Sất Trá Phong Vân

chương 212: gấp trăm lần, gấp trăm lần!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc dù không cách nào đối kháng với chiến sĩ Huyết Mạch đỉnh cấp, nhưng vẫn là lực lượng không phải chiến sĩ Huyết Mạch duy nhất đối kháng được với chiến sĩ Huyết Mạch!

Ngay cả ba đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch đều có đánh ra cực cao đối với thế gia Phần Đồ. Cho dù trong thời đại xuất hiện chiến sĩ chung cực, cũng không ngừng tán thưởng đối với thế gia Phần Đồ.

Càn Kình không ngờ đánh thắng một hậu nhân của thế gia Phần Đồ! Đạt Khắc cảm giác mình vui muốn phát điên. Trong cuộc thi lần này, ai còn dám xem học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan nữa?

- Lợi hại! Cung Mộc, kỵ binh các ngươi chú ý tốc độ. Công kích vừa rồi của tiểu tử kia, ngươi có cảm giác gì?

Trong mắt Cung Mộc không còn sự khinh thường Càn Kình nữa. Ánh mát đầy tán thưởng đáp:

- Ra tay đẹp, trực tiếp dứt khoát, đặc biệt là khi né tránh, đúng là hành động kinh diễm.

- Đúng vậy, chúng ta phải nghiên cứu thật kỹ.

- Đúng vậy, trong nháy mắt khi hắn vừa ra tay, không nói hoàn toàn là chiến pháp không chính quy, hơn nữa sát khí nộng đậm khiến ta cho rằng bản thân mình đang ở trên chiến trường.

- Đúng vậy.

Cung Mộc xoa cằm, xoay người đi về phía doanh trướng của mình:

- Tuổi còn nhỏ đã lợi hại như vậy, sau này rất đáng chờ mong... A?

Cung Mộc và hai Thiên Hộ khác bỗng nhiên cảm giác áo choàng phía sau bị người kéo lại. Giọng nói rụt rè của Bích Lạc lập tức vang lên. Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm thật chặt chiến bào của ba vị Thiên Hộ:

- Ta thắng, một đền một trăm...

Cung Mộc và hai Thiên Hộ khác nhìn nhau cười khổ. Vừa rồi, họ muốn giả vờ nói chuyện phiếm phân tán sự chú ý của người khác, sau đó chân nhanh chóng di chuyển, muốn chuồn mất, đến lúc đó có thể không nhận trả nợ. Nhưng không nghĩ tới học viên ma pháp này thoạt nhìn có vẻ nhát gan, giờ phút này lại cho thấy sự dũng cảm kỳ lạ.

- Ha ha... Chúng ta làm sao có thể là người xấu được?

Cung Mộc dưới ánh mắt chăm chú của đám quân nhân xung quanh, gương mặt cảm thấy hơi nóng, lớn tiếng nói:

- Ta không phải đi về lấy kim tệ trả cho ngươi sao. Nhiều người nhìn như vậy ngươi còn sợ ta quỵt nợ à.

Đám quân nhân vây xem cùng lớn tiếng cười. Một đèn một trăm, lời như vậy xem ra thật sự không thể tùy tiện nói được. Lần này sợ rằng ba vị Thiên Hộ phải bán cả nội khố để kiếm tiền trả cho nữ hài này.

Thua sao?

Phần Đồ Cuồng Ca ngơ ngác ngồi ở trên giường, nhìn phong cảnh phía ngoài lều trại, trong đầu nhớ lại chuyện xảy ra trong nháy mắt đó. Cho đến giờ phút này hắn vẫn không nghĩ ra, tình huống rõ ràng đã là tất thắng, sao chớp mắt lại thành thua được? Một giây kia, lòng bàn tay thậm chí đã chạm tới da Càn Kình mới đúng. Thế nào lại đột nhiên biến mất?

Phần Đồ Cuồng Ca tỉnh táo phân tích lại cuộc so tài chiến bại. Hắn cố lấy đấu khí Hàng Ma tam chiến cảm nhận lực lượng trong cơ thể dâng trào. Thực lực của mình cũng không có chút tổn thất nào. Lúc đó lại bị người đánh một cái không đứng dậy nổi. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Lẽ nào hắn dùng ma pháp? Không có khả năng! Trên thân người này không có nửa điểm tinh thần lực.

Càng phân tích, Phần Đồ Cuồng Ca càng không cách nào lý giải được. Làm hậu nhân của thế gia Phần Đồ, từ nhỏ hắn đã học kiến thức cơ sở về hệ chỉ huy, cung từng chịu đòn khi rèn luyện trên phương diện tác chiến với các binh sĩ.

“Muốn đánh người? Trước hết phải học được cách chịu đòn rồi nói sau!” Đây là một trong những gia huấn của thế gia Phần Đồ. Bất kỳ chiến sĩ nào trong thế gia Phần Đồ, từ nhỏ học trước hết chính là bị đánh. Không chỉ phải học làm thế nào để giảm lực công kích khi bị đánh xuống, đồng thời cũng có sự huấn luyện đặc biệt đáng sợ về khả năng chống lực đả kích.

Bất kỳ một chiến sĩ nào xuất thân từ thế gia Phần Đồ, cũng có khả năng kháng lực đả kích rõ ràng vượt trội hơn so với chiến sĩ đồng cấp. Phần Đồ Cuồng Ca từ nhỏ chính là lớn lên cùng với vô số gậy gộc quật xuống. Ngay cả Phần Đồ Lãng cũng đã từng nói, về phương diện kháng lực đả kích vẫn tính là được thông qua.

Có thể được Phần Đồ Lãng chính miệng nói thông qua, cũng đủ khiến Phần Đồ Cuồng Ca mừng rỡ mấy ngày không ngủ yên giấc. Nhưng... đã có thể được gia chủ thông qua, ở trước mặt Càn Kình lại yếu không bằng đậu hũ sao? Chẳng lẽ Càn Kình là ma thú đội lốt người? Hoặc hắn có năng lực đặc biệt, có thể mở ra lực lượng huyết mạch, lại khiến người ta không cảm giác được lực lượng huyết mạch của hắn?

- Không đúng! Tuyệt đối không phải là lực lượng huyết mạch!

Phần Đồ Cuồng Ca dùng sức lắc đầu:

- Làm chiến sĩ, tuyệt đối không thể tự mình lừa gạt mình! Thua chính là thua! Người kia rõ ràng không dùng hết toàn bộ thực lực của hắn! Hắn chỉ vận dụng lực lượng tương tự ta, dễ dàng đánh bại ta. Lần này ta thua thực sự triệt để! Nếu như về điểm này ta cũng không dám thừa nhận, ta không có cách nào nhìn mọi người. Ta căn bản không có tư cách được gọi là một chiến sĩ vĩ đại, càng không có tư cách gọi là hậu nhân của thế gia Phần Đồ, càng không có tư cách trong tương lai đi lay chuyển ngọn núi lớn chiến sĩ Huyết Mạch này.

- Không sai! Càn Kình không chỉ mạnh mẽ, hơn nữa còn mạnh mẽ vượt quá sức tưởng tượng!

Phần Đồ Cuồng Ca đi nhanh ra khỏi lều tại, dọc đường đi hỏi thăm nơi học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan dừng chân.

Rất nhanh, hắn tìm thấy lều tại nơi học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan đang ở. Hắn lập tức nghe được tiếng của các học viên ở trong lều truyền tới.

- Càn Kình thực sự mạnh mẽ! Ngay cả thế gia Phần Đồ cũng đánh không thắng Càn Kình!

- Lần này, học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan chúng ta được nở mày nở mặt!

- Đáng tiếc, chúng ta không ở Tấn Tây Châu. Nếu không lần này Càn Kình có thể ở trong cuộc thi sát hạch đánh bại Phần Đồ Cuồng Ca. như vậy sẽ càng thêm nở mày nở mặt.

Ầm!

Cửa lều trại bị Phần Đồ Cuồng Ca dùng sức hất lên. Các học viên của học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan nhất thời ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Phần Đồ Cuồng Ca mơ hồ lộ vẻ giận dữ.

- Càn Kình!

Trong giọng nói của Phần Đồ Cuồng Ca lộ ra sự tức giận mà ai cũng có thể nhận ra được. Bị hắn nhìn, mấy học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan đều cúi gằm không dám mở miệng lên tiếng.

Trong mắt Càn Kình, khí thế của hắn chỉ là con mèo lớn mà thôi. Nhưng ở trong mắt của người khác, hắn vẫn uy vũ sinh uy, tràn ngập khí thế của một mãnh hổ chân chính.

- Ai gọi ta?

Càn Kình cầm theo một bình nước nóng, đứng ở sau lưng Phần Đồ Cuồng Ca. Thấy hắn chậm rãi xoay người lại, Càn Kình khen:

- Thân thể không tệ lắm. Tốc độ hồi phục còn nhanh hơn sự tưởng tượng của ta rất nhiều.

Các học viên Áo Khắc Lan đều ở phía sau Phần Đồ Cuồng Ca, không ngừng dùng tay ra hiệu, hi vọng Càn Kình đi chỗ khác tránh một chút. Tuy rằng thực lực Càn Kình cường đại, nhưng dù sao phía sau Phần Đồ Cuồng Ca còn có thế gia Phần Đồ được vô số người không phải chiến sĩ Huyết Mạch đều sùng bái!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio