Nếu không phải gặp được Acnologia ngày hôm nay, Lý Thiên Ngọc tuy sau này vẫn có thể hiểu được cách dung hợp pháp tắc thành một loại hỗn độn thể chất nhưng chắc chắn sẽ mất kha khá thời gian, cho nên đối với Acnologia, nếu không vì nhiệm vụ mà hệ thống giao phó, Lý Thiên Ngọc cũng không biết phải nên cảm ơn hắn hay nên hận hắn nữa…
Mà phải nói rằng Acnologia biệt tài chạy trối chết quá con bà nó nhanh, Lý Thiên Ngọc bật hết hỏa lực đuổi theo gần nửa canh giờ, mãi mới đuổi kịp, đến hiện tại, Acnologia tiêu hao cũng đã không nhỏ, biết được bản thân chạy là không thoát cho nên dứt khoát đứng lại.
Hai người đối diện, Acnologia trước đó do toàn tâm toàn lực chạy trốn cho nên không có thời gian khôi phục vết thương, thân thể bên trên, long lân đen bóng vẫn chẳng chịt từng đạo vết thương có nông có sâu, một bên long trảo bị chia làm hai nửa vẫn còn lủng lẳng treo dính lấy thân thể bằng một khối thịt, Lý Thiên Ngọc thấy vậy cười lạnh nói:
“Thế nào, Acnologia, ngươi mà cũng có ngày hôm nảy a! Nghĩ có thể chạy thoát được ta? Ngươi quá ngây thơ rồi, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
“Nhân loại, ngươi đừng khinh người quá đáng, cùng lắm ta và ngươi đồng quy vu tận, đừng buộc ta phải làm như vậy!” Acnologia vừa kinh vừa sợ nhưng vẫn lớn giọng uy hiếp.
“Hừ! Đồng quy vu tận? Ngươi hiện tại còn có thể làm được sao!? Cho dù có làm thế nào thì ngươi hôm này chắc chắn phải chết!” Lý Thiên Ngọc không thèm quan tâm nói.
“Rất tốt, là ngươi bức ta đấy!” Acnologia ánh mắt oán độc có chút điên cuồng nhìn về phía hắn, dứt lời, toàn thân ám pháp tắc chi lực bắt đầu nhộn nhạo, thân hình to lớn cũng bị một lớp sương đen kịt bao phủ, Lý Thiên Ngọc đối mặt với Acnologia như vậy cũng nhấc lên một trăm hai mươi phần trăm đề phòng, chó cùng thì dứt dậu, ép quá thì đến chó cũng phải nhảy tường đạo lý này hắn rất hiểu, mặc dù ngoài miệng khinh miệt Acnologia, nhưng đấy chỉ là trả thù miệng lưỡi lúc trước do bản thân bị hắn khinh thị coi rẻ, còn trong nội tâm hoàn toàn không có một chút khinh thường.
“Cùng nhau chết đi, nhân loại!” Acnologia đột nhiên quát lên một tiếng, hai cánh vẫy động lướt về phía hắn.
Lý Thiên Ngọc sau khi nghe thấy Acnologia lên tiếng uy hiếp đã bắt đầu súc lực đề phòng, có điều lúc đầu còn chưa cảm thấy có gì nguy hiểm, nghĩ đến chắc chỉ là nỏ mạnh hết đà thôi, thế nhưng phải mãi đến khi Acnologia tiếp cận gần sát thân thể hắn trong vòng năm mét, đồng tử Lý Thiên Ngọc mới đột nhiên co rụt lại, bởi lẽ hắn ở vị trí này mới cảm nhận được trong cơ thể Acnologia, ám chi pháp tắc bạo động cường độ lớn đến như thế nào…Đây…đây con bà nó lẽ nào là tự bạo trong truyền thuyết sao?
Khẩn trương điều động toàn bộ pháp tắc lực lương trong cơ thể, Katana trên tay Susanoo chợt tiêu biến, thay vào đó, hai lòng bàn tay hỗn độn lực lượng trào ra bắt đầu ấp ủ, sau đó chắp lại thành hình chữ thập, một mặt hộ tráo nhất thời hiện lên trước mắt, đồng thời Lý Thiên Ngọc cũng nộ quát:
“Fairy Sphere!!!”
Chính là một trong tam đại pháp thuật, có điều được dựng lên không phải bằng ma lực mà là bằng pháp tắc lực lượng, tuy vậy, mặc dù Lý Thiên Ngọc đủ nhanh, nhưng Acnologia lại càng nhanh hơn một chút, phòng hộ tráo mới dựng lên được trước mắt còn chưa hoàn chỉnh khép lại, thần thể Acnologia đột nhiên nổ tung…
“Oành…oanh…oanh….!!!”
Thiên địa trở nên hôn ám bởi vụ nổ này, chỉ biết trong phạm vi toàn bộ đại lục Ishgar đều có thể cảm nhận thấy dư chấn, đủ hiểu nó khủng khiếp nhường nào.
Vụ nổ kéo dài đến gần năm phút đồng hồ, lực bạo tạc cày xới thổi bay toàn bộ địa hình khu vực mấy nghìn kilomet vuông, tạo thành một cái hố sâu hun hút, Acnologia lúc này đã hoàn toàn không thấy thân ảnh, chỉ có một đám yên vụ vẫn đọng lại nơi trung tâm vụ nổ…
“Khục…khục….!!!” Một tiếng ho khan đặc sệt thoát ra, sau khi lớp khói bụi tan đi để lộ thân ảnh cũng như tình trạng của Lý Thiên Ngọc lúc này.
Chỉ thấy Susano một phần tư cơ thể đã hoàn toàn biến mất, các phần khác dù không biến mất thì cũng treo lấy đầy vết rạn nứt, còn hắn, quần áo rách lả tả như ăn mày, một đầu tóc dài cũng bị gọt mất một đoạn suýt nữa biến thành tóc ngắn, hơn nữa còn rối tung như ổ gà, thảm nhất là hai ống tay áo đã hoàn toàn biến mất cùng với một phần cánh tay trái đã gẫy gập, tay phải đỡ lấy, máu tươi chảy xuôi xuống từ khuỷu tay cho tới lòng bàn tay, tích đáp nhỏ giọt xuống mặt đất…
“Khụ khụ…! Con mẹ con rồng khốn kiếp, không nghĩ ra nó còn có chiêu này, thánh cấp đỉnh phong tự bạo, uy lực thật không phải bình thường!” Lý Thiên Ngọc khóe miệng chảy ra lấy huyết dịch đỏ tươi, nghĩ lại mà sợ.
“Đinh! Ký chủ tiêu diệt Thánh cấp đỉnh phong, hắc long Acnologia, thu được điểm kinh nghiệm ,%, .. hối đoái điểm”
“Đinh! Ký chủ thu được Thánh cấp trung phẩm Hắc long giáp x”
“Đinh! Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, tiêu diệt hắc long Acnologia, ban thưởng tăng lên một cấp, pháp thuật bản nguyên x, triệu hối đoái điểm”.
“Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi thế giới FairyTail!”
Lý Thiên Ngọc sau đó mở ra rương chứa đồ, phát hiện bên trong nhiều thêm một bộ khôi giáp đen nhánh, sáng bóng với hoa văn màu xanh bao trùm toàn thân, không có kỹ năng gì đặc biệt, chỉ là đặc tính hấp thụ lực công kích rất mạnh, thêm nữa lực phòng ngự cũng đạt tới Trung phẩm thánh khí cấp bậc, hắn chỉ hơi gật đầu, coi như hài lòng, dù sao bản thân cũng gãy mất một tay, ngược lại đổi lấy một cái Thánh cấp trung phẩm thánh giáp, cũng coi như kiếm được.
Tiếp đó, nhìn tới ô trống bên cạnh, một viên cầu với đủ loại màu sắc rực rỡ nằm lặng im bên trong, Lý Thiên Ngọc ấn mở xem thông tin:
Vật phẩm: Pháp thuật bản nguyên.
Cấp bậc: Không có cấp bậc cụ thể.
Mô tả: Là hạt nhân của thế giới FairyTail, tất cả mọi loại pháp thuật đều được diễn sinh từ nó mà ra, sử dụng có thể hiểu được toàn bộ tất cả các loại pháp thuật, lưu ý: có thể để nội thế giới thôn phệ tiến hóa.
Đọc đến phần lưu ý, Lý Thiên Ngọc hai mắt liền tỏa sáng, sau đó hướng hệ thống dò hỏi:
“Hệ thống! Pháp thuật bản nguyên nếu bị sáng thần không gian thôn phệ, như vậy thế giới FairyTail sẽ trở nên như thế nào?”
“Đinh! Theo tính toán, sau khi thôn phệ, thế giới FairyTail sẽ sát nhập vào trong sáng thần không gian, diễn hóa thành một tiểu thế giới chân chính cũng thoát ly hệ thống trở thành nội thế giới của ký chủ, hoặc có thể hiểu rằng ký chủ sau đó chính là chủ nhân của thế giới này”.
Lý Thiên Ngọc trong lòng thâm nghĩ:”Quả nhiên là thế!”, sau đó, hắn muốn học tập lấy nội thiên địa pháp môn sau đó thôn phệ pháp thuật bản nguyên, có điều thương thế trên người lại có chút phiền toái, cho nên vận lên Kinh lôi truy tinh cùng Thần mộc cửu chuyển bắt đầu chữa thương đồng thời bay trở về FairyTail công hội.
Thần mộc cửu chuyển không hổ là Chí tôn cấp công pháp, mộc thuộc tính trong người bắt đầu dựa theo công pháp vận chuyển sinh động, huyết nhục phía cánh tay gãy nát cũng bắt đầu đào thải mảnh xương vụn ra khỏi miệng vết thương dành chỗ cho xương mới tân sinh.
“Rắc…rắc…!!!”
Công pháp tác dụng rất kinh người, Lý Thiên Ngọc nếu chỉ bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy điều này, có điều giờ hắn cũng không có tâm trạng đâu mà chú ý bởi lẽ quá trình tái tạo lại đồng dạng kèm theo cảm giác vừa tê vừa ngứa lại còn đặc biệt đau nhức làm cho hắn không thể cố thủ tâm thần chịu đựng, từng giọt từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rịn ra trên trán của hắn.
Khoảng mười phút sau, cánh tay gãy nát đã hoàn toàn lành lặn, thương thế trên người do giao chiến với Acnologia cũng biến mất, hơi vung vẩy một chút, đúng là đã hoàn hảo trở lại như lúc ban đầu, công pháp là dùng rất tốt nhưng hắn chỉ mong ít phải dùng tới nó, bởi vì cảm giác vừa rồi, giống như Gildart từng nói, thật sự quá…con bà nó sảng!