Trưa hôm nay Tô Thần mới vừa tan học liền thấy Dư Đình Đình đứng trước cửa phòng học chờ mình.
Tô Thần đi tới bên cạnh, hỏi: "Đình Đình, em sao lại tới đây? Tìm anh có việc?"
Dư Đình Đình oán trách nói: "Không có chuyện gì thì không thể tới tìm anh sao? Mỗi lần đều là em tìm anh, anh chưa bao giờ chủ động tìm em hết."
Tô Thần cười cười, cậu nghĩ hai người dù sao cũng đã chia tay rồi, không nhất thiết phải tiếp tục giữ liên lạc, tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng Tô Thần vẫn không nói thẳng với Dư Đình Đình.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, Dư Đình Đình nói: "Hai ngày nữa sinh nhật em, hôm nay anh mời em ăn cơm đi."
"Được, em muốn ăn cái gì?" Tô Thần hỏi.
Dư Đình Đình suy nghĩ một chút, "Chúng ta đến nhà hàng lẩu gần trường đi."
Tô Thần gật đầu, hai người lập tức đi đến nhà hàng lẩu.
Nhà hàng lẩu gần trường bọn họ làm ăn rất tốt, là dùng lửa than, mùa đông đến giờ ăn cần phải xếp hàng, mùa hè thì ổn hơn chút.
Cậu và Tần Tu Trạch đã tới đây ăn mấy lần.
Hai người hàn huyên tán gẫu tình trạng từng người gần đây, Dư Đình Đình bỗng nhiên nói: "Chị họ em muốn đính hôn."
Tay đang gắp rau của Tô Thần thoáng dừng lại, làm bộ lơ đãng hỏi: "Cùng ai? Tần ca sao?"
Dư Đình Đình gật đầu nói: "Đúng vậy, ngoại trừ Tần ca thì còn có thể là ai, chị họ cũng chờ hắn lâu như vậy rồi."
Dư Đình Đình nói xong thì lặng lẽ quan sát sắc mặt Tô Thần, nhưng vẻ mặt cậu vẫn như thường dùng bữa, nhìn không ra cái gì.
"Đã định ngày rồi sao?" Tô Thần bình tĩnh hỏi.
Dư Đình Đình nói: "Định rồi, ngày hai tháng sau, gần đây hai nhà đều vội vàng chuẩn bị chuyện cưới hỏi.
Chị họ và Tần ca cũng đang vội vàng bố trí tân phòng, thử đồ cưới.
Bọn họ phải tổ chức vào năm trước kìa, hai bên gia đình đều mong sớm được ôm cháu, đặc biệt là người dì cả như em đây, càng thêm sốt ruột, chị ấy đã rồi."
Tô Thần cười nói: "Vậy phải chúc mừng hai người họ rồi!" Tần Tu Trạch kết hôn thì cậu sẽ được tự do, đây là điều Tô Thần vẫn luôn chờ đợi, nhưng vào lúc này hình như cậu không thật sự cảm thấy vui vẻ.
Dư Đình Đình bĩu môi, khinh thường nói: "Có cái gì phải chúc mừng, Tần ca bây giờ còn đang nuôi tiểu tình nhân bên ngoài! Em buồn dùm chị ấy, hi vọng sau khi hai người có con, Tần ca có thể kiềm chế lại! Ai, làm phụ nữ thật không dễ dàng!"
Thật ra Dư Đình Đình hiện tại cũng rất phiền muộn, ban đầu là cô dẫn theo Tô Thần giới thiệu cho Tần Tu Trạch, hiện tại hai người quen nhau, cô ít nhiều cũng có chút hỗ thẹn với Chu Nhã Thiến, vì vậy cô mới đến tìm Tô Thần.
Cô và Tô Thần từ khi biết nhau đến nay đã hơn một năm, Dư Đình Đình hiểu con người cậu không phải là loại người phá hoại gia đình người khác, cô hi vọng khi Tô Thần biết chuyện đính hôn của chị họ và Tần Tu Trạch thì có thể chủ động rời đi.
Dư Đình Đình cũng khuyên Chu Nhã Thiến người này không được thì tìm người khác, Chu Nhã Thiến lại nói trừ khi mình mất đi quyền lực, không phải đổi ai cũng giống nhau, mà người không quyền không thế thì cô nhìn không lọt mắt.
Chu Nhã Thiến không để ý nhiều đến Tô Thần, cô tin chờ khi hai người kết hôn, có con, giữa hai người có ràng buộc, cô sẽ từ từ có được tình cảm của Tần Tu Trạch.
Nghe Dư Đình Đình nói, sắc mặt Tô Thần có chút tái nhợt, cậu nghi ngờ Dư Đình Đình đã biết điều gì đó.
Sau đó hai người không nói chuyện nữa, tập trung vào ăn cơm, ăn xong bữa cơm này Tô Thần vẫn không biết mùi vị ra sao.
Các học phần kì này của Tô Thần đã kết thúc nên đa số thời gian cậu lên trường đều là tư học.
Lúc trưa nghe Dư Đình Đình nói những chuyện đó, Tô Thần ngồi trong phòng học làm sao cũng học không vào.
Tô Thần nghĩ nếu Tần Tu Trạch muốn đính hôn, hắn trước tiên cần phải chia tay với mình!
Nhưng nhớ lại gần một tháng nay Tần Tu Trạch ngoài trừ bận rộn hơn thì mọi thứ đều như bình thường, sáng đi làm tối về, hình như không có ý định muốn chia tay.
Tô Thần có chút không hiểu Tần Tu Trạch đang suy nghĩ cái gì.
Hơn nữa chuyện hôm nay nếu Dư Đình Đình không nói, cậu vẫn sẽ không biết.
Tô Thần nghĩ mình nên chủ động tìm Tần Tu Trạch để nói chuyện, nếu hắn sắp đính hôn, hai người kia nên chấm dứt!
Không biết có phải là do di truyền không mà Tô Thần đối với chuyện tình cảm tương đối cố chấp, với chuyện gia đình cậu nghĩ đàn ông phải có trách nhiệm! Tuy Tô Thần không phản đối việc có người khác sau khi kết hôn, nhưng cậu sẽ không như vậy, chuyện phá hoại gia đình người khác thì càng không thể!
Tô Thần đang nghĩ ngợi, điện thoại bỗng vang lên, màn hình hiển thị tên người cậu đang nghĩ tới.
Tô Thần vội vàng nhận, vừa bắt máy liền nghe Tần Tu Trạch cười nói: "Lần này bắt máy rất nhanh! Bây giờ em đang ở đâu?"
"Trường học".
Tần Tu Trạch phân phó nói: "Bây giờ em nhanh chóng về nhà thu xếp hành lí giúp anh, anh phải đi công tác nửa tháng, lát nữa sẽ ghé nhà lấy.
Em còn có kì thi, lần này chắc không dẫn theo được."
Sau khi nói chuyện xong, Tô Thần trở về nhà giúp Tần Tu Trạch thu dọn đồ đạc, trước đây mỗi lần cùng Tần Tu Trạch đi công tác đều do Tô Thần chuẩn bị hành lí nên lần này cũng nhanh tay nhanh mắt chuẩn bị xong một cái vali.
Sau khi thu thập xong Tô Thần ra phòng khách ngồi chờ Tần Tu Trạch trở về, vừa chờ vừa nghĩ một lát nữa làm sao để mở lời.
Tô Thần đợi không bao lâu, Tần Tu Trạch cầm theo một cái túi nhỏ trở lại.
Tần Tu Trạch trở về thấy Tô Thần đã chuẩn bị xong, đang ngồi ở phòng khách chờ hắn.
Điều này làm cho tâm trạng Tần Tu Trạch trở nên tốt hơn, hắn cười đi đến chỗ Tô Thần, từ trong cái túi nhỏ lấy ra một chiếc điện thoại mới, đưa cho Tô Thần nói: "Cái điện thoại trước đây của em không phải không gọi được sao? Bây giờ em đem theo hai cái bên người, đừng để anh tìm không được người!"
Tô Thần: "...."
"Buổi tối cũng không an toàn, tan học thì về sớm, đừng chạy loạn khắp nơi!".