Editor: Sasaswa
Lúc Tô Thần trở lại lấy quần áo, Hàn Húc Đông đứng bên ngoài chờ cậu, anh định lên giúp cậu lấy đồ nhưng nhìn thái độ kiên quyết của Tô Thần, cuối cùng cũng không miễn cưỡng.
Tô Thần không cho Hàn Húc Đông tiến vào tiểu khu của hai người, chủ yếu là vì bên trong tiểu khu có camera ghi hình.
Tô Thần không dám chắc Tần Tu Trạch có thể đe dọa quản lí ở đây để điều tra cậu hay không, tuy Hàn Húc Đông không sợ chọc tới hắn, nhưng cậu cảm thấy để hai người họ đối nghịch nhau là không tốt, cậu không muốn mang thêm phiền phức cho Hàn Húc Đông.
Truyện được đăng tại lloading.wp và wattpad Sasaswa.
Sau khi Tô Thần chuyển tới nhà bạn Hàn Húc Đông, cậu ngoại trừ đi siêu thị gần đó mua thức ăn thì rất ít khi ra khỏi nhà.
Tô Thần hiện đang có vài công việc, đều là do Hàn Húc Đông giới thiệu.
Ban đầu Tô Thần muốn tự mình lên internet tìm việc, không phiền tới anh,nhưng trên mạng thật sự rất khó để tìm được, hơn nữa hiện tại cậu thiếu tiền, cậu vừa về nước chỉ mấy tháng, tiền lương đều để trả tiền phòng, trong tay hiện tại không có tiền.
Tô Thần hiện tại mỗi ngày đều trốn trong nhà làm việc, đôi khi mới ra ngoài mua nguyên liệu để nấu ăn mấy ngày.
Cậu cũng phải là một trạch nam thích ở nhà, cậu chỉ sợ nếu đi ra ngoài sẽ vô tình gặp phải Tần Tu Trạch, hoặc là bị hắn tìm tới.
Hậu quả chọc giận Tần Tu Trạch rất đáng sợ, cho dù là chuyện của ba năm trước thì khi nhớ lại vẫn cảm thấy sợ hãi, Tô Thần không muốn hắn biết được vị trí của mình.
Tô Thần dự định tranh thủ làm xong công việc lần này, lấy được tiền lương và tiền tiết kiệm, cậu sẽ tới một nơi hẻo lánh để trú một thời gian, như vậy hắn sẽ không tìm được cậu trong khoảng thời gian dài.
Tô Thần tự an ủi bản thân mình là lần này Tần Tu Trạch đến phía nam phát triển chỉ tình cờ gặp cậu, vì vậy lại muốn bắt cậu làm trò tiêu khiển! Nếu hai người không gặp nhau thì tốt rồi, dù sao trong ba năm qua hắn đều không đi tìm cậu, Tô Thần hiện tại có chút hối hận khi tới H thị.
Để phòng ngừa Tần Tu Trạch quấy rầy mình, sợ bị hắn điều tra ra chỗ ở, cậu đã thay đổi số điện thoại của mình.
Còn Hàn Húc Đông sau khi đưa Tô Thần đi, thời gian đầu khi có thời gian rảnh sẽ tới tìm cậu.
Bởi vì anh đổi ca, giờ tan làm không cố định, mặc kệ lúc tan làm là mấy giờ đều sẽ tới thăm Tô Thần một lát, có lúc hai người sẽ chơi game hoặc xem TV nói chuyện phiếm, mỗi lần tới anh đều ăn bữa cơm rồi mới rời đi.
Có thể là vì tuổi tác hai người xấp xỉ nhau nên lúc nói chuyện rất vui vẻ.
Hơn nữa Tô Thần cả ngày đều làm việc, lúc Hàn Húc Đông tới cũng coi như là thời gian thư giãn của cậu, không khí hai người ở chung càng ngày càng tốt.
Sau khi nhận được tư liệu điều tra từ chú Quyền, số lần Hàn Húc Đông đến tìm Tô Thần cũng giảm bớt.
Không phải là anh không muốn đi mà là sợ bị Tần Tu Trạch phát hiện chỗ ở của cậu.
Hàn Húc Đông muốn chờ sau khi mình đuổi được Tần Tu Trạch ra khỏi H thị rồi mới đi tìm Tô Thần, sau đó hai người sẽ có nhiều thời gian bên nhau, hắn và Tô Thần sau đó có nhiều thời gian, câu thông tình cảm không cần thiết phải thực hiện ngay lúc này.
Bởi vì Tần Tu Trạch không cố ý che giấu quá khứ của hai người, cho nên chú Quyền điều tra rất dễ dàng, kết quả điều tra rất đầy đủ và chi tiết.
Hàn Húc Đông nhìn tài liệu trong tay, anh rất tức giận, cũng rất thông cảm cho Tô Thần, mà càng nhiều hơn chính là hoảng sợ.
Anh không ngờ được ba năm qua đi, Tần Tu Trạch vẫn không buông tha, hơn nữa hắn thậm chí còn vì Tô Thần mà đến phía nam bắt đầu lại từ đầu.
Tần Tu Trạch có quyền thế, mạnh mẽ và liều lĩnh, nhưng xét cho cùng thì hắn không còn là một thiếu niên ngông cuồng nữa, mà là một người đàn ông trưởng thành, sự nghiệp thành công.
Người như vậy lại làm ra chuyện nông nỗi, không lí trí thì cũng có chút đáng sợ.
Mặc dù đối với với sự chấp nhất của Tần Tu Trạch có chút bội phục, nhưng Hàn Húc Đông vẫn cảm thấy con người hắn quá hèn hạ, muốn khiến một người thật lòng ở bên mình thì nên theo đuổi rõ ràng, không nên dùng thủ đoạn hạ lưu.
Sau khi Tô Thần lấy được tiền công hoàn thành công việc, cậu nói suy nghĩ của mình cho Hàn Húc Đông nghe, nhờ anh hỗ trợ mình vì sau khi ra ngoài, cậu không thể dùng giấy tờ cũ được nữa.
Hàn Húc Đông tuy trong lòng không muốn Tô Thần rời đi, nhưng lại nghĩ tới hành tung gần đây của Tần Tu Trạch rất thần bí, anh cũng biết nếu Tô Thần cứ tiếp tục ở lại H thị, sớm muộn gì cũng sẽ bị Tần Tu Trạch phát hiện.
Cuối cùng Hàn Húc Đông đồng ý với việc Tô Thần rời đi, địa phương là do Hàn Húc Đông chọn, anh chọn một huyện nhỏ bình yên cách H thị không xa, thuận tiện cho việc sau này đến thăm cậu.
Chỉ cần không phải ở nơi có Tần Tu Trạch, ở đầu cũng giống nhau, Tô Thần đối với việc này không có ý kiến gì.
Ngày chuyển đi là Hàn Húc Đông lái xe đưa Tô Thần, ban đầu cậu định về nhà thăm cha Tô và dì Khương một lát, nhưng lại sợ bị Tần Tu Trạch phát hiện, cuối cùng gạt qua ý định này.
Bởi vì hai người đi gấp, cái gì cũng chưa chuẩn bị nên trước tiên đến ở tại một khách sạn.
Sau khi Hàn Húc Đông đưa Tô Thần đến nơi, cậu kêu anh trở đi nhưng Hàn Húc Đông không nghe, nhất định đi cùng cậu đi tìm chỗ ở
Tìm kiếm mấy ngày, Tô Thần chọn được một căn phòng có phòng ngủ và phòng khách, nội thất bên trong tuy không đầy đủ nhưng cảnh vật xung quanh căn nhà này rất tốt, tiền thuê nhà cũng không đắt.
Trong cái huyện nhỏ này, khu này xem như là tương đối tốt.
Hàn Húc Đông không ưng căn phòng này, ai oán nói: "Cậu thuê căn phòng nhỏ như vậy, sau này tôi đến nghỉ ở đâu?"
Tô Thần cười nói: "Không phải lúc nào anh cũng đến mà, vậy thì ở khách sạn đi." Chọn một nơi nhỏ như vậy là vì cậu không có đủ tiền, đồ dùng hàng ngày cần phải mua thêm một vài món, cho nên có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.
Sau khi Tô Thần chọn xong, lập tức kí hợp đồng với chủ nhà.
Hàn Húc Đông muốn thuê một người làm theo giờ tới dọn dẹp, nhưng bị Tô Thần cự tuyệt.
Phòng ở không lớn, đồ đạc bên trong không nhiều, dọn dẹp cũng thuận tiện, cơ bản là không cần thuê người khác.
Thấy Tô Thần ra tay, Hàn Húc Đông không miễn cưỡng nữa, anh vén tay áo lên cùng dọn dẹp với cậu.
Truyện được đăng tại lloading.wp.com và wattpad Sasaswa.
Chuyển tới một địa phương mới, Tô Thần có cảm giác đã hoàn toàn thoát khỏi Tần Tu Trạch, cả người thoải mái vui vẻ, tâm tình khoan khoái cho nên trong lúc dọn dẹp rất hăng hái.
Hàn Húc Đông từ nhỏ đến lớn chưa từng làm việc nhà, nhưng anh rất chăm chỉ khi được làm cùng với Tô Thần.
Hai người đàn ông dọn dẹp căn nhà rất nhanh, mà bởi vì bên trong không có nội thất đầy đủ nên chỉ đành ra khách sạn ở tạm một đêm.
Ngày thứ hai Hàn Húc Đông đi theo Tô Thần giúp cậu mua đồ dùng, cho đến khi cậu có thể hoàn toàn dọn vào anh mới chạy về H thị.
Sau khi Hàn Húc Đông rời đi, Tô Thần sống trong cái trấn nhỏ này trải qua những ngày yên tĩnh an dật, bởi vì tiêu phí không nhiều nên sinh hoạt của cậu không có gì áp lực.
Tô Thần mỗi ngày đều trải qua một cuộc sống nhàn nhã, thị trấn không lớn, lúc rãnh rỗi lại lang thang một vòng.
Trong phòng khách của căn hộ tại H thị, trên khay trà đựng đầy tàn thuốc, Tần Tu Trạch ngồi trên ghế sa lon hít từng hơi thuốc, có thể thấy hắn đang cau mày bên trong làn khói, mà đôi mắt của hắn thì lại tối tăm không rõ nhìn chằm chằm bóng người trên tivi, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong mắt của hắn đang chứa đựng những cảm xúc hỗn loạn.
TV lúc này đang chiếu cảnh lần cuối Tô Thần về nhà dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị rời đi.
Tần Tu Trạch còn nhớ lần đầu hai người gặp nhau, trong mắt Tô Thần là tràn ngập sùng sái kính nể dành cho hắn.
Khi đó Tô Thần muốn làm quen với hắn, Tần Tu Trạch có thể cảm giác được cậu lúc đầu rất có hảo cảm với mình.
Bọn họ có một khởi đầu thuận lợi, nhưng lại bị hắn tự tay phá huỷ.
Nếu hắn bình tĩnh mà đợi, không cưỡng bức, bắt ép, không dùng thủ đoạn để chiếm được thì có lẽ Tô Thần sẽ không phản cảm với hắn như bây giờ, thậm chí còn phải chạy trốn!
Nhưng hắn lại chọn con đường trực tiếp nhất, tự thấy hiệu quả nhất, cũng là con đường khó cứu vãn nhất, cuối cùng phải gánh chịu hậu quả!.