Sát Vương

chương 247: cự tuyệt thỉnh cầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ầm.

- Ầm.

Lần này Hộ Bạt bị bắn ngược lại rất thảm hại, bị bắn đi cũng xa hơn, sau khi bay xa hơn mười trượng, đập vào mặt thạch bích khác của địa lao, tạo ra một cái lỗ cực lớn trên thạch bích, mạnh mẽ rơi xuống mặt đất. Sau khi cố gắng đứng dậy, thân hình Hộ Bạt khẽ lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống mặt đất một lần nữa.

Xem ra không chỉ cửa phòng mật thất mới có cấm chế này, mà nó được bao phủ toàn bộ mật thất, nện xuống thạch bích bên cạnh, kết quả cũng không khác gì trực tiếp nện xuống cấm chế.

Sau khi Hộ Bạt lẩm bẩm mắng chửi cấm chế một hồi, bỗng có chút ủ rũ, hắn không tiến hành thử sức nữa, mà chán nản gọi thủ hạ tiếp tục tìm kiếm cửa vào tầng thứ . Rất hiển nhiên, đây cũng không phải tầng áp chót của địa lao, cho dù trong mật thất này có bảo bối, có lẽ cũng kém hơn bảo bối của tầng thứ mười, nếu cứ liều mạng xông vào rất có thể sẽ không thu hoạch được gì, vạn nhất bị trọng thương, bị người khác tranh thủ cơ hội gây chuyện thì không hay.

. . . . . .

Sau nửa canh giờ, tại chỗ cửa vào tầng thứ sáu đến tầng thứ bảy, một gã trung niên hơn tuổi giơ tay ngăn cản đoàn người Đường Tiêu, rất hảo tâm khuyên nhủ Đường Tiêu mấy câu:

- Các vị đại hiệp, trong tầng tiếp theo không chỉ có yêu thú lợi hại, còn có một số cao thủ trốn ở chỗ tối tăm chuyên môn đánh lén người khác, chúng ta cũng có một tiểu đội, có thể kết bạn cùng đi với các ngươi, như vậy sẽ an toàn hơn một chút.

- Cám ơn hảo ý của ngươi, nhưng chúng ta không muốn tạo thành tổ đội với ngươi.

Đường Tiêu cự tuyệt thỉnh cầu của người trung niên. Theo tầm mắt của Bàng Thái, Đường Tiêu cũng không cảm giác được tầng thứ bảy có cao thủ nào ẩn nấp, Hộ Bạt hoàn toàn là một đường giết tới, ngoại trừ chịu chút thiệt thòi trước cấm chế trong mật thất, cũng không thấy gặp phải tình huống gì ngoài ý muốn.

- Trước kia chúng ta đã từng xuống dưới đó một lần, còn tìm đến cửa vào tầng thứ , có chúng ta dẫn đường, các ngươi cũng có thể mau chóng đi xuống tầng thứ , cùng tạo thành tổ đội với chúng ta, các ngươi sẽ không chịu thiệt đâu.

Tên nam tử trung niên không cam lòng mà tiếp tục khuyên bảo Đường Tiêu.

- Ta không có hứng thú.

Đường Tiêu lại một lần nữa cự tuyệt thỉnh cầu của nam tử trung niên.

Nam tử trung niên này cũng ăn mặc theo trang phục thợ săn, trong mái tóc buộc lại mơ hồ có thể nhìn thấy dấu vết của mái tóc dài. Đúng như Đường Tiêu phán đoán, người này có lẽ cũng giống như Lôi Hồng hắn gặp trước đó, cũng là người Mãn trên Cửu Châu đại lục. Hơn nữa người trung niên này mặc dù ngôn ngữ khiêm tốn, nhưng lông mi sắc bén, trong ánh mắt có một loại kiêu ngạo quý tộc đặc biệt, xem ra không phải hạng người bình thường ở Cửu Châu đại lục.

Dực Thai công chúa lâu nay vẫn rất thống hận và cừu thị người Mãn, nhưng nàng từ nhỏ lớn lên ở Áo Bỉ Đảo, căn bản không có khái niệm gì đối với người Mãn, cho nên cũng không nhận ra thân phận của người nam tử trung niên buộc tóc này, bằng không nàng nhất định sẽ khuyến khích Đường Tiêu giết chết nam tử trung niên này.

. . . . . .

Khi đội ngũ của Đường Tiêu giết đến tầng địa lao thứ bảy, đội ngũ của Hộ Bạt vừa mới tiến vào tầng địa lao thứ tám, hiển nhiên càng hướng xuống dưới lại càng gian nan, nhưng đối với Hộ Bạt mà nói, thời gian chủ yếu vẫn là tiêu tốn tìm đường, yêu thú tầng thứ bảy đối với hắn căn bản không có bất cứ uy hiếp gì. Sau khi Hộ Bạt xuống đến tầng thứ , phát hiện một số lượng lớn yêu thú rất lợi hại, từ tầm mắt của Bàng Thái và cảm giác của hắn để phán đoán, thực lực của những yêu thú này đã tương đối cường đại.

Nhưng Hộ Bạt hóa thành người sói vẫn tương đối dũng mãnh, những yêu thú vô cùng cường đại trong cảm giác của Bàng Thái, rất nhiều đều bị Hộ Bạt trực tiếp một quyền đánh bay, tạo cho người ta cảm giác vô cùng nhẹ nhàng. Nhưng Đường Tiêu cũng không cho rằng sau khi hắn đến được tầng thứ , cũng có thể dễ dàng giống như Hộ Bạt, dù sao Hộ Bạt đã có tu vi cấp Địa Nguyên tứ giai, biến thân thành người sói, thực lực có thể so với cường giả cấp Địa Nguyên ngũ giai.

Tu vi hơn kém một giai, thực lực sẽ cách biệt tương đối lớn, dưới tình huống bình thường, có rất ít người có thể giống như Đường Tiêu, dùng thực lực cấp Địa Nguyên nhất giai chính diện đánh bại võ giả cấp Địa Nguyên nhị giai, thậm chí còn xếp đặt thiết kế đánh bại Lâm Quý - võ giả cấp Địa Nguyên tam giai. Đương nhiên, nếu Đường Tiêu không mượn lực lượng khôi lỗi, căn bản cũng không có phần thắng khi chính diện đối địch với Lâm Quý.

Thực lực của yêu thú tầng thứ bảy đã tương đương với võ giả cấp Địa Nguyên tam giai, đối với đội ngũ hiện tại của Đường Tiêu mà nói đã có thể tạo thành phiền toái rất lớn. Đường Tiêu hết sức cẩn thận, tìm kiếm yêu thú lạc đàn tiến hành công kích, một khi đưa tới một đoàn yêu thú, đội ngũ hiện nay của hắn thật sự có chút không chịu đựng nổi.

Luyện yêu Đại Thủ Ấn của Đường Tiêu hiện tại vẫn không thể tùy tâm mà phát, thừa dịp khoảng cách săn bắt yêu thú, hắn lại ngưng luyện ra hai phát Đại Thủ Ấn, lại phát hiện căn bản không cách nào dùng Luyện yêu Đại Thủ Ấn đuổi bắt những yêu thú trong địa lao bổ sung vào đội ngũ khôi lỗi. Căn cứ vào suy đoán của Đường Tiêu, những yêu thú côn trùng như con rết ở kiếp trước thuộc về loại động vật máu lạnh, thuộc tính thần hồn rất khác so với yêu thú sơn dã, Luyện yêu Đại Thủ Ấn không cách nào xúc phạm tới thần hồn của bọn chúng, cho nên cũng không cách nào bắt được bọn chúng.

Ngoại trừ có thể mượn tầm mắt của Bàng Thái nhìn thấy đoàn người của Hộ Bạt trong tầng thứ tám ra, Đường Tiêu ngây người trong tầng thứ bảy hồi lâu cũng không gặp đội ngũ săn bắn yêu thú nào khác, xem ra nơi này có rất ít người thâm nhập, không thể không nói, hành vi hiện tại của Đường Tiêu rất mạo hiểm, dù sao thực lực hiện tại của hắn cũng kém hơn Hộ Bạt rất xa, căn bản không chỉ ở số lượng, cộng thêm mấy tên khôi lỗi của hắn đều không được, nhưng lại vọng tưởng bám theo phía sau Hộ Bạt đầu cơ trục lợi.

Không bao lâu, Đường Tiêu cũng đi tới bên ngoài cấm chế mật thất trống trơn kia, khi lấy được Luyện Yêu Thối Ma Hồ trong Tử Cấm thành, Đường Tiêu từng có trải nghiệm một lần sinh tử trong cấm chế. Mặc dù Đường Tiêu cảm thấy rất hứng thú đối với mật thất trống trơn lại bố trí cấm chế hung hãn như vậy, nhưng thực lực cường đại như Hộ Bạt cũng không thể tiến vào, Đường Tiêu cảm giác mình vẫn không nên thử thì tốt hơn.

Tốt nhất vẫn theo quy củ như trước săn giết yêu thú, theo sát phía sau Hộ Bạt, tranh thủ thời khắc mấu chốt cướp lấy bảo vật của tầng địa lao thứ mười.

Nếu là bí cảnh, bảo vật ở tầng dưới chót chắc chắn sẽ không quá kém.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio