Tiêu Nam vừa rồi xem giá tiền đậu tương thì vẫn như bình thường, nhưng vừa lúc nàng đang kiểm tra đồ thị giá tiền. trước sau chỉ có giây đồng hồ, giá cả đậu tương đột nhiên xảy ra biến động cực lớn, tụt một phát hơn năm mươi điểm!
"Tại sao lại có thể như vậy!"
Tiêu Nam có một dự cảm không tốt, nàng tranh thủ thời gian kiểm tra lại tình hình các nông sản phẩm khác, cây ngô, tiểu mạch các loại nông sản phẩm cùng loại với đậu tương, dĩ nhiên là cùng nhảy cầu, giá cả hạ xuống trên quy mô lớn!
"Lẽ nào lại giống lời dự đoán kia của hắn?"
Mặc dù giá tiền trước mắt hạ xuống nhưng cũng không thể nói kỳ hóa xuất hiện hiện tượng bán tháo được. Nó có thể xem là giá tiền khi tăng đến một mức nhất định thì giá cả sẽ hạ xuống mức giá cũ, nhưng bởi vì lúc trước Du Dương báo trước một câu. Trong lòng Tiêu Nam suy nghĩ bắt đầu dao động mạnh!
Giá đậu tương làm một cú sốc bất ngờ được một thời gian, bắt đầu có dấu hiệu tăng điểm trở lại. Tiêu Nam suy tư một chút, sau đó nhanh chóng thực hiện ngay các giao dịch mạng, bán toàn bộ số nông sản phẩm trong tay mình ra!
Bán tất cả xong, Tiêu Nam liền báo cho hai vị khách hàng duy nhất của mình, nhắc nhở bọn họ đừng nên giữ lại kỳ phiếu nữa, tạm thời nên ở bên ngoài mà xem tình hình biến động của thị trường.
Làm xong tất cả mọi việc, Tiêu Nam thở dài một hơi!
Suy nghĩ một chút, Tiêu Nam cảm thấy hành động vừa nãy của mình là chính xác! Mặc dù có thể sẽ bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền, nhưng tránh được nguy hiểm. Ở bên trong thị trường kì hóa, chỉ cần ngươi vẫn còn "Sống", thì thời điểm nào ngươi cũng có cơ hội kiếm tiền.
Tiêu Nam bán hết cổ trong tay, nhìn giá cả đang không ngừng biến động. Hiện giờ nàng rất ngứa tay, muốn mua vào toàn bộ kỳ phiếu đậu tương, đắn đo suy nghĩ thật lâu, nàng vẫn không thể nào quyết định nổi, cuối cùng đành yên lặng ngồi xem.
Suốt một ngày, Tiêu Nam đều chăm chú quan sát giá cả đậu tương. Buổi chiều khoàng .’, giá cả đậu tương lần thứ hai nhảu cầu, một phát xuống tiếp năm mươi điểm.
giờ chiều, bao cáo thị trường kì hóa cuối ngày. Gái cả đậu tương so với phán đoán của Du Dương giống nhau như đúc.
Thấy kết quả như vậy, Tiêu Nam không khỏi hối hận, nếu như lúc đó mình mua nhiều kỳ phiếu nợ..., này một ngày kiếm tiền, là bằng tổng số tiền mình kiếm được từ lúc đi làm đến giờ.
Tiêu Nam thầm nghĩ: "Tiểu tử kia như thế nào nói chuẩn như thần vậy!"
Tiêu Nam rất kinh ngạc, không hiểu một tiểu tử nghèo cầm một vạn nguyên đến xào kỳ hóa, làm thế nào mà có thể dự đoán giá cả chính xác đến như vậy.
Thị trường kỳ hóa ngày giao dịch thứ hai, Du Dương mang đến cho Tiêu Nam kinh ngạc còn lớn hơn nữa.
Bắt đầu phiên giao dịch của thị trường kỳ hóa, giá đậu tương vẫn liên tục giảm xuống, giá cây ngô cũng như vậy, đồng thời tụt giá!
Tiêu Nam nhìn màn hình máy vi tính sợ nói không ra lời, "Thế nào đều bị hắn nói trúng rồi!"
Hiện tại Tiêu Nam bắt đầu hối hận, cực kì hối hận, nếu như ngày hôm qua nghe lời Du Dương mà nói..., giờ nàng đã có một đống tiền rồi!
Tiêu Nam lập tức ở trên inte gọi Du Dương, muốn hỏi một chút hắn là như thế nào dự đoán đúng như vậy! Bất quá nàng gọi cả nửa ngày, Du Dương một chút phản ứng cũng không có.
Lúc này Du Dương căn bản là không có trên mạng, bởi vì hiện giờ hắn đang ở trên lôi đài đối chiến. Hơn nữa đối thủ của hắn ngày hôm nay cũng hết sức đặc thù, không phải là ai khác, chính là học việc tứ đại tài tử lão đại —— Lệnh Hồ Tùng!
Ngày hôm nay vốn có hai cuộc so tài nổi bật, một là Du Dương cùng Lệnh Hồ Tùng đối chiến, một trận khác là La Hoành Hành cùng Xích Vô Kỵ đối chiến.
Hai cuộc tranh tài này, đã được mọi người phán định là trận bán kết sớm, bốn người này tuyệt đối là tứ cường của giải đấu, không hay một việc là bọn họ lại gặp nhau trước vòng bán kết!
Lúc đầu hại trận thi đấu này là đồng thời tiến hành, nhưng, không biết vì sao, tứ đại tài tử vừa gặp phải La Hoành Hành liền nhận thua.
Hai trận đấu quan trọng chỉ còn lại một, cho nên tất cả mọi người đều chạy tới sân thi đấu Du Dương vs Lệnh Hồ Tùng xem .
Du Dương sau khi lên đài, đưa mắt khắp sân đấu tìm kiếm, tìm kiếm lấy người mà chính mình đang muốn tìm kiếm!
"Ngươi đang tìm ai? Là Phan đạo sư hả?" Lệnh Hồ Tùng hướng Du Dương hỏi.
"Làm sao ngươi biết!" Du Dương cười nói.
"Ha ha, không riêng gì mình ta biết, hiên giờ cả học việc này ai cũng biết! Bất quá ngươi yên tâm, vì để cho ngươi phát huy ra tài nghệ thật sự. Phan đạo sư ta đã giúp ngươi mời rồi, hẳn là sẽ đến ngay bây giờ!" Lệnh Hồ Tùng nói.
"Lẽ nào ngươi không sợ thần linh phụ thể ta, đánh bại ngươi!" Du Dương hiếu kỳ nói.
"Thắng thua không quan trọng, ta chỉ là rất hiếu kỳ, người làm như thế nào học được Địa Ngục Thập Bát Chỉ của Tiểu Dịch! Tiểu Dịch lúc trước dùng Túy Chỉ, Đoạn Tâm Chỉ và Liệt Tâm Chỉ, theo ta thấy thì mấy chiêu đấy ngươi có khẳ năng biết từ trước! Mà Địa Ngục Thập Bát Chỉ ngươi nhìn qua một lần mới có thể vận dụng! Nếu như người thật sự là liếc mắt nhìn là có thể đem siêu phàm cấp vũ kỹ học xong mà nói..., ta đây không thể không thừa nhận, ngươi là một thiên tài võ học!" đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
"Vậy không cần chứng minh rồi, ngươi nhận thua đi! Ta chính là thiên tài võ học như lời ngươi nói!" Du Dương rắm thí nói.
Khán giả dưới đài, nghe được lời tự đại không biết xâu hổ của Du Dương, như là cùng nhau thống nhất, dựng ngón giữa lên.
Du Dương hướng phía về khán giả dưới đài nói: "Thế nào, mọi người không tin hả, ta lập tức có thể cho mọi người xem! Bất quá, các ngươi người nào giúp gọi Phan đạo sư tới được không, ta phải có thần linh phụ thể mới làm được!"
Dưới đài Trương Vũ Thiến, trên mặt tối sầm lại, thật muốn xông lên đài hung hăng đập cho Du Dương một trận!
"Trác Phỉ đạo sư, ngươi rốt cục tới rồi!" Thấy Phan Trác Phỉ đi vào đối chiến quán, Du Dương lập tức lớn tiếng hô lên, "Trác Phỉ đạo sư người thật tốt, trận đấu hôm nay ta thắng nhất định sẽ mời người ăn cơm!"
Phan Trác Phỉ mặt không đổi sắc nói: "Ngươi đừng hiểu lầm, ngày hôm nay ta là nhân viên công tác! Nếu như ngươi có chuyện gì cần giải quyết..., chờ kêt thúc trận đấu rồi hãy nói!"
Phan Trác Phỉ tuy rằng vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng ai nghe cũng hiểu, nàng là khóe léo nhận lờ mời của Du Dương.
Phan Trác Phỉ nói là nói với Du Dương, nhưng ánh mắt lại là nhìn Trương Vũ Thiến. Ánh mặt hai nàng gặp nhau, lập tức bắn ra tia lửa/
"Du Dương đồng học, hiện tại có thể bắt đầu tranh tài!"
Tài phán đã quen thuộc thói quen này của Du Dương, Phan Trác Phỉ không đến, hắn sẽ không thi đấu! Dưới tình huống bình thường thi sẽ không chấp nhận truyện vớ vẩn này, nhưng Du Dương bây giờ là nhân tuyển cho chức vô địch của giải, trận đấu này được rất nhiều người quan tâm , cho nên hắn cũng không còn quyền lực đem Du Dương đuổi xuống đài.
"Ta lúc nào cũng có thể thi đấu, chỉ cần đối diện ta Lệnh Hồ Tùng huynh đồng ý là được!" Du Dương nói.
Du Dương trả lời làm trọng tài tức gần chết, thật muốn một cước đá chết hắn.
"Thi đấu bắt đầu!"
Tài phán ra lệnh một tiếng, trận đấu giữa Du Dương vs Lệnh Hồ Tùng chính thức bắt đầu.
Lệnh Hồ Tùng không có nóng lòng tấn công, mà là đứng yên hướng Du Dương nói: "Trên tay của ta cũng có một siêu phàm cấp vũ kỹ, nếu như ta sử dụng xong ngươi có thể học ngay được, ta đây liền nhận thua!"
"Kia cũng không tốt! Một vũ kỹ vẫn chưa nói lên được cái gì, ngưới đánh thêm mấy cái siêu phàm cấp vũ kỹ nữa, ta nếu như đều có thể sử dụng được, đó mới có thể gọi ta là vũ kỹ thiên tài được chứ! Có một số việc cần phải nghiệm chứng vài lần mới được, ngươi nói có đúng hay không?" Du Dương nói.
"Hừ, ngươi ví siêu phàm cấp vũ kỹ là con kiến trên đường à, khắp nơi đều có hả!" Lệnh Hồ Tùng tức giận nói.
"Ha ha, ngươi là người đứng đầu tứ đại tài tử a, giàu có một chút cũng là chuyển bình thường đây!" Du Dương nói.
Kỳ thực trong tay Lệnh Hồ Tùng cũng không chỉ có một cái siêu phàm cấp vũ kỹ, nhưng hắn không định lấy ra, nếu như Du Dương thực sự là thiên tài võ học, tuyệt học của mình không phải cũng bị hắn học lén hết, vậy không phải là hắn lỗ lặng rồi a!
Lệnh Hồ không muốn cùng Du Dương nói nhảm nữa, hắn nói: "Ngươi cẩn thận chút, vũ kỹ này của ta uy lực rất lớn đấy, ngươi bị thương ta cũng không chịu trách nhiệm đâu a!"
"Đến đây đi! Ca ta đang chờ!"
"Tốt! Vậy ngươihayx xem siêu phàm cấp vũ kỹ của ta đi --- Hình Ý Cửu Biến!"
Nói vừa dứt lời, Lệnh Hồ Tùng hai tay hóa thành hình dáng Hổ trảo, hướng Du Dương đánh tới...