Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ mơ màng đắm chìm trong dục vọng của nai con, Thiên Vũ cảm thấy chính mình như vừa trúng phải xuân dược, hắn thở gấp hơn, di chuyển nhanh hơn, mỗi lần thúc vào đẩy ra đều làm cho Thiên Ngọc có cảm giác như cơ thể đang bị chẻ làm đôi, đau đớn khiến cho ngọc hành nhỏ nhắn của y cũng dần dần rủ xuống.
“Đau quá…dừng…dừng lại….”
Thiên Ngọc nghẹn ngào bấu chặt vào cánh tay hắn muốn hắn ngay lập tức có thể thả y ra, thế nhưng dù y có cố sức giãy dụa như thế nào thì cơ thể yếu ớt của y cũng đã hoàn toàn bị hắn thao túng.
Cố sức chịu đựng hy vọng thời khắc này có thể qua nhanh, Thiên bám chặt lấy sàng đan hy vọng có thể giảm bớt đau đớn, nếu như lúc này không có bất cứ thứ gì để bám víu chắn chắn y không thể nào chịu đựng nổi khi phải trải qua một quãng thời gian dài đằng đẵng như thế này!
Một lúc lâu sau, cuối cùng Thiên Vũ cũng đã dừng lại.
Cả cơ thể y đau nhức tê dại đến nỗi phân thân hắn được rút ra lúc nào y cũng không hay, y chỉ ý thức được một điều là y đã được buông tha, địa ngục trần gian rốt cuộc đã thực sự kết thúc!
(mới bắt đầu thôi cưng ơi )
Thiên Vũ thực sự đã dừng lại, thế nhưng nếu nghĩ cuộc chơi đã game over thì thật là không hiểu tính hắn ~
Nhẹ hôn lên đôi môi mềm mại của Thiên Ngọc, Thiên Vũ rất từ tốn nhấm nháp những giọt thóa dịch sâu tít bên trong, từng chiếc răng đều đặn trắng tuyết cũng được hắn liếm láp không sót một cái, mọi ngõ ngách đều bị hắn sục sạo để chiếm làm của riêng, đến nỗi nếu ai không biết chắc sẽ nghĩ là hắn đang dùng lưỡi để tìm kiếm kho báu (>”