Trong giờ học Tiểu Như nhận được một bức thư từ chỗ Nhan Lâm Thần, cậu ta hẹn nó gặp mặt ở thư viện.
Sau khi kết thúc giờ học, Tiểu Như đến thư viện đúng theo lời đã hẹn.
Huỳnh Tiểu Như đẩy cửa, đi vào, lúc này Nhan Lâm Thần đứng xoay lưng lại Tiểu Như, hai tay cố định trong túi quần.
Nghe thấy tiếng cửa mở, khóe môi liền cong lên một nửa.
- Tiểu Như, mừng vì cậu đã đến, tôi chắc hẳn, cậu cũng đã mong muốn ngày được ở riêng cùng tôi lâu lắm rồi!
Cả hai từ tuổi đã là bạn thân thiết, sau này khi lớn lên lại học cùng một trường, Tiểu Như với Lâm Thần vì một số vấn đề cá nhân dẫn đến không còn thân như trước.
Hôm nay đột nhiên Nhan Lâm Thần hẹn nó, Tiểu Như cũng vô cùng thắc mắc.
Tiểu Như đứng phía sau, nghi hoặc hỏi:
- Tôi không hiểu ý cậu, thật ra cậu đang muốn nói gì?
Huỳnh Tiểu Như khi bé có tình cảm với cậu, cậu với nó càng động tâm nhiều hơn, rất muốn nhân cơ hội này thăm dò!
Nhan Lâm Thần nghe thấy liền bật cười, song, xoay người, nhìn thẳng Huỳnh Tiểu Như.
- Tiểu Như, có lẽ bây giờ cậu cũng nên thừa nhận tình cảm của mình rồi, cậu, thích tôi phải không?
Lý Ân Tinh buổi trưa đến trường đón Tiểu Như, hắn đứng bên ngoài chờ, cả người tựa vào xe, gương mặt lạnh tanh không một chút biểu cảm.
Tiểu Như từ thư viện chạy ra ngoài cổng trường, bắt gặp Lý Ân Tinh, theo phản xạ dừng lại, nó lau vội nước mắt.
Cuối cùng, chạy thẳng về phía hắn.
Huỳnh Tiểu Như lấy làm biết lỗi, nói:
- Xin lỗi, lúc nãy tôi!
- Không cần khẩn trương, tôi không trách em đâu.
Hắn nói.
Dứt lời, Lý Ân Tinh vươn tay, kéo Tiểu Như vào lòng, sủng nịch hôn tóc nó một cái.
Thanh âm ngọt ngào truyền thẳng đến tai Huỳnh Tiểu Như.
- Nha đầu ngốc, có tôi ở đây, từ bây giờ em không cần chịu đựng một mình nữa, có chuyện gì cũng phải nói với tôi, nghe không?
- Ưm, tôi hiểu rồi!
Tiểu Như vùi đầu vào ngực hắn, ngoan ngoãn đáp.
.