Editor: Quỷ Quỷ
Trác Liệt dẫn mẹ vào phòng bệnh, nhìn thấy Tiếu Bằng Trình đang bón thuốc cho Hoắc Tra Bố, lập tức tươi cười vui mừng.
Xem ra mẫu thuẫn đã được hóa giải.
“Dượng, hôm qua dượng ngủ ở đâu?” Trác Liệt đi đến bên Tiếu Bằng Trình, quan tâm hỏi.
“Dượng ngủ ở dãy ghế ngoài hành lang.” Tiếu Bằng Trình đón lấy cốc nước Hoắc Tra Bố đưa ra, xoay người thản nhiên nở nụ cười, “Bên ngoài tuyết rơi lớn như vậy, mọi người sao lại đến đây?”
“Mẹ cháu lo lắng…..nên bắt cháu đưa đến đây.” Trác Liệt nhìn thoáng qua Hoắc Tra Bố, thật thận trọng thấp giọng trả lời. “Ông cháu cái gì cũng tốt, chỉ là tính tình nóng nảy.
Hoắc Tra Bố dùng sức ho khan một tiếng.
Trác Liệt hiền lành nở nụ cười:”Ông, cháu nói không sai chứ?”
“Tiểu tử thối!” Hoắc Tra Bố hừ một tiếng.
Bác Ngạn cởi áo khoác, ngồi bên giường bệnh, cười hỏi:”Bác cả hôm nay cảm giác thế nào ạ?”
“Ta không sao! Tuyết lớn như vậy, đường núi khó đi. Các con xuống núi làm gì?” Hoắc Tra Bố không đồng ý nói.
A Khố phủi tuyết trên người, chân chất nói:”Hai ngày nay bọn con lo chuyện trong nhà, không đến đây thăm bác, không thấy yên tâm. Con nghe Trác Luân Bố nói…vợ của em rể đến đây khóc lóc om sòm, bác đừng tức giận quá mà hại đến thân thể.”
“Bác không tức giận! Nếu cô ta còn dám tới, bác sẽ một cước đá cô ta sang Nam Cực!” Hoắc Tra Bố nghiêm mặt nói. Nghĩ đến con gái bả bối vì sự tồn tại của người đàn bà đó mà thương tâm, đúng là hồ ly tinh.
“Con đã cảnh cáo cô ta. Cô ta sẽ không dám đến đâu ạ.” Tiếu Bằng Trình nhanh chóng trấn an Hoắc Tra Bố, sợ ông lại tức giận.
Cố Mạc tuy rằng không nói, nhưng ông biết anh có thể mời được chuyên gia từ B thị khó khăn như thế nào, ông không thể để cho Cố Mạc uổng công. Ông cũng hi vọng sức khỏe của ba vợ có thể bình phục, ít nhất có thể sống lâu thêm vài năm, để cho ông thay Nhã Lam tận hiếu.
“Em rể, cậu cũng thật là, sao lại nói cho cô ta biết chuyện bác cả đang nằm viện?” Bác Ngạn không hài lòng nhìn Tiếu Bằng Trình.
Bọn họ để Trác Luân Bố đi A thị, chỉ là muốn đưa Tiếu Nhiễm đến đây để cho bác cả vui vẻ. Cũng ngờ lại lôi thêm hai người chỉ nghe tên cũng làm cho người ta bực bội đến đây.
“Là con không chu đáo.” Tiếu Bằng Trình không vì mình mà biện minh, thành khẩn nhận lỗi.
Ông không ngờ Dương Nguyệt Quyên lại mang theo Tiếu Lạc chạy đến Hắc Hà gây rối. Đây là sai lầm của anh.
“Quên đi! Chuyện cũng đã xảy ra rồi, ai đúng ai sai cũng không có ý nghĩa gì.” A Khố ngăn lại sự bất mãn của vợ. “Chúng ta sau này hẵng nói đi. Sức khỏe của bác cả khang phục mới là quan trọng nhất.”
Bác Ngạn thở dài, nhỏ giọng than thở:”Đưa được Tiếu Nhiễm đến đây sớm hơn thì tốt rồi.”
Người bác cả muốn gặp là Tiểu Nhiễm, cũng không bao gồm cả Tiếu Bằng Trình. Nếu ông không đến, thì cái loại hồ ly tinh phá hoạt gia đình người ta cũng sẽ không chạy đến đây. Lỡ như chọc giận đại bá, bọn họ thật sự là mất nhiều hơn được.
Tiếu Bằng Trình nghe Bác Ngạn nói, lâm vào trầm mặc.
“Mẹ, là Dương Nguyệt Quyên muốn tới, không có liên quan đến dượng. Trước đó Dượng cũng không biết.” Trác Liệt chạy nhanh đến dỗ dành mẹ mình. Tuy rằng anh có chút bất mãn với Tiếu Bằng Trình, nhưng anh cũng nhận ra Tiếu Bằng Trình thực sự biết lỗi. Người đàn ông này đã làm nhiều chuyện không tốt thành viên trong gia đình bọn họ, nhưng không thể thừa nhận là bởi ông quá yêu cô họ.
“Nhưng, lúc An Ba còn sống cậu ta đã không quý trọng cô ấy, lại có con với con hồ ly tinh kia. An Ba chắc rất tức giận!” Bác Ngạn đứng trên lập trường của người phụ nữ, tức giận nói.
Tiếu Bằng Trình thật cẩn thận nhìn thoáng qua ba chồng, nhẹ giọng giải thích:”Nhã Lam hẳn là không biết.”
Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Tôn