thông tin từ các cơ quan tình báo của các nước tra được mà mở hội nghị, bàn luận tính nghiêm trọng của chuyện này.
Bọn họ từ trong video xác nhận người gây ra cảnh tượng khủng khiếp ở quảng trường trung ương, chỉ là ba người nước C!
Ba người này đều có bản lĩnh thông thiên, dựa vào lực lượng nhục thân, bèn tạo thành lực phá hoại ngang ngửa với một quả bom hạt nhân loại nhỏ.
Điều này khiến tất cả mọi người đều có nhận thức mới về võ đạo nước C.
Tuy không thể chắc chắn ba người này tại sao lại đánh nhau ở quảng trường trung ương, nhưng bọn họ có thể chắc chắn, nước C nếu như phái cường giả đến nước của bọn họ như thế, trong tình huống không phòng bị, bọn họ chắc chắn sẽ bị đánh cho không kịp trở tay.
Trong lúc nhất thời, các nước xung quanh nước C đều trở lên hơi lo lắng, sợ ngày nào đó nước C gây ra sự bất ngờ cho bọn họ.
Dù sao cường giả phái ra khủng khiếp như thế, các nước căn bản không có cách điều tra, bọn họ tóm lại không thể mỗi một người nước C nhập cảnh tiến hành thẩm vấn được.
Cường giả như này, tuyệt đối còn cường đại hơn nhiều so với chuyện trực tiếp phóng một tên lửa.
Mà nước Sa rõ ràng sự thật ở quảng trường trung ương, càng đối với nước C sinh ra một loại sợ hãi khó tả.
Thống soái nước Sa thế nào cũng không ngờ người thần bí ông ta vô cùng tin người là vì để đoạt lực lượng sinh cơ của bọn họ.
Người hôm đó tham gia bữa tiệc, thần bí lập tức giết mấy nghìn người, đây tương đương với việc đánh thẳng vào nền kinh tế của quốc gia bọn họ, có vô số doanh nghiệp lớn rơi vào tình trạng không người lãnh đạo, cấp dưới chấp đoạt quyền lực.
Thống soái của nước Sa rất đau lòng, cảm thấy đây là trách nhiệm mà mình sơ ý gây ra, ngày hôm sau, liền từ chức Thống soái của mình.
Mà trận chiến ở quảng trường trung chính của nước C, bọn họ trước đó vậy mà còn định khiêu khích nước C, bây giờ nghĩ lại thật sự là ngu xuẩn.
Chuyện ở quảng trường trung ương ăn một gậy vào đầu, thức tỉnh tất cả quan chức cấp cao của nước Sa.
Sau khi bọn họ thương nghị thống nhất, cuối cùng quyết định cúi đầu xưng thần với nước C, không những cho nước C vô số chỗ tốt, hơn nữa còn tuyên bố với nước Sa, nếu có ai muốn ra tay với nước C, nước Sa sẽ lập tức cản ở trước.
Kết quả này là điều quan chức cấp cao của nước C không ngờ tới, ngay cả Phương Tôn cũng có hơi kinh ngạc, ông ta không hiểu Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh chẳng qua chỉ đi bắt một người thần bí, cuối cùng lại khiến nước Sa cúi đầu xưng thần, sự kinh hỷ này thật sự quá ông ta cũng không liên lạc được với hai người Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh, điều này khiến ông ta có hơi khẩn trương.
Ông ta vốn tưởng là nước Sa đã bắt hai người rồi, còn cố tình đi tìm nước Sa đòi người một lần.
Nhưng bên nước Sa bày tỏ bọn họ lúc đó chạy đến quảng trường trung ương, trên đất trừ xác khô, không có bất kỳ ai khác, bọn họ cũng không biết nơi khác.
Hơn nữa nếu như bọn họ thật sự bắt được Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh thì sẽ không chạy đến cúi đầu xưng thần rồi, mà dùng để đe dọa rồi.
Phương Tôn cảm thấy bên nước Sa nói có hơi đạo lý, nhưng tìm không được hai người Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh, bọn họ không thể yên tâm được, dù sao hai người này là đại công thần trong chuyện lần này.
Hơn nữa trị của Lâm Thanh Diện và Quý Trường Thanh, cho nên hai người bọn họ tuyệt đối không thể có bất kỳ sự mất mát nào.
Ông ta đã phái người đi tìm tung tích của hai người, bên phía nước Sa cũng bày tỏ sẽ phối hợp, nhất định sẽ trả hai người hoàn chỉnh cho nước C.
Nửa tháng sau.
Ngoại ô thành phố Merce, trong một trang viên tư nhân.
Lâm Thanh Diện từ trong phòng đi ra, sắc mặt còn hơi tái, nhìn ra được, thương thế trên người anh vẫn chưa có hồi phục hoàn toàn.
Có điều trải qua nửa tháng điều dưỡng, thân thể của anh cơ bản đã không có gì đáng lo ngại nữa, cảnh giới cũng đã vững chắc rồi.
Lúc này Quý Trường Thanh nhàn nhã.
Trang viên này là trang viên gia tộc Andre chuẩn bị cho Phi Nhi, trong nửa tháng này, thương.
Phi Nhi cũng tuân thủ lời hứa ban đầu, không có giao hai bọn họ cho bên quân đội nước C, hơn nữa cho bọn họ hoàn cảnh dưỡng thương rất tốt.
Hai người cũng không rõ chuyện xảy ra ở bên ngoài, không biết Phương Tôn đang phái người tìm bọn họ.
Lâm Thanh Diện đi đến chỗ Lâm Thanh Diện cách đó không xa, nơi này có một chiếc bàn ghế, anh trực tiếp ngồi trên ghế bên chiếc trong miệng ông ta hỏi được chuyện gì có giá trị không?” Lâm Thanh Diện nhìn Quý Trường Thanh hỏi một câu.
Người thần bí cũng được Phi Nhi mang đến trang viên này, khoảng thời gian này cũng thông qua một số loại thuốc giữ được tính mạng, Quý Trường Thanh sau khi thương thế phục hồi, liền bắt đầu tiến hành thẩm vấn hắn ta.
“Ông ta chết rồi, sáng nay đã tắt thở, lúc sống ông ta cũng nhàn nhạt mở miệng.
Lâm Thanh Diện sững người, không ngờ người thần bí này vậy mà chết rồi.
Có điều tên này ban đầu bị thương thành như thế, còn cho Con rối một nửa lực lượng sinh cơ, sau đó lại bị Lâm Thanh Diện phế tứ chi, có thể sống đến bây giờ, đã tính là một kỳ tích rồi.
“Bây giờ điều có thể chắc chắn là người này đến từ Thương Nguyên Giới, mục đích chính là mở ra một con đường nối liền Thương Nguyên Giới với trái đất, con đường này chỉ có thể để cao thủ Trúc Cơ đỉnh phong đi qua, Trúc Cơ đỉnh phong cũng chính là Hóa Cảnh đỉnh phong.”
“Cho nên ông ta mới dùng cách cướp đoạt tính mạng của người khác để đạt tới Thông Huyền Cảnh, cũng chính là cường giả Thần Cảnh mà chúng ta nói.”
“Ông ta chết rồi, người của Thương Nguyên Giới sẽ còn bình rồi.”
Sau khi nói xong, trên mặt Quý Trường Thanh lộ ra một tia cảm khái.
Lâm Thanh Diện nhìn Quý Trường Thanh, mở miệng hỏi: “Thương Nguyên Giới, rốt cuộc là nơi như nào? Nơi đó không thuộc trái đất sao?”
Quý Trường Thanh nhìn sang Lâm Thanh Diện, trong mắt lộ ra tia thần bí, sau đó lẩm bẩm: “Thay vì nói nơi đó không thuộc trái đất, không bằng nói nơi đó với vũ trụ này, căn bản giới này của chúng ta, mà đây chính là bí mật lớn nhất mà Chúng Thần Điện từ trước đến nay luôn thủ hộ.”