Anh ta rút sạc ra, thả đồ lên giường.
Anh chăm chú nhìn Trì Cửu một hồi, nuốt nước miếng, nói: “Tên tao là La Kế, xin chăm sóc tao chu đáo.”
La Kế tự giới thiệu xong bèn cởi áo choàng tắm, lộ ra cơ thể không một mảnh vải bấu víu. Dáng anh hơi gầy, lột hết lại thấy có cơ bắp xinh đẹp, mà da dẻ còn trắng mịn, trông vừa mềm vừa đẹp.
Trì Cửu rất hài lòng với cơ thể La Kế, tiến lại nhìn mặt anh.
La Kế cũng rất được, khuôn mặt không có nét nào xấu. Đôi mắt vừa to vừa sáng, vì xấu hổ nên đáy mắt có ánh nước long lanh, cái má còn hồng hồng, là dáng vẻ vô cùng ngon miệng.
Wow, đẹp quá! Nếu anh ấy mãi thuộc về mình thì tốt rồi, Trì Cửu nghĩ trong đầu.
La Kế lấy “áo mưa” và “dầu nhuận tràng” trong tủ đầu giường, suy nghĩ một hồi lại vứt “áo” đi. Một cây ciu giả mới toanh không cần lo về bệnh truyền nhiễm đâu nhỉ?
Anh bóp một đống gel thoa lên thân nó.
Con ciu này được làm quá thật, sờ vào không khác mấy hàng chính chủ, thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ và nhịp đập. Anh tưởng tượng tí nữa sẽ để nó đâm vào trong người mình, mặt đỏ sắp rỉ máu. Hơn nữa, con ciu này là con chà bá nhất trong tiệm đồ tình thú, không chừng tí nữa mình đổ máu thật! Phong Nguyệt Các danmei…
Thoa trơn cho nó xong, La Kế bèn nằm xuống giường, gắng sức dạng hai chân ra thật xa, vặn vẹo nửa người tự mình mở rộng.
Anh chưa từng “ấy” cùng người khác, miệng nhỏ hoàn toàn nguyên vẹn, phải chuẩn bị chu đáo mới được.
Trì Cửu thưởng thức cảnh nóng trước mắt, vô thức liếm môi mấy cái.
Cậu vừa mới ăn no, duy trì hình thể mấy chục tiếng không thành vấn đề. Lúc đầu vì tiết kiệm điện, cậu dự định ở hình dáng một bộ phận rồi đem bán đi. Nhưng La Kế này quá hợp gu, cậu không dằn được suy nghĩ hiện thân đầy đủ làm những việc khác nữa với anh.
So với con ciu chỉ rung rung thông thường, một người sống sờ sờ không phải ăn đứt sao? Phong Nguyệt Các danmei…
La Kế chăm chú tự chọc, không hề hay biết trong phòng có thêm một người khác.
Anh chật vật cắm hai ngón tay vào đã đau nhăn nhó, thực khó tưởng tượng tí chơi hàng lớn thế kia sẽ xảy ra chuyện gì!
Có thể bị đâm chết hay không?!
“Làm như vậy sai rồi.”
Đột nhiên có tiếng động dọa La Kế giật nảy, cả người run lên, ngón tay chọc vào sâu hơn. Nhưng như thế lại làm anh đụng phải chỗ nào đó, eo bỗng nhũn ra, muốn quỳ lên cũng không được, đành ngã vật xuống giường.
“Vậy thì đúng rồi.” Trì Cửu nói, “Ngài phải cọ vào vùng mẫn cảm mới sướng được.”
La Kế ngẩng đầu bèn thấy một anh khỏa thân đẹp trai không chịu nổi đang đứng bên giường hạ mắt nhìn mình.
“Cậu là ai?” La Kế quá sợ hãi, “Cậu vào bằng cách nào?”
“Tôi là do ngài mang về đó, chủ nhân.” Trì Cửu cười đáp.
“Tôi mang cậu về bao giờ?”
“Ngài không thấy tôi quen sao?”
La Kế lại quan sát Trì Cửu một lượt, vẫn không hề có ấn tượng với người này. Nếu một anh chàng đẹp trai siêu cấp ngần này từng xuất hiện trong đời, anh tuyệt đối chẳng thể nào quên. Anh rất chắc chắn mình không biết đối phương, cũng chưa bao giờ gặp mặt!
“Tôi không biết cậu.” La Kế nói, “Mời đi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”
Trì Cửu lộ ra vẻ mặt thất vọng, “Chủ nhân vừa mua tôi về lại định trả ngay sao? Ngài còn chưa dùng nữa. Nếu ngài dùng rồi, e là sẽ không muốn trả nữa đâu!”
“Cậu đang nói gì vậy?” Ánh mắt La Kế dừng ở giữa hai chân Trì Cửu, lập tức thấy khô cả họng. Cái kích thước khủng bố này chỉ có con ciu anh mua mới dám chọi thôi. Mà khoan đã, hàng của anh biến đâu rồi nhỉ shim_sunsee?