Khu vực trung tâm của bí cảnh,quả cầu màu đen kịt được làm bằng lôi điện bắt đầu tiêu tán đi,hắn lại hiện ra với đôi mắt màu đỏ như máu, quét nhìn toàn phiến thiên địa này như Quân lâm thiên hạ, coi khinh tất cả mọi thứ, đôi mắt của hắn khóa chặt lấy một thân hình mặc hắc y bên dưới.
Hắn ngự không hướng Ma thánh bước từng bước xuống dưới như không, đôi mắt của hắn vẫn ẩn chứa một nỗi buồn khó tả,cùng tức giận,hắn liếc mắt nhìn Ma thánh, lạnh như băng nói:
“Ta đã bảo ngươi trốn sao ngươi không trốn?... ngươi thật sự muốn hại ta thật sao?... “
Ma thánh cũng không nói gì chỉ ngậm ngùi cúi gầm đầu xuống,tiếng nói như mũi kêu vang lên:
“Tên khốn kiếp... ta đâu có biết ngươi lại độ lôi kiếp bá đạo như vậy... làm sao lại trách ta... “
“Đủ rồi... lần này nể tình ngươi bị biến thành phụ nữ nên Ta không chấp ngươi... bây giờ nói tình hình một tháng qua cho ta... một tháng cuối cùng này ta muốn ổn định lại tu vi... được chứ?”
Hắn rõ ràng nghe được những lời nói như muỗi đó của Ma thánh, thanh âm lạnh hơn vạn lần như đóng băng cả cây cỏ xung quanh hắn vậy.
“ Được thôi... dù sao chúng ta vào đây ngoài tu luyện ra thì điều quan trọng thứ hai là thoát khỏi đây với nhân số nhiều nhất mà... Mọi người bây giờ đã sẵn sàng chỉ cần bí cảnh mở liền có thể rời đi... cửa Bí cảnh sẽ mở sớm hơn.. ngươi có ba ngày... “ Ma thánh ngẩng đầu lên nhìn hắn nói.
“Ba ngày.. ok đã đủ... Grào.... chạy đi.. xa xa một chút... không chết ráng chịu... “
Hắn thái độ lập tức xoay độ, một tiếng thách thức vang lên gửi đến toàn bộ bán thần thú ở khu vực trung tâm này, hắn thật muốn chơi liều mạng mà.
“Grào... “
Những tiếng gào thét vang lên như đáp trả lại lời thách thức của hắn, số lượng tiếng kêu gào ngày một nhiều, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội như động đất vậy.
“Tên điên... “
Ma thánh nhìn hắn như nhìn tên điên không hơn không kém, sau đó phi thân rời đi, Ma thánh vẫn chưa muốn chơi lầy à nhầm chơi liều như hắn, vẫn chưa muốn gặp tử thần sớm a.
Hắn nhìn Ma thánh rời đi được đủ xa lúc đó mới nở một nụ cười tà ác, huyết khí trong người của hắn bắt đầu sôi lên, mắt của hắn không còn màu trắng đồng tử màu đỏ nữa mà là màu đen đồng tử màu đỏ,hắn bắt đầu dùng “ nguyền rủa chi thể “ của mình, sau khi hắn bị “ Tử thần chi môn “ ám toán thì nó hiện tại đã là ''Vương thể cấp'' tiếp cận ''Hoàng thể cấp''.
Người hắn không còn một chút màu đen mà hoàn toàn là một màu đỏ như máu chỉ có đôi mắt hắn có màu đen màu thôi(đồng tử vẫn là màu đỏ), phù văn sau lưng hắn bay vọt từ ''chín cái ban đầu '' thành ''mười ba cái'', mỗi phù văn đó hòa vào mười ba thanh kiếm sau đó, chín thanh kiếm đó làm tâm kiếm trận điều khiển chín thanh kiếm khác tạo thành ''tiểu thiên kiếm trận'', những ''tiểu thiên kiếm trận'' đó lại liên kết với nhau thành ''Đại thiên kiếm trận''.
Nếu ở trạng thái này thì nó mạnh hơn lúc trước ít nhất là mười lần,môi hắn nhếch lên thành một đường cong, hắn bắt đầu hóa thành con ác quỷ,đôi long dực sau lưng hắn bây giờ đã hóa thành màu đỏ như một con ác quỷ, con ác quỷ từ địa ngục trong lòng hắn đã bắt đầu tỉnh giấc và nó cần máu, thật nhiều máu.
“Grào... “
Sau lưng hắn một con huyết kim sắc long hiện lên, một tiếng gào thét như điên cuồng, đôi mắt của nó chưa một lần mở ra thì bây giờ nó lại mở ra, đôi mắt của nó đen kịt như tinh không vô tận vậy, nó bây giờ có đến năm cái chân, đôi kiếm dực cũng mở rộng ra rất nhiều, huyết luân cũng rung động theo tiếng gào thị uy đó.
Nhưng con bán thần thú bắt đầu tụ hợp quanh hắn,có rất nhiều loại to có nhỏ có, mạnh có tất nhiên yếu cũng có nhưng chúng có đặc điểm chung là đều nhìn hắn với đôi mắt lăm le mang vài phần khó hiểu, có con còn đang cào cào đất giống như lấy thế chỉ cần hắn manh động liền lao vào, tất nhiên có đến cả trăm con bán thần cảnh sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ cũng không thiếu, viễn mãn cũng có một vài con.
“Lại đây nào... làm chất dinh dưỡng của ta đi nào... “
Hắn lè lưỡi liếm môi của mình như một tên điên cuồng dại vậy, trong tay hai thanh đế kiếm hiện ra, một giây, hai cái đầu lâu của hai con bán thần thú trung kỳ rơi xuống đất,thân thể to lớn của chúng cứ như vậy tiêu tán đi như bốc hơi vậy.
Khuôn mặt của hắn bắt đầu bị máu của các con bán thần thú vấy bẩn nhưng máu đó nhanh chóng hòa vào nhau tạo thành một chiếc mặt nạ màu đỏ, chiếc khăn quàng màu đỏ của hắn bây giờ càng đỏ hơn, Hộ ngạch của hắn đã thay đổi thành “ đồ sát“.
“Chết.. chết.. chết hết đi... “
Hắn mỗi lần nói là lại một cái đầu của bán thần thú rơi xuống đất, những những con bán thú thần như không biết sợ hãi cứ điên cuồng lao tới hắn, có một số con còn hống lên để kêu thêm đồng bọn đến nữa, còn hắn như cái máy xay thịt vậy, ngoài những lúc những cái đầu lâu bị hắn chém xuống thì có chút máu vẩy ra ngoài lúc đó ra thì không có lấy một chút máu trên chiến trường này.
Ba ngày của hắn cứ thế trôi qua, ba ngày hắn đánh liên tục không nghĩ một phút, thực lực của hắn lượn lên đến trung kỳ, thần thể vọt đến đại viên mãn, tinh thần lực cũng bước vào hậu kỳ, lần này hắn tiêu diệt gần như toàn bộ bán thần thú có trong bí cảnh, đại viên mãn hắn cũng ăn sống ba bốn con, còn hai đứa nữa còn sống là do hắn thương tình tha cho mà thôi,
Ba ngày trôi qua, nhân số của nhân tộc trong bí cảnh hoàn toàn như bốc hơi biến mất khỏi bí cảnh, hải tộc cùng ma tộc cũng vậy không cánh mà bay mất một nửa, yêu tộc mất / nhân số,
Bên ngoài thì “ thế chiến “ đã bắt đầu diễn ra, Nhân tộc cùng Ma tộc cả hải tộc đã liên kết với nhau muốn diệt sát tận gốc yêu tộc, Nếu Long thần vẫn còn thì TAm đại thế lực đã không to mồm tuyên chiến như vậy, nhưng...
Long thần cả Long mẫu không cánh mà bốc hơi khỏi thế gian không ai biết hai người đi đâu, cả hải hoàng, Ma tôn cùng nhân hoàng cũng vậy, Ngũ đại cự đầu của ngũ đại thế lực như phi thăng biến mất khỏi vị diện này vậy.
Hắn tất nhiên không biết chuyện đó, hắn bây giờ đang ngồi đó ngáp ngắn ngáp dài tỏ vẻ mệt mỏi lắm,Ba ngày hắn đồ sát toàn bộ nhân tộc, Một nửa Ma tộc cùng hải tộc, cùng yêu tộc thì là hắn... giết nhầm...
hắn cũng không hiểu hắn làm ra cái ''chấn động'' lớn như vậy mà không ai “Nhân lúc cháy nhà mà ra hôi của”, hắn quả thật cũng không hiểu mình tại sao lại hiếu sát như vậy, ba ngày giết hơn hai trăm con Bán thần thú,đồ sát toàn bộ Nhân tộc, sát / ma tộc cùng hải tộc, / yêu tộc, tính toàn bộ đơn giản cũng gần bốn trăm cái bán thần cảnh cường giả chứ ít gì.
“Đến lúc rồi.. đi thôi...”
Hắn lắcđầu ném cái suy nghĩ đó đi,nói một tiếng sau đó vọt mất đi khỏi nơi hắn đang đứng, lần nữa hắn xuất hiện tất nhiên là bên cạnh Ma thành, trước mặt là một cái cổng hình tròn màu lam chính là cái cổng lúc hắn bị ném vào, tỏa ra khí tức cổ lão, ở dưới không ngờ là một đóa hỏa liên mười hai cánh, bán kính m xung quanh nó đều là biển lửa.
Cánh cửa bắt đầu xoay tròn sau đó mở từ từ ra,Mọi người nhìn hắn sau đó lập tức quay đi, bước lùi ra phía sau như trốn tránh hắn vậy, ở đây ai cũng biết kẻ làm ra trận “Huyết Nguyệt” ba ngày nay là hắn chứ không ai,hắn thấy vậy mới nghi hoặc hơn nữa cúi xuống ghé vào tai của Ma thánh nói nhỏ:
“Cửa mở rồi kìa... sao không xông vào đi... “
“Ngươi bị hâm à... đợi xíu nữa đi.. bây giờ lao vào là ăn đủ đấy... “
Ma thánh cũng làm như hắn vậy nhưng giọng nói nguy hiểm cùng châm chọc càng hiện rõ hơn nhiều.
“Ra vậy.. chút nữa... chạy được thì cứ chạy nhanh... đóa hoa liên đó ta muốn... “
Hắn gật đầu hiểu ý nói, hai mắt nhìn chằm chằm đóa hoa liên suýt tý chảy nước miếng ra ngoài, đùa tý thôi, hắn nhìn bằng đôi mắt thèm thuồng như vậy vì nó là một trong ba thứ để hắn có thể hồi sinh cho Hồ nguyệt nhi, bao gồm: thập nhị băng liên, thập nhị hỏa liên cùng sinh mệnh linh dịch,hắn đã may mắn có thập nhị băng liên, bây giờ trước mặt hắn là mười hai cánh hỏa liên bảo sao hắn không thèm thuồng sao được.
Hắn ngoại trừ ma thánh cùng Tiểu kim ra thì gần như hắn không quan tâm cũng chẳng có tâm tư để ý đến bất cứ ai cả, trong tay hai thanh đế kiếm hiện ra, hắn nhanh như lưu tinh hướng đóa hỏa liên lao đến,hắn sâu chuỗi lại mọi chuyện, mọi thông tin cùng với lời nói lúc nãy của Ma thánh thì hắn đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
“BÀnh... Grào... “
Mặt đất nứt ra,Một con thú đội đóa hỏa liên lên, nó có hai cái sừng như sừng trâu nhưng có hỏa diễm bao quanh, sau lưng có cả cánh, đôi mắt rực lửa, hai tay to đùng có hỏa diễm bao bọc, nó như Satan vậy, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn
“Là thánh diễm thần thú... “
Đám thuộc hạ nhìn thấy con thần thú “ độn thổ'' mà lên thì lập tức có tiếng kinh hô, Thánh diễm thần thú, đây là tên của nó, mà tên thì liên quan đến thứ gì đó, ở đây là “ thánh diễm”,đây là thứ làm nên tên của nó, ''yêu hỏa ''của nó tuy yếu hơn dị hỏa thứ hai “ Hải tâm diễm” nhưng tuyệt đối mạnh hơn dị hỏa thứ ba “ Thiên viên thánh diễm” rất nhiều,
“Thần thú Trung kỳ?... Mượn cái đầu ngươi thử chiêu mới vậy... Tam Tài Thiên tiễn... “
Hắn nhếch miệng lên,điều này quá đúng trong suy nghĩ của hắn, hắn ném mạnh hai thanh đế kiếm lên trời, trong tay “ Xạ nhật cung'', kéo phăng dây cung sau đó thả ra, ba mũi tên lần lượt màu xanh ở giữa, hai mũi tên màu lam và màu đỏ bay xung quanh lấy mũi tên màu xanh làm chuẩn,xoáy vào nhau tạo thành một mũi tên ba màu, hướng đầu lâu của con thần thú bay tới, không phải đầu lâu mà là cách đầu lâu cm, dưới cổ.
Đây là ''Thứ'' duy nhất hắn biết ngoài ra không ai biết cả, một tử huyệt duy nhất chỉ có một mình hắn biết, ở đây có một chỗ giao giữa các khớp xương tuy rất nhỏ nhưng rất yếu và nó cực kỳ quan trọng nên nếu hắn có thể đánh trúng Tử huyệt này với một lực cực mạnh thì có thể từ đó dễ dàng chém đứt đầu một con bán thần thú một cách dễ dàng, đây là vì sao hắn có thể dễ dàng chém đứt đầu lâu của hai con bán thần thú một cách đơn giản.
“ BÀnh... Grào... “
Mũi tên tuy bắn trúng nhưng vì con thần thú di chuyển nên bị xê dịch đi khoảng cm, mũi tên đâm sâu vào trong khiến con thần thú cũng phải kêu rên đau đớn sau đó hướng hắn bay tới, không sai là bay tới, lúc này mới thấy được sự khổng lồ, uy thế bá đạo của nó, nó to con đến cả gần hai,ba trăm mét, cánh của nó thậm chí che kín cả mặt trời '' nhân tạo” của bí cảnh, đôi mắt sòng sọc nhìn hắn oán giận,
“Vào đây... Ta chơi với ngươi “
Hắn cũng không tự tin một tên có thể giết con thần thú, hắn nhún chân sau đó nhảy bật lên, sức bật của hắn cực mạnh bay lên trước mặt của con thần thú, càng vi diệu hơn là hai thanh đế kiếm hắn ném đi bây giờ lại nằm gọn trong tay hắn, chân hắn lại một lần nữa đạp không, hai thanh kiếm bắt chéo trước ngực lao đến con thần thú, thực lực của hắn bây giờ cũng đã là bán thần cảnh trung kỳ.
Cả hai so về thể hình thì chẳng khác gì con kiến cùng con voi bắt đầu đánh sức cả, về thực lực cũng vậy, một thần thú trung kỳ một bán thần cảnh trung kỳ căn bản là không cùng cấp độ, nói đến độ “ hot”, đây là thứ duy nhất hắn có thể so sánh, chỉ có độ “ hot'' là hắn có thể ngang với Thánh diễm thần thú.