Trận chiến giữa hai bên tuy nói là đã bắt đầu nhưng đó là tôm tép nhãi nhép với nhau, hắn , Arima và mười vị thiên tướng vẫn bay trên không trung đối diện là bảy vị basara, bên dưới nhanh chóng bốc lên mùi huyết tinh nồng nặc, một vị nữ tử basara trong đó bay về phía trước nhìn bọn hắn hít một ngụm khí cười lạnh nói:
“Các ngươi muốn làm gì?... hay nói rõ ràng hơn là cái ngươi muốn chiến kiểu gì?... vs hay vs ... hay có cách khác?... chúng ta rất giữ lời hứa... nên các người không nên phụ lòng bọn ta ah...”
“Ok... ta biết các ngươi giữ lời hứa rất tốt nhưng hình như thiếu người thì phải?... đúng không?... nói lý do họ vắng mặt được không?”
Hắn nhìn tràng cảnh bên dưới sau đó lại nhìn đám basara, nếu đám này quần công thì chỉ có nước” trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết a”, nên hắn đành phải tiến tới nhìn vị nữ tử basara nói, hắn đếm từng vị basara ở đây thì thiếu bốn người: kamui senoku Thổ và Lôi, hai người đầu tiên thì hắn biết lý do nhưng hai tên sau thì hắn hơi lo cho sự vắng mặt này.
“Fufufu.. thì ra các ngươi không đánh vì việc này... các ngươi yên tâm đi bọn họ không tới đâu... bọn hắn có nhiệm vụ của mình... phải để đường lui chứ Phải không?... được rồi, các ngươi muốn chơi kiểu gì nào?...”
Lại một basara nữa bước ra, lần này không phải là nữ mà là nam tử hắn kín mít từ đầu đến chân với bộ áo màu đen, chỉ nhìn được đôi màu đỏ như nứt ra của hắn.
“Một vs hai được không?... chắc cũng được chứ...”
Hắn nhận được câu trả lời thì chỉ cười lạnh nói,
“Ngươi chắc chứ?... vậy thì người phải đánh với hai bọn ta... TA muốn nhìn xem người mà hắn nhìn trúng có chiến lực ra sao?... sao chấp nhận không?... đừng đánh lén đấy... nếu không các người sẽ chết rất thảm...”
Hai người trong đó bước ra, đây là hai đối thủ của hắn, basara đứng thứ nhất và thứ hai, người mở miệng nói chuyện là basara đứng thứ nhất,giống tên của Main hắn tên là Trần, giọng nói vang lên khiến cả đám thiên tướng bên này không rét mà run.
“Chấp nhận... nhưng lên một lúc hay từng người lên?... các ngươi chọn...”
Hắn vẫn mang vẻ tươi cười như có như không , nói.
“Cùng lên thì sợ ngươi chết sớm quá không vui nên từng người lên ,ok...”
Trần nhìn hắn cười nói, buông lời trêu chọc.
“Phóc... “
Sau tiếng búng tay của hắn, thì Arima cùng mười vị thiên tướng đều bay lui ra cả sáu vị basara còn lại cũng lui ra,hay cả hai bên Uế Linh cùng Âm dương sư cũng lui ra,Trận chiến của cường giả chính thức bắt đầu.
“Giải... rồi xong rồi xông vào đây...”
hắn ngón trở và ngón giữa bóp thành kiếm, đưa hai tay lên tạo thành một chữ “ Thập” trước mặt nói một tiếng, khí thế bắt đầu bốc lên cực kỳ bá đạo, hắn thoát khỏi trạng thái kìm nén sức mạnh, đây mới là thực lực mà hắn có.
“Banh... bốp...”
Trần lập tức biến mất, một cước vào bả vai hắn,hắn tất nhiên không khó để ngăn cản cú đá này,sau khi đỡ được đòn đó, hắn nhanh chóng một cước đá về phía Trần, tuy đỡ được nhưng Trần bị đá bay đi khoảng một mét.
“ Nhục thân bá đạo thật... đâu rồi ấy nhỉ à đây rồi...”
Trần nhìn hắn đầy vẻ đề phòng, rõ ràng hai tay của hắn vẫn còn tê tái sau cú đá đó tuy nói là không có cảm giác nhưng nó vẫn run rẩy theo bản năng, thậm chí có thể thấy cả hai tay hắn nứt ra sau cú đó, hắn tìm trong túi áo một tấm phù màu đỏ, khá giống với cái mà hắn đưa cho rokuro nhưng nó không có vẽ cái gì cả.
“Uế tử tinh trang phù... “
Hắn hai mắt co lại khi nhìn ra la phù trong tay của Trần, rõ ràng hắn rất kinh ngạc về điều này.
“Hehehe.. đúng rồi... nhưng không có thưởng đâu... Tử thần quyền sáo hiện.”
Trần nhìn hắn cười nói, lá phù trong tay hắn nhanh chóng hòa vào hai cánh tay , nó bắt đầu hiện lên từng phù văn quỷ dị, hai cánh tay của hắn như được cơ khí hóa vậy.
“Phù...”
Hắn thở dài một cái, sau đó trong tay nhanh chóng xuất hiện hai thanh kiếm quen thuộc, sau lưng mười thanh kiếm khác cũng được mười cánh tay của hắn nhanh chóng cầm lấy,
“keng...kong...keng...”
Cả hai lao vào nhau, tốc độ nhanh tới mức không thấy bọn họ đâu luôn, chỉ thấy một lúc khi họ giao tranh sau đó lại biến mất, quá trình cứ như vậy tiếp diễn,
“Bành... khục... sao có thể chứ?...”
Một tiếng nổ vang lên, Trần bị đánh bay xuống bên dưới tạo thành cái hố to đùng, cánh tay được cơ khí của hắn thì đã rạn nứt, lả tả rơi xuống, trên người chằng chịt rạn nứt nhưng đang nhanh chóng khép lại hắn nhìn cái bóng màu đỏ đang dần dần hiện ra, kinh hãi nói.
“Không gì không thể chỉ là người không tin mà thôi... niềm tin có sức mạnh hơn người tưởng nhiều đó...”
Hắn hiện ra nhìn Trần nói.
Truyện được đăng tại T r u y ệ n Cv . C o m
“Niềm tin???... là cái gì?... có mạnh không?”
Trần nhìn hắn nghi hoặc nói.
“Niềm tin là gì à?... thì chỉ là sự tin tưởng mãnh liệt vào thứ gì đó thôi... nào chiến tiếp nào... “
Hắn vẫn giữ thái độ ngờ nghệch, nói trạng thái Ứng long chi thể tiêu tán thay vào đó là Nguyền rủa chi thể,sau lưng chín ấn phù bắt đầu hiện lên hóa thành một huyết ảnh ba tay, cả người hắn cũng hóa thành màu đỏ đậm thường gặp khi hắn tiến vào trạng thái này, tất nhiên là hắn đang để trần.
“Được...”
Trần sau lưng xuất hiện một cái hắc ảnh màu đen cầm lưỡi hái trông cực kỳ giống tử thần, cả hai lại lao vào nhau lần hai, Lần này còn kinh khủng hơn lần trước, mặt đất bắt đầu chia năm xẻ bảy, hình thành từng vết chém sâu không thấy đáy, không ngừng nghiền nát mặt đất nơi họ đang đấu.
“Bành... Một chiêu phân thắng bại đi...Tử thần quyền... “
Cả hai cùng bị đánh bay ra ngoài, hắc ảnh tử thần của Trần bị đánh nát vụn, hắn lại liều mạng lao vào một quyền đánh ra của hắn, là sát chiêu của hắn, là chìu khóa cho sinh mạng của hắn lần này, quyền của hắn nhanh chóng được bao bọc bởi màu đen không ngừng vang lên tiếng quạ kêu.
“Sát long lôi trảo...”
Hắn thì đỡ hơn nhiều, huyết ảnh của hắn chỉ bị đốn hết tay mà thôi,hắn cũng lao vào, một quyền đánh ra lần này không phải chỉ có một con huyết long bao bọc mà là chín con, có đến chín con huyết long bao bọc lại quyền của hắn, không ngừng phát ra tiếng long ngâm trầm thấp.
“bong... hahaha.. ta thua rồi... ngươi đã đủ tư cách vào “ thánh địa“... ngươi nên đi vào đó.. hắn rất muốn gặp ngươi đó... “
Hai quyền xuyên qua người của cả hai,không có bất cứ giọt máu nào chảy ra cả, Trần chỉ cười khan một tiếng rồi nói sau đó tiêu tán, main lần này hắn thắng rồi, hắn xòe bàn tay của mình ra, bên trong đúng là có một viên uế tinh,hắn chỉ mỉm cười nói:
“Kamui... chiêu này không tồi... nhưng rút linh lực kinh quá...”
Không sai chiêu hắn vừa sử dụng là Kamui,tất nhiên là chỉ mỗi con mắt phải của hắn nhưng nó rút gần như một phần hai linh lực của hắn, linh lực của hắn cạn thấy đáy rồi nên hắn cần hấp thụ viên uế tử này để hồi phục.
“ baành... basara các ngươi muốn nuốt lời à?... Ngươi là basara thứ hai ,Dương?... “
Một tên basara một quyền hướng hắn bay tới, đương nhiên hắn không khó để tránh thoát,hắn nhìn tên basara trước mặt nghi hoặc nói.
“Thì sao? ... Hắn thua rồi thì ta chiến tiếp chứ... nhưng có thay đổi... lần này là quần công ... vụt... đi chết đi... “
Dương nói xong lao nhanh về phía hắn, các vị basara còn lại cũng lao vào, thậm chí bảy binh đoàn Uế linh cũng xông vào.
“ Tìm chết... muốn chết thì ta chiều... bành.. bành..”
Toàn bộ huyết khí và uế khí nhanh chóng hướng hắn lao tới, sau lưng hắn nhanh chóng lại xuất hiện một cái bóng mười tay màu trắng sau đó nhanh chóng được bọc bởi một lớp giáp như vảy rồng mỗi cánh tay lại cầm một thanh huyết kiếm khổng lồ dài gần năm mét.
Hắn điều khiển mười cánh tay không ngừng hướng Binh đoàn của Dương vung vẫy bổ xuống, mỗi lần lại có ít nhất mười tên Uế Linh cấp SSS(yêu đế tiền kỳ trở lên) vẫn lạc tiêu tán, các vị thiên tướng cũng hướng đối thủ của mình tìm tới, Âm dương sư cũng theo đó lao vào, đại hỗn chiến chính thức bắt đầu.
Không sai trạng thái của main bây giờ là Đấu thần kỹ và susano kết hợp thể tuy nó rất mạnh thừa sức tung hoành tàn sát ngang dọc nhưng không biết có thể duy trì trạng thái này bao lâu đây, phản phệ thật sự không nhẹ nhàng đâu.
“Khốn kiếp.. không ngờ hắn khủng bố vậy... gàooo...”
Dương nhìn Main tàn sát binh đoàn của mình thì tức giận biến thành Chân thân của mình, một tên người khổng lồ cao hơn mười mét trên người chằng chịt phù văn cùng phù ấn hướng main lao đến.
“Tìm chết...”
Main quay sang nhìn Dương bằng đôi mắt tràn ngập máu với máu rống lớn nói, mười thanh kiếm hướng hắn lao tới, mười thanh kiếm không ngừng chém xuống đem Dương đánh không có lực hoàn thủ.
“khốn kiếp... gào... rầm ... rầm..”
Dương điên cuồng lên song quyền mở rộng liều mạng hướng hắn đấm mạnh xuống làn nền đất toàn bộ vỡ nát, may mà hắn triển khai long dực và sang số hai mới có thể kịp thời tránh thoát
Hắn tránh thoát được thì chính là lúc Dương gặp họa, Đấu thần kỹ của main nhanh chóng cầm chặt hai tay của Dương còn những cánh tay còn lại thì đem huyết kiếm đâm xuyên qua lưng đem Hắn đóng đinh trên đất, main nhìn Dương vô cảm nói:
“Chết...”
Rồi một quyền đánh nát đầu lâu của Dương, hắn cũng theo đó tiêu tán,main bước tới gần hắn cầm lên một viên uế tinh, nó là thứ duy nhất không tiêu tán khi Basara vẫn lạc,sau đó lại quay sang tàn sát toàn bộ Binh đoàn basara, không ai có thể ngăn cản hắn nữa rồi.
Chỉ trong ba mươi phút ngắn ngủi,Thế cục cũng đã được định đoạt Uế Linh ở đây toàn bộ tiêu tán chỉ có một số còn thoi thóp chờ người tới giết, basara thì cũng vẫn lạc thêm bốn vị, chỉ còn có mỗi vị Basara xếp thứ ba là Âm là chạy thoát được nhưng Âm dương sư thì vẫn tổn thất nghiêm trọng, nếu âm dương sư có mười phần thì chết hết năm sáu phần đã vẫn lạc ,tổn thất thêm năm vị thiên tướng, Arima và các vị thiên tướng còn lại thì bị thương khá nặng không ai có thể đứng dậy được nữa và main thì sao, hắn bây giờ như thế nào?
hắn nhàn hạ đi thu thập từng khỏa Uế Tinh, huyết khí cùng Uế khí bắt đầu hướng hắn lao tới,Tất cả Âm dương sư nhìn hắn với con mắt sùng bái, kính nể, hắn đi đến đây thì tất cả đều cúi đầu không nhìn thẳng hắn, thái độ tôn trọng ''Cường giả'' vẫn được đưa lên hàng đầu, nếu không có hắn thì số người chết không chỉ có như vậy.
Trận chiến ngàn năm chính thức chấm dứt, phần thắng lần này thuộc về Âm dương sư,lần này họ đã thắng,một trận chiến lịch sử, nhưng main hắn không quan tâm nhiều , hắn đã đạt được mục tiêu đầu tiên của mình,hắn đã kiếm đủ số Uế tinh, chém giết sáu vị basara thế là đủ, nhiệm vụ B của hắn cũng sắp có thể hoàn thành rồi.