[Sakura&Syaoran] Nguyện Mãi Bên Anh

chương 27: điều khó nói

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Eriol nghe bác sỹ nói mà như sét đánh giữa trời quang, anh mong rằng khối u mà Syaoran mắc phải là khối u lành tính, anh không muốn chứng kiến người bạn người anh em thân thiết từ nhỏ lại đối mặt với căn bệnh quái ác, anh nén cảm xúc lên tiếng hỏi bác sỹ.

-" Vậy khi nào thì có kết quả xét nghiệm về khối u đó thưa bác sỹ "

-" Tôi đã cho lấy mẫu dịch não đi làm xét nghiệm rồi khoảng - ngày nữa sẽ có kết quả, u lành thì bạn ngài chỉ cần phẫu thuật cắt bỏ khối u là ổn, còn trong trường hợp xấu khối u ác tính thì....."

-" Thì làm sao ạ ? "

-" Khối u ác tính phát triển rất nhanh, nó lớn dần rồi đè lên các dây thần kinh, đầu tiên bạn ngài mất dần thị lực sau đó đến việc vận động cũng yếu đi, từ từ cậu ấy sẽ bị liệt nửa bên người trí nhớ cũng dần suy giảm, cuối cùng khi khối u lớn đến giới hạn nó vỡ ra và cậu ấy....."

-" Ý bác sỹ là bệnh nhân sẽ chết khi khối u vỡ ra đúng không? "

-" Đúng vậy, thời gian phát triển của khối u rất nhanh có thể chỉ vài tháng nhưng cũng có trường hợp là vài tuần "

-" Có cách nào để ngăn chặn việc phát triển của khối u không? chẳng lẽ không thể làm phẫu thuật sao bác sỹ ? "

-" Như tôi nói lúc nãy làm phẫu thuật với khối u ác tính có thể gặp rủi ro, tỷ lệ thành công rất thấp đã có nhiều trường hợp tử vong trong quá trình phẫu thuật, cho dù có cứu được cũng sẽ trở thành người thực vật suốt đời, còn vấn đề ngăn chặn sự phát triển của khối u thì chỉ có phương pháp là dùng đến thuốc nhưng đó không phải cách tốt, phương pháp dùng thuốc có thể ví như muối bỏ biển, cùng lắm là giúp bệnh nhân kéo dài thời gian sống thêm chút thôi "

-" Tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sỹ, tạm thời xin bác sỹ đừng nói gì cho bạn tôi biết, khi nào có kết quả xét nghiệm bác sỹ hãy thông báo riêng với tôi được không ? "

-" Được tôi sẽ làm theo ý ngài "

-" Vâng, vậy tôi xin phép "

Eriol dặn dò vài lời rồi ủ rũ đứng dậy cúi chào bác sỹ, anh thất thểu đi ra khỏi phòng lê những bước nặng nề trên dãy hành lang bệnh viện, anh đi đến phòng bệnh của Sakura trước khi gõ cửa anh hít hơn thật sâu lấy lại vẻ điềm tĩnh để mọi người không nghi ngờ, Tomoyo nghe thấy tiếng gọi của Eriol liền nhanh chân ra mở cửa, Sakura thấy Eriol đến thì rất vui nàng vội vàng hỏi thăm tình hình của Syaoran.

-" Em chào anh Eriol, anh vừa từ chỗ anh Syaoran về đúng không ? anh ấy sao rồi ạ ? "

-" Cậu ấy vừa từ phòng cấp cứu ra, đầu phải khâu mấy mũi do bị rách khi bình bông đập trúng, bác sỹ bảo tạm thời không sao nhưng vẫn phải ở lại để theo dõi thêm vì sợ có chấn thương ở vùng não "

-" Anh Eriol vậy anh đưa em đến thăm anh ấy được không ? Em rất lo cho anh ấy "

-" Em nghĩ anh phải đưa cô bé đi nếu không cô bé sẽ không chịu yên đâu, từ lúc tỉnh dậy đến giờ cô bé cứ ngóng anh mãi thôi "

-" Anh biết rồi, để anh đưa chị em đi "

Sakura không đợi Tomoyo dìu nàng đã tự xuống giường xỏ dép vào đi nhanh ra cửa, Eriol và Tomoyo theo sau rồi cả cùng đi đến phòng bệnh của Syaoran, khi cả đến nơi thì vừa hay Syaoran cũng đã tỉnh, Sakura vui mừng chạy đến xà vào lòng chàng tuôn luôn cho tràng.

-" Anh Syaoran anh có bị đau nhiều không? Anh có mệt không ? Anh có đói không ? Có khát không? Để em đi lấy thức ăn cho anh nhé "

-" Sakura em làm gì vậy? Em hỏi gì như bắn súng thế sao anh trả lời kịp, được rồi anh không sao cả em không cần lo quá, còn em thì sao đã khỏe chưa ? "

-" Em khỏe rồi, chỉ cần nhìn thấy anh thì em không thấy mệt nữa "

Sakura ôm lấy Syaoran dụi đầu vào lòng chàng làm nũng làm chàng bật cười đưa tay xoa đầu nàng, rồi chàng ngước lên nhìn Eriol và Tomoyo lên tiếng nói.

-" Eriol , Tomoyo cảm ơn cả đã giúp đỡ, nhất là cậu đấy người anh em nếu không có cậu chắc là mình không thể ngồi đây rồi "

-" Cậu còn dám nói sao, cũng may là tớ đến đúng lúc, cậu thật liều lĩnh khi tự ý hành động cậu không xem người anh em này ra gì cả "

-" Tớ xin lỗi, cậu đừng giận, chỉ vì lúc đó tớ không suy nghĩ được nhiều ngoài Sakura, thôi mà đừng giận nữa, đợi tớ khỏe lại tớ sẽ đãi cậu chầu coi như tạ lễ được không ? "

-" Nói thế còn nghe được, tớ sẽ chờ cậu khao đấy, lo mà khỏe lại nhanh lên, mà đừng có quên đấy nhé "

-" Ok, cậu yên tâm tớ không quên đâu, Eriol này làm sao cậu biết mà kịp thời đến căn biệt thự đó vậy "

Eriol không vội trả lời, anh kéo ghế cho Tomoyo ngồi rồi cũng lấy cho mình cái ghế, anh từ từ ngồi xuống và bắt đầu thuật lại sự việc, sau khi cúp điện thoại của Syaoran thì anh cũng nhận được cuộc điện thoại khác từ người đó là Touya thông báo có tin tức về Sakura, ngay lập tức anh chạy ngay đến tập đoàn KS để gặp Touya, đến nơi anh nhìn thấy Tomoyo cũng ở đó thì ra chính Tomoyo đã đến gặp chủ tịch Fujikata nhờ giúp đỡ, ông Fujikata nghe tin Sakura bị bắt cóc liền cho gọi Touya đến giao nhiệm vụ truy tìm tung tích của nàng, với thế lực hùng mạnh của tập đoàn KS chỉ cần vài phút đã có thông tin, ngay cả Eriol cũng phải kinh ngạc với khả năng của KS đối với KS thì tập đoàn HE vẫn chưa là gì cả, vì anh tung lực lượng đi tìm cả tuần không hề có tin mà KS mới ra tay đã có ngay thông tin rồi.

Sau đó Eriol đã phối hợp với Touya lên kế hoạch cứu Sakura, Touya đã cho mượn người của KS đi cùng Eriol, trước khi xuất phát anh gọi Syaoran nhưng chàng lại khóa máy anh đoán ra rất có thể chàng cũng tìm ra được manh mối gì từ Sasaki nên tự ý hành động không nói qua với anh, ngay lập tức Eriol đã lên đường ngay vì sợ mình Syaoran thì không cứu được Sakura, y như những gì anh phán đoán khi anh vừa đến nơi thì cả Syaoran lẫn Sakura đang gặp nguy hiểm, may nhờ anh phản ứng nhanh rút súng bắn tên đại ca mới cứu kịp cả .

Eriol vừa thuật xong mọi chuyện thì lúc này bên ngoài vọng đến tiếng gõ cửa, Tomoyo đứng lên bước ra mở cửa, cô nhìn thấy ông Fujikata và Touya mang theo giỏ trái cây to đến thăm bệnh nên niềm nở đẩy rộng cửa mời cả vào trong, Eriol vội đứng dậy nhường ghế cho cả , ông Fujikata ngồi xuống ghế rồi ra hiệu cho Touya đặt giỏ trái cây lên cái tủ bên cạnh giường sau đó thì mở lời hỏi thăm Syaoran với Sakura.

-" Sakura, Syaoran đứa thế nào rồi đã khỏe chưa? "

-" Cảm ơn bác bọn cháu rất ổn ạ "

-" Vậy thì tốt, ta có mang ít trái cây cho đứa nhớ ăn nhiều để mau hồi phục nhé "

-" Dạ vâng "

Sakura mau mắn trả lời thay Syaoran, ông Fujikata mỉm cười xoa đầu nàng rồi mọi người cùng nhau trò chuyện vui vẻ, riêng chỉ có Eriol thì lâu lâu mới chen vào vài câu cho có, lòng anh lúc này nặng hơn đeo chì khi nghĩ về bệnh tình của người bạn thân, mọi người không để ý nhưng Tomoyo đã nhận ra sự bất thường của anh tuy vậy cô không vội hỏi mà chờ đến khi hết giờ thăm bệnh.

Khi bệnh viện thông báo hết giờ ông Fujikata và Touya mới chịu ra về, trước khi đi ông đã ôn tồn dặn dò Sakura.

-" Con gái tạm thời con cứ dưỡng bệnh cho tốt đi, lúc nào khỏe hẳn hãy tiếp tục làm việc, kế hoạch quay quảng cáo cho sản phẩm mới ta sẽ cho dời lịch lại con không cần lo "

-" Dạ con cám ơn, con sẽ nghe lời bác sỹ để sớm khỏe "

-" Bé con, đợi em hồi phục anh sẽ đưa em đi chơi chịu không ? "

-" Dạ chịu, anh Touya là nhất"

-" Được rồi, em nghỉ ngơi đi, anh và bố phải về rồi, lúc khác mọi người lại đến thăm, Syaoran cậu cũng mau khỏe đấy "

-" Cảm ơn anh, cháu làm phiền bác rồi bác Kinomoto "

-" Cháu đừng khách sáo, cứ gọi ta là Fujikata đi, ta xem Sakura như con gái nên cũng xem cháu như người trong gia đình mà, thôi không phiền đứa nghỉ ngơi nữa hôm khác ta lại đến thăm "

-" Vâng bác với anh về cẩn thận, cháu xin lỗi vì không tiễn được "

-" Không sao, không sao, thôi ta về đây "

-" Sakura tạm biệt bác và anh Touya "

-" Ngoan "

Ông Fujikata và Touya mỉm cười tạm biệt Sakura với Syaoran rồi ra về, Tomoyo lãnh nhiệm vụ tiễn cả ra cổng, chờ cả lên xe rời đi thì cô mới quay trở về phòng bệnh, cô định đưa Sakura về phòng thì Syaoran đã lên tiếng khi nhìn thấy vẻ mặt phụng phịu của nàng.

-" Tomoyo cô có thể để Sakura ở cùng tôi được không ? "

-" Chuyện này, tôi sợ không tiện lắm, người khác giới ở cùng phòng không biết bác sỹ có đồng ý không ? "

-" Để anh đi nói chuyện với bác sỹ cho, anh nghĩ nếu không cho Sakura ở cùng Syaoran chắc cô bé sẽ khóc ầm lên cho xem, em nhìn vẻ mặt đáng thương của cô bé kìa chẳng phải sắp khóc rồi sao "

-" Đành vậy thôi, vậy anh đi nói qua với bác sỹ còn em đến gặp y tá bảo họ sắp xếp thêm giường nữa, chứ có mỗi cái giường thì người ngủ kiểu gì "

Nói rồi Tomoyo nhanh chóng ra ngoài, Eriol cũng lấy điện thoại nói chuyện với bác sỹ, vài phút sau Tomoyo quay trở lại cùng y tá, họ đẩy vào phòng thêm cái giường rồi trải drap đặt thêm chăn gối cho Sakura, được ở cùng Syaoran gương mặt mếu máo lập tức trở nên vui vẻ, thu xếp xong Eriol và Tomoyo cũng tạm biệt Syaoran với Sakura đi về, anh dặn dò các y tá trực chăm sóc cho cả cẩn thận mới yên tâm cùng Tomoyo ra xe, khi xe đi được đoạn lúc này Tomoyo mới lên tiếng hỏi Eriol.

-" Eriol này, em muốn hỏi anh chuyện ? "

-" Có chuyện gì vậy ? "

-" Anh có gì đang giấu mọi người đúng không ? Lúc anh từ phòng cấp cứu đến phòng Sakura em đã thấy anh có những biểu hiện kì lạ? Anh nói thật cho em biết đi bác sỹ đã nói với anh những gì mà khiến anh như thế ? "

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio