Hơn hai tháng thả lỏng sáng thì luyện tập, ngày thì cùng ngũ nữ bồi tiếp nói chuyện, hoặc khi rảnh thì tu luyện, tối lại lăn ga giường cùng Thu nhi.
Cuộc sống của Lý Thiên Ngọc cứ bình tĩnh như vậy mà trôi qua, hắn vẫn hoàn toàn chưa có ý muốn trở về thế giới của mình.
Dù sao lần đầu tiên được xuyên đến một thế giới khác, hắn mặc dù thời gian ở lại đây cũng gần một năm nhưng dù sao cũng quá ngắn, nhiệm vụ thì cũng làm xong rồi, hơn nữa ở đây thực lực của hắn hoàn toàn là như con cua bò ngang, hoàn toàn vô địch thủ, tận hưởng một chút cũng không có gì đáng trách.
Ngồi bên bàn đá uống trà, bên cạnh còn có ngũ nữ, lúc này đang túm lại trêu đùa hai tiểu tử Quách Tĩnh và Dương Khang, hai đứa bé mấy hôm nay đã mở mắt rồi, đang thao láo nhìn đám nữ nhân, thỉnh thoảng bị chúng nữ trêu chọc mà ê a cười.
Hơi lắc đầu, nghĩ đến nữ nhân người nào cũng như người nào, mẫu tính lan tràn a! Mở bảng thuộc tính nhân vật hắn ngó xuống:
Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
Cấp: (Hoàng cảnh nhất trọng) (kinh nghiệm: ./.)
Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công, Hoàng Đế nội kinh - Nhất trọng.
Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành
Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành, Thủy vân trảm - Tiểu thành, Hàng long thập bát chưởng - Viên mãn, Tiêu Dao du quyền pháp - Viên mãn, Đả cẩu bổng pháp - Viên mãn
Nghề nghiệp: Trù sư cấp , Đan sư cấp , Y sư cấp , Đoán tạo sư cấp
Danh hiệu: Đồ tể giết heo
Trang bị: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp
Sủng vật: Bạch Tuyết
Tọa kỵ: Không
Điểm kỹ năng:
Hối đoái điểm:
Trước đó, khi hoàn thành nhiệm vụ, Lý Thiên Ngọc liền tăng lến tới cấp tức Hoàng cảnh nhị trọng, hắn liền đem điểm kỹ năng giao cho hệ thống để hoàn thiện Đại thiên tịch diệt chỉ pháp, làm cho môn võ kỹ này đã hoàn toàn không còn tác dụng phụ là trừ của hắn một nửa tinh huyết nữa.
Tuy nhiên do đẳng cấp còn quá chênh lệch, bởi vì đây là một môn Chí tôn cấp võ kỹ, cho nên khi thi triển ra vẫn tiêu hao toàn bộ năng lượng hay nói theo sự phân chia của thế giới này chính là chân khí hay nội công.
Uy lực của môn chỉ pháp này cũng tiếp tục tăng lên, mặc dù hắn không còn đủ điểm kỹ năng đề thăng độ lĩnh ngộ, đến giờ vẫn chỉ là tiểu thành nhưng do được hệ thống hoàn thiện, không còn là tàn thiên nữa cho nên dù chỉ là tiểu thành, một kích chỉ pháp xuất ra thì đến Thiên cảnh sơ kỳ cũng phải lên thớt.
Ngoài ra, đọc được chú thích đi kèm cũng khiến hắn thèm chảy nước miếng, đại thành có thể đánh vượt cấp quá kinh khủng, Thiên cấp lục trọng trở xuống ăn một chỉ đại thành cũng sml luôn, khi đến viên mãn thì thôi rồi lượm ơi, Linh cảnh sơ kỳ cũng không dám đón đỡ, đấy là hắn hiện tại chỉ mới vào hoàng cảnh, đánh ra viên mãn Đại thiên tịch diệt chỉ pháp uy lực còn quá nhiều hạn chế, tuy là đánh không chết thế nhưng Linh cảnh sơ kỳ sợ là cũng phải tróc một tầng da là chuyện đương nhiên.
Tất nhiên nói đi phải nói lại, có lợi cũng có hại, Lý Thiên Ngọc sau khi đánh xong cũng hoàn toàn là đưa mặt chịu đòn, vì đây là át chủ bài của hắn, thời gian cooldown Đại thiên tịch diệt chỉ pháp viên mãn cấp bậc nhanh nhất cũng phải tiếng, mà hắn thì mới tiểu thành, tiếng nha, cho nên nói đường phải đi còn dài lắm a!
Ngoài môn võ kỹ đó ra hắn hoàn toàn không còn thứ gì khác, cho nên nếu không gặp tình huống tối hậu quan đầu hắn sẽ ém hàng không tiết lộ ra, vì nếu đã là con át chủ bải, trong lúc khẩn cấp có thể cứu mạng hắn thì không có lý do gì hắn sẽ thường xuyên sử dụng cả, nếu để địch nhân ai ai cũng biết thì còn gọi là át chủ bài sao!?
Uy lực như vậy, Lý Thiên Ngọc không còn gì để chê trách, lại nhìn mấy môn võ kỹ như Hàng long thập bát chưởng, đả cẩu bổng pháp, Tiêu dao du quyền pháp trong thời gian này đã đạt viên mãn, tức là nói dù là Hồng thất công đánh ra Hàng long thập bát chưởng hoặc hai môn võ kỹ kia cũng không thể tinh diệu được như hắn.
Trong rương cũng còn một đống bí tịch cấp thấp như Thiết trảo công, Hạc hình quyền còn có quỷ ảnh thân pháp toàn là phàm cấp hạ phẩm, có mỗi một bộ Bích vân chưởng pháp khi giết Hoàng Nhan Hồng Liệt là cao hơn chút đạt tới trung phẩm.
Lý Thiên Ngọc cũng hỏi qua hệ thống, thế mới biết không phải cứ có bí tịch là dung hợp được, bí tịch cũng phân các thể loại như chưởng pháp, quyền pháp, cước pháp, kiếm pháp, đao pháp, côn pháp…rất rất nhiều loại hình.
Mà muốn dung hợp phải có quyển bí tịch cùng loại mới được, cho nên Lý Thiên Ngọc có chút im lặng, học thì hắn không muốn học, hối đoái điểm cũng chưa có gì dùng, mà phàm cấp bí tịch hối đoái ra cũng chẳng được bao nhiêu điểm, cho nên hắn đành tạm bỏ qua một bên.
Do đến lên đến cấp tức hoàng cảnh nhị trọng, sáng thần không gian cũng to ra rất nhiều, bởi tinh thần lực của hắn mỗi khi lên cấp đều được tăng lên mà sáng thần không gian thì bị ảnh hưởng bởi tinh thần lực của hắn cho lên diện tích cũng vì đó mà mở rộng.
Phải kể đến là sáng thần không gian thật sự rất thần kỳ, hắn mặc dù cấp bậc còn thấp, không phát huy được ra hết công năng của nó, nhưng chỉ nói đến năng lượng bên trong rất sung túc, hơn nữa hoàn toàn không có bốn mùa, tất cả đều do tinh thần của Lý Thiên Ngọc ảnh hưởng, hắn muốn thời tiết như thế nào thì bên trong sẽ như thế đó.
Lý Thiên Ngọc cũng không quá để ý mấy thứ này nhưng vẫn điều chỉnh khí hậu bên trong biến trở thành mùa xuân, rất ấm áp, có thể nói quanh năm đều là mùa xuân, lại thu lấy một ít cây cối, hoa cỏ mùa xuân, thêm một ít hoa đào, lại bỏ chút công sức kiến tạo một gian nhà hoàn toàn làm bằng trúc.
Bên trong cũng có chút ít động vật như thỏ,sóc,hưu nai,…nói chung là toàn những động vật thân hình nhỏ lại dễ thương, mặc dù hắn thì hoàn toàn không muốn vậy, chủ ý của hắn không phải hổ,báo cũng là lang sói nhưng Thu nhi nói nàng thích cho nên đành phải chiều theo ý nàng thôi.
Đóng lại bảng thuộc tính, tiếp tục mở rương chứa đồ, lôi ra một thanh bạch ngọc tiêu, đây không phải thanh ngọc tiêu cũ của hắn mà là vật phẩm hệ thống thưởng cho khi hoàn thành nhiệm vụ.
Còn nhớ khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn được thưởng một thanh huyền cấp vũ khí tự chọn, cũng không phải mặt hàng huyền cấp hạ phẩm hay trung phẩm, hệ thống liền liệt kê ra một loạt danh sách, bên trong nguyên một sắc huyền cấp đỉnh cấp vũ khí, đủ các loại hình dáng, từ đao,côn,kiếm,kích,quyền sáo….phải nói ngươi nghĩ ra loại vũ khí gì là hệ thống đều sẽ có trong đó.
Lý Thiên Ngọc cũng rất trung thành với sản phẩm, hắn vẫn lựa chọn tiêu làm vũ khí, cây tiêu này xúc cảm rất mượt mà, mặc dù làm từ ngọc nhưng không phải ngọc thạch bình thường mà tài liệu chính là huyền cấp đỉnh cấp tài liệu Bạch huyền ngọc, loại ngọc thạch này độ cứng không chỉ phi thường mà còn có thể gia tăng tốc độ tu luyện hơn nữa khi sử dụng cây ngọc tiêu này phát ra âm ba công còn có thể làm đối thủ mê thất trong đó.
Khẽ vuốt ve thân ngọc tiêu, Lý Thiên Ngọc liền thổi lên một khúc Mai hoa tam lộng, kiếp trước hắn cũng rất thích khúc này, đặc biệt bản diễn tấu của Đổng Trinh.
Chỉ thấy tiếng tiêu vang lên, mọi người lúc này hơi sững sờ, chỉ mất chút thời gian liền tiêu thất trong đó, hoàn toàn là một dáng vẻ say mê, đến cả hai đứa nhóc kia cũng chăm chú nhìn về hướng Lý Thiên Ngọc, không khóc không cười, hoàn toàn một dạng bình thản yên lặng.
Thổi xong một khúc, tiêu ngọc rời môi, chậm rãi thả xuống đặt trên bàn, cầm lên chén trà uống một ngụm, sau đó hắn liếc nhìn chúng nữ thì thấy vẫn một dạng mê say, hoàn toàn chìm đắm trong thủ khúc của hắn.
Lại đánh mắt nhìn cây ngọc tiêu trên bàn, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn là bị bất ngờ, không nghĩ mình không dụng nội công chỉ là thổi một khúc bình thường mà lại có tác dụng ghê gớm như vậy.
Thực ra hắn cũng là vô tâm không nghĩ đến cho nên đến hiện tại mấy người nữ nhân vẫn còn ở trong trạng thái mê thất, có chút bất đắc dĩ, không nhanh không chậm hắn liền sử dụng một lượng nhỏ nội công trầm giọng nói:
- Tỉnh lại!!!
Tiếng nói mang theo nội công khiến âm thanh đi thẳng vào lòng, ngũ nữ chợt giật mình mà bừng tỉnh sau đó liền nhất trí nhìn về phía hắn.
Bao Tích Nhược nhanh chân nói trước:
- Đệ đệ! Mới nãy đệ thổi là khúc nhạc gì mà khiến chúng ta hoàn toàn bị mê đắm a!
- Phải! Không nghĩ tới ta cũng thất thần. - Anh cô nói tiếp.
- Rất hay a! - Lý Bình cũng gật đầu nói.
Thu nhi không nói chỉ ánh mắt hình trái tim nhỏ ngược lại bán đứng nàng, còn có tiểu Niệm Từ thì vẫn còn là trẻ nhỏ, không nghĩ nhiều chỉ một bộ dạng rất háo hức nói:
- Ca ca ngươi thổi hay quá! Niệm Từ muốn nghe ca ca thổi tiếp!!!
- Thực ra ta chỉ thổi một khúc nhạc bình thường thôi, mặc dù khúc này ta thổi cũng khá tốt nhưng cũng không thể khiến các ngươi mê thất như vậy, đó hoàn toàn là do cây ngọc tiêu mới đạt được này gây nên! - Lý Thiên Ngọc lắc đầu nhẹ nhàng chậm rãi nói.
- Không đúng a! Thực ra công tử thổi cũng rất hay! Mặc dù Thu nhi không biết có phải do tác dụng của cây tiêu này hay không nhưng Thu nhi mặc dù không mạnh bằng công tử nhưng sức kháng cự cũng không thấp nha! - Thu nhi thấy vậy liền nhanh nhẩu đáp.
- Phải đó đệ đệ! Ta cũng thấy ngươi thổi rất êm tai, rất dễ nghe a! Thủ khúc này không biết tên gì? - Lý Bình cũng ủng hộ nói.
- Tên thủ khúc này là Mai hoa tam lộng! - Lý Thiên Ngọc đáp.
- Mai hoa tam lộng ta cũng có nghe qua nhưng có vẻ không giống như vậy! - Anh cô nghi hoặc nói.
- Đây là một do ta cải biên lại, ngươi nghe có chút lạ lẫm cũng đúng! - Lý Thiên Ngọc mặt hoàn toàn tỉnh bơ nói.
Hắn không muốn phí thời gian đi giải thích mà cho có làm thế người khác chưa chắc đã tin hơn nữa chuyện về hệ thống hắn cũng không thể lộ ra.
Thực ra vừa rồi hắn thổi khúc này, là khúc nhạc ở thế giới của hắn thời hiện đại đã qua chỉnh sửa phối lại, mặc dù nền tảng cơ bản vẫn là Mai hoa tam lộng, nhưng đôi đoạn thổi hơi khác, cho nên chúng nữ không biết cũng rất bình thường.
- Đệ đệ! Lại thổi một khúc nữa!
Bao Tích Nhược gấp gáp nói xong cũng đưa tới hứng thú của mọi người, đến hai đứa trẻ giơ lên bàn tay nhỏ bé vung vẩy một hồi.
- Vậy được rồi, ta lại thổi một khúc, khúc này gọi là Túy hồng nhan!
Lý Thiên Ngọc nói xong liền kề tiêu lên miệng bắt đầu thổi, ngũ nữ còn có hai tiểu tử đều yên lặng lắng nghe.
Tiếp theo đó, cả nguyên buổi hắn đều bị các nàng yêu cầu thổi tiêu cho nghe, hắn cũng vui vẻ đáp ứng.
Thời gian tiếp tục trôi qua, có chút chóng vánh, chỉ chớp mắt liền đã qua mười năm.
______________________________________
Tác: Do sắp chuẩn bị hoàn thành phần Anh hùng xạ điêu chuyển sang thế giới mới cho nên sẽ có vài chương gọi là chương chuyển tiếp, nội dung sẽ hơi lan man chút nhưng để cho nó tự nhiên nên tác buộc phải viết, và ngại nhất đó là vấn đề đặt tên chương a! Nói thật tác đặt tên cực kỳ tệ cho nên mọi người thông cảm nhiều!