Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

chương 97: chương 97

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuối cùng Hoắc Hãn Giang cũng tới!

Úc Tinh Thần cùng Trần Chỉ Mẫn đang chờ chính là lúc này.

Úc Tinh Thần lập tức kêu lên: "Ba!"

Trần Chỉ Mẫn cũng đỏ mắt khụt khịt nói: "Hãn Giang! ! Cuối cùng anh cũng tới.

"

Thấy người phụ nữ mình yêu thương rơi lệ, Hoắc Hãn Giang nhíu mày: "Chỉ Mẫn, em không sao chứ?"

Ông ta đi tới cạnh hai người, cúi đầu nhìn tình trạng của Trần Chỉ Mẫn.

"Hãn Giang! ! Em ngã đau quá, đầu gối bị sưng! ! "

Mái tóc chỉn chu của Trần Chỉ Mẫn sau khi té ngã bị xõa xuống, khuôn mặt đang khóc như hoa lê đoái vũ, chọc người yêu thương.

Vừa rồi thừa dịp không ai chú ý, bà ta nhéo mạnh lên gối mình một cái, lập tức đỏ một mảng lớn, còn sưng lên, nhìn qua có vẻ rất nghiêm trọng.

"Sao lại ngã thành thế này?" Hoắc Hãn Giang nhíu mày, càng đau lòng hơn, ông ta ngẩng đầu nhìn về hai người khác giữa đám người.

"Cảnh Vân Trăn?"

Ông ta không biết Úc Khải, nhưng lại biết Cảnh Vân Trăn.

Cảnh Vân Trăn tạm thời lễ phép chào hỏi: "Chú Hoắc.

"

Hoắc Hãn Giang: "Đây là có chuyện gì?"

Cảnh Vân Trăn đang định mở miệng.

"Ba.

" Úc Tinh Thần cướp lời: "Vừa rồi Úc Khải đẩy ngã mẹ khiến bà ấy bị thương, kết quả cậu ta đã không xin lỗi mà còn kiêu ngạo, nói bọn con có bản lĩnh thì báo công an, mẹ bị sợ hãi!"

Úc Khải? Hoắc Hãn Giang nhìn về phía thanh niên bên cạnh Cảnh Vân Trăn.

Ông ta biết, trước khi con trai mình về nhà được nhà họ Úc nuôi lớn, mà nhà họ Úc còn có một đứa con trai tên Úc Khải.

Là một diễn viên.

Nhưng trong xương tủy Hoắc Hãn Giang có chút khinh thường người làm diễn viên, đặc biệt là kiểu người xinh đẹp như Úc Khải.

Phần lớn đều là những bình hoa rỗng tuếch, là công cụ cho bọn họ điều khiển để kiếm tiền mà thôi.

Con hát, thứ đồ hạ cấp.

Cho dù Hoắc Hãn Giang không nói ra, nhưng Úc Khải vẫn có thể cảm giác được sự khinh thường trong mắt ông ta.

Nhưng Úc Khải cũng không tức giận, ngược lại mang theo vài phần thương hại nhìn đỉnh đầu Hoắc Hãn Giang: "Là tôi không cẩn thận đụng phải bà ta, hay là bà ta tự mình sáp tới, điều này cũng không nói rõ được.

"

Úc Tinh Thần cả giận nói: "Úc Khải! Rõ ràng mọi người đều nhìn thấy, chính là cậu đụng mẹ tôi, hiện tại cậu cư nhiên còn muốn quỵt nợ? Cậu thật quá đáng!"

Úc Khải: "À, vậy hay là chúng ta xem camera giám sát nhé?"

Người tham gia bữa tiệc này đều là người có danh tiếng địa vị, để bảo đảm an toàn, hiện trường có rất nhiều camera giám sát, cơ hồ không góc chết, sự tình rốt cục như thế nào xem là biết ngay.

Úc Khải nói xong lại nhìn đỉnh đầu Hoắc Hãn Giang lần nữa.

Đừng hỏi, hỏi chính là, cậu có chút tò mò màu tóc của vị nhà giàu số một này.

Khiến Hoắc Hãn Giang không hiểu gì sờ soạng đầu mình một chút.

"Hãn Giang! ! " Trần Chỉ Mẫn đương nhiên sẽ không cho bọn họ đi xem camera, bà ta ngồi trên ghế, nửa cơ thể sắp dựa vào người Hoắc Hãn Giang, vẻ mặt sợ hãi: "Hãn Giang! ! cậu ta! ! cậu ta chính là muốn thương tổn em!.

.

cứu em! ! cứu em với, anh cứu em với!"

Hai mươi năm trước, Trần Chỉ Mẫn nói mình bị đòi nợ buộc phải trốn đông trốn tây, tất cả mọi người đều ở chưa tới một tháng liền phải chạy, bà ta từng bị bắt được, đã trải qua những việc vô cùng đáng sợ, để lại bóng ma rất sâu.

Khiến hiện tại gặp ác mộng liên tục, thường xuyên cảm xúc mất khống chế.

Không chịu nổi một chút kích thích.

Nghĩ tới những việc bà ta gặp phải mấy năm qua, Hoắc Hãn Giang vừa đau lòng vừa áy náy, nắm chặt tay bà ta, kiên nhẫn trấn an: "Đừng sợ, Chỉ Mẫn, những chuyện đó đều đã qua rồi, bây giờ có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em, không ai có thể thương tổn em.

"

Sau đó ông tay vẫy tay gọi một nhân viên công tác của bữa tiệc, chuẩn bị "mời" Úc Khải đi ra ngoài.

Thấy một màn này, khóe miệng Úc Tinh Thần đã nhếch lên.

Bọn họ đạt được mục đích rồi.

Úc Tinh Thần biết, nếu bọn họ trực tiếp đi tìm Hoắc Hãn Giang tố khổ cáo trạng, Hoắc Hãn Giang có lẽ sẽ giúp xuất đầu giúp bọn họ.

Nhưng hiệu quả sao có thể bằng để ông ta "vô tình thấy" được chứ?

Mối tình đầu và con trai bị bắt nạt trước mặt mọi người, là đàn ông đều không nhịn được, huống hồ là một người đàn ông có địa vị như Hoắc Hãn Giang?

Vậy còn không phải là tát vào mặt ông ta sao?

Úc Khải là cái thá gì?

Cho dù có Cảnh Vân Trăn che chở, y cũng sẽ tuyệt đối hung hăng thu thập Úc Khải!

Cứ như vậy, bọn họ vừa hả giận, lại được Hoắc Hãn Giang yêu thương, còn khiến tất cả mọi người thấy địa vị của bọn họ ở trong lòng Hoắc Hãn Giang là không bình thường.

Kiếp trước trước khi Úc Tinh Thần trở lại nhà họ Hoắc, cũng đã rất có thân phận và địa vị, không ai dám coi khinh y.

Còn hiện tại? Đừng thấy hiện tại Úc Tinh Thần nhìn có vẻ phong quang, vừa quay về nhà họ Hoắc, Hoắc Hãn Giang đã lập tức công bố với bên ngoài y là cốt nhục của ông ta, cho nhà cho xe cho công ty.

Nhưng trong lòng mọi người đều rõ, y chỉ là một đứa con riêng danh không chính ngôn không thuận, ngoài vẻ ngoài tạm được ra thì không có năng lực gì, làm sao sánh được với hai vị Hoắc thiếu gia do Hoắc phu nhân tỉ mỉ bồi dưỡng chứ? Gia nghiệp của nhà họ Hoắc về sau đều không phải của y.

Y có thể được chia một hai cái công ty đã khá lắm rồi.

Mặt ngoài khen ngợi, không chừng trong lòng đang chê cười thế nào đâu.

Nhưng sau hôm nay thì khác, sự yêu thương của Hoắc Hãn Giang đối với y và Trần Chỉ Mẫn rõ như bàn ngày, về sau còn ai dám khinh thường bọn họ?

Lại muốn xử lý Úc Khải còn không phải việc nhẹ nhàng sao?

Lúc trước cho đạo diễn đuổi y ra ngoài? Ha!

Nhưng mà nhân viên công tác của bữa tiệc còn chưa tới gần được Úc Khải, đã bị các vệ sĩ thường phục của Úc Khải chặn lại.

Muốn động vào cậu? Hỏi quốc gia ba của ngươi có đồng ý trước hay không đã.

Cảnh Vân Trăn cũng tiến lên nửa bước, đứng ở trước Úc Khải: "Chú Hoắc, cháu có việc rất quan trọng muốn nói với chú.

"

"Cậu ta làm Chỉ Mẫn bị thương, cảm xúc của Chỉ Mẫn không ổn định, cô ấy hiện tại rất sợ hãi, không muốn gặp cậu ta, cậu ta phải chịu trách nhiệm vì điều này.

"

Giọng điệu của Hoắc Hãn Giang nghe thực khách khí, nhưng lại không chịu nhường dù chỉ một bước, muốn đuổi Úc Khải đi.

"Ý của chú là hoàn toàn tin tưởng lời bà ta nói?" Cảnh Vân Trăn lạnh lùng bật cười: "Được"

Vốn dĩ ông ta còn đang tính toán nhìn vào quan hệ không tệ của hai nhà, cho Hoắc Hãn Giang một chút mặt mũi, có nói gì thì cũng nói riêng, kết quả hiện tại động đến đầu tiểu cá mặn nhà hắn, vậy đương nhiên không được.

"Vậy tôi nói rõ, Úc Khải là người của tôi, hôm nay ai động vào cậu ấy đừng trách tôi không khách khí.

" Cảnh Vân Trăn lạnh lùng nhìn Hoắc Hãn Giang: "Cho nên chú Hoắc, chú chắc chắn phải vì một đứa con hoang và một tiểu tam mà đối đầu với nhà họ Cảnh sao? Chú cũng đừng hối hận.

"

?!

Tiểu tam, con hoang?!

Lời này vừa nói ra, toàn trường khiếp͙ sợ.

Hoắc Hãn Giang cũng sửng sốt một chút, nhíu mày nói: "Cảnh Vân Trăn, cậu đang nói cái gì?!"

Đường Hân Nhiên đi tới, đem một phần tư liệu đưa cho Úc Khải.

Úc Khải: "Úc Tinh Thần căn bản không phải con ruột của ông.

" (Bí: Lại con guộc rồi ~)

"Cậu nói bậy!" Úc Tinh Thần kêu lên: "Úc Khải, cậu đừng có ở chỗ này mà châm ngòi li gián! Cậu bắt nạt mẹ tôi thì cũng thôi, bây giờ còn muốn bôi nhọ chúng tôi, tôi biết cậu không thích chúng tôi, nhưng cậu làm tới tình trạng này cũng quá độc ác rồi đấy?"

"Tôi đương nhiên không thích các người.

" Úc Khải vẻ mặt kinh ngạc: "Vì sao tôi phải thích các người? Ích kỷ độc ác chính là các người, tôi vốn dĩ mới là đứa nhỏ nhà họ Úc, là mẹ cậu và mẹ bà ta tráo đổi chúng ta, cậu cướp mất đi cuộc sống giàu có vốn thuộc về tôi, làm hại tôi thảm như vậy, vì sao tôi phải thích loại người như các người chứ?"

Úc Khải muốn phỉ nhổ thật lâu, Úc Tinh Thần này rốt cục lấy mặt mũi ở đâu mà đối phó nguyên chủ vậy?

"Tôi không có!" Úc Tinh Thần vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía Hoắc Hãn Giang: "Ba, ba đừng nghe bọn họ nói hươu nói vượn.

"

Hoắc Hãn Giang: "Đây không phải lỗi của Chỉ Mẫn, càng không phải lỗi của Tinh Thần, trước kia là mẹ Chỉ Mẫn tự mình tráo đổi các cậu, cô ấy cũng không biết! Hơn nữa nhiều năm như vậy, nhà họ Úc các người vẫn luôn bắt nạt áp bức Tinh Thần, Úc Hoằng Nghĩa thiếu chút nữa đánh gãy chân Tinh Thần, là thằng bé lương thiện, tôi mới không so đo với các người.

"

Được lắm cái tên này, năng lực đổi trắng thay đen, rất tuyệt.

Úc Khải: "Đây là những điều Úc Tinh Thần nói với ông sao? Bọn họ còn nói với ông điều gì nữa?"

"Có phải Trần Chỉ Mẫn nói với ông, lúc trước bà ta bị Hoắc lão phu nhân lấy người nhà ra uy hiếp không thể không rời khỏi ông, còn bị đối thủ làm ăn của ông tính kế, bởi vậy nợ một đống tiền? Bà ta vì bảo vệ ông và đứa bé trong bụng mới không thể không rời khỏi ông?"

"Sao cậu lại biết?" Hoắc Hãn Giang hơi nheo mắt lại: "Rốt cục cậu muốn nói điều gì?"

Cảnh Vân Trăn: "Chú tự xem là biết.

"

Úc Tinh Thần nhìn tập giấy và máy tính bảng trên tay bọn họ, thầm giật mình, không phải chứ? Chẳng lẽ bọn họ biết hết rồi? Không, không thể nào! Điều mà Hoắc phu nhân cũng không điều tra ra được, sao bọn họ có thể biết!

Úc Tinh Thần cố gắng giữ trấn định, ngắt lời bọn họ: "Các người đừng nói linh tinh! Tôi và ba đã xét nghiệm ADN, nếu không tin ngay bây giờ tôi sẽ cho người mang tới đây!"

"Xét nghiệm ADN?" Cảnh Vân Trăn cười: "Vừa lúc.

"

Úc Khải rút ra một tờ giấy trong đám tài liệu đó: "Ở chỗ chúng tôi cũng có một phần, các người muốn xem không?"

Trần Chỉ Mẫn nghe vậy trong lòng căng thẳng, rõ ràng có chút hoảng loạn, bà ta nhanh chóng bắt lấy tay Hoắc Hãn Giang, khóc tê tâm liệt phế, hoảng sợ kêu lên: "Không, không!.

.

đừng qua đó, Hãn Giang, Hãn Giang! ! anh đừng đi đừng đi, đừng rời khỏi em, cậu ta đang lừa anh!.

bọn họ muốn thương tổn em!"

"Chỉ Mẫn, không sao đâu, không sao đâu, anh sẽ không đi.

" Hoắc Hãn Giang dỗ dành Trần Chỉ Mẫn xong, tràn đầy tự tin đưa ra một quyết định khiến ông ta hối hận nhất trong cuộc đời: "Được, hôm nay tôi muốn xem các người muốn làm gì, các người mang tới đây đi.

Nếu nói vô căn cứ, Cảnh Vân Trăn, đừng trách tôi không màng tới giao tình của hai nhà.

"

"Ba!" Úc Tinh Thần cảm giác không ổn, muốn ngăn cản.

Nhưng Hoắc Hãn Giang đã kêu trợ lý mang tờ giấy xét nghiệm ADN kia tới.

Giống như đúc với tờ của ông ta.

"Mỗi cái này?"

Úc Khải không nhịn được lại nhìn đỉnh đầu Hoắc Hãn Giang, trong mắt tràn ngập thương hại, uyển chuyển nói cho ông ta chân tướng: "Đây là của Úc Tinh Thần và trợ lý đặc biệt của Hoắc phu nhân.

"

Hoắc Hãn Giang: "Cậu nói cái gì?!"

Cảnh Vân Trăn nói huỵch toẹt ra: "Cậu ấy nói, con trai chú là con trai người khác.

"

Hoắc Hãn Giang: "Chuyện này không thể nào!"

Ông ta không tin, nhưng thái độ của Cảnh Vân Trăn và Úc Khải quá mức chắc chắn, khiến ông ta không khỏi lật tiếp tập tài liệu để xem.

Sau đó sắc mặt dần trở nên khó coi.

Có câu mẹ nào con nấy.

Úc Tinh Thần là hộ nuôi cá chuyên nghiệp, Trần Chỉ Mẫn cũng vậy.

Trần Chỉ Mẫn có vẻ ngoài xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào, bên người chưa bao giờ thiếu người, chỉ cần vẫy tay, liền có một đám đàn ông tre già măng mọc cam tâm tình nguyện trở thành cá của bà ta.

Tiêu tiền cho bà ta, làm việc cho bà ta, trả giá mọi thứ cho bà ta.

Nhưng bà ta cũng không thừa nhận có quan hệ với bọn họ, chỉ nói đều là bạn, chân đạp hai thuyền, ba thuyền thậm chí là bốn thuyền là chuyện bình thường.

Sau đó khi bà ta quen biết Hoắc Hãn Giang, phát hiện ông ta còn nhiều tiền hơn tất cả đàn ông mà mình quen biết, chỉ cần gả cho ông ta chính là chân chính gả vào hào môn!

Vì thế lần đầu tiên bà ta xác định quan hệ với người.

Hai người nói chuyện yêu đương hơn một năm, Hoắc Hãn Giang liền muốn cưới Trần Chỉ Mẫn về nhà, Hoắc lão phu nhân điều tra được những việc của bà ta, tự nhiên không đồng ý.

Nhưng khi đó Hoắc Hãn Giang đã bị tình yêu làm cho mù mắt, chết cũng không từ bỏ, nói gì cũng không chịu tin.

Chỉ có thể xuống tay ở phía Trần Chỉ Mẫn.

Hoắc lão phu nhân vừa đe dọa vừa dụ dỗ, cho bà ta triệu, để bà ta rời khỏi Hoắc Hãn Giang, rời khỏi Cửu Thành không bao giờ trở lại nữa.

Vốn dĩ Trần Chỉ Mẫn cũng không quá thích Hoắc Hãn Giang, biết không đấu lại lão phu nhân, dứt khoát cầm tiền rời đi.

Mới đầu Trần Chỉ Mẫn dùng triệu này thật sự sống sung sướng, nhưng có câu ác giả ác báo, bà ta tin một tên đẹp trai, vốn tưởng rằng có thể thông qua đánh bạc kiếm càng nhiều tiền hơn, kết quả lật thuyền trong mương, không chỉ tiêu hết triệu trong mấy tháng ngắn ngủi, mà còn nợ bọn vay nặng lãi mấy triệu.

Tận đến khi bụng nổi lên, bà ta mới nhận ra mình mang thai.

Kỳ thực bà ta cũng không xác định được là con của ai, tính toán thời gian, tương đối có thể là của Hoắc Hãn Giang, nhưng cũng có khả năng là của đối tượng tình một đêm nào đó.

Vốn muốn trở về tìm Hoắc Hãn Giang.

Nào biết khi đó Hoắc Hãn Giang xuất ngoại, hơn nữa sau đó không lâu còn đính hôn với Hà Hàm Tuyết.

Vì tránh né bọn vay nặng lãi, Trần Chỉ Mẫn trộm sinh đứa nhỏ rồi giao cho mẹ mình, để bà ta tìm cách đưa cho một gia đình giàu có nuôi dưỡng, càng giàu càng tốt, về sau lại nhận về.

Nào biết mấy năm sau mẹ bà ta cũng chết.

Ban đầu, kỳ thực bà ta vẫn luôn có suy nghĩ tìm lại Hoắc Hãn Giang, cố tình khi đó Hoắc Hãn Giang đang ở nước ngoài, bà ta không thể tìm được ông ta, hơn nữa bọn cho vay nặng lãi vẫn liên tục gây khó khăn cho bà ta, bà ta chỉ có thể chạy.

Bà ta trốn đến một trấn nhỏ xa xôi ở phương bắc, bằng vào bề ngoài xuất sắc lại dây dưa được mấy người đàn ông có tiền, nhưng ngày tháng chắc chắn không tiêu sái như trước kia.

Hơn nữa lần này bà ta lật xe, bà ta gặp phải một tên đàn ông có khuynh hướng bạo lực gia đình.

Kiếp trước Trần Chỉ Mẫn điên điên khùng khùng là do bị đánh thành như vậy.

Đương nhiên, những việc này đều được Trần Chỉ Mẫn tô vẽ cho đẹp, bà ta vì bảo vệ đứa nhỏ bảo vệ Hoắc Hãn Giang, mới không thể không rời khỏi ông ta, cũng, cũng không dám trở về.

Hai mươi năm qua chưa từng quên ông ta, yêu ông ta sâu sắc, thật sự sống rất thảm.

Hoắc Hãn Giang nghe xong tự nhiên vô cùng đau lòng, cảm thấy rất áy náy.

Một người phụ nữ, liều mạng sinh con, một mình trốn đông trốn tây đến tận năm dài đằng đẵng! Mà ông ta lại cưới vợ sinh con, ông ta thật tồi tệ!

Những việc này đều là lỗi của ông ta, đều do ông ta lúc trước không đủ kiên định!

Nhưng hiện tại, Úc Khải và Cảnh Vân Trăn cư nhiên nói với ông ta, y kỳ thực không phải con trai của ông ta, ông ta bị lừa!

Hoắc Hãn Giang không dám tin.

Nhưng tài liệu trên tay ông có biên lai chuyển khoản lúc trước Hoắc lão phu nhân chuyển cho Trần Chỉ Mẫn.

Chuyện năm trước, đổi thành người khác đi điều tra, có lẽ đã không tra ra được gì, nhưng đối với Nhà nước mà nói, không có gì khó khăn.

Ngoài cái này ra, còn có biên lai chuyển khoản của trợ lý đặc biệt của Hoắc phu nhân chuyển cho Trần Chỉ Mẫn, cùng với video giám sát mấy tháng trước, hai người ở tiệm cà phê tình chàng ý thiếp, cuối cùng còn nắm tay nhau vào một khách sạn.

Một lần có lẽ còn có thể giải thích, nhưng nhật ký thuê phòng tận những sáu lần! Hơn nữa lần gần đây nhất là tuần trước!

Lúc ấy Úc Khải muốn điều tra quan hệ của Úc Tinh Thần và Hoắc Hãn Giang, đầu tiên Đường Hân Nhiên tra xét sự tình ngày đó, sau đó lại tra xét những người tham dự vào chuyện này.

Sau đó bất ngờ phát hiện, trợ lý đặc biệt của Hoắc phu nhân mấy tháng trước chuyển tiền cho Trần Chỉ Mẫn, lại tiếp tục tra xuống.

Miếng dưa này lại to lên!

Bọn họ đã sớm quen biết vào trước.

Khi đó trợ lý đặc biệt còn chưa phải trợ thủ của Hoắc phu nhân.

Gã là một con cá của Trần Chỉ Mẫn, hai người từng có tình một đêm.

Kiếp trước, sau khi Úc Tinh Thần đưa Trần Chỉ Mẫn tới viện điều dưỡng, bất ngờ gặp trợ lý đặc biệt, trợ lý nhận ra Trần Chỉ Mẫn, liền thường xuyên đến thăm bà ta.

Sau khi biết thời gian Úc Tinh Thần sinh ra, trợ lý liền bắt đầu nghi ngờ thân phận của y.

Gã thừa dịp cùng Hoắc phu nhân về nhà lấy văn kiện, lặng lẽ trộm lấy đầu thuốc Hoắc Hãn Giang vừa vứt, mang về đi xét nghiệm ADN, kết quả phát hiện cũng không phải.

Sau đó gã đột nhiên nghĩ tới lấy của mình xét nghiệm, kinh ngạc phát hiện.

Úc Tinh Thần chính là con ruột của mình!

Cho nên kiếp này, ngay từ đầu Úc Tinh Thần đã biết ai là cha ruột của mình.

Sau khi nhà họ Úc phá sản, y chỉ có thể đi tìm Trần Chỉ Mẫn.

Bởi vì nếu chỉ có y tìm tới cửa.

Như vậy cho dù là trợ lý hay Hoắc Hãn Giang, chắc chắn đều nghi ngờ thân phận của y, cần phải có Trần Chỉ Mẫn ở đó, bọn họ mới càng dễ dàng tin tưởng y, trợ lý mới có thể đồng ý trợ giúp y.

Cho nên Úc Khải đã đoán đúng, y tìm Trần Chỉ Mẫn chính là vì "nhận lại" Hoắc Hãn Giang.

Để trợ lý giúp bọn họ, Trần Chỉ Mẫn không chỉ bán chút sắc, còn hứa hẹn chờ Úc Tinh Thần sau này kế thừa nhà họ Hoắc, sẽ giúp gã nắm lấy tập đoàn Vinh Cự.

Vừa là con ruột, vừa là lợi ích dụ hoặc.

Không ngoài dự đoán, trợ lý liền phản chiến.

Kỳ thật gã là em họ của Hoắc phu nhân, cho nên Hoắc phu nhân mới cực kỳ tin tưởng gã, tất cả mọi việc đều giao cho gã xử lý, nhưng gã vẫn không cam lòng cứ như vậy làm công dưới tay bà, gã cũng muốn làm ông chủ.

Khi gặp được cơ hội như vậy, tự nhiên không chút do dự liền đồng ý.

Bởi vậy ngày đó xét nghiệm ADN với Úc Tinh Thần, mẫu xét nghiệm không phải của Hoắc Hãn Giang mà là trợ lý đã chuẩn bị sẵn tóc của mình từ trước!

Hoắc phu nhân vẫn luôn ở ngoài xem diễn đột nhiên ăn dưa tới trên đầu mình, bà kinh ngạc quay đầu nhìn về trợ lý đặc biệt bên cạnh mình, trực giác cảm thấy chuyện này không thể nào, lại phát hiện không biết khi nào sắc mặt của gã đã trở nên tái nhợt, ngón tay đang run rẩy.

Cảnh Vân Trăn cũng nhìn thoáng qua bên kia, hài hước nói: "Hay là hiện tại liền trực tiếp xét nghiệm ngay tại chỗ đi, thế nào, các người dám không?"

Nghe được lời này, sắc mặt Trần Chỉ Mẫn và Úc Tinh Thần đột biến.

Dám sao, đương nhiên bọn họ không dám!

Bọn họ vốn định để Hoắc Hãn Giang ra mặt cho mình để hả giận, đuổi Úc Khải và Cảnh Vân Trăn ra ngoài, lại không ngờ rằng lần này lại tự bê đá đập vào chân mình.

Bị lật đổ ngay tại chỗ.

Sau khi xem xong những tài liệu đó, sắc mặt Hoắc Hãn Giang cũng trở nên vô cùng âm trầm, ông ta dùng tay đẩy Trần Chỉ Mẫn đang ôm chặt lấy cánh ta mình ra, cố tỏ ra trấn định, mặt không đổi sắc: "Vân Trăn, Úc Khải, nơi này quá ầm ĩ, chúng ta đến chỗ yên tĩnh nói chuyện đi.

"

Xong rồi!

Ông ta đã tin lời Cảnh Vân Trăn và Úc Khải nói!

Không ngờ sự tình lại đột ngột trở nên như này.

Trần Chỉ Mẫn hoảng sợ, mặt mũi trắng bệch hét lớn: "Không! Không phải như thế! Hãn Giang, anh nghe em giải thích! Năm đó là việc ngoài ý muốn, em bị cưỡng bức, là anh ta cưỡng gian em, Hãn Giang, em thật sự yêu anh, Hãn Giang, anh nghe em giải thích!"

"Ba!" Úc Tinh Thần nghĩ cách cứu vãn: "Ba đừng nghe bọn họ nói bậy, mẹ không phản bội ba! Con là con ruột của ba, ba hãy tin chúng con!"

"Ngu xuẩn, các ngươi câm miệng cho ta!" Hoắc Hãn Giang không thể nhịn được nữa rống lên.

Kỳ thực quần chúng ăn dưa xung quanh cũng không rõ chuyện gì xảy ra, dù sao hiện trường có chút ầm ĩ, hơn nữa không biết tên người nên không nghe rõ, nhưng Trần Chỉ Mẫn vừa lớn tiếng kêu lên như vậy, bọn họ liền nghe rõ ràng.

Oa! Hoắc Hãn Giang và bạn gái cũ mờ ám không rõ!

Oa! Úc Tinh Thần cư nhiên không phải con ruột của Hoắc Hãn Giang!

Oa! Hoắc Hãn Giang bị cắm sừng! Còn bị cắm những hai lần!

Oa! Hoắc Hãn Giang đường đường là nhà giàu số một nước Thiên Long cư nhiên bị cắm sừng! Còn bị tiểu tam và con hoang xoay vòng vòng! Mua nhà mua xe mua công ty!

Miếng dưa này to quá!

Các phóng viên nhanh chóng giơ camera điên cuồng quay phim chụp ảnh.

"Bỏ camera xuống, không được chụp!" Hoắc Hãn Giang tức giận mặt đỏ bừng, chỉ vào đám phóng viên, đuổi bọn họ cút đi.

Vệ sĩ và trợ thủ của ông ta chạy nhanh tới đẩy những phóng viên này ra.

Nhưng mà đã chậm, có không ít người đã quay lại toàn bộ quá trình.

Ngày mai nếu tin tức này bị đưa ra ngoài, nhà họ Hoắc sẽ xấu hổ đến chết!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio