Những câu chuyện nhỏ tác giả đăng trên Weibo
.
Cố Văn Hi lại muốn xem phim kinh dị, cũng muốn kéo Đỗ Vân Nghiên xem cùng.
Đỗ Vân Nghiên: "Anh không có hứng."
Cố Văn Hi: "Anh xem với em đi mà QAQ"
Đỗ Vân Nghiên: "Tại sao chứ?"
Cố Văn Hi: "Em xem một mình thì sợ lắm."
Đỗ Vân Nghiên: ".......!Cũng được."
Vậy nên hai người xem bộ phim Hàn 《 Nhân, hình, sư 》.
Lúc đi ngủ, Đỗ Vân Nghiên nhích lại gần Cố Văn Hi.
Cố Văn Hi: "Anh xích lại gần em làm gì?"
Đỗ Vân Nghiên: "Không phải em thích ôm anh ngủ sao?"
Cố Văn Hi: "Hôm nay em thấy hơi nóng."
Đỗ Vân Nghiên: "Vậy thôi." Sau đó chui ra khỏi cái ôm của cậu, nằm mãi mà vẫn không ngủ được.
Cố Văn Hi: "Vân Nghiên à, anh sợ hả?"
Đỗ Vân Nghiên: "Em mới sợ đó."
Cố Văn Hi: "Vậy sao em thấy anh đang run vậy?"
Đỗ Vân Nghiên: "Có đâu, là em đang run thì có."
Cố Văn Hi nhích lại gần, ôm anh vào lòng, dịu dàng ghé vào tai anh: "Sao rồi, còn sợ nữa không?"
"Đã nói là anh không sợ mà." Đỗ Vân Nghiên vùng vẫy một hồi thì phát hiện sức của Cố Văn Hi rất lớn, dứt khoát quay qua ôm lấy eo của cậu, "Nhưng mà nếu em sợ thì có thể ôm anh."
Chúng ta vẫn không biết hôm đó rốt cuộc ai mới là người sợ hãi
.
Kỳ nghỉ tiết Thanh Minh, Lục Duẫn Sơ đến nhà trọ dân đưa cho Đỗ Vân Nghiên một cái máy pha cà phê.
Đỗ Vân Nghiên rất thích làm cà phê nhưng không thích uống, mấy ly cà phê làm xong đều đưa cho Cố Văn Hi uống hết.
Trước đây Cố Văn Hi chỉ uống một ngày một ly, còn bây giờ là mấy ly, ban đêm đặc biệt tỉnh táo, không thể ngủ được.
Một đêm nào đó bọn họ vừa nấu xong một nồi cua đồng ngọt ngào, Đỗ Vân Nghiên đã buồn ngủ, thế nhưng Cố Văn Hi vẫn vô cùng hưng phấn.
"Sao em còn chưa ngủ nữa?"
"Do uống cà phê nhiều quá......!Hay anh ngủ trước đi?"
Nhưng mà cậu cứ lật người nên Đỗ Vân Nghiên cũng không ngủ được, cuối cùng dứt khoát trò chuyện với cậu tới hơn nửa đêm.
Ngày hôm sau, xế chiều Đỗ Vân Nghiên bắt đầu làm cà phê, rốt cuộc Cố Văn Hi cũng không giải quyết mớ dư thừa đó giúp anh nữa.
---
Toàn văn hoàn.