Sáp Kiện Vô Địch

chương 15: vũ kỹ --- dung luyện cùng sáng tạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Cầm! Đây là tiền boa cho ngươi!" Trả xong hoá đơn, Du Dương vẫn không quên chọc giận Trương Vũ Thiến một chút.

"Hừ! Một chút tiền, ngươi cũng đưa ra!" Trương Vũ Thiến chế nhạo.

"Ha ha, nếu như ngực của ngươi có cỡ D mà nói, ta đây sẽ xem xét cho ngươi thêm một ít" Du Dương nói.

"Ngươi. . ." Trương Vũ Thiến liếc mắt nhìn bác mình, cố gắng đè lửa giận trong lồng ngực xuống, "Trước đây ta thật nên một cước đá chết ngươi!"

"A, đúng! Ngươi không nói ta còn thiếu chút nữa quên, sau đó tái đánh nhau thì ngàn vạn phải nhớ được không thể mặc váy, nếu không sẽ rất dễ lộ hàng! À, hình như người nào đó ngày đó mặc tiểu nội nội màu trắng"

Gặp Trương Vũ Thiến muốn phát hoả, Du Dương tranh thủ thời gian chạy ra Phiêu Hương Cư, vừa chạy vẫn còn vừa hô: "Ta không chỉ thấy tiểu nội nội màu trắng, ngay cả thảo nguyên xanh trong truyền thuyết cũng thấy!"

Gặp Du Dương chạy nhanh như chớp, Trương Vũ Thiến nhìn bóng lưng hắn hô to: "Du Dương, ngươi chờ đó, ngươi chết chắc!"

Du Dương sau khi về đến nhà, kiểm tra năng lượng của plug-in chuyển hoán khí cụ một chút, năng lượng hiện nay là tinh, buổi sáng chuyển hoán 《Vũ Kỹ Đại Toàn》 thì chỉ còn lại có tinh, nhưng ngày hôm nay nó hấp thu quang năng cùng nhiệt năng trên cơ thể Du Dương, cho nên năng lượng của nó lại tăng được tinh.

" tinh! Thiếu một chút, thế nào cũng phải nạp sao cho đủ tinh, vạn nhất nếu như xuất hiện tình huống bất thường có thể dễ ứng phó!"

Du Dương đem cái nhẫn gắn vào trong ổ cắm của ổn áp, hắn dự định nạp thêm tinh cho plug-in chuyển hoán khí cụ, ít nhất phải giữ năng lượng nhiều hơn tinh.

Plug-in chuyển hoán khí cụ bắt đầu bổ sung năng lượng, Du Dương ngồi ở bên cạnh bắt đầu trong đầu chỉnh kiến thức vũ kỹ ở trong đầu hắn!

Hiện tại trong đầu Du Dương tồn tại số lượng lớn bình dân cấp vũ kỹ, ngày hôm nay Du Dương đem những vũ kỹ này diễn luyện lại toàn bột một lần, điều này làm cho hắn được lợi rất nhiều, tiếc nuối duy nhất chính là những vũ kỹ này đều là bình dân cấp, uy lực cùng phương thức vận dụng lực lượng đều kém hơn siêu phầm cấp vũ kỹ rất nhiều.

"Có cơ hội nhất định phải học mấy cái siêu phàm cấp vũ kỹ!" Du Dương thầm hạ quyết tâm.

"Siêu phàm cấp vũ kỹ? Siêu phàm cấp vũ kỹ làm thế nào mà có thể sáng tạo ra đây? Có phải là suy ra từ bình dân cấp vũ kỹ hay không đây?" Du Dương giật mình một cái, trong đầu hắn dường như hiện ra một cánh cửa mở ảo như có như không.

"Rất có khả năng này! Nhân loại đầu tiên chắc chắn không có vũ kỹ, họ cơ bản là sử dụng tay và chân khi đánh nhau, vũ kỹ là loài người từ trong thực chiến chậm rãi sáng tạo ra! Án bình thường diễn biến quá trình, nhất định là có bình dân vũ kỹ trước, sau mới có siêu phàm cấp vũ kỹ, siêu phàm cấp vũ kỹ hẳn là những võ giả thiên tài từ bình dân vũ kỹ chậm rãi sáng tạo ra!"

"Ta trong đầu có nhiều vũ kỹ như vậy, nếu như thử đem chúng nó kết hợp, cải tạo, có thể hay không sáng tạo ra siêu phàm cấp vũ kỹ đây?"

Du Dương bắt đầu từ trong đầu tìm ra một ít vũ kỹ thích hợp bắt đầu duyễn luyện thử kết hợp, cải tạo chúng.

Du Dương suy nghĩ rất chính xác, nhưng dung luyện vũ kỹ, sáng tạo vũ kỹ mới chắc chắn không thể dể dàng như vậy!

Du Dương tìm rất nhiều vũ kỹ, nếm thử vài lần đều thất bại!

Mấy giờ qua đi, đại não của Du Dương vẫn vận chuyển ở tốc độ cao, làm cho hắn đau nhức không gì sánh được!

"Ai! Xem ra dung luyện vũ kỹ cũng không phải một chuyện dễ dàng! Nếu như ta đầu có thể giải toán nhanh hơn một ít là tốt rồi! Đúng, chuẩn bị máy tính, đem chuyển hoán thành sinh vật plug-in là có thể! Ha ha, ta thật mẹ nó là một thiên tài!"

"Bất quá bây giờ năng lượng thì thiếu, mà cái máy tính hiện tại của ta đã già khú đế rồi!" Du Dương lại bắt đầu do dự, "Thôi kệ, hiện tại vũ kỹ của ta tạm thời đủ dùng , chờ dến lúc lấy được giải quán quân của 《 học bổng đại tái 》 mua một cái laptop cấu hình cao nói sau. Có lẽ đến lúc đó chuyển hoán khí cụ đã thăng cấp đến cấp Bạch Ngân!"

"Kệ, trước tiên không cần vũ kỹ! Đại sự hàng đầu bây giờ là làm cho plug-in chuyển hoán khí thăng cấp!"

Ngày thứ hai, bởi vì Du Dương khống chế, chuyển hoán khí cụ chỉ nạp hơn tinh, hiện tại plug-in chuyển hoán khí có năng lượng là tinh, vừa vặn đủ chuyển hoán một cái Huyền Thiết cấp plug-in.

"Cứ như bổ sung năng lượng bằng cách này có ngày ăn cám, xem ra phải nghĩ biện pháp kiếm chỗ nào đó ăn trộm điện đi!" Du Dương thầm nghĩ.

Du Dương sau khi ăn xong điểm tâm thì đi tới trường học. 《 học bổng đại tái 》 còn phải chuẩn bị một chút, cho nên mấy ngày nữa mới có thể bắt đầu thi đấu.

Du Dương ngồi ở trong lớp, nghĩ xem mình có cần xin tấn cấp hay không.

Bởi vì thể chế giáo dục hiện tai so với ngàn năm trước đã có rất nhiều cải biến, không chỉ có cuộc thi tấn cấp hằng năm, bình thường học sinh cũng có thế xin thi tấn cấp, chỉ cần trình độ của ngươi đủ thì có thế nhảy lớp.

Du Dương đã học N lần lơp sơ cấp, hiện tại 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》của hắn đã tu luyện tới tốc độ trái tim gấp lần, vượt qua cuộc thi trung cấp, hay cả cao cấp cũng không có vấn đề gì.

"Là nhảy lên lớp trung cấp, hay là một thời gian rồi trực tiếp xin thi vào lớp cao cấp đây?" Du Dương đang do dự thì đột nhiên có người vỗ bả vai của hắn, "Huynh đệ, trở về cũng không nói cho ta một tiếng, nếu không ta cho ngươi đi đổi gió một chút!" Du Dương không cần nhìn, nghe tiếng nói cũng biết là Lâm Thiếu Vân đến!

truyện copy từ truyenfull.vn

"Buổi sáng hôm nay vừa trở về, còn không có điện thoại cho ngươi thì ngươi đã tới!" Du Dương nói.

"Đừng có giả vờ! Đừng cho là ta không biết ngươi ngày hôm qua thắng Phương đại thiếu gia một vạn Ecoin!" Lâm Thiếu Vân quyệt miệng nói, tỏ ý bất mãn trước hành vì lừa gạt của Du Dương.

"Ai, muốn tiết kiệm một chút tiền đều không được! Được rồi, được rồi, buổi trưa ta mời đi tới tiệm ăn lớn!" Du Dương vẻ mặt đau lòng nói.

"Ha ha, đây mới là hảo huynh đệ!" Lâm Thiếu Vân ôm Du Dương bả vai nói: "Buổi trưa chúng ta đi đâu ăn?"

"Đương nhiên là chúng ta đi tiệm ăn lớn nhất ở đây!" Du Dương hào sảng nói.

"Không phải đâu, Thiên Trạch thực phủ một bữa cơm ít nhất phải hơn vạn ECoin a!" Lâm Thiếu Vân nói.

"Thiên Trạch thực phủ mới là chỗ hơi lớn một chút thôi! Nơi chúng ta muốn đi so với nó còn lớn hơn nữa!" Du Dương nói.

"So Thiên Trạch thực phủ còn lớn hơn? Ta không nhớ là có chỗ nào như vậy a!"

"Ai nói? Chỗ ta muốn đi có thể chứa được hơn vạn người cùng nhau dùng cơm đó!"

"Trên vạn người?" Lâm Thiếu Vân tự hỏi nửa ngày, nửa phút đồng hồ sau bừng tỉnh đại ngộ, "Bà mẹ nó! Là căn tin trong trường học a!"

"Ha ha! Bị ngươi đoán được!" Du Dương cười gian nói.

Buổi trưa, Du Dương mới Lâm Thiếu Vân ra nhà hàng ở ngoài trường ăn một bữa tiệc! Trước đây Du Dương bình thường hay ăn cơm của Lâm Thiếu Vân, sở dĩ Du Dương lúc này có điều kiện thì cũng muốn hồi báo một chút đó mà!

"Huynh đệ, ngươi ngày hôm qua làm thế nào mà đánh bại được Phương Chính! Tiểu tử kia tuy rằng vũ kỹ bình thường, nhưng hắn cấy ghép một trái tim có bội số à!" Lâm Thiếu Vân hỏi.

"Đương nhiên là dựa vào trái tim mà ngươi đưa cho ta!" Du Dương nói.

"Hừ, có quỷ mới tin ngươi nói! Bất quá, chỉ cần huynh đệ ngươi có thể có cuộc sống mới là tốt rồi! Được rồi, vì huynh đệ ngươi có cuộc sống mới, chúng ta cạn một chén!" Lâm Thiếu Vân giơ lên chén rượu nói.

Du Dương cũng giơ chén lên, hai người một hơi uống sạch.

Chân chính huynh đệ, cái gì đều không cần, chỉ cần tín nhiệm đối phương là được!

Ăn xong bữa trưa, Lâm Thiếu Vân quay về trường học cưa gái!

Du Dương chưa có trở về trường học,mà là đi tới một khu chợ ở trung tâm thành phố. Du Dương hiện tại rất cần tiền, hơn nữa càng nhiều càng tốt, phương thức kiếm tiền bình thường là không thoả mãn nhu cầu của hắn! Trải qua một hồi đắn đo, Du Dương nghĩ đến cái phương pháp thích hợp cho mình kiếm tiền. . .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio