Sát Vương

chương 332: bách thảo ma ra tay

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Cửu Cửu khả năng cảm nhận mạnh hơn Đường Tiêu. Thậm chí Đường Tiêu ngưng tụ thành linh phù, mà vẫn không cảm nhận được nguy hiểm, trong khi Tiểu Cửu Cửu lại cảm nhận được.

Hai người vội vàng im bặt. Cái gì cũng không muốn, lẳng lặng phiêu du giữa không trung.

Nhưng dự cảm nguy hiểm ngày càng mãnh liệt. Bởi vì khi Hư không thanh lọc đến gần, tựa hồ như là hướng về phía Đường Tiêu và Tiểu Cửu Cửu. Rất nhanh nó sẽ bắn ra tia hồng tuyến.

Trốn được không?

Căn cứ vào kinh nghiệm của Đường Tiêu, một khi bị Hư không thanh lọc quét trúng, hồn đoàn cơ bản không có hy vọng chạy thoát.

Ý niệm cường đại cũng giống như thần hồn. Dưới tia quang tuyến thì cũng sẽ tan thành mây khói. Đường Tiêu hiện tại cũng chỉ có một quả vân triện.

Nên làm cái gì bây giờ? Thần hồn đến hôm nay, kiên trì lâu như vậy, thật sự chấm dứt sao?

- Lão đại, cảm ơn ngươi đã bảo vệ ta lâu như vậy. Có thể ta không còn muốn sống trong sợ hãi nữa.

Tiểu Cửu Cửu đột nhiên mở miệng. Sau khi nói với Đường Tiêu, nó lập tức tách ra khỏi vân triện của Đường Tiêu, hơn nữa năng lượng của nó sót lại không nhiều lắm, tản ra bốn phía.

Đoàn hồng quang nhanh chóng hướng Tiểu Cửu Cửu phát ra một tia quang tuyến, bắt nó tan thành mây khói.

Đường Tiêu trầm tĩnh như sắt. Hắn không thể động, cái gì cũng không thể làm. Nếu không thì Tiểu Cửu Cửu chết vô ích.

Đoàn hồng quang tại vùng phụ cận dừng lại mấy giây, rồi nhanh chóng tan biến vào hắc ám hư không.

Đường Tiêu trong nội tâm dâng lên một sự bi thương. Chung quanh chỉ còn lại vài tia năng lượng của Tiểu Cửu Cửu. Hai năm qua, Đường Tiêu vẫn không chính thức xem nó như đồng bọn của mình. Nhưng ngay thời khắc mấu chốt này, nó lại dùng bản thân mình để Đường Tiêu tiếp tục sinh tồn.

Đường Tiêu cẩn thận thu nạp những tia năng lượng còn sót lại của Tiểu Cửu Cửu, bắt nó áp chế vào trong tâm vân triện. Mặc kệ có hữu dụng hay không, hắn hy vọng có thể có một ngày tìm được cách cưu Tiểu Cửu Cửu trở về.

Không thể không nói, sinh tồn trong hắc ám hư không cực kỳ gian nan. Ngươi ngoài việc phải mạnh thì phải tránh va chạm với những hồn đoàn khác. Nhưng nếu muốn cường đại thì phải đánh nhau, mà đánh nhau thì sẽ sinh ra năng lượng chấn động, và đưa tới Hư không thanh lọc. Hơn nữa, càng là thần hồn cường đại, thì lại càng có khả năng bị Hư không thanh lọc quét trúng.

Áp lực sinh tồn lớn như vậy, nếu không có ý chí cực kỳ cứng cỏi thì thần hồn đã sớm không kiên trì nổi nữa.

- Ta không muốn chết! Ta không thể chết! Ta nhất định phải trở về.

Đường Tiêu kiên định tinh thần, chậm rãi phiêu diêu trong thế giới hắc ám. Trước khi đủ mạnh để xuyên qua vết nứt không gian rời khỏi đây, hắn phải tận lực tránh Ly Tử Phong. Vùng phụ cận Ly Tử Phong chắc chắn sẽ có không ít Hư không thanh lọc. Thật sự là quá nguy hiểm.

Thai kinh thành.

Trên đường cái tràn ngập những bố cáo triệu tập danh y.

Đường thiếu gia của Trấn Quốc hầu dùng lực lượng một mình giết ba vạn đại quân của Đông Doanh quân, được Đại Minh triều hoàng đế truy phong làm sát doanh tướng quân cũng được truy tước là tử tướng. Hiện tại Đường Tiêu đã bất tỉnh cả đêm toàn thân thối rữa.

Ở trong nội cung ngự y vô kế khả thi, hoàng đế Chu Hi suốt đêm truyền chỉ, bố cáo cả nước, tìm kiếm danh y chữa bệnh cho Đường Tiêu.

Tuy nhiên đây chẳng qua là thủ đoạn trấn an của hoàng đế với người nhà họ Đường mà thôi.

Hai thiếu nữ đi tới trước bố cáo trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ lo lắng hai thiếu nữ này một người mặc áo màu lục một người mặc áo màu vàng, chính là Bách Thảo ma cùng với Thạch Miêu vương.

- Tỷ tỷ chúng ta trà trộn vào trong Đường phủ xem thử đi.

Thiếu nữ áo vàng kia nhìn bố cáo đề nghị với thiếu nữ áo lục.

- Không ổn chúng ta vẫn nên tìm một gã y sư, sau đó giả trang làm trợ thủ của hắn, bằng không thì bọn họ nhất định không cho ta vào.

- Không cho chúng ta vào chúng ta xông vào việc gì phải sợ.

Thiếu nữ áo vàng không phục mà nói với thiếu nữ áo lục một câu.

- Ngươi không thích thì không đến, bằng không thì sau này ta không mang theo ngươi nữa.

Thiếu nữ áo lục uy hiếp thiếu nữ áo vàng một câu.

- Được được tất cả do tỷ tỷ định đoạt.

Thiếu nữ áo vàng bực bội mà nói.

- Tỉnh lại đi, lão công mau tỉnh lại đi, ngươi đi rồi ta sống còn ý nghĩa gì.

Dực Thai công chúa nhìn Đường Tiêu đang thiếp trên giường nước mắt rơi như mưa.

Đường Tiêu vì cứu nàng mà mới chết, nếu như hắn không sống nữa nàng sống còn ý nghĩa gì.

- Công chúa có đại phu tới.

Manh Ngọc đi tới, bẩm báo với Dực Thai công chúa một câu.

Dực Thai công chúa quay đầu nhìn lại nhìn y sư nơm nớp lo sợ phía sau ông ta là một thiếu nữ mặc áo màu xanh lục.

Là ngươi?

Dực Thai công chúa nhìn Bách Thảo ma trong mắt tràn ngập địch ý, tuy Bách Thảo ma lúc này đã hoàn toàn hóa thành hình người nhưng Dực Thai công chúa vẫn nhớ rõ ràng hình dạng của nàng.

Bởi vì lúc trước Đường Tiêu cùng với Bách Thảo ma nhìn nhau hồi lâu đã uy hiếp Dực Thai công chúa Dực Thai công chúa không thể quên nàng được.

- Ngươi muốn cứu hắn không nếu muốn cứu hắn thì đừng có gây chuyện.

Bách Thảo ma tiến tới, khẽ thấp giọng nói với nàng.

Bách Thảo ma cũng không dám ở tại Đường phủ dùng Thiên Nguyên uy áp, bằng không sẽ kinh động những cao thủ ở trong phủ thậm chí là cường giả bên trong Thai kinh thành, sự tình náo động sẽ vô phương cứu chữa Đường Tiêu.

Dực Thai công chúa trầm mặc lúc trước ngự y cung đình đều đã tới, bọn họ nói rằng không thể cứu chữa Đường Tiêu, Bách Thảo vương chính là bách tháo chi vương nói không chừng có thể cứu được hắn.

Bách Thảo ma không nói thêm câu nào nữa, đi tới bên giường Đường Tiêu.

Nhìn thấy thảm trạng của Đường Tiêu, Bách Thảo ma kinh hãi, xem ra tình hình của Đường Tiêu đã nghiêm trọng vượt xa dự đoán của nàng, thử thăm dò một phen thì phát hiện ra khí tức của hắn không tuyệt nàng liền dò xét thương thế của hắn.

Bách Thảo ma nhíu mày, thương thế của Đường Tiêu không chỉ có ở trên thân thể mà thần hồn của hắn cũng như ngọn đèn dầu sắp tắt, tình hình đang trở nên rất xấu.

Bởi vì hắn không những bị thương thân thể mà thần hồn của hắn cũng vướng phải vấn đề sắp tiêu vong.

Sinh lão bệnh tử thọ nguyên đã hết, đây là số trời con người không cách nào phản kháng.

Mặc dù như thế Bách Thảo ma vẫn có thể cảm giác được thần hồn của Đường Tiêu mặc dù tiêu tán nhưng thân thể vẫn dốc sức liều mạng chống lại, hơn nữa bên trong của hắn còn có một bảo vật bí mật không ngừng phun ra đại lượng chân khí duy trì sự sống của Đường Tiêu, bằng không thì thân thể của hắn cũng không chèo chống được cho tới bây giờ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio