Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, tôi đã tâu được về máy game Nintendo Switch hằng mong đợi, đã thế tôi còn mua thêm mấy trò game như Breath of the Wild, Super Smash Bros, Bloodstain, Mario Odyssey, Kirby Star Allies. Không những thế, tôi mua và nhờ họ hàng lắp đặt để nâng cấp cho cái laptop cũ kỹ của mình đủ mạnh chơi được mấy game gần đây nhất. Nhờ đó, giờ máy tính tôi có thể dễ dàng chơi được Death Stranding, Metal Gear Solid , Dark Souls , Witcher . Vì ngày hôm đó dành hết thời gian chơi game nên hôm sau tôi bắt đầu ráng ghi nhớ, đánh dấu lại từ điển tiếng Draconic để có thể nói chuyện được cô gái Barbarian sau ngày tới. Hiển nhiên, mỗi ngày tôi đều được Alex giao đi làm công việc như cũ - giết Kobold và thu thập mọi thứ có giá trị trong hang ổ của chúng. Mặc nhiên, trứng Kobold và mạng sống những Kobold non là tôi không động đến. Và vì thể trạng có hạn nên tôi chỉ làm công việc Alex giao đều đặn - giờ mỗi ngày.
“Có lẽ ngươi quen với công việc này rồi nhỉ?” Sabata nói trong khi dùng một nửa màn hình laptop để học tiếng Draconic.
“Hy vọng mọi thứ cứ như vậy qua ngày.” Tôi trả lời khi tay bấm game Nintendo Switch để cày Breath of The Wild trong phòng của mình.
“Công nhận vũ khí gã phù thủy nâng cấp tốt thật, chẳng bị mòn, súc mẻ như trước.” Spirit đó ngắm nghía mớ vũ khí mà trầm trồ chất lượng.
“Cũng phải, kỳ này không bị sức mẻ như lúc chiến đấu với cô gái Barbarian đó nữa.” tôi tiếp tục bấm game trong khi tiếp tục trò chuyện.”Chưa phải đánh kẻ thù nào mới nên hiện giờ cũng đỡ phải lo lắng.”
“Tuy là thế, hơi tiếc khi ta muốn được phiêu lưu nhiều hơn thế.” Sabata nói chuyện chán nản y như suy nghĩ của tôi khi soul level một nơi suốt nhiều giờ như hồi chơi Dark Souls.”Thêm nữa, hai bữa nay thu hoạch quá còm.”
Gã hiệp sĩ ấy nhắc lại thành quả chẳng mấy nổi bật trong hai ngày qua, nếu đúng hơn là thấp quá mức so với lúc đầu. Hai hang động Kobold khác chỉ có nấm và mỏ đá quý thì như bình thường, nhưng ngặt một nỗi chẳng có thứ gì khác đáng giá hay tiền bạc để thu về! Vì lẽ đó, số tiềng tôi kiếm được từ việc bán lại quặng đá quý, kim loại cho Alex chỉ được có $. $ cho dàn game với Nintendo Switch, $ cho thanh RAM và AMD FX- Six-Core. Sau ngày thứ làm việc cho Alex, số tiền tôi có hiện tại mới chỉ được $, tương đương đồng vàng và đồng xu! Hiện tại tôi không nên tiêu xài quá trớn, cần để dành cho công việc rồi học phí.
Thêm nữa, thay vì thưởng bằng tiên lương thì Alex tặng tôi một cái Bag of Holding mới cùng với Cleansing Stone (đá làm sạch). Tôi dùng Cleansing Stone để làm sạch bộ đồ đi phượt làm việc của mình vốn bị dính đầy máu và bụi bẩn. Hòn đá này tiện cái có thể để cho gia đình làm sạch quần áo mà không cần xà bông, nước, máy giặt nữa, càng không cần tốn công phơi đồ luôn!
“Chí ít coi như giúp gia đình bớt được một lượng lớn chi phí nước và xà bông trong tương lai…” tôi tự an ủi bản thân.”Thêm nữa, dì và Tracie có vẻ ưng với cái Bag of Holding mới đưa…”
“Coi nào, cuộc phiêu lưu của chúng ta vẫn chỉ mới bắt đầu thôi.” Sabata chỉ tay lên trời.” Còn cả một cuộc phiêu lưu đang đón chờ chúng ta!”
“Hy vọng là thế…”
Tôi nằm dài ra giường trong khi bấm game. Hiện giờ, hy vọng đừng có thêm biến cố nào xảy ra và mọi thứ ổn thỏa, cho đến khi có dịp thích hợp để tôi nhờ Alex giúp tôi…
“Milk,” mẹ vào phòng tôi mà nói.”Con ra Woolworth mua giùm mẹ vài túi gói bưu kiện size nhỏ giùm mẹ được không? Mẹ đạng bận đóng gói hàng.”
“Um…” tôi suy xét giây lát suy nghĩ rồi trả lời.” Được, mẹ cần bao nhiêu gói bưu kiện?”
“ cái là được.” bà ấy mỉm cười. ”Bữa nay mẹ thấy mấy bánh Snack cũng đang giảm giá đấy.”
“Dạ.” tôi mừng nhẹ khi nghe động lực để tôi đi ra ngoài hơn.
“À phải.” mẹ chợt nhận ra gì đó.” Con mới đi làm về mà nhỉ? KHông cần phải vội đi liền đâu, còn tới giờ nữa bưu điện mới đóng của mà.”
“Không sao đâu.” Tôi giơ ngón cái lên rồi mỉm cười.”Con vẫn khỏe ấy mà.”
“Vậy đi cẩn thận nghen.”
Bà ấy đưa tiền, tôi nhanh chóng mặt áo khoác rồi đeo Bag of Holding có chứa cả chai nước rửa tay khô rồi rời nhà. Vì mùa dịch vẫn chưa hết nên tôi muốn tránh đi bus, thế là một lần nữa tôi để Sabata nhập cơ thể để chạy bộ đi.
--- Hơn phút sau---
Chỉ trong phút, tôi tới được ngay cái siêu thị Woolworth cách nhà .km, dù vẫn mệt đứt hơi nhưng tôi vẫn tạm ổn nhờ Spirit làm phần lớn việc di chuyển. Vào nơi này, tôi đeo khẩu trang để vì tình trạng mùa dịch. Dù có mặc phải Corona thì tôi có thể nhờ Alex chữa trị, thế nhưng tôi không có ý định tiêu tốn tiền vô lý chỉ để được thoải mái chút đỉnh.
Chỉ hơn phút, tôi mua được cái phong bì bưu kiện, khoảng thời gian tiếp theo, tôi dùng tiền riêng của mình mua mớ snack khoai tây. Với giá chỉ $ mỗi bịch snack lớn, tôi mua hẵng bịch, đặc biệt là khi có Bag of Holding! Tôi tới quầy tự tính tiền, rồi chi $, nhận tờ biên lai in ra từ máy rồi nhét tất cả vào túi nhựa. Khi đi xa khỏi quầy tính tiền và tiến đến chỗ ít người hơn, tôi nhanh chóng bỏ vào Bag of Holding trước khi ai đó để ý thấy. Sau khi mua mớ snack, số tiền túi của tôi còn $.
“Khá bất tiện khi cứ phải chạy bộ suốt nhỉ?” Sabata nói lời nhận xét.” Kiếm phương tiện nào nhỏ gọn nhưng đủ nhanh cho ngươi mà cất được vào Bag of Holding đi.”
“Cũng phải…”
Nghe lời khuyên bất chợt đó, nó khiến tôi cũng suy xét. Nếu có phương tiện đi lại nhỏ gọn, tôi sẽ đỡ tốn sức và có thể dùng triệt đê thể lực của Sabata. Như thế, tôi vừa đỡ tốn thời gian đi lại và còn mở rộng khu vực có thể làm việc! Tôi ngồi ghế chờ trong khi lấy điện thoại ra coi thử xem giây lát, scooter thì gọn nhưng cần gấp lại, còn giày patin thì cần tháo và mang nên cũng không thật sự quá tiện. Sau vài phút suy nghĩ, tôi quyết định kiếm thử có ván trượt nào giá cả rẻ trên mạng.
“Hm… có cái giả độ $…” tôi coi giá cả ván trượt rồi ngẫm nghĩ về chất lượng và giá cả.
“Hmhmhm, cơ hội tốt để ngươi luyện môn thể thao mới cho bản thân rồi đấy.” Sabata cười khúc khích.
“Well, tui sẽ nhờ quả Dex tuyệt đỉnh của chú.” Tôi phản bác ngay lập tức.”Giờ đặt hàng online phát rồi về đợi chờ nào.”
Tôi nhanh chóng điền thông tin đặt hàng online và $ bao gồm chi phí vận chuyển nhanh, thế là số tiền tôi tụt xuống tiếp còn $.
“AAAAAAAH!”
Đột nhiên tiếng la hét thất thanh vang lên bên trong chỗ bán hàng. Tôi thấy những người xung quanh đang cầm điện thoại chụp giây lát, sau đó họ liền thi nhau bỏ chạy. Ở phía trên các kệ treo hàng hóa, tôi sũng sờ khi thấy thứ đáng lẽ không nên thấy ở đây - một quả cầu lơ lửng, nửa người gai góc, nửa trên đầy những xúc tu có nhãn cầu, giữa quả cầu đó là nhãn cầu trắng bệch to lớn và hàm răng sắc nhọn quái dị. Tôi càng lo sợ khi thấy có người đã bị nó cắn đứt và bệ bết máu ra sàn, một vài người la hét bỏ chạy thì bị nó chiếu tia sáng từ mất con mắt nhỏ khiến người thì ngã nhào ra chết, người bị biến thành cát bụi!
“Tại sao…” răng tôi như muốn đánh cầm cập mà lẩm bẩm.” Tại sao Beholder lại ở đây!?”
“Bình tĩnh.” Sabata đáp.”Nhìn tình trạng nó tệ và mất hồn thế thì không phải Beholder lúc bình thường.”
Tôi nghe thế liền tìm chỗ ẩn nấp khỏi tầm nhìn của nó rồi quan sát. Beholder di chuyển chậm rãi tới những người đi mua sắm và há cái miệng như muốn đớp họ. Dẫu vậy, vì nó di chuyển chậm nên những người xung quanh không quá khó khăn chạy thoát được khỏi tầm cắn. Thế nhưng, thay vào đó thì họ hoàn toàn không thể làm gì được tia sáng bắn ra từ mắt Beholer!
“Dựa trên ngoại hình và cái tốc độ di chuyển đó hình như nó là Beholder Zombie.” Sabata coi điện thoại và phân tích.
“Chết tiệt…”tôi không kìm được sự sợ hãi.” Đụng độ thứ quá nguy hiểm này hiện tại là chẳng khác gì chết chắc cả!”
“Nhưng họ đều không có đủ sức mạnh để xử lý thứ đó.” gã hiệp sĩ nói.” Nếu như đến cả một kẻ muốn làm anh hùng và có sức mạnh như ngươi mà cũng bỏ chạy, sẽ chẳng còn ai xử lý thứ đó cả. Như thế sẽ kéo theo rất nhiều người chết!”
“Nhưng…”
Sự sợ hãi trước cái chết khiến trong đầu tôi lấp đầy nỗi sợ. Con quái vật đó có thể dàng dàng giết chết tôi chỉ trong đòn, vậy thì làm sao tôi có thể thắng nổi với sự chênh lệch quá lớn ấy!?
“Hãy tin vào bản thân và ta hơn đi, LHan.” Spirit đó đặt tay lên vai tôi mà trấn an.” Ngươi không đơn độc đâu.”
“Nhưng mà…” tôi bình tĩnh hơn giây lát rồi phản bác.
“Mạng sống ngươi hoặc người vô tội,” gã hiệp sĩ chậm rãi nói.”lựa chọn nào cũng có cái giá.”
“… hiểu rồi.” tôi hít một hơi thật sâu lấy lại điềm tĩnh.” Nhưng giờ trưng cái mặt mộc này ra, lỡ thua hoặc thất bại mà còn bị quay tung lên mạng thì tui biết sống sao!? Gia đình mà còn biết nữa thì khổ!”
“Hahaha, chuyện đó, cứ để ta lo!” Sabata phát ra tiếng cười đầy tự tin.
--- Một phút sau khi vô toilet---
BANG BANG BANG
Khi tôi trở vô khu mua sắm bên trong Woolworth gần nhà, một nhóm cảnh sát đang dùng súng ngắn bán tự động Glock liên tục nả đạn vào vào Beholder Zombie. Dù họ đã bắn bao nhiêu, thứ đó cứ lờ đờ lơ lửng tới như thể chẳng quan tâm gì mấy phát súng dù chúng đan xiên thủng cơ thể con quái vật đó!
“AAAAAAAH!”
“CHARLIE!”
“We need support, with fire arm! (Chúng tôi cần chi viện, cùng hỏa lực)”
Một người cảnh sát viên bị chiếu trúng tia của con quái vật và rồi ngã ra mà tím tái và máu chảy khắp từ miệng, mắt, tai, mũi. Người đồng nghiệp hét lên tên của đồng minh xấu số đã ngã xuống, người khác thì dùng bộ đàm yêu cầu hỗ trợ. Bọn họ đang ráng chống trả trong vô vọng với thực thể ngoài hành tinh đó.
“Sir, please leave this place (Thưa ngài, mau rời khỏi nơi này)!” cảnh sát viên nói và giữ vai tôi lai khi thấy tôi bước vào.
“Sorry, but kick that thing is my job. (xin lỗi, nhưng đá thứ đó là công việc của tôi).” tôi đáp rồi giơ con dao bếp về phía Beholder Zombie mà thì thầm trước khi cả cảnh sát phản ứng kịp. ”Ray of Frost.”
Tia sáng xanh từ con dao bếp của tôi chiếu thẳng vào Beholder Zombie, khiến nó bị đơ ra giây lát và di chuyển chậm rõ ràng! Vài cảnh sát viên nhìn về phía tôi bằng đôi mắt đầy kinh ngạc.
“Who are you, sir!? (Anh là ai, quý ngài)” cảnh sát viên tròn mắt hỏi.
“An emissary from hell, Hojo Angelinos! (Một sứ giả từ địa ngục, Hojo Angelinos)!” tôi tự tin trả lời.
Độ phút trước, tôi đã chạy vô toilet công cộng của Woolworth rồi thay cả bộ đồ, gã Spirit còn chuẩn bị hẵng hoi cái túi giấy để tôi che mặt. Nhờ Dex căng cực mà Sabata dễ dàng thay đồ cho tôi tốc độ nhanh vô cùng! Không dừng lại ở đó, tôi không dám tự tin và luôn hay do dự, thế nên tôi giao hoàn toàn trò nhập vai này cho gã hiệp sĩ nốt!
“Hojo Angelinos, sứ giả địa ngục, chú thở cái vẹo gì vậy!?” tôi lẩm bẩm trong đầu.
“Thêm thắt tên ngươi chút cho ngầu thôi mà.” Sabata thì thầm đáp.
“Tên thì còn hiểu nhưng sứ giả địa ngục thì éo nghe thân thiện tẹo nào cho anh hùng cả!” tôi phản bác ngay lập tức.
“Gác việc đó sang một bên, giờ xử lý việc trước mắt thôi.”
Spirit đó di dùng tốc độ của mình mà di chuyển liên tục giữ khoảng cách và dùng spell Ray of Frost từ con dao tấn công Beholder Zombie. Quả thật, sức mạnh của con quái vật này dễ dàng sẽ giết tôi bằng bất cứ kiểu tấn công nào, dù là cắn hay bắn tia sáng từ mắt. Thế nhưng, tốc độ vượt trội từ hình dạng bỏ giáp của Sabata là lợi thế lớn trước sinh vật chậm chạp này! Dựa theo thông số game thì con quái vật này kém hơn tôi gần như mọi mặt, trừ sức chịu đựng và độ nguy hiểm của mắt!
“Xem ra… vẫn ổn…” Tôi bớt lo sợ phần nào khi diễn biến trận chiến êm xuôi hơn hẵng dự tính.
“Đấy,” Sabata nói một cách phấn khích.” Nỗi sợ nào cũng như nhau cả thôi, quan trọng là ngươi dám tiến đến đối mặt nó hay không!”
Sabata liên tục đưa cơ thể tôi di chuyển liên tục phóng spell rồi ẩn nấp. Tận dụng tốc độ vượt trội rồi địa hình đầy chỗ ẩn nấp (các kệ treo hàng), chiến thuật đánh rồi chạy, bắn rồi núp khiến tôi vẫn chưa bị bắn trúng bởi tia sáng nào cả!
“GRAAAAA.”
Beholder Zombie réo lên rồi bắn tia sáng về phía tôi, bất chấp nó đã bị chặn bởi một kệ treo hàng.
“Hahahah, thật là con quái vật ngu ngốc khi nghĩ rằng Zetta Beam của nó là toàn nă-“
Bộp
Sabata đang cười hả hê khi thấy mình như chiến thắng tuyệt đối thì bọn tôi ngã ngay khi tính di chuyển!
“S-sao thế!?” tôi luống cuống hỏi khi tự nhiên phải hôn đất.
“Cơ thể người… không cử động được!” Sabata thông báo với giọng căng thẳng.
“Nani the fuck!?”
Tôi hốt hoảng muốn hét lên nhưng cả miểng cũng không cử động được! Cùng lúc đó, Beholder Zombie thì lại đang lơ lửng đến gần tôi, nó tiếp tục bắn bằng tia sáng khác cả kệ treo hàng bị hóa thành tro!
“Đến lúc tactical retreat (rút lui chiến thuật)!”
Gã hiệp sĩ nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể tôi mà bắt đầu kéo lê lết tôi một cách vô vọng bằng cái thể lực y chang người thường! Trong khi đó thì tôi vùng vãy một cách vô vọng để bắt cơ thể mình cử động trở lại!
“CHOU HENSHIN!”
Tôi ráng hét lên bằng tất cả sức lực của mình bất chấp miệng không cử động được. Sabata ngay lập tức khoác lên bộ giáp vàng hộ phá cùng chiếc mũ sừng!
XẸEEET
Tia sáng đó nhắm vào tôi và rồi để lại một lổ thủng dưới sàn nhà.
“Phew, suýt toang ~.”
Sabata nhập lại cơ thể đã hoạt động lại và kịp né tránh hoàn toàn cùng cơ thể đã hoạt động trở lại. Nếu như cơ thể tôi bị tê liệt bởi một trong mấy sáng quái đản của Beholder Zombie thì khả năng cao tôi chỉ cần sức lực thật lớn để ép cơ thể di chuyển được như cũ! Vì lẽ đó, tôi đã ép gã hiệp sĩ đổi sang hình dạng khỏe nhất để thoát khỏi trạng thái bị tê liệt!
“Cái thứ quái vật này nhiều kiểu tia nguy hiểm quá đấy!” tôi lẩm bẩm trong khi để Sabata giữ khoảng cách khỏi Beholder Zombie để không
“Tia sáng của nó xa cỡ m, tương đương Ray of Frost của chúng ta đấy.” Spirit đó phân tích khả năng của kẻ địch.” Giờ biết thêm có cả tia sáng xuyên qua được cả đồ vật, bắt buộc phải tấn công và giữ khoảng cách liên tục trong m!”
“Và chỉ cần trúng một tia, chúng ta sẽ tiêu đời!”
Nhờ việc để ch gã hiệp sĩ xử lý con quái vật, tôi đủ rảnh tay và tâm trí để quan sát. Từ đây, tôi cũng nhận ra mỗi tia trên mắt con quái vật này hoàn toàn có hiệu ứng và tác dụng hoàn toàn khác nhau! Với lý này, tôi bắt buộc phải đoán được tia sáng từ con mắt nào của Beholder Zombie bắn ra bất cứ lúc nào tôi tiến vào phạm vi tấn công của nó!