Sabata Saga Other Sides

chương 11: alex và lhan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh… đang làm gì vậy?” tôi nhìn Alex mà không dám tin thứ mình đang thấy và nghĩ đến.

“Hóng xem ngươi làm ăn tới đâu.” Anh ta nhún vai với cái cặp kính viển vọng trong tay.

“Ngươi làm thế mà được à, phù thủy!”

Sabata ức chế mà phi thẳng tới vung kiếm tới Alex.

KENG

“Huh!?”

Thanh trường kiếm vốn đã nứt giờ bị gãy làm hai và mũi kiếm rời xuống nến đất. Gã Spirit định thần lại mới thấy Alex đang cầm một cây rìu tay (handaxe) mà xoay nó vòng vòng.

“Kiếm dởm thế kia thì đừng hy vọng nó chạm nổi ta đâu, punching ghost.” Artisan đó xoay rìu rồi kề lưỡi handaxe ngay cổ Sabata.

“Bình tĩnh lại đi, Sabata!” tôi lên tiếng can thiệp trước khi gã hiệp sĩ làm gì tồi tệ hơn cũng như khiến tôi ăn hành theo!

“Coi nào, đây chỉ là một bài kiểm tra thôi.” Alex cất rìu tay vào túi rồi nhún vai

“Ngươi bỏ mặc bọn ta thế mà gọi là kiểm tra à!?” Sabata nói hằn học.

“Ta muốn xem khả năng ứng biến các ngươi xa đến đâu khi đã có đủ sức mạnh của một kẻ tầm thường, bởi dù các ngươi có chết thì ta vẫn hồi sinh được thôi.” Alex nói với sắc mặt ngừng đùa cợt.

Tôi không thể phản bác gì, bởi tôi mường tượng được phần nào khả năng của anh ta hoàn toàn là có thể. Thêm nữa, anh ta rất tự tin và có khả năng đúng nghĩa chứ không phải là kẻ chỉ biết bóc phét.

“Thêm nữa việc các ngươi hạ được con mèo bình thường này là bằng chứng tiềm năng của các ngươi rất khá.”

Alex nói trong khi đột ngột từng hòn quặng đột ngột được nhấc lên và bỏ Bag of Holding. Cảnh tượng đó cứ như thể được thứ vô hình nào đó thực hiện, có lẽ là một spell nào đó như Unseen Servant (thuộc hạ vô hình) để tạo mấy con rối nhỏ phụ việc vặt.

“ kg xu đồng, tương ứng đồng xu, ngươi cứ giữ cùng mớ linh tinh của ngươi coi như phần thưởng.” Alex gom mớ xu lấy vào túi rồi nói tiếp. “Chỗ đá quý thô này thì ta mua lại xu bạc mỗi cục từ ngươi.” viên, tương ứng đồng bạc cho ngươi.”

Alex nói rồi lội cọc tiền dày hơn cm từ Bag of Holding ra rồi quăng về phía tôi. Sabata nhẹ nhàng tóm hết chụp cọc tiền và cất vào trong Bag of Holding của tôi. Mặc dù suýt chết nhưng chỉ trong giờ mà được tới $ thì cũng khiến tôi thỏa mãn phần nào.

”Cảm ơn...”

Tôi cảm giác nhẹ nhõm hơn khi túi tiền mình lên đến $, một cảm giác thật ấm lòng. Khi giữ được số tiền này trong tay, cảm giác có thể mua được xe hơi riêng cho mẹ và một cái Nintedo Switch cho mình chẳng còn khó khăn là bao. Hết thảy, quan trọng nhất là mình có thể đóng được cái mớ học phí chết bầm ở trường, thứ ngốn tối thiểu $ cho tới $ mỗi nửa năm!

“Nè.”

“Hm?”

Alex chẳng nói chẳng rành, đột ngột lôi ra một cái găng gì đó. Anh ta đột ngột nhắm bắn vào tôi!

“NÀY!”

Sabata đang dùng dao xẻ thịt xác Kobold liền lao ra chặn lại tia sáng từ găng tay đó.

“Kuhuhuh, nhìn ngươi kìa,” Alex ôm miệng cười.” bộ ngươi là con nít sợ kim tim à?”

Dù bị trúng thứ không rõ đó, nó không gây ra vụ nổ hay cơn đau nào diễn ra. Trái lại cảm giác vai tôi nhẹ nhàng hơn hẵng.

“Ta chữa thương cho ngươi bằng Arcane Jolt (cái lắc thần bí) thôi.” Alex nhún vai nói.” Có vậy mà ngươi làm như bị ăn kẹo đồng chẳng bằng.”

“Pha đó làm tôi hết hồn đấy...” tôi xoa bóp cái vai đã bị hỏng xương vai trước đó chưa lâu mà nhẹ nhõm.” Dù gì thì anh tận tình thật.”

“Để ngươi tàn tật thì làm được quái gì nữa, đảm bảo năng suất ổn định là rất cần thiết đấy thôi.” Anh ta cười khì rồi chìa tay ra. “Còn giờ thì đưa mớ vũ khí đây.”

“Huh?” tôi tròn mắt nhìn.

“Huh cái gì?” Alex cau mày. “Ngươi thích xài mấy món vũ khí sứt mẻ và kém chất lượng như mấy tên vô năng à?”

“Nhưng mà...” tôi do dự khi nhớ tới giá thành mấy món mà anh ta bán cho tôi, bởi chí ít sẽ tốn tới vàng mỗi món dù anh ta tính rẻ.

“Mỗi đồng vàng mỗi món thôi.” Anh ta thở dài nói.

“... Hả?” tôi ngạc nhiên khi nghe cái giá đó, nó thậm chí còn rẻ hơn trước tới một nửa!

“Coi như phần thưởng cộng việc hôm nay nên ta chỉ tính tiền công thôi, không lấy lời.”Alex nhặt phần lưỡi kiếm của Sabata bị gãy lúc nãy mà cất vào Bag of Holding.” Thấy thế nào?”

“Well... vậy nhờ anh…”

Tôi lưỡng lự giây lát, thế nhưng đó không phải phần thưởng tồi. Nhất là công việc hiện tại tôi với anh ta giống như đối tác mua bán hơn là vận hành một nhóm doanh nghiệp các kiểu.

“Đây, nhờ ngươi đấy.” Sabata đưa cả cây poleaxe, cặp baton cảnh sát và thanh trường kiếm đã gãy cho Alex.” Hãy làm cho nó thật tốt nghen, phù thủy.”

“Muốn tốt hơn thì xì tiền ra thêm ~.”

Alex cười rồi cầm mấy vũ khí bỏ và Bag of Holding. Sabata quay lại việc xẻ thịt, lóc da và xương Kobold thì anh chàng Artisan tiếp tục nói chuyện với tôi.

“Phải rồi, còn trái trứng ngươi giữ đâu?” Alex hỏi.

“Ah.” tôi chậm rãi lấy trái trứng rồng ra khỏi Bag of Holding một cách khó khăn, bởi nó to ngang một Kobold và phải cầm cẩn thận đặt xuống đất.”Cái này ?”

“Hm…” Artisan đó nghía quá trưng giây lát bằng cặp mắt chăm chú.” Ta sẽ mua lại với giá vàng từ ngươi.”

“…Nó có bèo quá không?” Sabata nhìn ánh mắt đầy hoài nghi trong khi đang cầm điện thoại của tôi mà bấm.

“Theo lẽ thường thì đúng là nó có giá từ - vàng,” Alex lắc đầu chán nản.” Có điều kinh phí, thời gian, công sức để con rồng loi choi xứng đáng ngần đó tiền thì tốn quá nhiều, đến đời con cháu ngươi mới may ra có con rồng cỡ nhỏ.”

“Ra vậy.”

Alex nói ra đúng vấn đề cần cân nhắc. Sau cùng, cho dù nó quý tới đâu thì với khả năng kinh phí tôi lẫn gia đình cũng không kham nổi, thêm nữa tôi cũng không có đủ khả năng chăm một thứ khó nuôi hơn chó mèo, cá kiểng được!

“Tôi hiểu rồi.” tôi gật đầu đồng ý thỏa thuận đó.

“Vậy đây,” Alex đưa tôi một cọc tiền khác.”$ của ngươi đây, đã trừ chi phí điều chỉnh vũ khí.”

“Cảm ơn.”

Tôi nhận số tiền mà mừng vô cùng. Khi trong túi được tới $ nó khiến tôi thỏa mãn hơn bao giờ hết, đặc biệt là ngày đầu làm việc thế này là quá tuyệt!

“Tạm thời bữa nay coi như xong buổi thử việc rồi, giờ ngươi muốn ở lại đây hay quay về?” Alex lôi lọ thuốc Other Side mà hỏi.

“Phải rồi!” tôi sực nhớ ra thứ chưa rõ bèn hỏi.“Tiện thể thì tôi vẫn chưa rõ bản chất thế giới này, ýanh là sao khi nói nó là tấm gương cũng như đích đến của thế giới tôi?”

“Thế giới này được những kẻ nào đó tạo ra, nguyên nhân thì ta đang điều tra.” Alex xoa cằm suy tư. “Thế nhưng vì là từ tương lai trở về nên ta tìm hiểu được thì cái thế giới là lý do nhân loại gần như diệt vong.”

“…Nhân loại… diệt vong…”

Tôi sững sờ khi nghe điều đó, Alex từng nói anh ta và Eve là kẻ du hành thời gian. Dẫu vậy, tôi không thể ngờ rằng lại có chuyện đáng sợ như thế xảy ra trong tương lai.

“Vụ đó xảy ra trong bao lâu vậy!?” tôi nơm nớp lo sợ hỏi.

“Khoảng năm.” Alex nói.” Nhưng trước đó, thế giới này sẽ dung hợp thế giới ngươi. Kha khá hỗn loạn chắc chắn sẽ xảy đến cũng như dân số bị tụt cực mạnh trước khi sự tuyệt chủng của nhân loại đến.”

“Oho, vậy ra ngươi đang làm vị cứu tinhh của nhân loại sao, phù thủy?” Sabata hứng thú liền hỏi.

“Không, thứ ta đang cứu là chỗ làm ăn của ta.” Artisan đó vuốt ria mép mà mỉm cười.

“…Hả!?” cả tôi lẫn Sabata đồng thanh.

“Vui không phải là thứ ta quan tâm khi cứu thế giới. Nhưng lấp đầy túi tiền… thật sự khiến ta phải mỉm cười.”

Alex dùng tay như vẽ miệng cười trên mặt anh ta. Nghe cái cách nói chuyện đó khiên tôi hơi lo ngại về việc làm cho anh ta. Thế nhưng, tôi chỉ có thể cầu mong anh ta sẽ không đặt tôi vào việc làm thứ gì đó xấu gian tà.

“Còn con mèo hoang này thì ngươi dự tính sẽ làm gì?” Alex nhìn về phía cô gái Barbarian người thú đang nằm trong xe cứu.

“Tôi...” do dự trong giây lát, vì tôi không biết nên giải thích thể nào để không bị xem là quả thảm hại.” Cô ta muốn giết tôi... thế nhưng tôi muốn biến cô ấy thành đồng minh...”

“Bằng cách nào?” Alex cười nhếch mép như đánh đố tôi.

“Việc đó...” tôi nói chần chừ, bới lẽ tôi chưa có phương cách rõ ràng.” Nói chuyện?”

“Nghe nhàm chán phết,” Artisan đó tặc lưỡi chán chườm. “Sao không nói chuyện trên giường với nhỏ ấy như đám Bard? Như thế còn hiệu quả hơn nhiều đấy.”

“Cô ta muốn giết Han!” Sabata lên tiếng đầy phẫn nộ.” Và bọn ta không có thiếu liêm sĩ tới mức đi cưỡng bức một thiếu nữ!”

“Vậy ra ngươi vẫn là gã trai tân.” Alex nhún vai và tặc lưỡi. ” Tch, quả là một kẻ tầm thường cô đơn, nhút nhát và đáng thương làm sao ~.”

Nói rồi Alex đi lại cô gái người thú đó rồi dùng ngón trỏ vuốt nhẹ nhàng. Anh ta vuốt nó chậm rãi từ vòng eo mảnh mai cho tới lên bộ ngực đầy đặng rồi vuốt xuống phần đùi nõn nà. Đó thật sự là một cảnh tượng khiêu khích khiến tôi rất e ngại nhìn!

“Sao nào, một mình ngươi có thể độc chiếm nếu muốn đấy.” Alex cười gian xảo.” Tại đây là luật rừng, nơi kẻ mạnh làm điều hắn muốn, ngươi không phải sợ mấy luật linh tinh ở nơi mình đâu.”

Tôi run run môi khi bị lời khiêu khích đánh đúng vào tâm lý tôi, như thể một thứ bùa mê.

“Well, cứ tự nhiên thưởng thức đi.” Anh ta đi lại đẩy nhẹ vai tôi về hướng cô gái đang ngất trên xe kéo ấy.”Ngại làm tại đây thì ta làm sạch căn phòng ngươi để ngươi tùy ý dùng.”

Thật sự càng nghe Alex nói, sự tò mò, thôi thúc “phạm tội” trong tôi càng lớn dần. Thật sự những lời anh ta nói chẳng hề sai, bởi đây là nơi kẻ thắng định đoạt tất cả. Với lẽ tự nhiên, tôi là kẻ thắng thì giờ thậm chí giờ cả mạng sống cô gái Barbarian đó sẽ do tôi định đoạt.

“Đó thật sự là một lời mời rất hấp dẫn.” Sabata đột ngột lên tiếng.”Với một người đàn ông, bỏ qua việc được giây phút lãng mạn với một mỹ nữ thế này thì thật sự là một sự lãng phí.”

“Sabata!?” tôi lên tiếng can lại, tôi không thể để cái gã Spirit dại gái này muốn làm gì thì làm.

“Oho, xem ra punching ghost nhà ngươi cũng hiểu chuyện đấy.” Alex bật cười khi thấy cộng sự tôi có vẻ đồng thuận.

“Nhưng TA-TỪ-CHỐI!” Sabata nghiêng đầu rồi nói đầy tự tin.

“…”Alex chớp mắt giây lát rồi lại hỏi.”Vì?”

Sabata lơ lửng ra xa khỏi cô gái người thú rồi chỉ tay lên trời.

“Để vươn bản thân lên đến thiên đường, ta không thể để bản thân mình dễ dàng bị điều khiển bởi những quy luật tầm thường!” gã hiệp sĩ chỉ ngón cái vào bản thân.” Để đạt được điều đó, việc đầu tiên ta cần làm là trở thành một anh hùng đúng nghĩa!”

“Anh hùng không thể qua được ải mỹ nhân.” Alex nhíu một bên mày.

“Vì ta sẽ không chỉ là anh hùng, mà là một siêu anh hùng!” Spirit đó tạo dạng đứng quái đản mà tuyên bố.

Tôi ngớ người ra, mặc dù căn bản gã hiệp sĩ dại gái này nói lố quá đà, thế nhưng nó không quá khác mong muốn của tôi. Dẫu vậy, nhìn Alex im lặng cùng khuôn mặt không biến sắc khiến tôi đổ mồ hôi lạnh.

“Hmhmhm.” Artisan run lên bần bật.

“Huh?” tôi nghe mà không hiểu nỗi tâm trạng anh ta.

“Huhahahahaha.”anh ta cười lên một tràng.” Nghe một punching ghost của một kẻ tầm thường nghèo kiết xác nói kìa!”

“Giữ được danh dự và theo đuổi con đường tin tưởng đến cuối mới làm nên siêu anh hùng!” Sabata đứng thẳng người hướng ánh nhìn về Alex rồi giơ ngón cái lên đầy tự hào.

“Nói hay đấy, biết làm chủ dục vọng của mình là thứ đầu tiên các ngươi phải đạt được.” Alex mỉm cười trông có vẻ ưng ý. “Hãy tiếp tục phát huy như hiện giờ, các ngươi có thể vươn đến sức mạnh lớn hơn.”

Thật nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời đó. Thành thật mà nói, tôi không có dự định đi cưỡng bức một cô gái đang ngủ chứ đừng nói chi dùng việc đó để thao túng cô ấy. Huống hồ chi, mới chỉ nửa tháng xa cách mà tôi đi làm tình người phụ nữ khác thì tôi là gã chẳng ra thể thống gì! Có lẽ tôi là một kẻ tầm thường, thế nhưng tôi sẽ sống như một người ngay thẳng tốt nhất có thể. Có như thế, tôi mới xứng với việc làm người anh hùng của cô ấy.

“Tôi hiể r-“

Rầm

Chưa kịp dứt câu, một tiếng va chạm lớn phát lên. Tôi nhìn sang nơi phát ra, cách không quá xa là Eve đang thả một mớ túi Bag of Holding từ trên không trung xuống rồi chính cô ấy đáp xuống đất cực mạnh!

“Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, master Alex.” Eve cúi chào nhã nhặn. “Hai hang ổ Kobold và đem về những thứ hữu dụng đây.”

“Làm tốt lắm.”

Alex mỉm cười đầy ưng ý. Anh ta vỗ tai vài cái và những những Unseen Servant lần lượt đem túi đó đi vào trong nhà tôi.

“Eve dữ dội thật, một mình xử lý rồi gom được ngần này…”tôi trầm trồ trước chiến tích của Eve.

“Ah, một bông hồng không chỉ diễm lệ mà còn uy dũng tựa như một mãnh sư ~.” Sabata khen không ngớt lời, bất chấp đối phương có nghe hay không.

“Mr Han cũng đã làm rất tốt trong ngày đầu làm việc rồi, dù thương tích ngần đó nhưng vẫn toàn mạng trở về được.” Eve mỉm cười nhìn tôi. “Anh đã vất vả rồi.”

“Không có gì…” tôi cười gượng gạo. ”Nhờ Spirit đi cùng và may mắn cả thôi.”

“Tôi đã nghe master Alex nói về tình hình anh rồi.” Eve đi lại tôi gần tôi mà nói lời động viên.”Việc anh có thể chiến đấu với một đối thủ mạnh hơn mình không phải là điều ai cũng làm được đâu. Vì vậy, hãy tự tin vào bản thân và tiếp tục cố gắng nhé.”

“Tôi hiểu rồi.” tôi gật đầu hiểu chuyện rồi ráng mỉm cười thật tự nhiên để đáp lại.

“Được mỹ nhân như Lady Eve quan tâm đến vậy, Sir Sabata đây cảm kích tự tận đáy lòng ~.” Sabata lơ lửng lên không trung tỏ vẻ sung sướng.

“Nói chuyện đủ rồi.” Alex kêu lớn. “Vác con mèo này vào nhà rồi đi tinh chế nguyên liệu cho ta đi.”

“Vâng.”

Eve tuân theo chỉ thị Alex mà vác cô gái Barbarian đó rồi đi vào nhà tôi.

“Phải rồi, ” Cô nàng robot nói lời khuyên.”mong anh đừng để bụng với hành động hay lời nói master Alex nhé. Ngài ấy hoàn toàn không có ý xấu đâu.”

“…Uhm.” Tôi gật đầu hiểu chuyện.

Sau khi Eve đi vào nhà, Alex đi đến cửa rồi ngoái đầu lại nói với tôi.

“Ta sẽ làm việc mình cần làm, đừng quá lệ thuộc ta để rồi tự giới hạn khả năng của các ngươi, hỡi kẻ tầm thường.”

Anh ta với nụ cười đầy ngụ ý rồi vào trong nhà, không thèm đóng cả cửa lại. Khi nghe Alex ta nói thế, tôi do dự khi nghĩ đến việc nhờ anh ta. Có lẽ vẫn còn quá sớm để tôi xin anh ta giúp cho mong muốn ích kỉ của tôi. Bởi anh ta đang đặt kỳ vọng, nếu tôi vội vàng nhờ việc đó, liệu anh ta sẽ thất vọng với tôi đến mức nào.

Bộp

Sabata đột ngột vỗ vai tôi như trấn an, tôi lặng gật đầu hiểu chuyện. Có lẽ cần phải kiên nhẫn hơn, ít nhất làm việc cho Alex thêm một thời gian trước khi nhờ anh ta giúp đỡ.

“Về nhà nghỉ ngơi thôi, Han.” Sabata lơ lửng về phía cửa nhà.

“Phải rồi nhỉ.” Tôi lấy lọ thuốc Other Side khỏi Bag of Holding rồi vào nhà.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio