Ở trên giường, bị nam tử đặt ở dưới thân, Trình Chấn Toàn cảm thấy trong lòng có cảm giác như miệng vết thương bị xé rách …. Trong lúc thân thể ma xát, đau đớn tới mức run rẩy, lại vẫn như cũ không muốn thốt ra tiếng cầu xin tha thứ ……. Thậm chí ngay cả âm thanh cũng không phát ra.
Một kẻ đã từ bỏ tất cả tự tôn như hắn, lại theo bản năng muốn giữ lại một chút tôn nghiêm duy nhất còn sót lại.
Thân thể đau đớn tới mức cuộn lại, hai chân lại bị dùng sức dang ra. Một bóng ma khác yên lặng tới gần. Trình Chấn Toàn còn chưa kịp phản ứng, đôi môi đã bị hung hăng chiếm lấy, chiếc lưỡi trơn trượt lướt qua bờ môi, luồn vào khe hở rồi vọt vào khoang miệng của hắn.
Bàn tay y cũng thuận theo động tác của Mộ Kha tiến xuống hạ thân nam nhân.
“Không cần……” Trình Chấn Toàn bị thái độ tấn công dồn dập của Kim Phỉ Lăng làm cho cả kinh, sắc mặt trở nên trắng bệch, giãy dụa xoay đầu, lại bị đối phương ra sức hôn môi, dùng phương thức càng thêm thô bạo đàn áp, lặp lại chà đạp, thẳng tới khi hắn không thể hô hấp ….
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, hôn ám làm cho thần trí Trình Chấn Toàn bắt đầu trở nên mơ hồ, hai mắt nheo lại, hạ thân không hề che đậy lộ ra tình cảnh bị hai ngón tay kẻ khác tùy ý đùa bỡn, xâm nhập không ngừng, phát ra âm thanh ma sát dâm uế.
Cảm thấy hoảng hốt, Trình Chấn Toàn đã hoàn toàn nằm trong lòng hai người … Phía sau dựa vào Kim Phỉ Lăng, trước mặt chính là Mộ Kha …. Hai tay không biết từ lúc nào cũng bị thắt lưng trói lại, vô lực khoát trên vai Mộ Kha ….
Theo bản năng nắm lấy mái tóc đen mượt mềm mại của đối phương ……….
Tại thời điểm hắn nghĩ bản thân sắp ngất xỉu vì thiếu dưỡng khí, Kim Phỉ Lăng lại dời đi, bắt đầu tập kích cổ hắn.
Răng nanh không nặng không nhẹ cắn cắn, hơi thở nóng cháy phun vào da thịt khiến hắn run lên, có cảm giác như đang bị một loại mãnh thú cắn lấy.
Nóng quá……
Trình Chấn Toàn vừa thở dốc, mơ hồ nghe được Kim Phỉ Lăng đang cùng Mộ Kha nói gì đó ……..
Rất nhanh sau đó, ngón tay trong cở thể được rút ra, nam nhân còn chưa kịp tỉnh táo đã bị thay đổi tư thế, trở thành đối mặt với Kim Phỉ Lăng, nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp tràn đầy dục vọng cùng nộ hỏa của y. Hắn có thể cảm nhận sự uy hiếp phía dưới hạ thân …. Bản năng khiến hắn run rẩy sợ hãi, vô ý thức thoái lui ….
“Ta cho ngươi trốn……” Thanh âm khàn khàn của đối phương thật đáng sợ……
“Ô!” Giây tiếp theo, nam nhân cảm giác thắt lưng đột nhiên bị nâng lên, đè chặt lại, hung khí bên ngoài cơ thể cũng tiến thẳng vào trong …
Đau tới mức trước mắt biến thành một mảng đen. Còn chưa kịp phản ứng, hung khí khủng bố kia đã bắt đầu luật động, càng ngày càng thô bạo, thân thể theo động tác của nam nhân mà lắc lư, ngay cả hô hấp cũng trở nên hư thoát.
Mà bàn tay kiềm trụ thắt lưng y lại như nóng cháy lên.
“Chậm, chậm một chút……” Động tác mãnh liệt khiến vết thương trên người Trình Chấn Toàn càng thêm đau đớn, hắn vặn vẹo thân thể, cố gắng thoát khỏi từng đợt công kích như sóng trào, ý thức hoang hốt, mở miệng lại là tiếng cầu xin tha thứ ….
Ngữ điệu ôn nhuận run rẩy lại chỉ khiến động tác đối phương càng thêm tàn bạo.
“Nằm xuống đi……” Phía sau truyền đến thanh âm trầm thấp mị hoặc của Mộ Kha, Trình Chấn Toàn đột nhiên có loại dự cảm bất hảo. Sau đó, hắn thấy Kim Phỉ Lăng nhíu nhíu mày, hai tay vẫn giữ chặt thắt lưng hắn, theo tư thế sáp nhập hướng phía sau nằm xuống, biến thành tư thế hắn quỳ úp sấp trên người Kim Phỉ Lăng, đôi môi một lần nữa lại bị y đoạt lấy.
Luật động dưới thân đột nhiên đình chỉ …… giống như đang chờ đợi ai đó……. Nam nhân đang bị kẻ phía dưới hung hăng hôn môi bỗng nhiên cảm thấy sau lưng một trận lạnh run.
Sau đó, hắn có chút sợ hãi độ ấm đang bao phủ phía sau, cùng một đôi tay khác thay thế Kim Phỉ Lăng giữ chặt eo của hắn ………
Chỉ khác là, đôi tay này lạnh như băng ……..
Còn thứ phía dưới hạ thân hắn, lại đồng dạng lửa nóng …….. đang vận sức chờ phát động ………..
“Không cần……” Ý thức được việc làm của hai người kia khiến Trình Chấn Toàn rốt cuộc không thể bình tĩnh, toàn thân giãy dụa, nhưng thắt lưng bị kiềm trụ chặt chẽ khiến hắn căn bản không thể động đậy, chỉ có thể bất lực rơi xuống trên người Kim Phỉ Lăng, thẳng tới khi một cái khác hung khí ……. từ từ tiến vào ……
“……” Một loại đau đớn khiến người ta không thể hô hấp cùng với cảm giác hạ thân bị xé rách truyền khắp toàn bộ thân thể, mà hắn, ngay cả một thanh âm cũng không phát ra được …… Chính là run run có chút đáng thương, ngay cả ánh mắt cũng trở nên mông lung.
Bị hai nam nhân đồng thời tiến vào, với hắn mà nói, là một lần không thể thừa nhận lại chồng lên một lần không thừa nhận.
Kim Phỉ Lăng yên lặng nhìn nam nhân đau đớn đến hai mức đầy lệ, đột nhiên cảm thấy bộ dáng giống như hấp hối của hắn có chút đáng thương, chỉ tiếc là phân tình cảm này cũng không thể dừng lại hành động hiện tại của y ….
Thậm chí……
Làm tầm trọng thêm……
Trong cơ thể giống như có một thanh âm khác đang kêu gào, bảo y càng dùng sức, càng thô bạo khi dễ nam nhân thuần thục ổn trọng này.
Thế là, sau khi cùng Mộ Kha trao đổi ánh mắt, hai người bắt đầu ăn ý luật động. Đầu tiên là thong thả rồi mới bắt đầu nhanh hơn, thậm chí có chút không khống chế được……
Nam nhân rốt cuộc nhịn không được, nức nở khóc thành tiếng……
Ẩn nhẫn mà mỏng manh……
Giống thanh âm của sủng vật bị người ta thô bạo ngược đãi lại vô lực phản kháng, vô cùng đáng thương ….
Kim Phỉ Lăng nhìn nam nhân như vậy, ngực bỗng nhiên cảm thấy đau nhói, thế nên, thân thủ theo bản năng nhẹ nhàng vuốt ve trấn an nam nhân, động tác dưới thân cũng hòa hoãn đôi chút …
Mộ kha tựa hồ cũng cảm giác được nam nhân đang thống khổ, hai mắt ẩm ướt nhắm lại từ từ mở ra, thản nhiên liếc mắt nhìn đối phương, sau đó động tác cũng dần chậm lại. Tay di chuyển tới khí quan vì đau đớn mà hư nhuyễn của nam nhân, nhẹ nhàng chà xát.
Chỉ là như thế mà thôi ………..
Bởi vì kế tiếp suốt một đêm……
Nam nhân đã gần ba mười cứ như vậy bị hai thiếu niên chưa tới hai mươi áp chế ở trên giường, một lần lại một lần bị ép mở rộng hai chân, vặn vẹo thành những tư thế khác nhau, tùy ý bọn họ xâm phạm.
Thỉnh thoảng lại xuất hiện máu cùng tinh dịch từ trong đùi nam nhân chảy xuống …..
Từng giọt từng giọt vẽ lên thảm trải giường tuyết trắng sắc thái dâm uế ……
…
“……”
Nam nhân sau cơn hôn mê tỉnh dậy đã là chính ngọ ngày thứ hai ….
Hiện tại, Trình Chấn Toàn chỉ cảm thấy toàn thân phát đau, bị giáp giữa hai cái nam tử suốt đêm xâm phạm hắn. Kim Phỉ Lăng tựa đầu vào hõm cổ nam nhân, tay thập phần giữ lấy dục khoát trên lưng hắn. Đôi chân thon dài của Mộ Kha cũng kẹp chặt lấy thân dưới của hắn, thỉnh thoảng khuôn mặt xinh đẹp lại lộ ra biểu tình thỏa mãn giống như oa nhi (em bé).
Sau đó, Trình Chấn Toàn cảm thấy có một loại hương vị tinh ngọt lại hoang dâm chậm rãi tiến vào xoang mũi, nhắc nhở hắn những chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
Nhất thời, nam nhân còn đang ngây ngốc cố gắng nén đau ngồi dậy, cẩn thận tránh khai tay chân của hai người kia, đồng thời cảm nhận được một cỗ nhiệt lưu chậm rãi chảy ra khiến hạ thân phát đau.
Bọn họ…… Cư nhiên trực tiếp bắn ở bên trong……
Thật sâu hít vào một hơi, nam nhân rất nhanh bình tĩnh trở lại. Cẩn thận xuống giường, chính là một khác chân vừa chạm đất, thiếu chút nữa đã ngã xuống.
Toàn bộ hạ thân giống như không phải của mình ……… hư thoát lại đau nhức. Hắn cố hết sức tìm kiếm quần áo mặc vào lại phát hiện tấm chi phiếu đặt ở đầu giường của Mộ Kha.
Mơ hồ nhớ rõ ngày hôm qua sau khi làm xong …… Nam tử trước mặt ký chi phiếu ……mười vạn ….
So với thỏa thuận lúc trước dư ra bốn vạn, là vì hai người cùng làm sao?
Nghĩ vậy, Trình Chấn Toàn im lặng cười cười …… Như vậy cũng tốt, ít nhất hắn cũng không phải lo lắng chi phí sinh hoạt của hai cha con sau khi phẫu thuật ……
Chính là hắn lại không biết nụ cười của chính mình có loại cảm giác bi ai khó nói.
Cầm lấy chi phiếu, nam nhân tập tễnh ly khai gian phòng khiến hắn nam kham suốt một buổi tối. Sau đó, nhịn đau đi tới ngân hàng đổi tiền mặt rồi mới trở lại bệnh viện. Vào được phòng bệnh, cả người đã đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt càng thêm khủng bố.
Hắn lắc lắc đầu, muốn nhìn phía trước rõ hơn một chút, lại chỉ cảm thấy càng ngày càng mơ hồ, hơn nữa lại có những chấm màu đen lấm tấm ở trước mắt loé ra.
Từng trận rét run khiến hắn cơ hồ không thể khống chế thân thể của chính mình, thỉnh thoảng dưới bụng lại truyền tới đau nhức, phá hư phần ý chí còn sót lại.
Nhưng hắn vẫn như cũ cố gắng chống đỡ, không để bản thân ngã xuống.
Bởi vì Tiểu Niệm đang đợi hắn……
Cho nên, hắn ít nhất, muốn cầm tiền giao cho bác sĩ …….
Cảnh tượng mông lung trước mắt bỗng xuất hiện thân ảnh nam nhân mặc áo dài trắng hướng hắn đi tới……
Tựa hồ là một vị thầy thuốc…… Phía sau còn có một y tá…
Thật tốt quá……
“Bác sĩ…… Ta là người nhà của bệnh nhân phòng …… Đây là tiền giải phẫu ……” Vô lực bắt lấy đối phương, Trình Chấn Toàn rốt cuộc chống đỡ không được, hai mắt tối sầm, cả người tựa rối gỗ đứt dây ngã xuống ….. lại được một đôi tay thon dài mà vững chắc đỡ lấy ….
“Bác sĩ Lan…… Hắn xảy ra chuyện gì?” Mơ hồ, hắn giống như nghe được thanh âm có chút kinh hoảng của y tá vang lên trong hành lang ……