Nhờ có sự xen vào của Lý Thiên Ngọc mà sau khi trở về làng, người bị thương nặng nhất lại chính là Naruto, tên này hiện cả người quấn đầy băng gạc.
- Xin lỗi, Sakura… - Naruto trầm thấp nói.
Sakura, Lý Thiên Ngọc, Shikamaru, Kiba và Neji đều đến thăm hắn, nhìn cơ thể hắn bị như vậy Sakura trong lòng cũng thương cảm, đồng thời có chút hổ thẹn, dù gì cũng bởi vì giữ lời hứa với mình mà bị như vậy, mà thực chất Sakura cũng không còn yêu Sasuke nữa, có chăng chỉ là tình cảm đồng đội, Sakura muốn hắn trở về để tiểu đội để bốn người lại có thể đoàn tụ như xưa, không nghĩ tới chỉ vì cái mong muốn của mình mà khiến Naruto thành ra thế này …
- Tại sao lại nói xin lỗi với tớ, cậu đâu có lỗi gì đâu chứ… - Sakura gượng gạo cười nói.
- Tớ…xin lỗi…. - Naruto vẫn tiếp tục nói một câu như vậy.
- Nhưng…Sakura, tớ nhất định sẽ giữ lời hứa, tớ cũng hứa với cậu rồi mà… - Naruto ngẩng đầu lên nói tiếp.
- Đủ rồi…Naruto, cậu hãy từ bỏ đi thôi, đừng đuổi theo Sasuke nữa, đó là con đường cậu ấy chọn, cũng không còn quan tâm gì đến tình cảm tiểu đội chúng ta nữa, cậu đừng làm chuyện vô ích. - Sakura đi đến vén lên rèm cửa không quay đầu lại nhìn Naruto nói.
- Không! Tớ sẽ không từ bỏ, nhất định tớ sẽ đem Sasuke trở về… - Naruto nghiêm nghị nói.
Naruto hắn không muốn từ bỏ Sasuke, tính cách cố chấp của hắn cũng không thể thay đổi được, Sakura một phen khuyên bảo chỉ là nước đổ đầu vịt, có chút tức giận…
- Cậu….
- Tớ đã nói rồi còn gì…lời nói ra sẽ không rút lại, vì đó là nhẫn đạo của tớ…. - Naruto cười tự tin nói ra.
Sakura còn định nói tiếp, Lý Thiên Ngọc đi tới vỗ vai nói:
- Thôi được rồi Sakura, chuyện này cứ để Naruto lo đi, dù sao nếu có người lôi được Sasuke trở về thì chỉ có thể là Naruto, hơn nữa cậu ta cũng nói như vậy rồi…
- Phải đó, Sakura, cứ kệ cậu ta đi. - Shikamaru nói.
Đối với lời Lý Thiên Ngọc, Sakura cũng không hiểu ra sao, tại sao chỉ có thể là Naruto mà không phải người khác, nhưng Sakura lựa chọn tin tưởng hắn cho nên cũng thôi không nói thêm gì nữa, từ chỗ phòng bệnh của Naruto, Lý Thiên Ngọc đi cùng Sakura trở về.
Trên đường, Sakura ngập ngừng muốn nói nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu, Lý Thiên Ngọc một tay choàng lên vai Sakura nói:
- Có chuyện gì không thể nói ra với tớ sao?
Sakura ngẩng lên khuôn mặt tuy ngập ngừng nhưng vẫn nói:
- Tengoku, cậu có thấy rằng tớ thật vô dụng hay không?
Lý Thiên Ngọc gãi gãi cằm đăm chiêu suy nghĩ, biểu lộ rất “nghiêm túc”, khiến Sakura trông thấy chỉ muốn đập cho hắn một trận…
Đợi đến khi Sakura đang chuẩn bị ở biên giới bạo phát, hắn mới vỗ vỗ đầu cô nàng nói:
- Đừng tức giận, chỉ là trêu đùa cậu chút thôi, tớ không nghĩ Sakura vô dụng đâu, có thể cậu chiến đấu không mạnh như Naruto và Sasuke nhưng lại cậu cũng có thế mạnh ở mặt khác…
- Tớ có thế mạnh sao? Đó là mặt nào a… - Sakura nghi vấn.
Cô nàng chính là một biểu lộ “ta không tin” liếc Lý Thiên Ngọc, bất đắc dĩ, hắn lại phải mở miệng nói:
- Tớ nói cũng không phải nói xạo lừa gạt cậu vui vẻ, cậu chính là có thế mạnh của bản thân mà có lẽ cậu còn chưa phát hiện ra thôi…
- Đó là cậu rất tinh tế trong mọi chuyện… - Lý Thiên Ngọc nói tiếp.
- Nhưng tinh tế cũng không thể khiến tớ mạnh lên được, trước kia có cậu huấn luyện, tớ còn có thể đánh ngang tay với Sasuke, giờ thì cả hai người đó đều đã bỏ xa tớ rồi… - Sakura ủ rũ nói.
- Cậu vẫn chưa hiểu sao? Phải biết sự tinh tế là một loại tài năng, ninja khi học nhẫn thuật, thể thuật, ảo thuật đều cần đến sự tinh tế, nó là nhân tố quyết định xem cậu học được thuật với tốc độ nhanh hay chậm, hơn nữa cậu cũng rất thông minh, cho nên nếu cậu muốn mạnh hơn, tớ có ý tưởng…- Lý Thiên Ngọc nói.
- Là ý tưởng gì? - Sakura vội hỏi.
- Biết Hokage đệ ngũ hiện tại là ai chứ? - Lý Thiên Ngọc chậm rãi hỏi.
- Đương nhiên là Tsunade-sama. - Sakura nhanh chóng đáp cũng nghi hoặc một trận.
- Vậy cậu có biết nhẫn thuật sở trường của bà ấy là gì không? - Lý Thiên Ngọc tiếp tục dẫn dắt câu chuyện.
- Là y thuật…..A! Cậu muốn tớ…học y thuật sao? - Sakura nói đến đây liền giật mình.
- Chỉ đúng một phần, chính xác là muốn cậu nhờ bà ấy chỉ đạo, nhận làm đệ tử…phải biết bà ấy cũng là một trong tam nin huyền thoại làng lá, nếu chỉ có y thuật thì cũng không thể đạt được danh hiệu này, ý tớ muốn nói chiến lực của bà ấy cũng rất tốt. - Lý Thiên Ngọc mỉm cười cho đáp án.
Sakura nghe vậy cũng nhanh chóng quyết định con đường bản thân sau này, làm một y nhẫn giả cũng không tệ a.
Mỉm cười sau đó hào hứng dâng hiến đôi môi ngọt ngào, Sakura nhanh chóng rời đi, Lý Thiên Ngọc sờ sờ môi mình, nghĩ đến Sakura chắc đi thẳng tới chỗ văn phòng Hokage đi, khóe miệng câu lên, Lý Thiên Ngọc cười nhẹ một tiếng sau đó đi qua gặp Hinata, một phen tâm tình xong xuôi đâu đó hắn mới trở về nhà.
…
Về đến nơi, nằm trên giường, nằm gối đầu lên hai tay, Lý Thiên Ngọc có chút suy tính về các sự kiện sắp tới sẽ diễn ra, tiếp đó là Naruto sẽ rời làng đi cùng Jiraiya huấn luyện, sau đó học được cách tiến nhập trạng thái hiền nhân, hay còn gọi là tiên nhân thuật, đối với cái gọi là “Tiên” hắn chỉ cười khinh bỉ, chỉ là một loại thuật tu luyện cho phép hấp thu năng lượng tự nhiên cường hóa tự thân mà dám xưng là tiên thuật…
Đối với việc hấp thu năng lượng tự nhiên hắn cũng làm được, chỉ có điều hơi khó hiểu đó là vì sao khi Naruto vừa di chuyển vừa hấp thu năng lượng tự nhiên lại bị biến thành cóc, hơn nữa hấp thu quá nhiều liền trở thành cóc đá, theo hắn nghĩ, chắc là do khế ước khi thành lập để sử dụng triệu hồi thuật đi, vì chỉ có cách giải thích như vậy nghe còn hợp lý, cũng như Kabuto về sau có mọc thêm cả sừng suýt nữa thì hóa rồng.
Còn việc chỉ có một số ít người có thể tiến nhập trạng thái hiền giả chính là vì không có pháp môn tu luyện, ví dụ như Naruto khi muốn cảm nhận được năng lượng tự nhiên cần bôi vào dầu cóc giúp cho làn da mẫn cảm hơn với năng lượng, sau đó dùng cách ngồi thiền để tự nhiên năng lượng bị động hấp thu, về sau đã cảm nhận được thì tốc độ cũng nhanh hơn, bất quá….
Lý Thiên Ngọc đánh giá rất thấp, vì hấp thu cũng là có thời hạn, sử dụng hết liền biến mất chứ không lợi dụng năng lượng tự nhiên để tu luyện, chủ yếu vẫn tu luyện chakra, hắn cũng có thể tiến vào trạng thái hiền nhân nếu ký kết khế ước, bất quá hiển nhiên là không cần thiết, trạng thái hiền nhân cũng chỉ tăng lên sức mạnh thể chất, mà đối với cơ thể kinh khủng của hắn thì không quá đáng giá.
…..
Trong lúc hắn đang nằm suy nghĩ, Naruto cũng bị Jiraiya lôi kéo mang đi tu luyện, còn có trong một hang động tăm tối, một tên trong đó hướng đám người trước mặt nói:
- Chà! Hiếm khi mọi người tụ tập đông đủ như thế này..
- năm rồi kể từ khi tên Orochimaru rời khỏi tổ chức ấy nhỉ… - Một tên khác cũng nói.
Nghe đến Orochimaru, hắc bạch Zetsu ở trạng thái hợp thể nói:
- Orochimaru đã có được trong tay thằng bé mang Sharingan.
Nghe được tin tức như thế, một tên trong đó quay sang nhìn Itachi nói:
- Là em trai của ngươi à?
Itachi hai con mắt Sharingan xoay tròn nhè nhẹ, không cần đáp lại cũng hiểu ý hắn chính là không phản đối cách nói đó.
Bất chợt một tên trong số đó, hai con mắt bên trong hiện lên từng vòng tròn đồng tâm, nhờ một chút ánh sáng mờ nhạt le lói mà nhìn thấy, chính là Rinnegan, hắn bất chợt mở miệng nói:
- Mục đích của chúng ta là toàn bộ vĩ thú, Orochimaru tạm để lại phía sau, kiểu gì chúng ta cũng giết hắn…
- Itachi, ta nghe nói Kisame đã chết tại làng lá?
- Phải! Gặp được một tên ninja khá lợi hại, ta cũng đánh không lại chỉ có thể chạy, Kisame thì không thoát được… - Itachi vẫn bình thản đáp.
Tên có Rinnegan chính là Pain hay cụ thể chỉ là thân xác của Yahiko được Nagato điều khiển, lúc này Yahiko nói tiếp:
- Xem ra một trong ngũ đại quốc, lại còn là làng mạnh nhất cũng không phải nói chơi….thế nhưng hiện tại điều cần thiết bây giờ là điều tra xem kẻ nào đã bắt mất năm con vĩ thú?
Nói đến vấn đề này, cả đám Akatsuki đều nghiến răng nghiến lợi, chỉ vì tên này mà cả đám bọn hắn bị chụp bô cứt lên đầu, có oan nhưng nói cũng chẳng ai nghe, chỉ có thể giảm thiểu va chạm, ẩn núp thật sâu…
Chỉ có mình Itachi là bình thản, hắn đoán được ai là người bắt đi đám vĩ thú, tuy nhiên hắn cũng chẳng có lý do gì nói cho đám Akatsuki này biết.
Akatsuki cũng điều tra nhưng hoàn toàn không thu được kết quả gì khả quan, cũng chẳng có một tý manh mối nào, hơn nữa, các chủ thể bị rút ra vĩ thú vẫn còn sống chính là làm bọn hắn khiếp sợ, từ trước đến nay chỉ mới nghe thấy có tộc Uzumaki là có thể sống sót, cũng không chết ngay khi vĩ thú bị rút ra chứ chưa nghe thấy có ai có thể làm vô thanh vô tức đoạt mất vĩ thú khỏi chủ thể mà khiến chủ thể lông tóc không tổn hao.
Đối với một người có năng lực như vậy, cả đám ngưng trọng, trầm mặc không nói, Yahiko thấy vậy liền lên tiếng:
- Dù sao mọi chuyện cũng đã xảy ra, không vãn hồi được, tuy nhiên vẫn còn có một con vĩ thú có thể sánh ngang hoặc nói là vượt trội so với con bị mất đi, chính là cửu vĩ…
- Cửu vĩ không phải là ở làng lá sao…như vậy chúng ta muốn tổng tấn công làng lá? - Một tên trong đám liền nói.
- Chính xác, nhưng không phải bây giờ, còn một số việc giải quyết, có lẽ phải chờ một đoạn thời gian, khi nào tấn công ta sẽ thông báo. - Yahiko nói.
Cả đám sau đó liền thuấn thân biến mất, để lại một mình Itachi, không biết đang nghĩ điều gì….