Sáng hôm sau , khi tiếng chuông đồng hồ báo thức réo gọi thì Syaoran khẽ trở mình tỉnh giấc , nhưng mới tỉnh ngủ chàng đã giật mình vì nhìn thấy Sakura không còn trong hình dạng cô bé tuổi nữa , chỉ qua đêm mà nàng đã lớn bằng đứa trẻ tuổi chàng thật sự hoang mang trước sự kỳ lạ đang diễn ra với nàng , trong lúc chàng còn đang đứng hình nhìn nàng thì nàng cũng đã tỉnh giấc , nàng ngái ngủ ngồi dậy đảo mắt tìm kiếm chàng , vừa nhìn thấy chàng nàng đã nhào vào lòng chàng dụi dụi đầu làm nũng như kiểu của loài mèo , tuy rằng nàng đã biến đổi nhưng đôi tai cùng cái đuôi vẫn chưa hề biến mất , nàng vẫn là cô mèo thích nhõng nhẻo như mọi khi .
Syaoran chưa thể tiếp nhận được sự việc đang diễn ra thì cái bụng nhỏ của Sakura đã réo ầm ĩ , nàng đưa tay xoa xoa cái bụng rồi ngước đôi mắt mèo nhìn chàng và cất giọng nói trong trẻo mè nheo với chàng .
-" Anh Syaoran ơi ! Sakura đói rồi , em muốn ăn "
Syaoran bị giọng nói của Sakura làm thức tỉnh , chàng còn chưa thể tiêu hóa trước sự biến đổi của nàng thì giờ lại đến việc nàng có thể nói chuyện , chàng nhìn nàng bằng ánh mắt ngỡ ngàng rất lâu còn nàng không chờ được khi cái bụng cứ biểu tình nên cơn đại hồng thủy lại bộc phát , nàng mếu máo bật khóc đến lúc này thì chàng mới dám xác nhận cô mèo tuổi trước mặt mình là Sakura , chàng trấn tĩnh rồi lên tiếng dỗ dành .
-" Đừng khóc , anh biết rồi anh sẽ đi nấu bữa sáng ngay đây "
Syaoran lật đật đứng dậy đi vào bếp nấu đại nồi mì to đem ra , Sakura ngửi được mùi thơm sớm đã ngồi ở bàn chờ rồi , chàng ân cần múc cho nàng chén nàng vừa thổi vừa ăn trông rất ngon miệng , chàng cũng bắt đầu dùng bữa sáng , lúc sau đợi nàng ăn sáng xong chàng mới lên tiếng gặn hỏi nàng .
-" Cô bé , em có phải là Sakura không ? "
-" Em là Sakura mà "
-" Nhưng tại sao hôm qua em chỉ là bé gái tuổi chỉ biết kêu tiếng mèo thôi , còn bây giờ em lại có thể nói chuyện còn nữa em đã lớn hơn hôm qua rất nhiều ? "
-" Vì Sakura không phải là người bình thường "
-" Không phải người bình thường vậy em là gì chứ ? Từ mèo con trở thành bé con và giờ thì ra thế này "
-" Sakura là tiểu tinh linh ở thiên cung vì phạm lỗi mà bị Thiên Mẫu đày xuống nhân gian trong lốt con mèo , nhờ có anh Syaoran mà Sakura đã giải được phong ấn trở lại hình dạng của con người , nhưng Thiên Mẫu đã đặt lời nguyền lên Sakura nên nếu muốn phá giải lời nguyền Sakura phải tích được công đức , hôm qua Sakura đã làm được việc tốt vì vậy mà đã lớn hơn rồi cũng lấy lại được cả giọng nói nữa "
-" Nói vậy em là tiên nữ sao ? Thật không thể tin được anh tưởng tiên nữ rồi thiên cung gì gì đó chỉ có ở trên phim thôi , có phải anh đang nằm mơ không vậy ? "
-" Là thật đó , Sakura không nói dối đâu "
Sakura xác nhận lại mọi việc với ánh mắt kiên định khiến mối hoài nghi của Syaoran tan biến , chàng bắt đầu xâu chuỗi lại tất cả sự việc kì lạ từ lúc chàng cứu nàng cho đến bây giờ , sau lúc trầm tư suy nghĩ chàng dần tin vào mọi chuyện , cho dù nàng có là ai đi chăng nữa thì chàng đã hứa sẽ chăm sóc cho nàng thì chàng nhất định giữ đúng lời hứa của mình .
Sau bữa sáng Syaoran chuẩn bị đến chỗ làm nhưng chàng chợt nhớ đến Sakura , thế nào nàng cũng sẽ đòi đi theo lúc nàng còn là đứa bé tuổi chàng còn có thể giấu còn bây giờ chàng làm cách nào để giấu nàng đây , đắn đo chút chàng cũng nghĩ ra lý do chính đáng để đưa nàng theo cùng , trước khi đi chàng đã lấy quần áo của mình sửa lại chút cho vừa với nàng rồi bảo nàng thay đồ .
Syaoran dẫn Sakura đến chỗ làm gặp ông chủ nói với ông ta nàng là em gái mới nhận nuôi của mình , chàng bảo rằng thấy nàng lang thang không có gia đình hay người thân nên chàng mở lòng đưa nàng về chăm sóc rồi xin phép cho nàng được ở lại , lúc đầu ông chủ không đồng ý cho đến khi chàng cam kết nàng sẽ không gây ra rắc rối gì ông ta mới chấp nhận , vậy là trong lúc chàng làm việc nàng ngoan ngoan ngồi ở góc xem mấy quyển truyện tranh chàng đưa cho , đến giờ ăn trưa chàng lại chia bữa trưa ra và cùng ăn với nàng , số nhân viên thấy Sakura dễ thương nên cũng đến ăn cùng , mọi người chia sẽ phần ăn cho nhau rất vui vẻ , hết ca làm Syaoran dẫn Sakura đến chợ bán đồ cũ mua cho nàng vài bộ quần áo vì giờ nàng đã lớn làm sao còn mặc vừa mấy bộ đồ trẻ con nữa .
Về đến nhà Syaoran giặt giũ sạch mấy bộ đồ rồi tỉ mỉ sửa lại mấy chỗ bị bung chỉ , lúc này chàng không khác gì ông bố trẻ đảm đang khi chăm lo cho Sakura , còn nàng thì càng lúc càng mến chàng hơn vì tấm lòng cao đẹp của chàng .
------------------------------------
Hôm nay Syaoran vẫn dùng cách cũ để thuyết phục hiệu trưởng cho Sakura đến lớp cùng mình , sau khi tốn không ít công sức thì hiệu trưởng cũng đồng ý cho chàng đưa Sakura vào lớp học , với điều kiện không được để nàng gây rối ảnh hưởng đến mọi người , chàng gật đầu quả quyết rồi cúi đầu chào hiệu trưởng dẫn nàng về lớp , cả vừa bước vào lớp thì những sinh viên đều bị nét đáng yêu của nàng làm cho mê mẩn , các nữ sinh cứ xúm xít lấy nàng người cho kẹo người cho bánh , cốt yếu lấy lòng nàng để có thể lọt được vào mắt xanh của chàng , còn nam sinh hết bẹo má lại xoa đầu có người còn định tháo cái nón len ra làm nàng có chút sợ hãi , nàng vội nép người ôm chặt lấy chàng hướng ánh mắt cầu cứu , chàng tất nhiên cũng không thích điều này và sợ nàng bị lộ đôi tai mèo nên đã lên tiếng ngăn cản mọi người .
-" Xin các bạn đừng làm phiền em gái mình nữa , cô bé rất sợ người lạ mọi người làm vậy cô bé sẽ phát hoảng đấy "
Sau lời nói của Syaoran thì tất cả học viên đều hiểu ý tản ra trở về chỗ ngồi của mình , nhưng vẫn còn số người cứ hướng ánh mắt tò mò về phía Sakura , rồi giờ học cũng bắt đầu khi chàng đang học thì nàng ngồi cạnh dùng bút và viết mà chàng đưa cho vẽ những bức tranh của riêng mình , đến giờ nghỉ trưa mọi người đều kéo nhau xuống căn tin ăn trưa hết , trong lớp còn lại Syaoran với Sakura cũng lấy cơm hộp ra cùng nhau ăn , cả đang ăn vui vẻ thì Sasaki lại xuất hiện cô ta đi đến chỗ cả rồi cất giọng ẻo ợt .
-" Syaoran em nghe ông của em nói hôm nay anh đưa em gái đến lớp , có phải là cô bé này không ? Chào em gái em tên là gì vậy ? "
-" Sakura ạ "
-" Tên thật đẹp nha , mà em gái cũng rất đáng yêu nữa , Sakura này em có thích ăn đùi gà rán không ? Chị có cả hộp lận em có muốn ăn không nào ? Đùi gà rán rất thơm và giòn nữa đó "
-" Sakura không thích , Sakura chỉ thích ăn thức ăn do anh Syaoran nấu thôi , Sakura không thích ăn thức ăn của người lạ đâu "
Câu trả lời ngây thơ của Sakura khiến Sasaki đứng hình mất lúc , nàng nhìn cái cách mà cô ta vừa nói chuyện vừa sàn qua sàn lại trước mặt Syaoran đã vậy còn cố tình mặc áo hở hang để thu hút sự chú ý của chàng , đã làm nàng cảm thấy khó chịu nên nàng đã đáp lại câu hỏi của cô ta cách phũ phàng , cô ta lúc này ngượng chín mặt trước chàng nhưng đã nhanh chóng lấy lại dáng vẻ kênh kiệu , cô ta kéo ghế ngồi xuống cạnh nàng lên tiếng dỗ ngọt mong có thể dụ dỗ được nàng .
-" Em gái à , chị không phải là người lạ chị là bạn gái của anh Syaoran đấy , em xem này chị có mang rất nhiều đồ ăn ngon đến cho cả , em ăn thử nhé , những món này đều là chị đặt nhà hàng sao nấu đó , ở đây chị còn có cả kẹo và bánh nữa nè "
-" Không thích , Sakura không thích , Sakura ghét cái mùi của chị lắm , mùi gì mà kinh quá đi , chị tránh ra đi "
-" Tiểu thư Sasaki cô đã nghe rõ em gái tôi nói gì rồi chứ , cô bé không thích cô nên xin cô đừng làm phiền anh em tôi ăn trưa nữa "
Syaoran từ nãy giờ im lặng cho đến khi thấy Sakura tỏ ra khó chịu lúc Sasaki cứ tìm cách dụ dỗ nàng , chàng đứng dậy kéo nàng về phía mình để tránh xa cô ta ra rồi lên tiếng đuổi khéo , cô ta bị đuổi tỏ ra tức tối dậm chân quay ngoắt bỏ đi , cuối cùng thì không khí yên bình cũng trở lại .
Buổi học chiều kết thúc Syaoran cùng Sakura đến chỗ làm thêm , nàng vẫn ngoan ngoãn ngồi chờ cho đến khi chàng tan làm , rồi cả lại cùng về nhà .
-------------------------------------------
Sasaki bị Sakura làm mất mặt trước Syaoran nên đâm ra ghen ghét nàng , cô ta ganh tị với nàng khi nàng cứ được chàng chăm sóc chu đáo , còn cô ta thì chàng luôn tỏ ra lạnh lùng phũ phàng , vậy là cô ta nghĩ cách để dọa cho nàng trận , nhưng cô ta chưa tìm được cơ hội vì chàng đi đâu cũng đưa nàng theo cả không rời nhau nữa bước , cho đến ngày nhân lúc chàng có tiết thể dục cô ta liền thực hiện kế hoạch của mình , khi Syaoran đang trong tiết học thì Sakura ngồi ở băng ghế đá chờ chàng , nàng đung đưa đôi chân nhỏ lướt ánh mắt dõi theo chàng đang tranh bóng với những nam sinh khác , trong mắt nàng chàng luôn là người hoàn hảo vừa đẹp trai vừa tài giỏi .
Bỗng nhiên Sakura phát hiện ra có cái gì đó rơi ngay dưới chân , nàng hướng mắt nhìn xuống và nhìn thấy con gấu bông rất dễ thương được bọc trong túi nilong trong suốt , nàng nhìn con gấu với đôi mắt ngây thơ vì không biết nó là gì , nàng chưa từng nhìn thấy thứ gì như thế này cả , vậy là tính tò mò của nàng đã trỗi dậy , nàng nhảy xuống ghế nhặt con gấu lên ngắm nghía nhưng đột nhiên con gấu tuột khỏi tay nàng , nó dường như có chân hay sao mà lại cứ dần khuất khỏi tầm mắt của nàng .
Sakura không thể bỏ được tính xấu nên chẳng suy nghĩ gì cứ thế đuổi theo con gấu , nàng chạy mãi cho đến khi bắt được con gấu , nàng vui vẻ cầm con gấu lên mà không hay biết mình đã lọt vào bẫy của Sasaki , bây giờ nàng đang đứng trong nhà kho cũ của trường đại học và rồi cánh cửa nhà kho đột ngột đóng sầm lại phía sau lưng nàng , Sakura đến lúc này mới cảm thấy sợ hãi nàng quay người chạy lại cánh cửa cố mở nó ra , nhưng không tài nào mở được vì nó đã bị khóa từ bên ngoài , nàng nhìn nhà kho cũ bốn bề tối om thì vô cùng hoảng sợ đưa bàn tay nhỏ đập cửa kêu cứu .
-" Anh Syaoran , cứu Sakura với , trong này tối quá cho Sakura ra ngoài đi , Sakura sợ lắm , anh Syaoran "