Sát Thần Chí Tôn

chương 307: c307: tiền đồ của đường đệ giang vũ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên hạ phụ thân, nào có ai không vì nhi tử cân nhắc? Nghe Giang Trần nói như vậy, Giang Đồng vui mừng quá đỗi:

- Trần Nhi, Tiểu Vũ mỗi ngày nhàn rỗi như vậy, cũng không phải biện pháp. Nếu như có thể đi Đa Bảo Đạo Tràng, đó là không thể tốt hơn rồi.

- Được, lần sau Phong Viêm đến, ta cùng hắn nói việc này.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến. Giang Trần vừa cùng phụ tử Giang Đồng nói xong, bên ngoài liền có hạ nhân đến thông báo, nói là Đa Bảo Đạo Tràng phó chấp sự Phong Viêm tới chơi.

- Đi, Tiểu Vũ, cùng ta đi gặp Phong Viêm.

Giang Trần lôi kéo Giang Vũ đi ra ngoài.

Gần đây tâm tình Phong Viêm rất tốt, đường làm quan rộng mở, thăng quan phát tài, chỉ cảm thấy nhân sinh hết thảy phi thường mỹ hảo, mỗi một ngày đều như ánh mặt trời sáng lạn.

Hắn cũng biết, hắn đạt được hết thảy, đại quý nhân là Giang Trần.

Đối với đại quý nhân này, Phong Viêm phi thường để ý, cơ hồ là mỗi ngày đều tới bái phỏng, đơn giản là muốn cùng Giang Trần kéo gần quan hệ một ít.

- Trần thiếu! Vài ngày không thấy, ngươi lại thành nhân vật phong vân của vương đô a! Ai, có ít người, trời sinh là nhân vật chính, Trần thiếu không thể nghi ngờ là loại người này. Để cho Phong Viêm ta hâm mộ.

- Phong huynh, gần đây ngươi cũng không kém a.

Giang Trần cười ha ha.

- Hắc hắc, chút thành tích này của ta, còn không phải bởi vì có đại quý nhân Trần thiếu ngươi.

Phong Viêm bày tư thái vô cùng thấp, cũng không dám cùng Giang Trần xưng hô huynh đệ, mà phi thường tôn trọng xưng hô Giang Trần là Trần thiếu.

Như vậy đã tôn trọng, lại thân thiết.

- Đúng rồi Trần thiếu, ta nghe nói, ngươi ở trên yến hội sinh nhật của Diệp thái phó, dựa vào một bình Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, được phong làm áp trục chi bảo.

- Vương đô này, thật đúng là dấu không được chuyện, lúc này ta mới về đến nhà bao lâu a?

Giang Trần cười khổ.

- Vương đô là nơi phong vân tế hội, bất cứ tin tức gì, ở vương đô truyền bá tốc độ là nhanh nhất. Thế nào, Trần thiếu, có hứng thú đem Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu đến Đa Bảo Đạo Tràng đấu giá hay không? Nếu như Đa Bảo Đạo Tràng chúng ta có thể làm đại lý Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, nhất định là cục diện cả hai cùng có lợi.

Giang Trần nghe Phong Viêm nói như vậy, ngược lại có chút tâm động. Nhìn nhìn Giang Vũ bên người, trong đầu đã có chủ ý, gật gật đầu:

- Ta đưa cho Thạch phó môn chủ cùng Diệp lão gia tử, đều là Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, rượu này chế ra thành phẩm không tính thấp. Rượu này cũng không nên mở rộng, nếu mở rộng rồi, Thạch phó môn chủ chưa hẳn cao hứng.

Phong Viêm tưởng tượng cũng đúng. Thạch phó môn chủ là người yêu rượu, nếu như a miêu a cẩu gì cũng có thể dùng tiền mua đến Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, rượu này còn có thể tính là rượu quý sao?

- Ta ở đây, còn có một cách điều chế, là Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu. Cấp bậc hơi thấp một cấp, nhưng tuyệt đối cũng là tuyệt thế hiếm nhưỡng. Ngược lại có thể mở rộng.

- A? Còn có chuyện như vậy? Trần thiếu, nói như vậy, chúng ta thật sự có trụ cột hợp tác a.

Con mắt Phong Viêm cũng sáng ngời.

- Ân, chuyện này, ta ý định để cho đường đệ Giang Vũ ta đến phụ trách. Phong Viêm, nếu như ta dùng cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu này nhập cổ phần, để cho đường đệ ta ở Đa Bảo Đạo Tràng có một chỗ cắm dùi, ngươi cảm thấy như thế nào?

Phong Viêm sững sờ, lập tức cười nói:

- Vậy hiển nhiên là không thể tốt hơn rồi. Đa Bảo Đạo Tràng, người bình thường rất khó tiến, nhưng huynh đệ của Trần thiếu, cái kia khẳng định không có vấn đề. Ta trở về tìm Thạch phó môn chủ bẩm báo, tin tưởng lão nhân gia ông ta, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Phong Viêm là người nhanh nhạy, lập tức đứng dậy cáo từ, trở về tìm Thạch Tiêu Dao thương lượng.

- Tiểu Vũ, đường ta đã trải tốt cho ngươi, tiến vào Đa Bảo Đạo Tràng, phải dựa vào chính ngươi.

Giang Vũ cảm kích:

- Ca, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Ước chừng qua một lúc sau, Phong Viêm kích động đuổi trở lại.

- Trần thiếu, Thạch phó môn chủ rất sảng khoái, trực tiếp cho đãi ngộ đệ tử Nhất phẩm, cùng phó chấp sự như ta, chỉ kém một bậc mà thôi.

Đệ tử Đa Bảo Đạo Tràng, từ đệ tử thực tập bắt đầu, lại đến Cửu phẩm đệ tử, Bát phẩm đệ tử... Một mực đi lên trên, mới có thể tới Nhất phẩm đệ tử.

Nhất phẩm đệ tử, chẳng khác gì là tồn tại cấp bậc cao nhất trong hàng đệ tử. Lại hướng lên, là phó chấp sự, chính chấp sự, đại chấp sự… những vị trí tầng giữa này.

- Thạch phó môn chủ cũng nói, chỉ cần Giang Vũ huynh đệ ở Đa Bảo Đạo Tràng làm ra thành tích, hắn nhất định sẽ đề bạt.

Phong Viêm cười nói.

Giang Trần có thể cảm nhận được thành ý của Thạch Tiêu Dao:

- Phong Viêm, ngươi về trước đi. Ngày mai, ta để cho Giang Vũ mang theo cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu đi đàm phán với các ngươi. Đàm phán thế nào, ta không hỏi qua, toàn bộ do Giang Vũ chủ trì.

Phong Viêm cười nói:

- Có Trần thiếu ở đây, chúng ta cũng không dám bạc đãi Giang Vũ huynh đệ a. Ha ha, ta về trước, chờ Giang Vũ huynh đệ đến tìm hiểu.

Nhìn ra, Phong Viêm đối với chuyện này phi thường tích cực, cực lực muốn thúc đẩy. Làm thành chuyện này, Phong Viêm hắn không thể nghi ngờ là dựng lên một đại công.

Thứ nhất, Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, cái này không cần nghĩ, nhất định là mua bán kiếm nhiều tiền, đồng thời hấp thu Giang Vũ tiến vào Đa Bảo Đạo Tràng, quan hệ cùng Giang Trần sẽ tiến thêm một bước gần hơn.

- Tiểu Vũ, hiện tại ta đem cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu cho ngươi, đàm phán như thế nào, đêm nay ngươi suy nghĩ một chút. Không cần quá nhân nhượng, ném đi điểm mấu chốt của mình. Cũng không nên tầm nhìn hạn hẹp, chỉ thấy tiền. Hiểu không?

- Ca, ta có chừng mực.

Trong mắt Giang Vũ, lóe ra một tia hào quang kích động.

Đem cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu ghi cho Giang Vũ, Giang Trần cổ vũ vài câu, liền tiễn Giang Vũ về.

Quay đầu lại bàn giao cho thủ hạ thoáng một phát, Giang Trần liền tuyên bố bế quan.

Ý nghĩa lần bế quan này, Giang Trần không có nói ra ngoài.

Chỉ có hắn biết rõ, lần này hắn ý định chính thức phục dụng Ngũ Long Khai Thiên Đan, bắt đầu trùng kích Tiên cảnh.

Khiếm khuyết trên thực lực, làm cho Giang Trần nhiều khi vẫn còn có chút bó tay bó chân.

Có một số việc, nếu như thực lực đủ mạnh, căn bản không cần phiền toái như vậy. Ví dụ như ân oán cùng Càn Lam Bắc Cung, nếu như thực lực cường đại, gặp được những bọn cướp kia, trực tiếp nghiền áp hành hạ đến chết, căn bản sẽ không dẫn xuất phiền toái phía sau.

Giang Trần hấp thụ giáo huấn, đối với tăng thực lực lên càng thêm khát vọng.

Rầm rầm, Giang Trần đổ ra mấy viên Ngũ Long Khai Thiên Đan.

Nhắm mắt lại, dùng Bàn Thạch Chi Tâm bắt đầu cảm ứng những Ngũ Long Khai Thiên Đan này, thời điểm tâm lực của hắn tập trung một viên ở bên trong, một loại ăn ý thần kỳ hiện ra, làm cho Giang Trần mở mắt.

- Là nó!

Giang Trần thu hồi Ngũ Long Khai Thiên Đan khác. Loại đan dược này, một khỏa là đủ, ăn nhiều căn bản không có chỗ lợi gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio