Sabata Saga Other Sides

chương 34: đối đầu tanarukk

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xưng tên đi, kẻ lạ mặt!” Tanarukk lườm mà nói giọng đầy đe dọa.

[Kẻ đang đứng trước mặt ngươi là vị thần tối cao của loài Orc. Không ai khác là ta, Gruumsh One-Eye!]

Sabata nói thay tôi rồi dùng sức lực hai cánh tay nắm chặt sừng con bò mộng Aurochs mà quật ngã nó. Tên Tanarukk đang cưỡi trên lưng con bò và bị ngã khỏi yên!

“Grrrr!” Tanarukk đáp đất bằng ta lẫn hai chân kiến không mất thăng bằng, hắn gầm gừ nhìn tôi.”Tên giả danh thần như ngươi mà dám khiêu chiến với ta à!”

“Giết hắn!”

“Xé xác tên humanoid ngạo mạn đó!”

“Bẻ gãy tay chân hắn rồi móc ruột!”

“Đạp nát đầu hắn một cách chậm rãi!”

“MOOOOO!”

Những tên Tanarukk khác thi nhau gầm rú lên trong phẫn nộ. Chúng đều trở nên kích động trước hành động khiêu khích của tôi. Chúng thi nhau kéo sừng bò Aurochs và để chúng điên cuồng lao đến tôi.

“Vọt lẹ Vọt lẹ!”

“AUO cast off!

Tôi lẩm bẩm gào thét trong đầu, thậm chí là giải phóng spell Longstrider để tăng tốc. Sabata liền cởi bỏ bộ giáp rồi lôi skateboard ra từ Bag of Holding mà bắt đâu dùng nó bỏ chạy! Bọn tôi chạy bán mạng khỏi đám bò rừng chạy tốc độ có thể đạt tới km/h đang dí sát nút phía sau! Những tên Tanarukk đó mặc kệ luôn những thuộc hạ của chúng mà dùng bò chạy hết tốc lực hòng bắt kịp tôi!

“Chú có nhớ vị trí bẫy mà di chuyển không đó!” tôi hỏi một cách vội vã.

“Cứ tin ở ta!” Sabata vẫn tự tin điều khiển skateboard mà chẳng lo âu gì.

“Khốn kiếp, hắn dùng cái thứ gì mà di chuyển ngang được lũ bò thế!?”

“Trông có vẻ là món đồ dị thường của lũ loài người hoặc dwarf.”

“Vậy thì cứ phóng lao vào hắn thôi!”

Vút vút vút

Đám Tanarukk bàn tán nhau với cái tốc độ tôi đang chạy. Tất nhiên nó sẽ không là vấn đề gì nếu chúng không bắt đầu chuyên sang cầm mớ lao phóng vào tôi như săn thú!

“Đờ mờ, tui éo muốn thành thịt xiên đâu!” tôi gào thét trong thâm tâm.

“Ngươi có bộ giáp của ta lẫn lớp da không thua gì thép của Beholder mà, sợ quái gì ~.” Sabata nói giọng bông đùa như thể đây là một cuộc thi giải trí hơn là một cuộc rượt đuổi sinh tử!

“Chú đang ở truồng thì có beep gì giáp gì nỗi trên người chứ!?” tôi càng hoảng loạn hơn trước câu nói chỉ đúng một nửa của gã hiệp sĩ.

“Oops.” Spirit hiệp sĩ đó chỉ thốt lên một cách dửng dưng

“Tui đang tự hỏi tin tưởng chú là nước đi vào lòng người hy lòng đất đây...”

Tôi tự vấn trong khi kìm nén nước mắt vô vọng. Dẫu vậy, dù muốn hay không thì tình cảnh lúc này tôi không thể bỏ giữa chừng hay thay đổi kế hoạch được. Lựa chọn duy nhất lúc này của tôi là tập trung bỏ chạy làm sao để không bị lũ Tanarukk này ủi chết!

Xoẹt

“Ugh!”

Một cây lao sượt qua hông tôi. Dù không gây chảy máu hay bị xước da nhưng lực ném của nó vẫn khiến đủ lủng cái áo đau kinh khủng! Dù nhờ có lớp da của Beholder bảo vệ, tôi vẫn không khỏi rùng mình trước viễn cảnh xấu nhất. Nếu cây lao được ném chuẩn và mạnh hơn chút thì tôi sẽ bị xiên que, bị ngã, bị bọn Tanarukk tóm được và chết chắc!

“ Produce Lightning Produce Lightning Produce Lightning!”

Tôi bắt đầu hoảng loạn mà giải phóng spell bừa về phía sau. Hiển nhiên việc phóng phép bừa chẳng nhắm hay nghía nhìn khiến mấy quả cầu điện từ Produce Lightning trật lất hết…

“Hah, ngươi tự nhận mình là thần mà chẳng bắn trúng nổi bọn ta nổi bằng ba cái trò đó luôn à!”

“Hahahahah, một tên giả thần chỉ biết nói mồm!”

“Hãy khiến tên nhãi humanoid đó biết hậu quả của việc dám chọc tức chúng ta!”

“Ta sẽ ăn từng ngón tay của hắn rồi xé cái mồm xấc xược của hắn đi!”

“Hay dẫm nát hết chân nó trước để coi nó lết dưới đất!”

Tụi Tanarukk bàn tán nhau về cách thức xử lý tôi như thể chúng chắc cú rằng bắt được con mồi! Càng nghe chúng nói càng khiến tim tôi càng đập liên hồi trong sự hãi hùng! Sau vài phút chạy bán mạng, tôi có thể thấy ngôi làng Muzgonk , nơi vốn là Sandhurst Club đang hiện ra trước mắt. Thay vì lướt skateboard thẳng một đường thì Sabata đi đường có chút zigzag để vào làng.

“Hm, sao hắn lại chạy vòng vòng vậy?”

“Hahah, có khi hắn đã phát điên và chạy loạn rồi!”

“Tốt, ta sắp tóm được hắn rồi-“

Rầm

“AAAAAAH!”

MOOOOOO

Ngay trước khi tên Tanarukk kịp vung kiếm rìu trúng tôi, bọn chúng đồng loạt té nhào. Lũ bò mộng bị lọt hết vào hố bẫy đầy cọc, thậm chí là cả những tên Tanarukk!

“CHẾT TIỆT! TÊN NÀO ĐÀO CÁI HỐ BẪY NÀY!?”

“GRAAAAAH!”

Những tên Tanarukk đó gào thét trong cơn đau xen lẫn phẫn nộ. Bởi lẽ chúng phải trải nghiệm vị trí của kẻ săn mồi mà giờ lại bị đảo ngược lại thành con mồi. Lòng tự tôn của lũ Orc hóa fiend này bị đả thương bởi chính sinh vật mà chúng đang coi thường!

“Ngay lúc, Han!”

Sabata lên tiếng ra hiệu. Chớp ngay thời cơ đó, tôi lập tức dùng Dissolve Ray tấn công những tên Tanarukk đó. Dù tôi dùng sức mạnh đôi mắt nhanh nhất có thể thì cũng chỉ bắn được phát Dissolve Ray, chúng tuy gây thương tổn nhưng không đáng kể tới đám Orc hóa Fiend này! Quả nhiên khả năng Resist Magic (kháng ma thuật) của đám Orc Fiend này là khắc tinh của mình!

Vút

BOOM

“AAAARGH!”

“CÓ KẺ ĐÁNH LÉN!”

Ngay trước khi vài tên Tanarukk rút cơ thể mình ra khỏi mấy cây cọc gỗ hòng trèo lên thì chúng bị tấn công. Một mũi tên mạnh tới mức xuyên lủng lớp da và đẩy một tên Tanarukk rơi trở lại xuống hố. Ngay sau phát tên đó là một quả cầu lửa tạo ra từ spell Fire Bolt tấn công tên Tanarukk khác.

“Coi bộ cả Iro và Arcath đều ra tay đúng lúc lắm.” Tôi thì thầm trong nhẹ nhõm khi thấy họ ra tay yểm trợ rất đúng lúc.

“TỤI BÂY ĐÂU, RA TÓM MẤY TÊN LÉN LÚT NÀY CHO TA!”

Tụi Tanarukk rống lên ra lệnh cho những tên thuộc hạ theo sau hòng giúp chúng có thời gian leo ra khỏi hố bẫy chông. Tuy nhiên, tên Orc Fiend cứ khi nào một tên leo ra khỏi hố là bị ngã, người bọn tôi dùng những đòn tấn công từ xa bằng ma thuật hoặc vũ khí để đẩy lùi chúng rớt xuống hố. Cùng lúc đó, nhưng tên thuộc hạ của Tanarukk thì bị đám Orc cấp dưới của tôi phục kích cả lũ. Tên thì bị mắc kẹt trong vô số tấm lưới, tên bị dây cột chân kéo ngược lên cây, tất nhiên cũng có tên bị rơi vào hố bẫy. Nhờ sự chuẩn bị kỹ lưỡng từ bẫy tới tập kích, Orc phe tôi dễ dàng chiến đấu ngang hàng tên Orc phe địch.

“FIRE BOLT!”

“Huh!?”

BOOM

Bất chợt, những tên Tanarukk vung tay giải phóng spell đánh tra cả nhóm bọn tôi! Iro và Arcath do núp trong các bụi rậm và gốc cây nên gần như không trúng vụ nổ từ spell. Về phía tôi, Sabata may mắn kịp mặc lại bộ giáp mà chống đỡ Fire Bolt trước khi nó trúng tôi!

“Chết tiệt… lũ này biết dùng spell sao!?” tôi cắn răng đau điếng xoa vết thương ở cẳng tay. Cơn đau truyền từ gã Spirit sang tôi cho thấy sát thương của ma thuật này không hề nhỏ!

“E là spell đám này mạnh cũng cỡ Kobold Sorcerer đấy…” Sabata nghiêm túc nhận xét tình hình.” Thông thường chúng là Fighter nguy hiểm, nhưng nhờ dòng máu Fiend trong người mà chúng giỏi cả dùng spell điều khiển lửa như Sorcerer!”

“HAH, TUI BÂY CÓ CỐ GẮNG NHƯNG MẤY NGỌN LỬA NÀY QUÁ YẾU ĐỂ TỔN HẠI BỌN TA!”

Vài tên Tanarukk bò lên được mặt đất thành công do chống lại được ngọn lửa nhờ dòng máu Fiend đang chảy trong huyết quản! Xem ra độc và lửa không thật sự hiệu quả để đối đầu lũ này, spell và bẫy của Arcath khó lòng mà hiệu quả nếu cuộc giao tranh cứ tiếp tục thế này!

“Fck, tại sao lũ này phải nguy hiẻm như Eldritch Knight (hiệp sĩ khiếp sợ) mới chịu cơ chứ! Éo công bằng chút nào!” Tôi bắt đầu than trách tình cảnh của mình trong khi miễn cưỡng dùng Dissolve Ray.

“You know the rule, it’s time to die (ngươi biết luật rồi, đến lúc chết thôi).” Sabata nói lời động viên.

“Đờ mờ, đừng có trù ẻo tui nữa!” tôi lên tiếng trước pha Rickroll rất dễ gây trầm cảm lúc này!

Bộp

“Huh!?”

Trong một khoảng khắc không để ý, Tanarukk đã nhanh chóng rút ngắn khoảng cách lại đến tôi! Hắn dễ dàng rút ngắn khoảng cách m trong tầm dùng Dissolve Ray một cách quá nhanh!

Xoẹt

“Ugh!”

Tên Orc Fiend đó nhanh chóng vung thanh kiếm rìu to lớn trong tay tấn công. Sabata kịp dùng kiếm dài để chống đỡ, song tới đòn tấn công thứ ba thì đột ngột tên quái vật đó lao đến cắn tôi!

Phập

“AGH!”

Tôi la lên trong đau đớn khi bị thương bởi nhát cắn điên cuồng từ tên Tanarukk hung bạo.

“ORAAA!”

Ngay lập tức, Sabata rống lên rồi vung phần chuôi kiếm mũi tên kẻ địch và khiến hắn chịu nhả vai tôi ra!

“Ổn chứ Han!?” Sabata sốt vó hỏi.

“Chú ra tay đúng lúc đấy...”

Tôi lẩm bẩm đáp trong khi vội lui lại. Tôi giữ khoảng cánh với tay nắm chặt vai phải đang rỉ máu mà thở nặng. Dù tôi đã tiên liệu sự nguy hiểm và hung bạo của đám Tanarukk này, thế nhưng thật không ngờ chúng hoang dã và lại biết dùng ma thuật thế này! Bọn này vốn đã là những thủ lĩnh nguy hiểm gần giống Orc Warchief rồi, đằng này có thêm dòng máu quỷ khiến chúng vừa mạnh hơn, trâu bò hơn và nhiều khả năng hơn hẵn!

“Gr… cái thứ lơ lửng quanh người đúng là chướng mắt thật!”

Tên Tanarukk đó chùi mũi bị chảy máu do đòn đánh trước đó. Nghe cái cách nói chuyện đó thì có vẻ hắn thấy được Sabata. Trong trường hợp đó, những đòn đánh sẽ mất yếu tố bất ngờ đi và khả năng phòng thủ của tôi sẽ bị giới hạn!

“Thoát được khỏi vết cắn và gây khó dễ bọn ta thì xem chừng ngươi cũng có chút khả năng đấy.” Tên Orc Fiend đó đánh giá khả năng của tôi rồi quay sang đồng bọn.” Hai trong số các ngươi đi xử lý đám đánh lén đi!”

“GRAAAAAH!”

Hai tên Tanarukk rời khỏi hố, chúng rống lên điên cuồng rồi chạy thẳng tiến tới nơi đầy bụi rậm và cây mà Iro với Arcath đang ẩn nấp phục kích. Tình thế ngày càng nguy hiểm thế này, tôi thật sự lo sợ không biết hai người kia liệu sẽ ổn không!? Thêm nữa, tình hình này thì e là tôi sẽ phải đối đầu cùng lúc tên Orc Fiend nguy hiểm!

“Giờ, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận, đau đớn, quằn quại vì cái suy nghĩ ngông cuồng dám khiêu chiến bọ ta!”

Tanarukk gõ thanh kiếm rìu một phát mạnh xuống đất mà gầm gừ đe dọa. Ba tên khác từ từ bước đến, tên thì cười nhăn răng khoái chí, tên thì bàn tay đang tỏa ánh lửa chuẩn bị spell Fire Bolt. Mặc dù tôi có thể dùng ván trượt để bỏ chạy nhưng khoảng cách này thì quá ngắn để thoát khỏi tầm giải phóng spell của chúng. Nếu ở lại chiến đấu, tôi không có cửa để thắng nổi trong tình thế chọi thế này! Đám thuộc hạ Orc của tôi thì bận tay với hơn tên Orc phe địch rồi nên không trợ giúp tôi dược! Khoảng khắc đó, tôi thật sự bắt đầu rối bùng lên không biết nên làm gì và lo sợ trước cái tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này!

“Bình tĩnh nào Han.” Sabata lên tiếng.

“Nh-nhưng mà…” tôi kìm nén nỗi sợ mà ráng lắng nghe.

“Những lúc thế này, đừng tin tưởng bản thân! Hãy tin vào ta! Tin tưởng vào Sabata kẻ tin tưởng ngươi!” Sabata khoanh tay lại rồi phán như trong Gurren Lagann.

“Và chú là tui đấy!” Tôi lên tiếng ngay lập tức.” Đừng phán mấy câu huề vốn rứa, captain obvious (đội trưởng hiển nhiên)!”

“Hmph, diễn trò hề cuối cùng xong chưa?” Tanarukk khịt mũi mà mỉa mai nỗ lực vô vọng giữ vững lý trí của tôi.

“Bây giờ chúng ta thống nhất xử lý tên nhãi này kiểu gì đây?”

“Cắt chân hắn trước để khỏi bỏ chạy?”

“Ta thì nghĩ bứt hết tay chân hắn hay hơn.”

Những tên Orc Fiend ấy tháo nhau bàn cách hành hạ tôi. Bởi lẽ hiện giờ chúng cũng đã thấy rõ con đường thoát thân của tôi gần như không còn. Kể cả dùng tuyệt kỹ bí mật của gia tộc Joestar cũng không khả thi trong việc giúp tôi thoát lành lặn được. Như vậy, lúc này cách tôi có thể làm làm được chỉ có một.

[Ta rất vinh hạnh vì được các ngươi xem là mối nguy hiểm đến mức các ngươi phải hợp sức mới chống lại ta.] Tôi bất giác lên tiếng bằng thần giao cách cảm.

“Ngươi vừa gáy cái quái gì thế?” Tên Tanarukk hơi trừng mắt lên khó chịu.

[Không phải sao? Hay là các ngươi yếu tới mức không tự tin một mình lấy mạng ta?] tôi buông ra lời đá đểu.

“Hah, thật to mồm cho một kẻ chỉ biết đặt bẫy với biết bỏ chạy khỏi bọn ta!” Orc Fiend đó nới lời khi dễ nhưng không hề sai.

[Ta không phiền việc các ngươi xem ta là quá mạnh nên phải hợp sức, hoặc chỉ là một kẻ nói phét mà bất kỳ ai trong số các ngươi cũng có thể hạ được.]

Một lần nữa tôi nhấn mạnh vấn đề nhạy cảm đối với đám Tanarukk. Tất nhiên, tôi không quên đưa ra hai lựa chọn để khiến chúng dễ dàng biết nên chọn điều gì hợp ý chúng hơn và có lợi cho tôi. Hiển nhiên, nếu nó không thành thì tôi buộc phải cắn răng chịu trận trong khi bỏ chạy hết công suất và cầu cứu Eve…

“Hmph, nếu đó là lời van nài tuyệt vọng cuối cùng của tên to mồm thì tốt thôi.” Tên Tanarukk nói giọng cao ngạo và bước lên.”Hãy lấy làm vinh dự khi được chết dưới tay ta, Imsh The Brute!”

[Ta luôn sẵn sàng,] tôi lên tiếng trong khi tay chuẩn bẩn con dao bếp còn Sabata giơ kiếm thế Longpoint Guard. [đến đây đi, kẻ sa đọa!]

Tôi mừng thầm khi hắn đã bị cắn câu trước lời khiêu khích. Và giờ đây tôi cũng nhận ra thêm một điều, tên Tanarukk này chính là mục tiêu mà tôi cần phải diệt, Warchief bị sa ngã của làng Muzgonk!

“Ray of Frost!”

Tôi dùng con dao hô lên spell tấn công trong khi lui hẵng một quãng giữ khoảng cách. Spell này vừa phù hợp để gây thương tích một tên Tanarukk và còn làm chậm được hắn!

“Absorb Elements!”

Imsh lập tức giơ cây kiếm lên chận lại tia sáng từ spell của tôi. Thay vì cánh tay bị đóng băng thì ánh sáng xanh từ Ray of Frost đang làm thanh kiếm sáng rực lên!

“Ma thuật của ngươi yếu thật, giờ đến lượt ta!” Hắn nhận xét rồi lao đến tốc độ đáng sợ, dễ dàng khiến tôi rơi vào tầm đánh” Green-Flame Blade!”

Thanh kiếm của Tanarukk bùng lên ánh lửa xanh. Hắn vung một nhát bổ xuống vô cùng mạnh khiến tôi lẫn Sabata phải cùng lúc giơ vũ khí lên chống đỡ.

“AGH!”

Dẫu chặn được nhát chém, thế nhưng bọn tôi đều bị thương! Tay Sabata thì bị đóng băng, còn tay tôi bị lửa đốt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio