Cuộc sống của hắn cứ như vậy trôi đi một cách bình thản, hắn cũng không biết có người giúp hắn ghi lại lịch sử của mình, sáu tháng đột phá vô thượng cảnh võ giả, một năm sáu tháng lại đột phá vô thượng cảnh Hoàng cấp, hai năm tiếp theo, hắn thành công đột phá vô thượng cảnh huyền cấp, lại tốn ba năm tiếp theo để đột phá vô thượng cảnh Địa cấp, ba năm cuối cùng của hắn thì hắn cũng đã thành công bước vào vô thượng cảnh thiên cấp,mười tuổi thực lực vô thượng cảnh thiên cấp.
Phần ngoại vi, tại một hắc động rộng rãi và mát mẻ,có một cái hồ, một huyết trì, một số đồ dùng thiết yếu,bên trong huyết trì thì có một thiếu niên cao , m và một con rùa vàng chỉ cm đang nằm ngủ yên lành ngay trên đầu của hắn chắc không khó để đoán ra đây chính là main,
Khuôn mặt của hắn vẫn hoàn mỹ vẫn còn vẻ trẻ con nhưng vẫn có thể thấy rõ nó có pha thêm một chút ngạo mạn, lạnh nhạt, buồn bã và thứ như hắn không thể thiếu,bá khí, thân thể không còn gầy gò nữa mà thay vào đó là thân thể không tính tràn đầy cơ bắp nhưng vẫn đủ để khiến người khác e ngại.
“Oác... Lão đại... đi săn tiếp đi... không phải lão đại muốn đột phá Vô thượng cảnh thiên cấp lần hai sao?...”
Tiểu kim ngủ dậy ngoác mồm nói, thực lực thì không thể nhìn thấy nhưng theo hắn biết thì Tiểu kim bây giờ còn cao hơn hắn, Long trùng cảnh đệ nhất biến,có năm lần vô thượng cảnh nói cách khác nó giống hắn được năm lần “Chư thần ban phúc”, có thể vượt năm cấp khiêu chiến còn với nó vượt ba cấp là đủ rồi, nó cũng được hắn giúp tu luyện vũ kỹ nên có thể giết người rồi.
“Dậy rồi à... nói thật với đệ thì ta cũng không chắc có cảnh giới đó không nữa... hôm nay là ngày cuối rồi... ta cần đi chuẩn bị quà cho hai vị:ông nội bà nội của ta nữa.. dám đi không?...”
Hắn mỉm cười bước ra khỏi huyết trì mặc áo quần vào sau đó bước đi ra ngoài cửa động, hướng trước mặt rời đi, hắn không chắc có cảnh giới kia có tồn tại không nữa nhưng có thì chắc chắn nó rất mạnh.
“Đi chứ... Cái gì?... đại ca ngươi tính đi tìm dị hỏa thật á... Tha cho ta đi... “
Kim quy vẫn ở trên đầu hắn gật đầu như gà mổ thóc nhưng khi thấy hướng hắn muốn đi thì lập tức hấp hối nói.
“Hahaha... đệ sợ?...”
Hắn tăng nhanh tốc độ hơn, hướng nơi có dị hỏa xếp cuối cùng “Thánh liên tâm viêm” vọt đến, hắn không phải chuẩn bị dị hỏa này cho ông bà nội hắn mà là dùng để đột phá vô thượng cảnh thiên cấp lần hai,bản thân hắn chính là món quà lớn nhất rồi.
“Không sợ... chỉ sợ huynh ném đệ trước thôi... “
Tiểu kim lắc đầu, trêu đùa main, main tất nhiên không thiếu lần ném tiểu kim vào chỗ chết nhưng đó là khi hắn đã nắm chắc cứu được tiểu kim, hắn càng ngày càng phát hiện tiểu kim làm vật hi sinh rất tốt.
“Ờ... đệ chết giúp ta mấy lần mà ta chết giúp đệ bao nhiêu?...”
Hắn gật đầu nói, hắn suýt chết giúp Tiểu kim tất cả mười lăm lần nhưng tiểu kim chỉ có năm lần thôi hắn chưa bao giờ ném tiểu kim vào nguy hiểm cả, toàn hắn gánh giúp tiểu kim thôi, hắn chấp nhận lui sau một bước để đẩy người thân lên phía trước chứ không phải một số kẻ đạp anh em mình xuống để tiến về phía trước, hắn ném tiểu kim vào chỗ chết để Tiểu kim có thể đột phá vô thượng cảnh của mỗi cảnh mà thôi.
“Ta biết... lần này để ta giúp Đại ca ngăn cản dị hỏa bạo động...”
Tiểu kim tất nhiên sau chín năm bên cạnh ăn ở một chỗ thì cũng hiểu tính cách của hắn,ném hắn vào chỗ chết chỉ muốn hắn đột phá tự thân thực lực của mình mà thôi, vô thượng cảnh khác với những cảnh giới khác ở chỗ nó không chỉ đột phá về thân thể,linh lực mà còn cả thức hải vì thức hải mới chính là nơi ''chư thần chúc phúc''.
“Đến nơi rồi... xạ nhật tiễn pháp- băng hỏa song tiễn...”
Hắn phóng đến trước một cái động khác, trong tay vẫn là xạ nhật cung,tay còn lại hai mũi tên một lam một cam được hắn bắn ra, hai mũi tên bay nhanh với tốc độ kinh hoàng, bắn thủng đầu của hai con man thú loại lang đang đứng trước mặt hang động.
“Phập... phập... ggư... “
Hai con man thú Long trùng cảnh đệ tam biến đột tử ngay lập tức, một tiếng kêu cứu cũng không có,hai con man thú là lang loại man thú, Hống nguyệt Tâm Lang dị hỏa nằm trong phạm vi lãnh địa của một đàn Hống nguyệt Tâm lang nên Lang vương của loài này cũng biết nên canh gác rất chặc chẽ.
“Vào thôi... đệ hộ pháp giúp ta... lần này rất nguy hiểm đệ không cần cố gắng... đại ca cần đệ hơn cần cái cảnh giới này nên không cần nó cũng được... nhớ ta cần đệ cố gắng chứ không phải cố quá(hai chữ này đọc ngược lại là hiểu)... “
Hắn vọt nhanh vào hướng dị hỏa bay tới nói, càng gần nhiệt độ bắt đầu có thay đổi, lúc nóng lúc lạnh, càng vào bên trong thì hơi nóng thì tăng lên còn hơi lạnh thì tất nhiên là hạ xuống thay nhau luân chuyển nhanh hơn, khiến cường giả luyện thể như hắn cũng phải cảm thấy khó chịu, cuối cùng trước mặt hắn là một ngọn lửa như bông sen trắng vậy,xem ra không sai đây chính là ''thánh liên tâm viêm'' rồi.
“ đã rõ lão đại...”
Tiểu kim bay xuống khỏi đầu hắn lập tức hóa thành một thiếu niên mười lăm,mười sáu tuổi,tóc mắt cả áo đều có màu vàng, khuôn mặt thì anh tuấn mà băng lãnh, bá khí lăng thiên, nguyên lực(bước vào Hoàng cấp thì linh lực mạnh mẽ hơn nên gọi là nguyên lực) mạnh mẽ phả ra, tuyệt đối là một vị bá vương tương lai.
“Được rồi... nhớ kỹ lúc ca hấp thụ có đau đớn như thế nào cũng không được chạm vào người đại ca... nhớ đấy...”
Hắn nói xong thì lập tức vươn tay bắt lấy Dị hỏa, vận chuyển phần quyết hấp thụ đóa dị hỏa yếu nhất này, sau lưng hắn một lam,một cam hình thành thái cực đồ án không ngừng xoay tròn, càng ngày càng nhanh giống như tốc độ luyện hóa dị hỏa của hắn vậy.
“Ư... Ư...”
Khuôn mặt hoàn mỹ của hắn bắt đầu co quắt đi vì đau đớn, nhưng hắn vẫn cố gắng vận chuyển công pháp nhanh hơn nữa, thời gian của hắn không có nhiều, vì ba tiếng lại thay ca một lần nếu hai con man thú không trở về thì chắc chắn lang vương sẽ đi tới đây, lúc đó e hắn cùng Tiểu kim có đi mà không có về.
“Grào... Đến rồi.. lang vương... đại ca để ta cho huynh thấy tên tiểu kim này không phải vô dụng như huynh tưởng... “
Năm tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua, bên ngoài bắt đầu có tiếng sói hú vang lên, tiểu kim trong này tất nhiên cũng nghe được, hắn mỉm cười đứng dậy nói, song trảo mở ra sau đó bóp lại thành trảo, nguyên lực ngưng tụ thành trảo, dài đến , cm,cực kỳ sắc bén.
“Grào(xông lên)... “
Một đàn sói từ bên ngoài nhảy vào, tất cả có khoảng hai mươi con đều là Long trùng cảnh đệ tam biến hoặc đệ tứ biến thậm chí có hai con đệ ngũ biến...
“Đệ tứ biến?... Đệ ngũ biến? “
Tiểu kim nhanh chóng biến mất, bốn con sói thực lực Long trùng cảnh đệ tứ biến đi đầu tiên đổ gục xuống sau đó đầu lìa khỏi cổ, những con sau nhanh chóng cũng chung kết quả chỉ còn hai con đệ ngũ biến là không mất đầu mà thôi nhưng phần bụng của hai con lang thì máu đang chảy thành sông, nhanh chóng mất máu mà đổ gục chết.
“ Lang vương?... Long trùng cảnh Đệ thất biến... “
Tiểu kim lại hiện ra nhìn về phía con chó sói màu trắng mắt đỏ, lạnh giọng ói, hắn bên ngoài thì bình tĩnh lạnh lùng nhưng bên trong thì vẫn sợ hãi than:
“Lần này huynh lại trêu đệ nữa rồi...”
“Grào(ta sát ngươi)... rầm...”
Con lang vương nhảy tới một trảo bổ xuống, đem vách động bổ ra một trảo,cả hai hóa thành hư ảnh bắt đầu đánh nhau ngươi sống ta chết.
“Bành... Đại ca thành công rồi... “
Sâu trong động vang lên tiếng nổ, bên ngoài thì bắt đầu có Lôi vân hội tụ đến, lang vương và Tiểu kim đều tách ra mỗi người có một biểu cảm riêng, Tiểu kim thì cực kỳ vui vẻ nhưng con lang vương thì đen lại hống lớn:
“Grào(tất cả rút)... grào( ngươi đợi đấy thù này ta tất báo)...”
Hú xong hai tiếng thì con lang vương cũng bỏ đi lúc này Tiểu kim mới tỏ ra vẻ sợ sệt của mình,phun ra một ngụm máu nói:
“Thế giới này đúng là vẫn đáng sợ.. với mình...”
Tiểu kim lại một lần nữa hóa thành con rùa vàng nhỏ, một bóng đỏ hiện đến bên cạnh Tiểu kim nắm lên, huyết ảnh này chính là main, hắn lặng lẽ mỉm cười nói:'' Cám ơn đệ.. ta thành công vào vô thượng cảnh thiên cấp lần thứ hai rồi... lôi kiếp giúp ta đột phá Long trùng cảnh đi nào...”
Hắn đặt Tiểu Kim vào áo của mình sau đó hướng ngoài động tiến đi,
“Rầm... mạnh hơn một chút đi... “
Một cột lôi điện màu đỏ thô to như mãng xà hướng hắn đánh xuống nhưng hắn chẳng có bất kỳ cảm giác nào cả, hắn còn hướng lôi kiếp khinh bỉ nói.
“Rầm.. rầm... rầm... lại yếu đi rồi... “
Lại ba cột lôi điện đánh xuống, hắn đưa kiếm lên nhưng lại không vung kiếm cứ để ba đạo lôi điện đánh lên thân mình nhưng vẫn không quên buông lời khinh bỉ nói.
“Rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... mạnh hơn đi... “
Sáu cột lôi điện lại mạnh mẽ đánh xuống,hắn vẫn chưa muốn vung kiếm sáu cột lôi điện đánh lên người của hắn,áo quần của hắn rách tả tơi đi, thân thể của hắn bắt đầu xuất hiện ''cháy đen'' trạng thái nhưng những mảnh cháy đen đó nhanh chóng rơi xuống, áo quần của hắn cũng hồi phục lại như ban đầu.
“Rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... rầm... mạnh hơn nữa đi... “
Lần này có đến mười hai lôi điện khủng bố hướng hắn oanh kích,hắn vẫn bình tĩnh cực độ, một kiếm khí bán nguyệt được vung ra sau đó phân thành mười hai nhỏ hơn làm giảm bớt sức công kích của mười hai cột lôi điện, tất nhiên nó đã nhỏ hơn nhưng vẫn đủ cho hắn ăn hành ngập mồm, khóe miệng vết máu bắt đầu chảy ra nhưng hắn vẫn kiên cường mắng lôi kiếp.
“Bành... bành... bành... bành... bành... bành...”
Sáu cột lôi điện khổng lồ hóa thành huyết long hướng hắn đánh tới.
“Tiểu thiên kiếm trận tầng hai... Lục trọng nhất kiếm diệt sinh linh... Bành... bành... bành... bành... bành... bành... khá lắm... còn lần cuối cùng ta mong không để ta thất vọng...”
Hắn gào lên, ba mươi sáu thành huyết kiếm(không phải huyết kiếm mà hắn làm ra bằng máu mà là thanh kiếm ông nội hắn tặng) sau lưng hắn mạnh mẽ bay lên cùng với sáu huyết nguyệt kiếm khí va chạm với sáu cột lôi điện thô to kia, không biết vô tình hay cố ý mà những chiêu đó của hắn tuy đã giảm đi uy lực của sáu cột lôi điện nhưng hắn vẫn phải gánh sáu cột lôi điện đánh lên người, máu trào ra từ miệng hắn cũng nhiều hơn nhưng hắn vẫn mỉm cười nói.
“... grào... Ơn giời nó đây rồi... “
Một con rồng màu đỏ được ngưng tụ từ lôi điện từ bên trong lôi kiếp hướng hắn phóng đến, hắn thì vui mừng nói.
“Tiểu thiên kiếm trận tầng ... Long nộ huyết liên... “
hắn rống lớn lên, sau lưng hắn vẫn là ba mươi sáu thanh huyết kiếm đó nhưng tỏa ra sát khí cực kỳ khủng khiếp,trước người hắn một đóa hoa sen chín cánh chia đều cho ba màu:đỏ,cam,lam mỗi màu có ba cánh, nhiệt độ của đóa hoa sen cực kỳ kinh khủng,
“Bành... khục... khục... Long trùng cảnh đúng là vẫn mạnh hơn rất nhiều so với thiên cấp võ giả... tiểu kim, đệ sao rồi?... “
Hai bên va chạm,khói bụi bay đầy trời,khói bụi tan đi, lôi kiếp tan đi, hắn lại hiện ra, thân thể không chút tổn hại nhưng áo quần của hắn đã rách nát không còn cái gì nữa rồi,hắn như mệt mỏi nói.
“Hahahaha.. đệ... đệ đột phá... Đệ là Long trùng cảnh đệ nhị biến rồi... là đệ nhị biến rồi... “
Tiểu kim tỉnh dậy kiểm tra lấy thân thể của mình, vui mừng như điên nói,tất nhiên Tiểu kim vẫn không quên chạy lên đầu của hắn nằm.
“Vậy thì tốt... chúng ta về thôi... mai chúng ta phải trở về rồi... Ma tộc nhân tộc các ngươi chuẩn bị đi... Chuẩn bị sám hối đi... “
Hắn cũng chỉ cười khổ nói, lửng thửng bước về nhà của mình, thời gian hắn khuấy động phiến thiên địa này sắp bắt đầu rồi, Ma tộc nhân tộc chắc chắn sẽ gặp họa với hắn, ánh mắt của hắn lúc này cực kỳ sắc, ẩn chứa đầy thù hận,chín năm qua hắn giết không dưới cũng trên mười vạn ma tộc và nhân tộc nhưng chẳng làm hắn vui vẻ được chỉ có hủy diệt cả hai tộc lớn này mới đủ hắn xả hận của mình.
Hắn vẫn nhớ lúc đó cha hắn chết như thế nào, hắn chưa bao giờ quên, hắn nhớ rõ ràng từng chi tiết,lúc đó có đa phần nhiều là cường giả Ma tộc nhưng cũng không ít người là cường giả của nhân tộc, chính bốn tên cường giả nhân tộc đó đã đâm chết cha của hắn, chín năm qua,hắn bất kể gặp người hay ma đều chỉ có một chữ đó là giết chết thậm chí hắn còn mạo hiểm dùng trận pháp giết chết cả một tên Long trùng cảnh đệ bát tầng của ma tộc.