Nhĩ Nhã: Xin hỏi tên của bạn? (hưng phấn a hưng phấn, người thật đẹp hơn trong ảnh nha)
Tiểu Bạch: (liếc mắt) Miêu Nhi, cậu xem trước xem MC có phải có vấn đề rồi không?!
Triển Chiêu: (quan sát) Cô ta bây giờ đang ở trạng thái sát vách ~~ Chúng ta cố gắng làm cô ta phân liệt luôn đi
~~ Tiểu Bạch: Được!
Hai tay nắm lại.
Nhã Nhã đáng thương: Đổi người được không
Cả hai: Không đổi!!
Nhĩ Nhã: -口- Hai người xấu tính a ~~ Tên?
Tiểu Bạch: Nói nhảm vừa thôi!
Nhĩ Nhã: Được… được ~~ (Dè dặt nhìn Triển Chiêu, anh?)
Triển Chiêu: (vỗ vỗ vai MC) Triển Chiêu.
Nhĩ Nhã: (kinh) Khẳng định anh không thôi miên hay ám thị người ta chứ
Triển Chiêu: (cười) Không
Nhĩ Nhã: T___T Làm sao giờ? Như thế này đến lúc hết sẽ thực sự phân liệt mất
~~ Tiểu Bạch: Cô xong chưa hả?? Câu tiếp!!
Nhĩ Nhã: Tuổi?
Tiểu Bạch: ……
Triển Chiêu: (giành đáp) Tôi lớn hơn cậu ta một ngày!
Nhĩ Nhã: -口- Chuyện đó ~~ Cụ thể? Là bao nhiêu?
Triển Chiêu: (cười) Lớn hơn cậu ta một ngày!
Nhĩ Nhã: (dè dặt liếc Tiểu Bạch) Còn anh??
Tiểu Bạch: …… Cậu ta lớn hơn tôi một ngày.
Nhĩ Nhã: …… (chỉ) Thế sao không bảo anh nhỏ hơn anh í một ngày
Tiểu Bạch: (đá) AI CẦN CÔ LO
~~ Nhã Nhã: NHA
~ (vang vọng, trở thành chấm trắng)
Nhĩ Nhã: Giới tính? (ráng sức bò lại)
Tiểu Bạch: Cô nhìn không ra hả?
Nhĩ Nhã: (chăm chú) ~~ Ra tám múi ~~ Thực muốn xem rõ hơn… (lau lau mũi)
Khán giả: Nhã Nhã, giờ mới câu hỏi thứ ba a ~~ Bây giờ đã bắt đầu mất máu, đến cuối cùng thì làm sao??
Nhĩ Nhã: (giãy dụa) Đừng kéo ta ~~ Ta muốn xem cơ bụng của Tiểu Bạch
~~ Triển Chiêu: …… (mỉm cười nhìn Khán giả) Thả cô ta đi.
Khán giả: (ngây ngốc tập thể, buông tay…)
Nhã Nhã phi đến.
Chiêu Chiêu nâng cước đá
Nhã Nhã: NHA
~ (vang vọng, trở thành chấm trắng)
Nhĩ Nhã: Xin hỏi tính cách của bạn thế nào?
Tiểu Bạch: Hoàn hảo hoàn mỹ
~~ Nhĩ Nhã: … Rét… Hai anh em một dạng!!
Triển Chiêu: Tốt.
Nhĩ Nhã: ……… Gần mực thì đen a
Nhĩ Nhã: Bạn thấy tính cách đối phương thế nào?
Tiểu Bạch: Hoàn hảo hoàn mỹ
~~ Triển Chiêu: Vô cùng tốt.
Nhã Nhã: … Trời ạ ~~ Trời ạ ~~ Lưỡng tình tương duyệt nữa sao??
Tiểu Bạch: Chỉ có điều tôi tốt hơn một chút.
Triển Chiêu: Tôi mới tốt hơn
~~ Tiểu Bạch: Tôi hơn.
Triển Chiêu: Tôi hơn.
Nhĩ Nhã: Khụ khụ ~~ Nơi công cộng, xin chú ý liếc mắt đưa tình
Nhĩ Nhã: Hai người gặp nhau bao giờ? Ở đâu?
Tiểu Bạch: Từ lúc sinh ra, trong bệnh viện.
Triển Chiêu: Trong bệnh viện, sau khi sinh ra một ngày.
Nhã Nhã: Chuyện kia, rõ ràng, ai cũng biết anh lớn hơn anh í một ngày, không cần phải nhấn mạnh nhiều lần thế đâu!!
Nhĩ Nhã: Ấn tượng đầu tiên về đối phương?
Tiểu Bạch: Quên rồi.
Triển Chiêu: Sao mà nhớ được?!
Nhĩ Nhã: …… Ai lại viết ra thế có bao giờ?! …….
Nhĩ Nhã: Thích điểm nào nhất ở đối phương?
Tiểu Bạch: Toàn bộ
Triển Chiêu: ………… Khụ khụ………
Nhĩ Nhã + Tiểu Bạch: (dựng thẳng lỗ tai) Ồ mố??
Triển Chiêu: Tôi nói rồi mà, các người không nghe thấy thôi!! /////
Nhĩ Nhã: Ghét điểm nào nhất ở đối phương?
Tiểu Bạch: Không có
~ Triển Chiêu: ………… Khụ khụ………
Nhĩ Nhã + Tiểu Bạch: Lại nữa!!
Triển Chiêu: (đỏ mặt) Tai các người không tốt.
Nhĩ Nhã: Bạn thấy đối phương với mình có hợp không?
Tiểu Bạch: Hợp lắm.
Nhĩ Nhã + Tiểu Bạch: (giành trước) Không được “khụ khụ” nữa.
Triển Chiêu: …… Hoàn hảo……
Nhĩ Nhã: Bạn gọi đối phương thế nào?
Tiểu Bạch: Nhiều lắm, thường thì gọi là Miêu Nhi, hoặc liên quan đến mèo.
Triển Chiêu: Tiểu Bạch, Ngọc Đường, hoặc liên quan đến chuột.
Nhĩ Nhã: (gật đầu) Câu trả lời rất thông minh
Nhĩ Nhã: Muốn đối phương gọi mình là gì?
Tiểu Bạch: Tình yêu ơi
~~ Triển Chiêu: Câm miệng ~~ Không cho nói!!
Nhĩ Nhã: (kéo kéo áo Miêu Miêu) Còn anh??
Triển Chiêu: (đỏ mặt) ……… Khụ khụ.
Nhĩ Nhã: (lăn lộn) Cho iem nghe cho iem nghe
~ Tiểu Bạch: (ôm lấy con Mèo) Không sao, ở chỗ không ai thì chỉ gọi cho tôi nghe thôi ~~ chụt
~~ Khán giả: Nhã Nhã nàng chảy máu mũi nữa kìa!!
Nhĩ Nhã: Nếu ví đối phương với động vật, bạn thấy đối phương là con gì?
Tiểu Bạch: Mèo.
Triển Chiêu: Chuột.
Nhĩ Nhã: Điểm ấy hình như từ trước tới nay chưa từng thay đổi
~~.
Nhĩ Nhã: Nếu muốn tặng một món quà cho đối phương, bạn sẽ chọn tặng gì?
Tiểu Bạch: Bản thân.
Triển Chiêu: Nguyên bộ dụng cụ làm bếp.
Nhĩ Nhã + Tiểu Bạch: (khinh bỉ) Là tự tặng mình ấy
Đồ mèo tham
~~.
Nhĩ Nhã: Bản thân muốn được tặng gì?
Tiểu Bạch: Cậu ta.
Triển Chiêu: ……… Cậu ta… để tôi lái xe.
Nhĩ Nhã + Tiểu Bạch: Ồ mố??
Tiểu Bạch: Miêu Nhi, độ hấp dẫn của tôi không bằng một cái xe??
Triển Chiêu: …… Cho đến giờ cậu vẫn chưa cho tôi lái xe.
Tiểu Bạch: (tháo cúc áo) Tôi biết rồi, cậu chắc chắn chưa nhìn rõ tôi, tôi cho cậu xem
Khán giả + Nhã Nhã: Wow wow
Wow wow
~~ Triển Chiêu: (phi lại kéo màn xuống) Không được cởi!! Cậu bị cuồng khỏa thân a!! Không được cho các cô ấy nhìn!!
Khán giả + Nhã Nhã: Gì
??
Tiểu Bạch: Miêu Nhi, cậu quả nhiên không cam lòng để tám múi cho người khác thấy
(phi lại)
Triển Chiêu: Nha
~~ Khán giả + Nhã Nhã: Tiểu Bạch làm tốt lắm! Khăn giấy! Mau đưa khăn giấy đây!!!
Nhĩ Nhã: Từng bất mãn với đối phương chưa? Thường là về chuyện gì?
Tiểu Bạch: Cơ bản thì không có, nếu có thì là chuyện không để tôi làm.
Triển Chiêu: … >
Nhĩ Nhã: Bạn có tật xấu gì?
Tiểu Bạch: Không có!
Triển Chiêu: Chưa tìm ra!!
Nhĩ Nhã: ………… Ai……… Chẳng lẽ là phu thê (à không, phu phu) trong truyền thuyết tương trợ nhau??
Nhĩ Nhã: Tật xấu của đối phương?
Tiểu Bạch: Hay xấu hổ!!
Triển Chiêu: Trêu hoa ghẹo nguyệt!!
Tiểu Bạch: (kinh ngạc) Tôi nào có??
Triển Chiêu: Trêu hoa ghẹo nguyệt!!
Tiểu Bạch: Không có!!
Triển Chiêu: Cậu có!
Tiểu Bạch: Không có!
Khán giả: (gạt lệ cho nhau) ~~ Tình cảm của họ thật tốt!!
Nhã Nhã: Chú ý bầu không khí trường quay!!! Cho đậu hũ nhưng không cho liếc mắt đưa tình!!
Khán giả: pia
~.
Nhĩ Nhã: Đối phương làm gì sẽ khiến bạn không hài lòng?
Tiểu Bạch: Không cho tôi làm!!
Triển Chiêu: Cậu nhất định phải nói cái chữ kia thì cả đời cũng đừng hòng!!
Tiểu Bạch: -O- Không nói thì được sao??
Triển Chiêu: (đỏ mặt) Bỏ đi!!
Tiểu Bạch: (cọ a cọ) Bao giờ a??
Nhã Nhã: (ngồi thẳng) Bỗng dưng muốn biết!!
Khán giả: Nhã Nhã, máu mũi!!
Nhĩ Nhã: Bạn làm chuyện gì sẽ khiến đối phương không hài lòng?
Tiểu Bạch: Nhất định muốn chuyện kia
~~ Triển Chiêu: Không cho hắn chuyện kia
~~ Khán giả + Nhã Nhã: Đến tột cùng là chuyện gì??
Tiểu Bạch: (túm áo mỗ Nhã, hoảng a hoảng) Còn không phải tại cô!! Mau để chúng tôi H!!!!!
Triển Chiêu: Không được nói chữ kia!!
Nhĩ Nhã: Quan hệ của các bạn đến mức độ nào rồi?
Tiểu Bạch: Thiếu một bước nữa thì qua cửa!!
Triển Chiêu: Không tồi
~ (đỏ mặt)
Nhã Nhã: (lau nước miếng) KA~WA~IIIIII
~.
Nhĩ Nhã: Lần đầu hai người hẹn hò ở đâu?
Tiểu Bạch: Bệnh viện, vừa sinh ra.
Triển Chiêu: Sau khi sinh ra một ngày, bệnh viện.
Nhã Nhã: ……… Đây là nhược điểm của thanh mai trúc mã!!
Nhĩ Nhã: Khi đó bầu không khí ra sao?
Tiểu Bạch: Không biết.
Triển Chiêu: Không nhớ.
Nhã Nhã: …………….
Nhĩ Nhã: Khi đó đã tiến triển đến mức nào rồi?
Tiểu Bạch: ……… Đến mức nào á?? Đồng sàng cộng chẩm!!
Khán giả + Nhã Nhã: Ồ mố??
Triển Chiêu: (nện Tiểu Bạch) Cậu đừng có nói chuyện sâu xa thế được không?! Là đang cùng nằm trên giường trẻ con!!
Khán giả + Nhã Nhã: ……. (im)…… Làm gì trên giường??
Triển Chiêu: (bực) Ngủ!!
Khán giả + Nhã Nhã: … Đang YY
~ Triển Chiêu: >
Nhĩ Nhã: Bình thường hay hẹn nhau ở đâu?
Tiểu Bạch: S.C.I., ở nhà.
Triển Chiêu: Hình như lúc nào cũng ở cùng nhau.
Khán giả + Nhã Nhã: ……. Tình cảm thật tốt!!
Nhĩ Nhã: Bạn sẽ chuẩn bị thế nào cho sinh nhật đối phương?
Tiểu Bạch: Năm nào chuẩn bị cũng giống nhau.
Triển Chiêu: Ừ, đều đợi qua mười hai giờ cùng nhau.
Khán giả + Nhã Nhã: ……. Rớt lệ… Quá hạnh phúc a
Cảm động lòng người a
~~ Tiểu Bạch: Miêu Nhi, năm nay chúng ta làm khác một chút nhé?
Triển Chiêu: (ngơ ngác) Khác gì?
Tiểu Bạch: Chúng ta làm một chuyện thú vị. (chú ý thanh điệu cùng ngữ âm)
Triển Chiêu: (ngơ ngác) Được……
Khán giả + Nhã Nhã: …… Miêu Miêu mắc lừa rồi!!!
Chờ mong –ing.
Nhĩ Nhã: Ai là người tỏ tình?
Tiểu Bạch: …… Tôi……
Triển Chiêu: ……. Cậu ta……
Khán giả + Nhã Nhã: …… HC quá đáng yêu a
~ (HC là chi?)
Nhĩ Nhã: Bạn thích đối phương đến mức độ nào?
Tiểu Bạch: Cậu ấy so với tính mạng còn quan trọng hơn!
Khán giả + Nhã Nhã: Vỗ tay!! Tiểu Bạch nói quá chuẩn!!
Triển Chiêu: … Rất thích…
Khán giả + Nhã Nhã: Trời ạ ~~ Chúc mừng Tiểu Bạch ~~ Đường tình của anh bằng phẳng hơn ông anh ~~ Anh trai anh mới gọi là gai bụi phủ kín
Nhĩ Nhã: Vậy thì, bạn có yêu đối phương không?
Tiểu Bạch: Yêu.
Triển Chiêu: … Yêu.
Khán giả + Nhã Nhã: Tung bông tung bông
~.
Nhĩ Nhã: Đối phương sẽ nói gì khiến bạn thấy không thể cự tuyệt?
Tiểu Bạch: Cậu ta nói gì tôi cũng không thể cự tuyệt.
Triển Chiêu: … Tôi cũng vậy…
Khán giả + Nhã Nhã: O_O
~ Tiểu Bạch: Vậy sao cậu cứ không cho tôi chuyện kia??
Triển Chiêu: Chuyện kia không tính!!
Tiểu Bạch: >
Nhĩ Nhã: Nếu bạn nghi ngờ đối phương đổi lòng, bạn sẽ làm gì?
Tiểu Bạch: Không có cả năng!!
Triển Chiêu: Không có khả năng.
Khán giả + Nhã Nhã:
Gạt lệ
Bầu không khí a, chú ý bầu không khí!!
Nhĩ Nhã: Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng không?
Tiểu Bạch: Đã bảo không có khả năng rồi mà! Ai dám hỏi nữa tôi đập.
Nhã Nhã: Nha
~ Triển Chiêu: (tiến lại vỗ vỗ Nhã Nhã) Ai bảo cô nói bậy nỏi bạ.
Khán giả: Nhã Nhã, cẩn thận bị thôi miên đấy!!
Nhã Nhã: Nha
~.
Nhĩ Nhã: Nếu đối phương trễ hơn một tiếng, bạn sẽ làm gì?
Tiểu Bạch: Tìm.
Triển Chiêu: … Thường là cậu ấy chờ tôi.
Tiểu Bạch: (xoa đầu) Không sao!!
Khán giả + Nhã Nhã: Tiểu Bạch, mèo là không thể sủng a!! Phải dạy dỗ
~~.
Nhĩ Nhã: Bạn thích nhất bộ phận nào trên cơ thể đối phương?
Tiểu Bạch: Ừm, mặt thì ưa nhìn, vóc dáng cũng đẹp!! Tôi thích tất!!
Khán giả + Nhã Nhã: (cầm khăn giấy) Vóc dáng đẹp chỗ nào, xin miêu tả cụ thể một chút!!
Tiểu Bạch: Được, eo rất nhỏ nhá, chân cũng rất dài, còn cả tiểu PP
~ Triển Chiêu: …>
Tiểu Bạch + Nhã Nhã: Wow wow
Wow wow
Tiểu Bạch: Miêu Nhi thích a, tôi cho cậu xem liền!!!
Khán giả + Nhã Nhã: Nha a
~ Camera!!!
Triển Chiêu: …