Cố Vân phục hồi tinh thần, giãy dụa khẽ nói: “Buông ra!”
Thân thể hắn cao lớn vây nàng vào trong ngực, thanh âm thấp suyễn ở bên tai vang lên một cách vội vàng, “Vì sao không rên một tiếng rời khỏi?” Hắn ở một ngõ nhỏ đen đi qua, một đêm tâm trống rỗng, mỗi một lần đều sợ chính mình đi nhầm vị trí bỏ qua nàng, chẳng lẽ hắn đối nàng còn chưa đủ sao? Nàng vì sao không đúng lý hợp tình hỏi hắn mà là yên lặng rời đi, vẫn là nàng căn bản không dùng tâm thể hội cảm thụ của hắn?
Khẩu khí Túc Lăng thô bạo làm cho Cố Vân vốn đã dần dần tỉnh táo lại bắt đầu bốc hoả, nàng lớn tiếng trả lời: “Ta đi có quan hệ gì, Băng Luyện sẽ giúp ngươi tuyển một thê tử tốt!”
Nàng quả nhiên là vì Băng Luyện mà sinh khí. Đuối lý, Túc Lăng vội vàng giải thích: “Ta không phải cố ý gạt nàng, chính là cảm thấy này căn bản không có gì——” Cố Vân có lẽ cũng không có chú ý tới, hiện tại nàng như thế này, cực kỳ giống một nữ tử không chiếm được chú ý cùng coi trọng đang cáu kỉnh, chính là phương thức của nàng rất kịch liệt mà thôi. Giờ phút này nàng giống như một con mèo bướng bỉnh bị giẫm phải đuôi, Túc Lăng nói còn chưa nói xong nàng đã không chút khách khí châm chọc: “Đúng vậy, không phải là một nữ nhân thôi, không có gì! Chọn ai đối với ngươi mà nói căn bản cũng không có gì khác nhau!”
“Ta không có ý này! Nó chỉ là một cây kiếm, nàng căn bản không cần quá để ý nó!” Túc gia người người đều để ý thanh kiếm kia như vậy, như thế nào ngay cả nàng cũng như vậy? Chẳng lẽ ở trong lòng bọn họ, một cây kiếm có thể khống chế hắn Túc Lăng?!
Không cần để ý phải không? Cố Vân nhìn đôi mắt sâu thẳm của Túc Lăng, còn thật sự hỏi: “Hảo, kia ta hỏi ngươi, nếu không phải thanh kiếm này, ngươi sẽ cho ta tự do xuất nhập tướng quân phủ? Sẽ đối ta vài phần kính trọng? Thậm chí cho ta ở quân doanh luyện binh? Sẽ...” Hít sâu một hơi, Cố Vân quyết định thuận theo tâm, hỏi ra chuyện trong lòng nàng để ý nhất, “Ngươi sẽ khẩn trương ta như vậy? Để ý ta?”
Hắn thật sự thật không ngờ ảnh hưởng của một cây kiếm đối nàng lớn như vậy, ngay từ đầu không nói là vì sợ nàng biết sau sẽ cảm thấy không được tự nhiên, nếu sớm biết như vậy, hắn sẽ bảo mọi người nói năng thận trọng! Nhưng hiện tại nếu hắn không giải thích, nàng tuyệt đối sẽ không từ bỏ, vì thế hắn thở dài một tiếng, chi tiết đáp: “Ngay từ đầu ta quả thật có chút tò mò Băng Luyện vì sao lựa chọn nàng, cho nên mới đối nàng có vài phần chú ý, về phần cho nàng luyện binh, cùng Băng Luyện một chút quan hệ cũng không có. Ta khẩn trương nàng, là vì ——” Túc Lăng không tự giác nhíu mày, hắn một đại nam nhân nói cái gì tình yêu a, thật sự rất không tự nhiên, hắn đối nàng như thế nào, chẳng lẽ nàng thật sự không hiểu?
Cố Vân theo hỏi câu kia bắt đầu liền căng thẳng, ánh mắt chớp cũng không dám chớp một chút. Có lẽ chính là vì chưa bao giờ để ý cùng khẩn trương, Túc Lăng trong nháy mắt chần chờ cùng không được tự nhiên, ở Cố Vân trong mắt lại trở thành không lời nào để nói.
Tâm giống như bị hung hăng đâm một chút, đau! Hắn không nói phải không? Kia nàng giúp hắn nói: “Bởi vì Băng Luyện chọn chính là Túc gia tức phụ, mà ta thoạt nhìn vừa vặn không phải thực chán ghét, cho nên chấp nhận một chút cũng không sao cả!”
“Thanh Mạt!” Cố Vân nói làm Túc Lăng lo lắng một đêm cũng đã táo bạo tính tình, tay đang ôm Cố Vân cơ hồ sẽ bẻ gẫy thắt lưng của nàng, băng hàn mâu thẳng tắp nhìn nàng, thanh âm áp lực có chút ám ách, “Ở trong lòng nàng, ta là một người nam nhân như vậy?” Một người tùy tiện thỏa hiệp, đối cảm tình chấp nhận! Nếu hắn nguyện ý chấp nhận đã sớm thê thiếp thành đàn, còn có thể chờ cho tới hôm nay làm cho nàng chất vấn như vậy, châm chọc hắn?
Cố Vân run sợ một chút, ngay cả tay cũng không tự giác mà nắm chặt. Nàng biết hắn là thật sự tức giận, hung hăng nắm chặt hai tay, lạnh lùng quay mặt đi, không nhìn tới đôi mắt đen kia. Túc Lăng càng thêm giận, không cho nàng trốn tránh gầm nhẹ: “Trả lời ta.”
Hắn cư nhiên rống nàng! Hắn chưa từng đối nàng nói qua một câu về Băng Luyện, hắn căn bản chính là cố ý giấu diếm, cho dù đến giờ khắc này,hắn cũng không có hảo hảo giải thích, ủy khuất trong lòng làm cho Cố Vân cuối cùng rống trở về: “Ngươi từ đầu tới đuôi vốn không có nghĩ tới cho ta biết ngươi là một nam nhân thế nào!”
Cặp mắt vĩnh viễn kiên định sáng ngời giờ phút này bịt kín một tầng sương mù, nàng không khóc lê hoa mang vũ, thản nhiên hơi nước, đã đủ để dập tắt lửa giận của hắn, nàng không thích hợp khóc hắn cũng không cho phép nàng khóc. Bàn tay vỗ nhẹ lưng Cố Vân, động tác ngốc ngốc cũng rất mềm nhẹ, giọng nam trầm thấp rất chậm cũng rất kiên định bên tai nàng vang lên, “Nữ nhân ở trong mắt ta cho tới bây giờ chính là phiền toái, nếu ta không thích, đừng nói là Băng Luyện, chính là Thiên Vương lão tử cũng không có khả năng bức ta lấy ai! Ta khẩn trương, bảo hộ nàng, tín nhiệm nàng đều là vì —— ta thích nàng, thích con người nàng, muốn nàng trở thành thê tử của ta, không đơn giản là tướng quân phủ nữ chủ nhân, Túc gia trưởng tức mà thôi.” Nói xong, Túc Lăng bỗng nhiên thoải mái rất nhiều.
Cố Vân bị Túc Lăng đột nhiên thâm tình thổ lộ mà kinh ngạc, cứng đờ, nói không rõ trong lòng suy nghĩ gì, trong đầu chính là lời hắn vừa nói.
Cố Vân khó được ngây ngốc, Túc Lăng buồn cười, ôm nàng vào trong ngực, hơi hơi cúi người, ở bên tai nàng thấp giọng nói: “Đã rõ ràng sao? Muốn ta lặp lại lần nữa hay không?”
Ấm áp hơi thở nhợt nhạt phun ra bên tai, trong đầu oanh một tiếng, nàng rốt cục lấy lại tinh thần, mặt cơ hồ thiêu cháy, nàng không biết mặt mình hiện tại thoạt nhìn có dọa người hay không, nàng chỉ biết là lòng của nàng kinh hoàng không thôi, tiếng tim đập dồn dập làm hô hấp của nàng cũng đi theo không xong, dùng sức hít thở, vờn quanh bên người nàng đều là hơi thở của hắn, nàng sắp hô hấp không khoái. Cố Vân bối rối muốn rời khỏi ôm ấp của hắn, bàn tay ở bên hông cũng không cho nàng lùi bước, không thể động đậy, chỉ có thể tiếp tục cương đứng ở nơi đó, không biết nên phản ứng như thế nào.
Thanh âm Túc Lăng trầm thấp ở bên tai lại vang lên, “Còn nàng?”
Cố Vân có chút mờ mịt ngẩng đầu, nghênh thị ánh mắt Túc Lăng, không hiểu hỏi: “Cái gì?”
“Trong lòng nàng nghĩ như thế nào? Nàng có thích ta hay không?” Ưng mâu có thể nhìn ra rõ ràng chờ mong cùng khẩn trương khó có thể che dấu.