Chợt...Thất Lục đứng dậy.
-Khẩu súng này chỉ chứa tối đa được viên đạn. Hai viên kia trúng vào chân Hàn Nghi và Tiểu Kiều. Còn viên còn lại trúng vào người tôi,vậy có nghĩa là khẩu súng này thực sự đã hết đạn rồi! Thất Lục nói
-Cái gì!?! tên Mã Thượng vừa nói vừa loay hoay thử lại cây súng xem đã hết đạn chưa và thực sự nó không còn hoạt động được nữa
-Giờ chúng ta có thể phân thắng bại một cách công bằng rồi! Thất Lục nói
Theo tình trạng hiện giờ thì Thất Lục khó lòng mà thắng được...
Đây là một trận đấu không công bằng một chút nào! Thật sự không công bằng một chút nào! Tên chết bầm Thất Lục đó cam tâm hứng hết viên đạn vì chỉ muốn tôi được an toàn. Thất Lục nhìn trông thật đau đớn, máu của anh ta chảy ra không ngừng làm tim tôi như quặng thắt.
----------------------------------------------------------------------------------
Xin lỗi mọi người! Chap này mình làm hơi ngắn thật ra là vì bí ý tưởng đó mà! Hihi^_^