Sáp Kiện Vô Địch

chương 68: nhóc mặt trắng dũng mãnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Qua quá trình thử nghiệm, cuối cùng Du Dương cũng thật sự đạt đến cảnh giới "Nội Thị"! Giờ hắn không những muốn Nội Thị mà còn muốn Ý Động cùng phối hợp một lúc với nhau qua đó điều khiển hormone X phân bố một cách tinh tế đồng thời lợi dụng nó cải thiện thể chất của mình!

Trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, Du Dương từ cảnh giới sáu lần tâm tốc của 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》, tu luyện đến cảnh giới 《 Tư Duy Mạch Động 》 Nội Thị , thật là nhanh đến mức kinh thế hãi tục!

Hiện tại Du Dương có thể tu luyện tới cảnh giới “Nội Thị” cũng phải cảm tạ Diệp Mộng Hàm, nếu không phải nàng ta nhờ Du Dương hỗ trợ thì hắn cũng sẽ không lãng phí sức lực tinh thần đem suy nghĩ phát tán vào mọi ngóc ngách của inte mà nếu không làm vậy Du Dương cũng chẳng lĩnh ngộ được chân lý Nội Thị

Sau khi lĩnh ngộ được “ Nội Thị” , Du Dương chìm trong tu luyện!

Đạt được 《 Tư Duy Mạch Động 》 tầng thứ nhất "Tâm tùy ý động" sẽ có khoảng hơn nghìn thất lực lượng!

Mà tu luyện tầng thứ hai “Nội Thị” thì sẽ có hơn hai nghìn thất lực lượng nhưng lại không thể có ba nghìn thất lực lượng, chỉ sau khi tiến vào tầng thứ ba “Tu da” lực lượng mới có thể tiếp tục tăng thêm

Bất quá từng cảnh giới lực lượng tăng đều phải tiến hành theo tuần tự, qua thời gian tu luyện dần dần tích lũy chẳng ai có thể thoáng cái bạo tăng. Như Du Dương, hiện tại hắn tu luyện tới tầng thứ hai “Nội Thị” cảnh giới, lực lượng sẽ đạt hơn hai nghìn thất nhưng cũng không thể trong phút chốc đạt đỉnh của “Nội Thị” là hai nghìn chín trăm thất lực lượng được

Du Dương tu luyện một đêm,củng cố “Nội Thị” cảnh giới lực lượng tăng tới hai nghìn một trăm thất! Trong một đêm tăng hai, ba trăm thất lực lượng thật sự rất là kinh khủng! Cũng bởi lần này Du Dương cảnh giới được nâng cao nên lực lượng mới tăng nhiều như thế, chứ các lần tu luyện sau chắc chắn không thể lại tăng nhiều như vậy, chỉ có thể từ từ tích lũy theo thời gian!

Đến khi lực lượng tích lũy đến đỉnh của “Nội Thị” thì Du Dương mới có thể tiến vào cảnh giới tiếp theo!

Tu luyện một đêm, Du Dương quên sạch chuyện tìm tội phạm bị truy nã

Thấy Diệp Mộng Hàm, Du Dương trong lòng có chút lo lắng bịa đại một câu: “Hết cách! Ta đã làm hết sức nhưng cũng không tìm được người!”

“Nhìn ngươi tinh thần sảng khoái, không phải ở chỗ này ngủ một giấc đấy chứ?” Diệp Mộng Hàm đánh giá Du Dương.

“Ta thề với trời, đêm qua một phút đồng hồ ta cũng không ngủ!” Quả thật Du Dương không ngủ nhưng hắn cũng không giúp Diệp Mộng Hàm tìm người.

Là một cảnh sát hình sự lành nghề Diệp Mộng Hàm thấy Du Dương trên mặt không có bộ dạng của kẻ nói dối

“Được rồi, lần này bỏ qua cho ngươi, bất quá sau này ngươi chú ý giúp ta nhiều hơn một chút! Nghe nói ngày mai ngươi đi Thiên Đường Đảo tham gia thi đấu, ta không làm khó dễ ngươi nữa, bây giờ cho ngươi về nhà nghỉ ngơi nhưng mà sau này ngươi có thời gian thì phải giúp ta ngay đó!” Diệp Mộng Hàm nói.

“Tạ Diệp cảnh quan khai ân! Du Dương ta nhất định vì người cúc cung tận tụy đến chết mới thôi!” Du Dương nói.

(R.A: để thế này chắc ai cũng hiểu mấy câu này, viết hết ra thấy mất đi ý nghĩa của tiểu Du ^^!)

“Muốn đến chết mới thôi thì đi tìm bạn gái của ngươi đi! Đối với trẻ con chưa phát dục hoàn toàn như ngươi ta thật sự không có hứng thú!” Diệp Mộng Hàm đã tận mắt thấy tình cảm giữa Du Dương và Trương Vũ Thiến bởi vậy trong lòng nàng bất giác tạo ra một khoảng cách với hắn!

Du Dương đang muốn trêu Diệp Mộng Hàm thêm vài câu thì bị tiếng đánh nhau ở một gian phòng khác thu hút!

“Đó là nơi cảnh sát chúng ta luyện công!” Diệp Mộng Hàm giải thích thích cho Du Dương.

Theo âm thanh Du Dương tìm đến phòng luyện công của tổng bộ STARS cảnh sát hình sự thành phố Hoa Đô

Phòng luyện công này cực kỳ rộng rãi, xem ra còn lớn hơn cả đối chiến quán của Hoa Đô học viện! Đặc biệt là thiết bị luyện công bên trong so với đối chiến quán của Hoa Đô học viện thì tốt hơn nhiều!

“VL, đúng là chỗ tốt thiết bị thật quá xa hoa!”

(R.A: ta chịu chỗ này làm đại =.=”)

“Sao, muốn đến xem STARS cảnh sát hình sự chúng ta hả! Ta có thể giúp ngươi đi cửa sau!” Diệp Mộng Hàm nói.

“Ha ha, Diệp cảnh sát muốn đi cửa sau? Chi chi...” Du Dương nghiêng người liếc nhìn vòng ba đầy đặn của Diệp Mộng Hàm nói: “ Ta chỉ sợ, chỉ sợ...”

Thấy ánh mắt Du Dương, Diệp Mộng Hàm làm gì chẳng biết ý hắn, cả giận: “Tốt! Đậu hũ của ai ngươi cũng dám ăn! Xem ra ta phải nói cho Vũ Thiến muội muội để nàng dạy dỗ ngươi!”

Nói xong, Diệp Mộng Hàm hai tay thủ thế tính véo Du Dương!

Hai người trêu chọc nhau, lập tức lọt vào ánh mắt của người trong phòng luyện công!

“Đây không phải là Diệp tổ trưởng sao? Bảo sao bình thường không để ý tới chúng ta hóa ra là trâu già muốn gặm cỏ non, thích nhóc mặt trắng này!” Thấy Du Dương cùng Diệp Mộng Hàm bộ dạng “Thân mật” trên lôi đài một kẻ lực lưỡng cảm thấy cực kỳ khó chịu bèn chủ động khiêu khích.

“Hình như ngươi với người kia có chuyện không hay!” Du Dương nói.

“Kẻ đó ngày trước theo đuổi ta không được nên sinh ra bất mãn!” Diệp Mộng Hàm nói.

“Ah, đã hiểu! Ra là không hái được nho nên chê nho chua!”

(R.A: truyện con sói và chùm nho thì phải ^^!)

Du Dương hướng tên tóc ngắn trên đài nói: “Bạn thân, ngươi đang ghen tị với nhóc mặt trắng ta đây có thể bị Diệp cảnh sát ăn phải không! Cũng đúng, xem bộ dạng ngươi đầu óc ngu si tứ chi phát triển muốn làm nhóc mặt trắng cũng khó lắm a!”

“Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Ta thấy ngươi chán sống rồi!” Tên tóc ngắn sắc mặt tím lại, lập tức từ lôi đài nhảy xuống đến trước mặt Du Dương.

“Thái Khắc, ngươi định làm loạn?” Diệp Mộng Hàm chắn trước Du Dương

Du Dương dù sao cũng là do nàng mời tới nếu như xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì với nàng chẳng tốt chút nào!

“Tiểu tử, núp sau đàn bà có đáng là đàn ông nữa không? Có bản lĩnh thì theo ta lên lôi đài luyện vài chiêu!” Thái Khắc nhìn Du Dương cười nhạo.

Du Dương công lực đại tăng, đúng lúc muốn tìm người thư giãn gân cốt, liền nói: “ Có thể! Bất quá không có phần thưởng thì ta lười lắm!”

“Ngươi muốn cược gì?” Thái Khắc hỏi.

“Thắng làm anh thua làm em!” Du Dương nói một câu hai nghĩa

(R.A: tiểu Du khôn vãi ^^!)

“Được, cmn ai thua người đó làm lão nhị!” Thái Khắc quát.

(R.A: có qua ngu không anh ơi =.=”)

Diệp Mộng Hàm muốn ngăn Du Dương lên đài vội la lên: “Ngươi điên rồi, Thái Khắc là võ giả cảnh giới “Nội Thị” ngươi không phải đối thủ của hắn, ngươi tới đó không phải tự tìm đau đớn sao?”

“Diệp cảnh sát ngươi yên tâm, chưa biết được ai sẽ làm ai đau đớn đâu!”

Thái Khắc đứng trên lôi đài của hắn hướng Du Dương nói: “Nhóc mặt trắng, đừng nói ta ỷ lớn bắt nạt ngươi, để ngươi thua tâm phục khẩu phục ta chấp ngươi ba chiêu!”

“Chấp ta ba chiêu a! Còn nói không bắt nạt ta, ba chiêu quá ít, thêm đi!” Du Dương nói.

“Ha ha! Ta thấy ngươi cũng thẳng thắn nhận thua, thôi đi! Nếu giờ ngươi chủ động nhận mình làm tiểu đệ đệ, ta sẽ tạm tha cho ngươi!” Thái Khắc cười nói.

“Để ta nhận thua! Không được đâu sói ạ!” đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Du Dương vung quyền hướng Thái Khắc đánh tới!

Du Dương tốc độ không nhanh, hơn nữa nắm tay mềm nhũn!

Phanh! Bị tay Du Dương đụng vào ngực, Thái Khắc không nhúc nhích chút nào!

“Ha ha, sức mạnh của nhóc mặt trắng thật lớn, cmn ta thật nghi ngờ ngươi là đàn bà!”

Phanh! Du Dương lại đánh một quyền, Thái Khắc lại không nhúc nhích!

Dưới đài Diệp Mộng Hàm lắc đầu, cũng không dám xem tiếp!

Lúc này, rất nhiều nhân viên cảnh sát nghe nói Thái Khắc đang cùng “nhóc mặt trắng” của Diệp Mộng Hàm đơn đấu đều chạy tới xem náo nhiệt!

Thái Khắc nói với Du Dương: “Ngươi bây giờ chịu thua còn kịp!”

“Chưa hết ba chiêu ngươi gấp cái gì!” Du Dương vung nắm tay lên hướng Thái Khắc tung ra quyền thứ ba!

Nhìn Thái Khắc lỗ mãng nhưng thực chất rất trầm ổn, tuyệt không sơ hở, khi Du Dương tung ra quyền thứ ba thì hắn đã chuẩn bị kĩ càng, vận đủ lực lượng chống lại.

Phanh! Nắm tay Du Dương đánh vào bụng Thái Khắc!

“Sao quả đấm của ngươi chẳng khác gì vải bông vậy!” Thái Khắc khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt, cùng lúc đó ngoài Diệp Mộng Hàm thì bên dưới đài mọi người cũng đều nở nụ cười.

“Thật ư? Vậy cho ngươi nếm thử lợi hại của nắm đấm bông!”

Đột nhiên, một cỗ ám kình từ nắm tay Du Dương phát ra, hắn dùng 《 bát cực chấn thiền 》 chấn!

Oanh! Thân thể Thái Khắc đụng gãy rào chắn bay ra ngoài!

Tình hình trận chiến trong nháy mắt xảy ra đột biến khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng!

“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Không biết! Không thấy rõ”

“Tên nhóc mặt trắng này sao lại mạnh như vậy?”

Đây là lần đầu Du Dương ra tay sau khi luyện 《 tư duy mạch động 》 hắn cũng không nghĩ rằng thực lực của mình lại tăng nhiều như vậy! Khí phách lẫm liệt Du Dương hướng xuống phía dưới nói: “Anh hôm nay đến làm trùm ở đây! Bên dưới còn ai là đàn ông thì lên đây chứng minh một chút!”

Lời này của Du Dương vừa nói ra mấy người bên dưới nghe xong lập tức có mười mấy người vọt lên đài…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio