Dây cáp treo đối với Cố Tri Niên mà nói là một thách thức không nhỏ: dù sao trước đó mọi sự rèn luyện của cậu đều là chân đạp thực địa.
May mắn thay, Từ Dục tương đối bao dung đối với Cố Tri Niên, sau khi một lần nữa bởi vì hai chân lơ lửng mà Cố Tri Niên không thể diễn tả tốt thần thái biểu cảm của mình, Từ Dục hô một tiếng "Cắt", thầy phụ trách (*) vội vàng thả Cố Tri Niên xuống.
Sắc mặt Cố Tri Niên có chút tái nhợt, cho dù trang điểm tinh xảo cũng không che được. Hôm nay Phương Cầm cũng đi theo đoàn làm phim có chút không lo lắng bước tới: "Tri Niên, cậu có khỏe không?"
Cố Tri Niên cắn môi rồi lắc đầu. Cậu bước nhanh đến trước mặt Từ Dục, cúi đầu xin lỗi Từ Dục: "Xin lỗi đạo diễn Từ, tôi lại mắc lỗi rồi"
Thật ra tính tình của Từ Dục không phải là quá tốt, nhưng Cố Tri Niên là Hạ Lan Phục được ông lựa chọn, hơn nữa ngoại trừ cảnh ở trên không trung, những cảnh quay khác của Cố Tri Niên đều kiểm soát rất tốt.
Biết chuyện này đối với Cố Tri Niên mà nói có chút khó khăn, Từ Dục cũng không tỏ vẻ bất mãn: "Đi nghỉ ngơi một lát đi, nếu không thì ngày mai cậu có thể quay lại cảnh này."
"Đạo diễn Từ, cho tôi chút thời gian, tôi sẽ nhanh chóng thích ứng." Cố Tri Niên thành khẩn hứa hẹn. Từ Dục nhìn ánh mắt kiên định của Cố Tri Niên, lời từ chối đến bên miệng biến thành cái gật đầu: "Được, vậy chúng ta quay cảnh khác trước, cậu để thầy phụ trách chỉ dạy cho cậu thêm"
"Cảm ơn đạo diễn Từ!" Cố Tri Niên nói xong liền đi nói chuyện với thầy phụ trách vài câu. Thầy rất ít khi thấy Cố Tri Niên chủ động nỗ lực như vậy, không có lý do gì để không đồng ý.
Lấy lại tinh thần, truyền thụ cho Cố Tri Niên nhiều kỹ thuật, lại tận tâm tận lực trợ giúp Cố Tri Niên thích ứng với hai chân lơ lửng trên không từ trên xuống dưới. Hai người bận rộn hơn ba tiếng, Cố Tri Niên cuối cùng cũng tìm được bí quyết ổn định cơ thể và giữ thăng bằng, cũng thích nghi để hoàn thành cảnh diễn giữa không trung.
Lại một lần nữa nhận được ngón tay cái của thầy phụ trách, Cố Tri Niên cuối cùng cũng buông tha cho mình. Cậu chân thành cảm ơn thầy phụ trách, lễ phép khiêm tốn, vô cùng đáng yêu.
Thầy mỉm cười bảo Cố Tri Niên nghỉ ngơi một lát, còn mình thì đi tìm nước uống. Cố Tri Niên ngồi xuống ghế, Phương Cầm vẫn luôn ở bên cạnh Cố Tri Niên cũng ngồi xuống bên cạnh Cố Tri Niên: "Chị thấy, không nên gọi em là Cố Tri Niên, mà nên đổi tên thành Cố Chấp."
Cố Tri Niên nghiêng đầu cười tươi với Phương Cầm: "Em cảm thấy gọi Cố Chấp Niệm cũng không tồi."
Phương Cầm đưa tay gõ nhẹ lên trán Cố Tri Niên: "Em đó em đó – nếu toàn bộ giới giải trí đều có tính cách như em, tóc trên đầu những đạo diễn lớn này có lẽ sẽ nhiều hơn một chút."
Cố Tri Niên lại cười khẽ một tiếng: "Nếu cả làng giải trí đều như em, hôm nay chắc chắn em sẽ không được chọn."
"Ai nói? Em có biết không em đã khá hot rồi đó?" Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.
Cố Tri Niên "A" một tiếng: "Sao có thể?"
"Sao lại không?" Phương Cầm hỏi ngược lại lấy điện thoại ra, mở ra phần mềm truyền thông mạng xã hội. Lúc đầu bởi vì mong muốn cá nhân của Cố Tri Niên không muốn bại lộ thân phận, Phương Cầm chủ động đề xuất thay Cố Tri Niên quản lý tài khoản mạng xã hội, để cung cấp cho Cố Tri Niên sự bảo vệ cần thiết.
Cố Tri Niên bận rộn quay phim cũng không coi trọng việc này. Nhưng Phương Cầm mở trang chủ của phần mềm ra, trong gợi ý "Liên quan đến tôi" đã có biểu tượng "99+".
Cố Tri Niên lại gần, thấy Phương Cầm chuyển trang web sang trang hot search. Mấy chữ "Tác phẩm mới của Từ Dục" hiển thị rõ ràng ở vị trí thứ ba, hơn nữa còn ứng với biểu tượng "Bạo" tượng trưng cho nhiệt độ.
Cố Tri Niên vốn cho rằng Phương Cầm muốn cho cậu xem cái này, kết quả ngón tay Phương Cầm kéo xuống một chút. Cố Tri Niên tinh mắt nhìn thấy ba chữ "Hạ Lan Phục" ở vị trí thứ bảy, phía sau từ ngữ còn có một biểu tượng "Hot" nho nhỏ.
Phương Cầm ở trước mặt Cố Tri Niên điểm vào từ này, bức ảnh được yêu thích nhất là một bức ảnh định trang của được đăng trên tài khoản weibo chính thức của《Ngộ Tiên》. Dòng chữ kèm theo là: "Anh ấy có phải là nhân vật phản diện mà các bạn muốn thấy không? @Cố Tri Niên năm nay."
Cố Tri Niên nhìn mình trong ảnh, thiếu chút nữa không kịp phản ứng: "Cái này, chị Cầm? Đây là em sao?"
Phương Cầm trực tiếp đưa điện thoại di động cho Cố Tri Niên: "Em tự xem sẽ biết là ai."
Cố Tri Niên nhận lấy điện thoại di động, xác nhận ảnh trên bài viết chính là bóng lưng và khuôn mặt mà chuyên viên chụp ảnh cho cậu ngày đó - thì ra thần thái hôm đó của cậu là như vậy.
Cố Tri Niên nhếch môi, trượt màn hình nhìn xuống. Bình luận đầu tiên đến từ một cư dân mạng có tên mạng rất dài: "To gan! nhân vật phản diện gì chứ, đây rõ ràng là vợ của tôi!" Cố Tri Niên há miệng, không nhịn được đưa tay bấm vào hơn 400 phản hồi bên dưới, cơ bản tất cả đều là phản bác lại chủ bình luận, cũng nói Cố Tri Niên là vợ của mình.
Cố Tri Niên vội vàng thoát ra khỏi lầu một. Ánh mắt của cậu di chuyển xuống một lầu, lầu hai bình luận hơi hàm súc một chút: "Xinh đẹp như vậy lại diễn nhân vật phản diện, không sợ khán giả tam quan đi theo ngũ quan sao? Không nói nữa, tết này tôi muốn ra rạp chiếu phim khuyên nhân vật phản diện cải tà quy chính, về nhà làm vợ của tôi [đầu chó.jpg]."
"..." Cũng không hàm súc cho lắm. Cố Tri Niên có chút xấu hổ nhìn xuống, lượt like ở các bình luận dưới không nhiều bằng phía trên, nhưng phần lớn là khen Cố Tri Niên đẹp, hoặc là biểu đạt sự tò mò đối với Cố Tri Niên.
"Thế nào? Chị không lừa em chứ?" Phương Cầm ở bên cạnh nhìn lỗ tai hơi đỏ lên của Cố Tri Niên, cười khẽ hỏi.
Cố Tri Niên có chút ngại ngùng cười cười: "Cư dân mạng thật nhiệt tình."
"Còn có người càng nhiệt tình đây này!" Phương Cầm nói xong đưa tay nhấn trên màn hình vài cái, nhảy đến giao diện bên trong trang chủ blog của Cố Tri Niên.
Avatar của Cố Tri Niên chính là tấm ảnh định trang kia, nội dung blog cũng chỉ là đăng lại các bài viết quảng cáo có liên quan đến từ tài khoản chính thức của bộ phim.
Đó chỉ là một tài khoản mới, số lượng fan đã vượt quá năm vạn (50.000 fan).
Phương Cầm mở khu bình luận sau khi Cố Tri Niên chia sẻ, bên trong xuất hiện những bình luận còn nhiệt tình hơn cả lúc nãy, càng khiến Cố Tri Niên cảm thấy mặt nóng hơn ——
Ngay cả tên con cũng đã nghĩ ra rồi là cái quỷ gì thế!