Sabata Saga Other Sides

chương 31: tiến tới nơi địch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Chúng ta sẽ đi tới đâu vậy?” Iro vừa đi vừa hỏi.

[Chúng ta sẽ đi một quãng đường giờ đồng hồ để đến được sào huyệt của Tanarukk.]

Tôi xoay đầu lại trả lời bằng thần giao cách cảm trong khi vẫn đang đi trước dẫn đường. Theo địa điểm mà Eve cung cấp cho tôi, tên Orc tha hóa gọi là Tanarukk và đồng bọn của hắn đang trú chân tại khu vực Sandhurst Club nơi nằm ở phía tây nam của Hampton Park và cần giờ đi bộ từ nhà tôi để đến được. Thế nhưng với cái nhóm hiện tại của tôi thì có khả năng sẽ đi nhanh hơn so với tính toán của Google Map. Trong khi tôi sử dụng ván trượt đi trước còn Iro, Thokk và Arcath thì đi bộ nhanh theo sau. May mắn hơn nữa, Eve nhanh chóng gửi cho tôi cái Bag of Holding mới và cô ấy tính rẻ chỉ lấy gold, tương đương $. Nhờ lòng tốt của nữ robot dễ thương ấy mà tiền trong túi tôi còn $ và tiền trong ngân hàng vẫn còn nguyên $.

“Ngài Gruumsh liệu có chắc rằng chỉ bốn người chúng ta là đủ để đối đầu với kẻ sa ngã như Tanarukk cũng như quân đội của hắn không?” Thokk theo sau tôi mà hỏi một cách thận trọng.

[Tất nhiên, ngươi nghi ngờ ta đấy à, Thokk The Mace?] Sabata không do dự trả lời ngay lập tức.

“Chẳng là lần trước làng Olzug đã bỏ mạng không ít người, thế nên tôi có chút lo ngại khả năng dẫn dắt của ngài. Dù rằng việc đụng độ một con rồng thật sự đúng là không may.” Gã Orc đó đưa ra lời nhận xét.

“Hai người đang nói gì thế?” Arcath thắc mắc lên tiếng.

“Chỉ là, ta hơi lo, khả năng dẫn dắt, ngài Gruumsh, sau vụ Vr’tark.” Thokk giải thích một cách chậm rãi theo nhịp chạy, xem chừng do không rành tiếng Draconic như Ownka.

“Ooooh, một Greater Deity (đại thần) như Guumsh One-Eye đây cũng có lúc mắc sai lầm nhể, heheh.”

Tên Kobold Sorcerer đó cười khúc khích như lại mò ra lý do châm chọc tôi. Tại sao chỉ mới đồng hành có vài phút mà hai kẻ này đã thi nhau biểu hiện thiếu hợp tác thế? Lẽ nào đây là cái giá của việc chọn người có khả năng hơn là chọn kẻ ngáo ngơ? Những lúc thế này tôi rất muốn quay lại để “đổi hàng” để chọn thuộc hạ dễ nghe hơn.

[Các ngươi có thể nghi ngờ ta và không cần phải làm theo. Thế nhưng hãy nhớ mục đích và lợi ích của chuyến đi này, nó có lợi cho ta hay các ngươi hơn?] Tôi đưa ra câu hỏi trong lúc bí bách.

“Hm… tốt thôi, tôi sẽ dùng kết quả làm bằng chứng khả năng của ngài.” Thokk do dự song cũng đành đồng tình hợp tác.

[Đó là nếu ngươi làm theo chỉ dẫn của ta.] Sabata đáp ngay lập tức.

“Well, ngài Gruumsh đây có những quyền năng gì, tôi rất tò mò đấy.” thay vì thể hiện sự nghe lời thì Arcath lại nói thách tôi.”Bởi đến cả thần Kurtulmak Steelscale (vảy sắt) đáng kính của loài Kobold mà tôi còn chưa được thấy, thành ra giờ có một vị thần bằng xương bằng thịt đây khiến tôi rất phấn khích.”

Xoẹt

“…Huh?”

Arcath nghe tiếng vút gió mà nhìn dáo dác xung quanh không hiểu chuyện gì xảy ra. Trong khi đó, Iro và Thokk thì ngược lại tròn mắt nhìn. Tôi quăng một vật nhỏ trong tay về phía tên Kobold Sorcerer.

“Hm, ngài đưa tôi gì thế?” Arcath nhìn vật màu đen, cứng và nhọn trong tay mới nhận từ tôi.

[Lần tới nếu ngươi muốn thử thách ta nữa thì sẽ không chỉ là một cái móng thôi đâu.] Sabata nói giọng đầy đe dọa.

“…Huh!”

Arcacth trơ ra giây lát không hiểu, hắn vô tình nhìn xuống chân và thấy ngón chân bò sát của mình có một ngón bị mất móng! Hắn càng kinh ngạc hơn khi nhận ra cái móng hắn đang cầm nhìn y chang chỗ bị thiếu! Tên Kobold ấy kinh hãi là điều không thể tránh khỏi, bởi hắn không thể thấy nổi Sabata. Không thể nhận thấy Spirit hiệp sĩ này vung kiếm chém đứt móng của hắn trong một khoảng khắc chớp nhoáng rồi đưa tôi.

“…Đa tạ ngài đã khoan dung!” Arcath vội vã nói lời xin lỗi bằng giọng khúm núm.

“Tận mắt thấy ngài Gruushm trình diễn cũng không tồi.” Thokk bày tỏ sự ấn tượng.

[Đây chỉ là chút mở màn thôi, các ngươi sẽ còn được thấy nhiều nữa.] Sabata nói một cách tràn đầy tự tin.[Đi nhanh thôi, thời gian không phải đồng minh của chúng ta.]

Ngay tức thì, gã Spirit hộ vệ lôi tấm ván trượt ra khỏi Bag of Holding rồi đi trước. Iro ngay giây sau nhanh chóng chạy theo dễ dàng bắt kịp tốc độ của tôi bằng đôi chân thoăn thắt. Gã Barbarian Orc nhìn tên Kobold Sorcerer giây lát rồi vợi xách kẻ đồng hành nhỏ con theo mà gầm gừ chạy theo sau tôi bằng những bước sải chân dài. Từ tốc độ cho tới khả năng lẫn trốn bậc thầy và đòn đánh bất lén bất ngờ đầy uy lực và chết chóc trong cuộc chạm trán trước, tôi đoán Iro cũng là một Rogue. Sự nhanh nhẹn thì từ khả năng Cunning Action (hành động gian xảo) của Rogue để di chuyển nhanh nhẹn cũng như khả năng Expertise (chuyên môn) cho khả năng lén lút lẫn trức giác. Thêm nữa, lần trước nữ người báo này không sợ cả Produce Lightning thì rất có khả năng cô ấy là Barbarian theo hướng Totem Warrior (Chiến binh tổ vật) và chọn Totem Spirit (linh hồn tổ vật) là gấu.

[Xin lỗi nghen, tôi phải làm dữ để hai gã kia chịu nghe lời hơn.] Tôi nói vài lời với Iro.

“Không vấn đề gì đâu.” Cô nàng Barbarian đáp không bận tâm gì.

Tôi để Sabata tự lái trong khi dùng điện thoại coi sơ vài thứ. Dựa theo biểu đồ thông số của Iro thì tôi lấy làm ngạc nhiên là uy tín (charisma) và trí tuệ (intelligent) của cô ấy thấp phết. Trái lại, các thông số còn lại đều ăn đứt tôi, thậm chí tới sự khôn ngoan (wisdom) là thứ cao nhất tôi có chỉ ngang cô nàng Barbarian này.

--- phút sau tại phía đông khu vực Sandhurst Club---

“Hah… hah…”

Tôi thở mệt lả sau khi phải lướt ván liên tục trong nửa giờ đồng hồ với cái quãng đường km. Mặc dù đúng là tôi đã đi xa hơn trước rất nhiều nhưng không phải đi chỉ mới cỡ này đã đuối đến thế!

“Chúa tể Gruumsh thở nặng thế, xem chừng ngài đã mệt rồi nhỉ?” Thokk đang xách Arcath bằng một tay mà hỏi.

[Ta ổn, đừng lo.] Sabata trả lời giùm trong khi tôi thở như sắp chết tới nơi.

“Nếu mệt rồi thì nghỉ ngơi chút đi Han.” Iro nhìn tình trạng tôi mà đưa ra lời khuyên.

“Chà, thần linh mà cũng biết mệt sao? Nhất là đại thần của Orc nữa chứ?” Arcath nhìn tình trạng của tôi mà châm chọc.

Coi bộ do thể lực (constitution) của tôi thấp quá mức. Theo thông số mà tôi coi thì…thể lực tôi chỉ bằng một nửa của mỗi người trong nhóm, do ai cũng nhẹ nhàng tới điểm thể lực, tôi thì chỉ có ! Tới tận lúc này tôi vẫn không hiểu nổi tôi thiếu gì mà thể lực tôi thấp đến mức luyện karate năm trời và vẫn tập thể dục đều đặn tới giờ…

[Ở phía trước là nơi của Tanarukk và người của hắn,] Sabata bắt đầu đưa ra chỉ thị trong khi tay chỉ về phía rừng cây um tùm của khu cùng những căn nhà lớn đổ nát của Sandhurst Club. [Giờ chúng ta sẽ cử người đi trinh sát chúng, kẻ ở lại đặt bẫy sẵn sàng đối phó kẻ địch.]

“Tôi sẽ đi, tôi giỏi ẩn nấp và quan sát từ xa!” Iro xung phong lựa chọn vai trò khá nguy hiểm.

[Tốt, vậy hai kẻ còn lại hãy chuẩn bị bẫy cho tốt vào.] tôi hít một hơi thật sâu rồi đưa ra công việc còn lại.

“Heheh, ngài chọn đúng việc cho tôi đấy ~.” Arcath cười khúc khích một cách ưng ý.

“Hmph, vậy là tôi phải giúp thằng nhóc này sao?” Thokk thở mạnh một cái tỏ vẻ khó chịu.

[Hai ngươi biết việc của mình rồi đấy, làm cho tốt vô.] Sabata nói với hai kẻ kia xong quay sang Iro.[Giờ hãy dẫn đường nào Miss Iro, Sir Sabata đây sẽ phò tá quý cô đây trong việc trinh sát phe địch!]

“Đợi đã, chú quên lần trước chúng ta chưa làm gì mà đã bị lũ Orc bắt rồi sao!?”

Ngay lập tức tôi cảnh báo tên Spirit hiệp sĩ. Bởi nghe cái cách hắn nói chuyện thì e rằng gã này đã quên mất lần trước tôi đã lén lút thất bại và suýt thành nô lệ tình dục cho Orc nữ!

[Đừng lo, với trình lén lút cao tay của Miss Iro, Stealth check (kiểm tra lén lút) của cô ấy đủ để bù đắp phần chúng ta mà. Cùng lắm xài thêm Help (giúp đỡ) để được lợi thế Stealth check.] Sabata cởi bỏ bộ giáp thay đổi hình dạng gọn gàng mà nói một cách tự tin.

“Đây-éo-phải-D-n-D!”

Tôi lẩm bẩm trong đầu nhắc nhở một cách nhấn gã hiệp sĩ đừng nhầm thực tại với game. Dù rằng rất mừng hắn rất tự tin và ý tưởng không phải tồi nhưng thật sự vẫn quá liều lĩnh. Song suy đi nghĩ lại, Iro không biết ngôn ngữ bình thường lần tiếng Orc nên sẽ rất hạn chế trong việc trinh sát. Tất nhiên, Thokk thì không chuyến lén lút nên phái đi theo hỗ trợ là chuyện tồi, còn Arcath mà không có ở đây thì việc đặt bẫy sẽ trì trệ và khó mà tạo được bẫy tốt!

“Mình éo muốn thừa nhận nhưng thật tình lựa chọn của tên hiệp sĩ ngáo này lại là tốt nhất…” tôi nghiến răng trong sự ấm ức.

“I am thou, thou art I (ta là ngươi, ngươi là ta)~.” Sabata tự tin nói.

“Chẳng biết có Persona nào cù nhây như chú không nữa…” Tôi thở dài và đành làm theo kế hoạch này, sau cùng thì sự hiệu quả quan trọng hơn là ai đúng hay sai.

“Sao Han trông ngơ ngác thế?” Iro nhìn tôi một cách thắc mắc.

[Đi thôi, phải hành động sớm, chúng ta đang phải chạy đua với thời gian.] Sabata trả lời. [Lady first (ưu tiên phụ nữ), tôi sẽ theo ngay phía sau.]

“Đã hiểu.”

Iro gật đầu hiểu chuyện rồi chạy một mạch thẳng về phía khu vực Sandhurst Club mà chẳng chút do dự. Tôi nhìn mà không khỏi ấn tượng, không rõ nữ Barbarian báo ấy tự tin và có kinh nghiệm hay đơn giản là quá bạo dạn không biết sợ. Dù khác xa cách lén lút mà tôi tưởng tượng, thế nhưng từ trận chiến trước nên tôi có thể tin tưởng khả năng của cô ấy.

“Đi thôi Han, chúng ta đã có Quiet (im lặng) để cover (yểm trợ) giùm rồi~.” Sabata động viên tôi.

“Well, ngoài việc chúng ta có Doctor Emmerich siêu nguy hiểm và nhóm Diamond Dog (chó kim cương) thì tiếc là chúng ta không phải Big Boss huyền thoại.” Tôi cười trừ mà chạy theo sau Iro. “Và hiện tại chưa có Ocelot (mèo rừng) lẫn Miller để phụ tá nữa.”

--- Vài phút sau bên trong khu vực Sandhurst Club---

“Han nhớ đừng dẫm nhầm cành cây khô nghen, do Han nặng và sẽ làm gãy nó rồi gây tiếng ồn.” Iro thì thầm nhắc nhở trong khi di chuyển khá nhanh nhẹn bằng bốn chân.

[Rõ.]

Tôi đáp bằng thần gia cách cảm trong khi ráng bắt kịp bằng tư thế khom lưng thật thấp di chuyển. Mặc dù tôi có nghĩ đến xài ván trượt để ngồi lên nó đi lại, song xung quanh toàn cỏ cao nên không thật sự phù hợp cho trò này. Dạo quanh khu vực này vài phút, tôi thật sự không khỏi rùng mình khi thấy số lượng Orc còn đông khủng khiếp hơn cả làng Olzug rất nhiều! Nếu tôi đếm đúng thì nãy giờ sơ sơ cũng hơn tên rồi, rốt cuộc con số này còn tăng bao nhiêu nữa!?

“Chúng ta cũng sẽ phải cần giữ khoảng cách, đừng để tên Orc nào đến quá gần.” Iro nói lời khuyên trong khi dáo dác nhìn xung quanh cùng đôi tai báo ngoe nguẩy hướng hai bên để nghe ngóng một cách cẩn trọng.

[Heheh, có trực giác săn mồi của Miss Iro thì yên tâm hẵng ra.] Sabata nói lời khen.

“Phải rồi, nếu hồn ma Sabata không sợ bị nhìn thấy thì hãy đi quan sát xung quanh đi, để chắc rằng chúng ta không bị bám theo.” Nữ Barbarian đó liền nghĩ ra ý tưởng khi thấy Spirit hiệp sĩ.

[Cũng được, mặc dù tôi đây chỉ cách dược anh bạn này xa nhất chỉ được m ~.]

Gã hiệp sĩ kể ra giới hạn của bản thân rồi thoát ra khỏi người tôi mà di chuyển xung quanh. Sau vài phút di chuyển, tôi nhận thấy sự mỏi nhừ từ lưng tới chân do không thể đi thẳng!

“Xung quanh đây nhiều Orc thật, song chưa thấy tên nào khác thường như kẻ mà Han gọi là Tanarukk cả…” Iro nhận xét sau một lúc thám thính xung quanh.

[Vậy có khi hắn đang trong mấy tòa nhà này…]

Tôi nhìn vào tòa nhà lớn ở cạnh chỗ đồng cỏ mà đám Orc cắm trại. Dựa theo những gì tôi nghe ngóng được xung quanh thì những tên Orc này cũng có vẻ bất bình với thủ lĩnh của chúng. Chũng còn bình luận lẫn truyền tai nhau về sự đáng sợ của chúng. Bọn tôi quan sát thử từ bên ngoài cửa kính vào trong căn nhà đó, có thể thấy cũng không ít Orc đang ở bên trong.

[Từ đây có lẽ từ đây Iro nên đi một mình, ở trong đó không tiện để tôi ẩn nấp so với ngoài này.] Tôi nói sau khi.[Iro hãy đi thám thính một mình trong đó, tôi sẽ ở ngoài đây đợi. Ráng đi nhanh về nhanh.]

“Ra vậy. Han ở đây cẩn thận.”

Iro gật đầu hiểu chuyện rồi bắt đầu tiến vào trong căn nhà. Ở bên ngoài một mình, tôi nằm ra đất do mỏi cả chân lẫn lưng rồi thở dài. Không có Sabata hỗ trợ thì di chuyển khom lưng lâu đúng là quá sức của tôi…

“Well well well, giờ chúng ta nên làm gì ngoài này một mình đây, công sự?” Sabata lên tiếng hỏi.

“Đến lúc hỏi thăm thử tên Orc nào đi lẻ rồi.”

Tôi mỉm cười khi mắt sáng lên giây lát. Tôi lẫn Sabata bắt đầu đảo mắt nhìn xung quanh và bò dưới dất để tìm kiếm một tên Orc nào đó đi lẻ. Bởi để tránh không để lạc Iro, tôi sẽ không di chuyển qua xa khỏi tòa nhà này.

“Phát hiện mục tiêu ~.”

Sabata kêu lên khiến tôi ngay lập tức ngoái nhìn theo. Từ trong tòa nhà, một tên Orc trông chán nản bước ra. Không chần chừ thêm, tôi lập tức bắn Charm Ray chiểu thẳng vào tên hình người da xanh đó.

“Huh!?” tên Orc đó hoảng hồn cất tiếng.

[Đừng sợ,] tôi lên tiếng bằng thần giao cách cảm. [Hãy nói chuyện một chút với ta nào.]

--- phút sau---

“Đào lẹ lên nào, chúng ta phải đào cho đủ hố chôn sống cả cái đám sẽ chống đối chúng ta!” Arcath ra lệnh như thể đốc thúc trong khi hắn đang cắm cọc gỗ đầu nhọn phía dưới.

“Hmph, nãy giờ ngươi lải nhải câu đó suốt không biết chán à, đồ thằn lằn!” Thokk thở mạnh phàn nàn bằng giọng đầy đe dọa trong khi tay vẫn vung chùy vào đất mà đào hố.

“Kẻ thù là chính cái thứ cả mấy người các ngươi sợ cơ mà!” tên Kobold Sorcerer lớn tiếng như một đứa trẻ nổi quạu.”Càng mệt lúc này bây nhiêu thì ngươi càng đỡ phải sợ đổ máu trong trận chiến!”

“Grrr, nếu tên oắt nhà ngươi không phải đồng minh, ta sẽ bứt cái hàm dưới của ngươi luôn rồi!” Barbarian Orc đó bắt đầu gầm gừ.

“Hah, ngươi tự tin sống sót sau khi ta dùng spell à!?” Tên Kobold bắt đầu nóng máu khiến bàn tay sáng rực lên như thể chuẩn bị spell.

“Hah, nếu ngươi tự tin rằng là giết được ta! Bởi nếu không thì ta sẽ đảm bảo đầu ngươi lăn đất!” cả tên Orc bắt đầu lườm sang kẻ chế nhạo hắn.

Ngay khi bọn tôi bước tới đã thấy hai tên đang lườm nhau bằng sát khí. Một kẻ tay cầm vũ khí thủ thế, một kẻ bàn tay đang sáng rực chuẩn bị giải phóng spell.

[Hai ngươi đang làm gì đó?]

“Chúa tể Gruumsh!”

Tôi lên tiếng bằng thần giao cách cảm mà can thiệp khiến cả hai chùn tay ngay lập tức. Thokk ngạc nhiên nhìn về phía tôi.

“Eh heheh, bọn tôi… hơi mệt chút nên đang giải khuây chút thôi…” Arcath cười và chữa cháy có chút ngập ngùng, giây tiếp theo gã liền đổi chủ đề.”À mà ngài trở về sớm thế, hay ngài đã thanh lý bọn Orc và Tanarukk đó rồi?”

[Ngươi đừng có tơ tưởng hay xu nịnh ta làm chi.] tôi trả lời ngay lập tức.

“Bọn tôi đã trở về sau khi trinh sát Orc phe địch, chúng rất đông và có vài kẻ nguy hiểm vô cùng.” Iro lên tiếng nói báo cáo Thokk và Arcath, điều mà lần đầu cô ấy làm trong suốt chuyến đi từ nãy đến giờ.

“Hm, con nhỏ hai chân nhà ngươi cũng làm được việc được giao đấy.” Arcath nói giọng hống hách như kẻ bề trên, kế đó, hắn nhìn về phía tôi. “Còn tên Orc quái nào đây?”

[Tù nhân của ta, một tên chiến binh từ phe địch.] tôi giải đáp thắc mắc của gã Kobold.

“Heh!? Làm cách nào mà ngài bắt hắn về đây mà hắn thong nghe lời vậy!?” tên Kobold Sorcerer há hốc mồm nhìn.”Hay là ngài biết dùng spell Charm Person (mê hoặc người)!?”

“Gần đúng nhưng chưa phải.” Thokk nhận xét.”Quyền năng từ con mắt của ngài Gruumsh One-Eye cả đấy.”

“Ohhh.”

Arcath mở miệng kinh ngạc. Gã Kobold này cũng nhận định khá chính xác, bởi Charm Person cũng là spell có thể mê hoặc kẻ thù và chỉ là level nên không quá tốn kém để dùng. Song, spell này giới hạn chỉ hiệu quả với sinh vật hình người và nó tiêu tốn số lần dùng spell, thêm nữa sinh vật bị mê hoặc sẽ sớm tỉnh trước giờ nếu bị hại. Trong khi đó Charm Ray từ con mắt Beholder của tôi có thể thoải mái dùng và lên bất kỳ sinh vật nào trong giờ, miễn là tôi đừng hại nó hoặc kẻ nào hóa giải ma thuật này.

[Giờ từ những gì bọn ta thu gom được và từ tên tù nhân, kẻ địch chừng tên.] tôi bắt đầu nói ra những gì mình tìm kiếm được cho hai tên đồng bọn. [Thêm nữa, xem chừng tên Tanarukk và người của hắn có bắt giữ vài con người, không chỉ là những con người bình thường mà còn là những kẻ từ thế giới khác.]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio