Cố Tương bụm mặt, trêu chọc nói: “Đại ca, tranh này thật đẹp, em không dám nhìn!”
“Em phải thói quen!” Cố Mạc độ lượng nói xong, bước đi về phía nhà ăn, ngồi xuống uống cháo.
Cố Tương buông tay ra, khinh thường hừ một tiếng, rồi tiếp tục uống cháo: “Đại ca đây là hận không thể để tất cả mọi người trên khắp thế giới này ghen tị anh.”
Khóe môi Cố Mạc lặng lẽ nhếch lên, trong con ngươi kiêu ngạo hiện lên ý cười.
“Chú, chú thực sự cảm thấy khủng hoảng?” Tiếu Nhiễm cắn thìa, nghịch ngợm nhìn Cố Mạc. Người đàn ông này nói dối mặt cũng khộng đỏ, da mặt không phải dày bình thường.
“Em thực sự cho rằng anh đang ghen tị với cái tên Ninh Hạo kia?” Vẻ mặt Cố Mạc lãnh khốc, lạnh lùng hừ một tiếng, “Ở trong mắt của tôi hắn bất quá chỉ là một đứa nhỏ! Không hề uy hiếp!”
“Đối với chú cũng là đứa nhỏ.” Tiếu Nhiễm cố ý kích thích Cố Mạc. Hừ! Anh đẹp trai lại nhiều tiền như vậy, không biết có bao nhiêu người phụ nữ vây quanh.
“Còn không nghiêm túc uống cháo thật tốt?” Cố Mạc trừng mắt liếc nhìn Tiếu Nhiễm một cái, tràn ngập tính uy hiếp nhéo cô một phen.
“Không thể! Nghĩ đến cái người bác sĩ kia, trong lòng tôi không thoải mái?” Tiếu Nhiễm bĩu môi, làm nũng nói.
“Loại phụ nữ này rất nhiều, em phải không thoải mái với lần lượt từng người?” Cố Mạc không biết vì cái gì, muốn giải thích với Tiếu Nhiễm.
“Không!” Tiếu Nhiễm cúi đầu, bắt đầu chuyên tâm uống cháo.
Hôm nay cô làm sao vậy?
Thế nhưng ghen tị tranh đoạt với những người phụ nữ của Cố Mạc.
Cô bất quá chỉ là người phụ nữ tạm thời mà Cố Mạc lấy, người phụ nữ này nếu không có ý nghĩa với Cố Mạc, cô ta cũng không nhiều kém với Cố Mạc như thế.
Người phụ nữ mà Cố Mạc vẫn luôn bận tâm niệm đó chính là Tưởng Y Nguyên.
Cố Mạc nhu nhu đỉnh đầu Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói: “Không nên suy nghĩ bậy bạ. Tôi cũng không hái hoa bắt cỏ.”
“Vậy lấy lại chứ?” Tiếu Nhiễm nhỏ giọng hỏi.
Tổng tài lớn giống như anh, cô gái chủ động tấn công sẽ không ít.
“Lấy lại! Em sao không?” Cố Mạc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, “Miễn cưỡng nhận.”
“Chú có biết tôi nói chính là ai?” Tiếu Nhiễm dùng sức ở dưới bàn liếc nhìn Cố Mạc một cái. Tuy rằng anh không thương cô, chỉ là anh đã cưới cô, sẽ không thể phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác, tuyệt đối không được! Cô sẽ không vui! Rất không thích!
“Em cảm thấy em không thỏa mãn được tôi?” Cố Mạc nhìn thoáng qua dáng người nhu mì xinh đẹp của Tiếu Nhiễm, mị hoặc thấp giọng hỏi.
Mặt Tiếu Nhiễm đỏ lên.
Ba ngày trước cô vẫn là một thiếu nữ khờ dại thuần khiết, ở cùng một chỗ với anh, lỗ tai của cô đều nhanh bị nhiễm tối tăm.
Tuy rằng Cố Tương không nghe rõ đại ca và Tiếu Nhiễm nói chuyện, chỉ là sau khi nhìn thấy Tiếu Nhiễm đỏ mặt, cũng đoán được nội dung cuộc nói chuyện rất mờ ám, cô không dám nghe.
Cô lặng lẽ nằm úp sắp bên tai bà nội nói: “Xem ra cuộc sống vợ chồng rất hài hòa.”
Bà nội cố thoải mái cười to: “Lúc nào mới tốt! Tiếu Nhiễm, hai đứa không có tránh thai chứ?”
Đột nhiên bị bà nội hỏi, dọa Tiếu Nhiễm nhảy dựng, cái thìa trong tay bị rơi xuống bàn.
Cô hồng mặt trừng mắt Cố Mạc. Khi bọn họ cùng một chỗ, hình như cô chưa có tránh thai.
“Từ hôm nay cũng đừng tránh thai, nhanh chóng sinh cho ta một đứa chắt trai mũm mĩm. Cố Mạc cũng trưởng thành.” Bà nội cố nói sang sảng.
Tiếu Nhiễm đạp Cố Mạc một cái, ý bảo anh nói chuyện.
Hai bọn họ trong lúc đó không phải hai người yêu nhau mới kết hợp, sao có thể có đứa nhỏ?
Sang năm khi ly hôn, đứa nhỏ theo ai?
Cô rất thích trẻ con, tuyệt đối không chịu được cảnh chia lìa với đứa nhỏ.
Cố Mạc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, con ngươi nheo lại, thản nhiên cười nói: “Có liền sinh. Bà nội việc này không thể gấp.”
Đây tính là trả lời cái gì?
Tiếu Nhiễm dùng sức nhéo Cố Mạc ở dưới bàn một cái: “Phải sinh tự anh sinh!”
Cô quyết định, về sau cho dù Cố Mạc có hấp dẫn cô như thế nào, anh không mang bao cô tuyệt đối không cho anh bính cô!
Truyện convert hay : Ta Công Pháp Toàn Dựa Nhặt