Sáu tháng đối với hắn bây giờ đã kết thúc, hắn đã là đệ cửu biến long trùng cảnh tam linh bảo thể cũng đã thành công,hắn bây giờ đã mở mắt màu xám trắng của của mình ra, khó chịu cực độ nói:
“Rút cuộc thứ mình thiếu nhất vẫn là thời gian... “
Nói xong thì hắn không ngần ngại hướng bên ngoài phóng đi, tốc độ có thể so với bán thành hậu kỳ bình thường là hiểu hắn chú trọng đến tốc độ của mình như thế nào.
Không đầy ba phút hắn đã có mặt trên ngôi nhà của tiểu kim ở giữa mặt hồ, Tiểu kim bây giờ vẫn còn say giấc nồng hắn đến bên cạnh mà cũng không biết làm hắn cực kỳ khó chịu, không phải khó chịu vì thái độ của Tiểu kim mà là thực lực của tiểu kim, chỉ mới đệ ngũ biến, hắn lấy chân đá một cái, nói:
“Tiểu Kim... binh... ngươi chỉ biết ngủ thôi hả?... “
“Là đại ca đó à?... đệ bây giờ đã là đệ lục biến rồi... huynh còn muốn gì nữa?...”
Tiểu kim đứng dậy bằng hai chân sau còn hai chân trước thì xoa xoa mắt nhìn hắn thù hận nói.
“Đệ lục biến hay đệ ngũ biến?... thực lực của đệ như vậy thì lần này đệ không cần đi theo ca ca nữa đâu... ở đây yên tâm mà ngủ đi ha... mười năm nữa ta cũng không quan tâm đệ đâu...”
Hắn vẫn vẻ mặt ấy nhưng đôi mắt thì hoàn toàn thấy sự khinh bỉ lạ thường,giọng cực lạnh nói
“Ấy ấy... đại ca ngươi nói gì vậy?... thực lực của đệ thấp nhưng chiến lực không thấp nha... đại ca tiếp chiêu... Kim quy bá vương trảo... “
Tiểu kim không nói nhiều bay đến một trảo hướng hắn mạnh mẽ vung đến,sau lưng của tiểu kim cũng theo đó có một con Kim quy hiện lên nhưng nó cực lớn,cũng vung một trảo xuống như Tiểu kim vậy.
“binh... quá yếu... dù có kim linh bảo thể thì đệ vẫn quá yếu... có biết lần này đều có thực lực Bán thánh trở lên không?... ta cho đệ một tháng cuối cùng này... không đến đệ bát biến không là đệ cửu biến... nếu không đến đệ cửu biến thì đệ đi chết được rồi... bây giờ đệ có thể đi theo ta... hoặc ở đây tu luyện tiếp... “
Hắn nhẹ nhàng vung tay một cái, tiểu kim dễ dàng bị dán mặt xuống đất ngay lập tức, nói thì dễ dàng nhưng chiêu vừa rồi của tiểu kim thừa sức miểu sát một bán thánh yếu nhất hắn phải dùng sáu phần thực lực mới có thể làm được cái gọi là dễ dàng đó nhưng chín năm bên cạnh nhau thì hắn cũng quá hiểu vị Tiểu kim này rồi, không mạnh mẽ uy hiếp thì căn bản tiểu kim không bao giờ tu luyện.
“Đi chứ... đại ca chúng ta đi thôi...”
Tiểu kim vui vẻ leo lên đầu của hắn, nói.
“Lần này,đệ chết chắc với ta rồi... “
Hắn mỉm cười nói,trong đầu hắn đã có sẵn một kế hoạch tăng nhanh thực lực dành cho Tiểu kim rồi,rồi hắn kích hoạt truyền tống trận, cả hai bắt đầu bao phủ bởi hào quang màu vàng sau đó biến mất.
Tại một căn phòng có hai huyết trì một bên màu đỏ, bên còn lại là có màu vàng tỏa ra thánh khí nồng đậm, ở giữa hai huyết trì có một vị trung niên đang ngồi khuôn mặt anh tuấn mà thâm trầm đầy vẻ uy quyền của một bậc đế vương, bỗng chốc căn phòng sáng lên,một thân ảnh hiện ra, vị trung niên cũng mở mắt ra quay đầu nhìn lại, lạnh giọng nói:
“Đệ cửu biến... tam linh bảo thể.. cháu không đủ khả năng cùng với mấy tên kia đối đầu... ta không biết phải gọi con là thông minh hay ngốc nghếch đây... “
“Ông nội quá khen rồi... con vẫn còn ba tháng chứ nhỉ... cho con ba tháng này con sẽ đột phá đến bán thánh cho người xem... tứ linh bảo thể cho người thấy... cho con ba tháng cuối cùng này,được chứ?”
Hắn bước đến bên cạnh ngồi xuống,khuôn mặt âm lãnh sắc đá, nghiêm nghị nói, hắn quá hiểu rõ về việc này,hắn cũng hiểu bản thân hắn đã sớm trở thành một trong những con ác chủ bài của ông nội mình rồi nhưng ông nội hắn có rất nhiều kẻ như hắn, hắn căn bản không thể tiến vào đó nếu không có thực lực bán thánh.
“Được ta cho con ba tháng này... vậy ra đây là vì sao con muốn ta chuẩn bị sẵn hai huyết trì này sao?... ba tháng con muốn làm gì thì làm... ba tháng sau ta sẽ trở lại... đây là ba tháng cuối cùng... nếu không được thì con ở nhà được rồi...”
Ngao thần nhìn Tiểu kim sau đó nhìn hắn nói, sau đó không cần nghe hắn trả lời lập tức đứng dậy rời đi, rõ ràng ông cực kỳ bất mãn với hắn về việc này.
“Tiểu kim dậy đi... ta cho đệ đúng một tháng cuối cùng,không đột phá thì đệ có thể đi chết được rồi... nhớ đấy”
Hắn cũng theo đó đứng lên,lãnh khốc nói, hắn thật sự đã đánh đổi nhiều cho tiểu kim chỉ tiết hắn không cho tiểu kim biết mà thôi, hắn nói xong thì cũng ném Tiểu kim đi vào huyết trì màu đỏ không thương tiếc, hắn cũng bước vào huyết trì của mình,hắn cũng mặt xác tiểu kim có nghe hay không, đóng chặt kết giới lại, lần này hắn dùng một cách cực kỳ đau đớn và cực độ nguy hiểm, hắn có thể sẽ không chịu nổi.
Thời gian của hắn thực chất chỉ có một tháng nhưng bị kéo dài thành ba tháng vì ở đây có thời không trận pháp,và bị phòng tập của hắn kéo dài thành tháng, hắn phải áp dụng ''đốt cháy giai đoạn'' của hệ thống càng nhanh càng tốt,
“Đến lúc rồi... Tù ngưu...”
Hắn ném dược liệu từ trong giới chỉ vào trong huyết trì, sau đó lập tức một giọt máu vàng bay vào mi tâm của hắn, máu trong huyết trì bắt đầu sôi lên, hắn một lúc vừa tăng lên thực lực vừa luyện thể, hai trong một như thế này thì chỉ có hắn dám làm mà thôi.
“ Ư... “
Thân thể hắn bắt đầu run lên,máu bắt đầu thấm qua da của hắn nhuộm đỏ từ từ huyết trì màu vàng đang tỏa ra thánh lực này,lực ép của máu trong huyết trì của hắn cực kỳ kinh người, có thể thừa sức ép chết bất kỳ tiểu thánh cảnh tu sĩ nào bước vào.
Bởi vì máu trong huyết trì của hắn khác với Tiểu kim,nếu máu bên huyết trì của tiểu kim là ''Máu rùa''chỉ từ bán thánh cảnh trở xuống thì bên hắn toàn bộ máu đều là của man thú từ tiểu thành cảnh trở lên thậm chí hắn còn nhờ ông nội hắn chém giết một con bán thần thú bỏ vào đây, hiểu là vì sao ông nội lại bất mãn với hắn, việc hắn làm căn bản quá nguy hiểm tất nhiên ông cũng không ngăn cấm,ppng cũng hiểu ''nguy hiểm luôn đi cùng kỳ ngộ''.
“bành... không ngờ một tàn hồn của Tù ngưu lại giúp ta nhiều như vậy... ta đã đột phá đại viên mãn nhân kiếm hợp nhất cảnh giới... thật là không ngờ mà... Sư phụ nhờ người chuẩn bị hối đoái giúp con ''chân long huyết''... Mộc linh căn đến lượt ngươi rồi... tứ linh bảo thể đến lúc rồi... “
Không đến mười lăm ngày, thì kiếm khí từ trong người hắn mạnh mẽ vọt ra, hắn cũng theo đó mở mắt ra mỉm cười nói, tù ngưu không chỉ giúp hắn về mặt kiếm đạo mà là chủ yếu là về cầm đạo, ý cảnh của hắn bây giờ cực kỳ vững chắc thậm chí phải nói là có chút tiến bộ, mộc linh căn được hắn triệu hồi ra bay vào mi tâm của hắn, vô thượng cảnh hắn nhất định phải đạt được nếu muốn dung hợp chân long máu huyết.
Lần này đối với hắn cực kỳ khó khăn vì hắn có cả mộc thuộc tính và cả phong thuộc tính, cả hai hắn khống chế đã khó bây giờ lại thêm mộc thuộc tính từ mộc linh căn thả vào nữa lần này hắn làm giống với lúc dung hợp thủy linh căn lúc đó hắn cũng có cả thủy thuộc tính từ băng thuộc tính và thủy thuộc tính mà hắn vốn có nên cũng đơn giản một chút nhưng khó khăn thì vẫn là khó khăn.
“A... Tứ linh bảo thể.. đáng tiếc vẫn không thể đột phá... “
Sau một tháng,một tháng thân thể của hắn không ngừng bị rách nát ra sau đó nhanh chóng lành lại máu của hắn đã nhuộm đỏ cả huyết trì, hắn lại gào lên đau đớn, xung quanh người hắn có bốn màu sắc hiện lên lần lượt là thổ kim thủy và mộc, hắn thành công có tứ linh bảo thể rồi nhưng lại chưa với được vô thượng cảnh,
“Tại sao chứ?... bong... hả... Đành phải dùng ngươi vậy... thời gian còn lại ta căn bản không thể đạt được vô thượng cảnh rồi... “
Hắn tức giận đấm mạnh xuống trúng cái gì đó hắn lấy lên mới biết cái mà mình đánh phải lại là một khúc xương màu đỏ như máu vậy, khí tức cực kỳ cổ xưa mà thân thiết, không sai khúc xương này cho hắn một cảm giác quen thuộc bên trên dày đặc những phù văn màu đen như phong ấn khúc xương này lại vậy, hắn nhở máu của mình lên buồn rầu nói.
“Ầm... Cái gì vậy?... Aaaaaa... “
Những phù văn màu đen đó tan biến đi,màu đỏ của khúc xương như cháy lên vậy nó như muốn ngọ nguậy đội mồ sống dậy, hắn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng chốc phóng đến chui tọt vào thức hải của hắn khiến thức hải của hắn như muốn vỡ vụn ra vậy, thân thể của hắn cũng theo đó như thép bị đun nóng lên đỏ chót một màu còn hắn chỉ biết hét lên trong đau đớn vô tận mà khúc xương mang lại cho hắn.
“Đệ tử của ta sao lại có vận khí nặng thế chứ... chân long máu huyết... hỏa linh căn... hợp... không phải lúc này thì là lúc nào... “
Atula lúc này mới hiện lên mỉm cười nói, phóng một giọt máu màu vàng to bằng ngón út em bé bên trên có một long văn ẩn hiện vang vọng tiếng long ngâm và hỏa linh căn cuối cùng đều ném vào thức hải của hắn, nhìn thì như đổ thêm dầu vào lửa, muốn giết hắn thực chất thì ai cũng biết Atula đang giúp hắn mà thôi.
Bên trong thế giới ý thức của hắn, hắn dần dần hồi tưởng lại, hắn mở đôi mắt màu đỏ lãnh huyết của mình ra nhìn, không phải là một mảnh tinh không trắng đen lẫn lộn nữa mà một vùng trời trong sáng màu vàng tỏa ra khí tức thần thánh, hắn khó khăn đứng dậy nói:
“Đây là đâu?... sao mình lại ở đây?... có ai ở đây không?...”
“Đây là vùng ý thức không tồn tại của ngươi... chỉ có bọn ta vào được đây mà thôi...”
Một con rồng nhỏ màu vàng, có sừng lân hiện ra trước mặt hắn nói.
“Tù ngưu... là ngươi... bọn ngươi?... vậy chín người các ngươi đều ở đây...”
Hắn nhìn liền phát hiện ra đây là Tù ngưu,cửu tử chi long đứng đầu, người giúp hắn đột phá cầm đạo cùng kiếm đạo.
“chính xác... nhưng không phải là chín mà là mười... mẹ của bọn ta đã đến đây rồi... ngươi gặp đi... có lợi cho ngươi đấy... “
Tù ngưu mỉm cười nói, những thân ảnh quỷ dị mà bá đạo từ từ hiện ra sau lưng từ ngưu.
Người xuất hiện trong mắt hắn trước tiên hết là Nhai Tệ,nó trông như con chó sói có sừng rồng, hai sừng mọc dài dọc về phía lưng, sát khí bừng bừng, đôi mắt của nó khiến hắn không rét mà run.
Kẻ tiếp theo là Trào phong, nó trông như rồng có cánh có màu xanh như thanh long nhưng không có sừng, là thủ phạm trong việc khiến hắn mười mấy lần suýt xuống địa ngục cùng lão Diêm vương uống trà đàm đạo.
Vâng con thú tiếp theo trong mắt hắn là Bồ lao,nó khá giống rồng nhưng người cong lên như bị còng vậy,Đây là kẻ tra tấn màng nhĩ của hắn.
Tiếp theo là Toan nghê,nó khá giống sư tử chỉ có đầu là giống rồng mà thôi, đây là kẻ khiến hắn hít khói nhiều nhất.
Thứ sáu là bá hạ,Nó giống con rùa có đầu rồng trên người có một tấm bia cổ xưa, đây là kẻ khiến hắn ngồi dưới một ngọn núi, nói đúng hơn là bị ngọn núi đó đè lên.
Thứ bảy là Bệ ngạn, nó khá gióng hổ răng nanh chỉa nhọn dài ra cực kỳ sắc bén, đây là kẻ cùng hắn đấu Bá khí tất nhiên Bệ ngạn là kẻ bại.
Thứ tám,Phụ hí, nó khá giống con cá dài có chân gắn thêm cái đầu của rồng nó như có vài phần giống cá chép sắp hóa rồng vậy, cực kỳ thanh nhã thích nằm cuộn mình lại,là kẻ thi thố tài nghệ với hắn,cuối cùng kẻ bại vẫn là Phụ hí.
Thứ chín, Si vẫn, nó hoàn toàn là cá nếu không có cái đầu rồng uy nghiêm của mình,kẻ đã ném hắn vào hầm băng vạn năm khiến hắn có năng lực “miễn nhiễm băng hàn“.
“Cửu tử đã đông đủ... mời chân long tiền bối hiện thân...”
Hắn nhìn lướt qua chín vị long tử, mới mở miệng nói lớn.
“.. brừm... Ta thay mặt các con của ta cám ơn ngươi, tiểu bối... đã cho bọn ta một chỗ nương thân... sau này có chuyện bọn ta sẽ hết lòng giúp đỡ ngươi... đây là quà gặp mặt của ta... “
Một con rồng màu vàng từ trên người bay xuống trước mặt hắn,uy nghiêm nói,hắn nhìn kỹ vị kim long này, kim long tựa như Trường Xà, Kỳ Lân thủ, cá chép đuôi, mặt có râu dài, góc tựa như Lộc, có Ngũ Trảo, tướng mạo uy vũ, hoàn toàn đúng với tưởng tượng trong đầu hắn, Kim long khua móng chân của mình, một ánh sáng vàng bay vào mi tâm của hắn.
“Thiên kiếm hợp nhất... tiền kỳ... đơn giản vậy sao?...”
hắn không ngờ mọi chuyện lại đơn giản như thế này,hắn đột phá thiên kiếm hợp nhất cảnh giới thật sự quá dễ dàng, cảnh giới mà có người còn không bao giờ dám mơ tới.
“Đến lúc ngươi trở về rồi...”
Kim long lại khua móng chân của mình thế là hắn lại bị tống xuất ra khỏi cái gọi là “vùng ý thức không tồn tại” của mình.
Quay lại với thực tại,đau đớn của hắn đã hoàn toàn tiêu mất, máu huyết trong huyết trì cũng đã bắt đầu không cánh mà bay vào thân thể hắn, hắn bây giờ vẫn khoanh chân ngồi đó, xung quanh hắn năm màu ngũ hành cũng đã hiện lên bắt đầu đan vào nhau,bắt đầu quá trình quan trọng nhất trong đúc tạo bảo thể của hắn ''ngũ hành thành sinh hỗn độn'' của mình.
Còn Tiểu đệ của hắn Tiểu kim bây giờ thì sao?, nó vẫn đang chăm chú hấp thụ máu huyết tăng lên thực lực của bản thân mình, xem ra nó vẫn không phải là kẻ không biết nghe lời, nó rất nhiên cũng biết main tuyệt đối không thể giết hắn, nói vậy để thúcđẩy hắn mà thôi, tất nhiên nó cũng không biết main chịu khổ thế nào vì hắn đã đóng chặt kết giới tuyệt đối không có khả năng bên ngoài mà biết bên trong có chuyện đã xảy ra.
“Không biết đại ca bây giờ như thế nào rồi nhỉ?... lúc đó đại ca đúng là thật sự rất đáng sợ... phải mạnh hơn đại ca mới được... lúc đó cho đại ca ăn hành ngập mồm luôn... Đệ cửu biến đợi ta... “
Tiểu kim đắc ý cười nói, nó bây giờ không ngờ là đệ bát biến long trùng cảnh, hơn nữa còn là tam linh bảo thể nữa mới ghê chứ,
Quay lại với main, đã đến ngày cuối cùng của hắn, ngũ hành cũng đã diễn biến thành hỗn độn xong, ngũ hành hỗn độn thể của hắn đã thành công,máu huyết cũng đã vơi gần hết nhưng hắn đã đột phá vô thượng long trùng cảnh tiến vào bán thánh cảnh giới nhưng thánh hồn của hắn là quả trắng màu đỏ đó vẫn chưa có dấu hiệu nở ra đồng nghĩa với việc hắn vẫn chưa tính là bán thánh chỉ tính là nửa bước bán thánh mà thôi.
Thức hải của hắn bây giờ đã đầy đủ chân long cùng cửu tử chi long, cộng thêm năm lần vô thượng cảnh trước nữa tổng cộng là mười lăm lần ''chư thần chúc phúc'' cũng đủ cho hắn có thể vượt bảy tiểu cảnh giới giết địch cộng thêm một số lá bài và tốc độ của hắn nữa thì dù đại thánh cường giả truy sát cũng đừng mong giết được hắn.
“Hàiii... cuối cùng vẫn vậy... Đành vào đó rồi mượn nhờ dị hỏa vậy... “
Hắn hấp thụ hết phần máu huyết còn lại sau đó bước ra khỏi huyết trì thay một bộ đồ khác, giải trừ kết giới, nói thì chậm nhưng chỉ mất mấy giây đồng hồ mà thôi
“Ra rồi sao?... vẫn không đạt được bán thánh cảnh giới sao?... con có thể ở nhà được rồi đó?...”
Ngao thần nhìn thấy hắn bước ra thì cũng chỉ lại lạnh lùng nói mà thôi.
“Nếu con có cái khác thay vào thì sao?... như cái này... và cái này... Song kiếm diệt thương khung... “
Hắn bước đến, long hóa được hắn bật lên, ngũ hành hỗn độn thể cũng được bật lên, một trăm linh tám thanh huyết kiếm cũng hiện lên, hắn mạnh mẽ xông tới,trong tay hai thanh song kiếm một tím một đỏ mở ra, phóng đến.
“Panh... Tốt lắm nhưng đối với ta con như vậy vẫn chưa đủ... keng... keng... “
Ngao thần đón đỡ được chiêu kiếm của hắn, vẫn ung dung như vậy nói, hai tay ông được long hóa lên, tốc độ cự kỳ nhanh chóng đánh bay những thanh huyết kiếm của hắn.
“để ta xem... ngũ hành hỗn độn thể... long hóa... điều khiến ta vui mừng nhất ở đây là... con đã bước vào Thiên kiếm hợp nhất tiền kỳ cảnh giới và Tiểu thiên kiếm trận tầng bảy... nhưng chưa đủ vẫn thì là chưa đủ... “
Ông vẫn chẳng cần để ý những thành huyết kiếm đó, vẫn bình tĩnh như chơi vậy.
“Rút cuộc tại sao con không đủ... người nói đi... Aaaaaa... “
Hắn vọt đến trước mặt Ngao thần, tốc độ vung kiếm của hắn ngày càng nhanh nếu nhìn kỹ thì có thể thấy rõ Sát đế kiếm thì có lôi điện thuộc tính gia trì còn kiếm màu tím thì có Phong thuộc tính gia trì, cả hai cực kỳ mạnh mẽ, tốc độ cũng cực nhanh,
“Grào... con vẫn không hiểu sao?... không có thánh hồn thì con vẫn chỉ là một kẻ phàm nhân mà thôi...”
Sau lưng ông một con rồng hiện ra nộ hống một tiếng khiến hắn bay thẳng ra đằng sau, đâm sâu vào trong tường đủ xuống, Ngao thần bước đến trước mặt hắn lạnh lùng cực kỳ nói.
“Vậy phàm nhân mà giết được thần thì sao?...”
Hắn lại đứng lên, mặt nạ của hắn rớt xuống, mắt hắn bắt đầu đỏ lên,hắn bây giờ mới thật sự nghiêm túc, uy áp của ông nội hắn lúc này căn bản đã không ảnh hưởng tới hắn nữa rồi,“Ám mâu” có tác dụng khác là gia tăng trọng lượng,đồng nghĩa với việc lúc nào hắn cũng đeo thêm hơn một trăm kg, cởi bỏ đi ''ám mâu'' mới có thể bộc phát ra tốc độ chân chính của hắn.
“... bành.. bành.. bành...”
Hắn biến mất, nói đúng hơn là hắn chạy với tốc độ kinh khủng, không ngừng hiện lên rồi biến mất trong căn phòng,Ngao thần vẫn ở đó liết nhìn từng đường đi của hắn.
“Phàm nhân thì vẫn là phàm nhân mà thôi... cái gì... Bành... rầm... “
Ngao thần thấy hắn hướng mình bay tới thì vung tay lên nhưng ông lập tức phải hối hận về quyết định của mình, ông bị đánh bay không sai ông bị một tên phàm nhân đánh bay.
“Con thắng rồi... người còn có thể nói gì nữa không?”
Susano của hắn nhanh chóng tan đi, hắn lại hiện ra trước mắt ông nội hắn với cái mặt nạ quen thuộc của mình.
“Hahahaha... là ta khinh xuất rồi... được lần này con có thể đi... nhưng nó thì không, được chứ?”
Ngao thần lại hiện ra trước mặt hắn không chút tổn hại nào, kể cả áo cũng không có lấy một hạt bụi nhỏ.
“Nó?... nếu con nói nó vẫn đi được thì sao?... “
Hắn lúc này mới đến tiểu kim quy, lạnh như băng vạn năm nói.
“Ta cho con hai lựa chọn một là con đi một mình,hai là ta sẽ tự ra tay giết chết nó... nó đi theo chỉ làm gánh nặng mà thôi... “
Ngao thần cũng lãnh khốc nói lại, khuôn mặt sau tấm mặt nạ của hắn bắt đầu đổi sắc đi, hắn không thể tin được ông hắn có thể nhanh như vậy đưa ra biện pháp ép buộc hắn.
“... Được nó không cần đi theo con... nhưng mười năm tiếp theo,người giúp con chăm sóc nó... “
Hắn cuối cùng cũng phải chấp nhận sự thật là tiểu kim quy đi theo hắn căn bản chỉ làm gánh nặng cho hắn mà thôi.
“được... Ta thấy nó thiên phú cũng không tệ... đi thôi... bây giờ cũng đến giờ rồi... mười năm tiếp theo phải dựa vào chính mình rồi... “
Ngao thần nhếch môi cười sau đó chạm tay vào người hắn, cả hai biến mất, bỏ lại tiểu kim quy một mình ở đó hấp thụ máu huyết tu luyện nâng cao thực lực của mình, tiểu kim quy tất nhiên cũng không biết mình bị bỏ lại ở đó..
Trong thời gian một tháng qua thì ngũ đại thế lực đã tiến đến thượng cổ bí cảnh, bí cảnh này nằm sâu trong cấm địa của mỗi tộc, tất nhiên bây giờ đã tập trung đầy đủ trước mặt bí cảnh,thời gian đã điểm, những cánh cổng đó bắt đầu hé mở ra, cuộc chiến giữa Ngũ đại thế lực chính thức bắt đầu. , dung hợp Phệ Thần Não,kết thừa ý chí viễn cổ! cầm trong tay trọng kiếm, tung hoành Bát Hoang