Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Mang Thai Con Của Tôi

chương 18: một đêm hai lần leo lên giường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đặc biệt vô cùng may mắn chính là, ngay khi Triệu Tiểu Tiên thuận tay định lấy cục sạc dự phòng ở trêи đầu giường, chuẩn bị tiến hành công kϊƈɦ đối với vị khách không mời thì đầu óc của nàng liền nhớ lại chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Nhìn lại bộ dạng chính mình đang đè ở trêи người đối phương, là ai ra tay trước vừa nhìn là biết ngay.

Triệu Tiểu Tiên:...

Tay của Triệu Tiểu Tiên ở trong không trung sửng sốt một vài phút, sau đó lại lặng lẽ không một tiếng động đem cục sạc dự phòng để lại về chỗ cũ. Sau khi xác định Doãn Tân không bị nàng đánh thức, liền rón ra rón rén bước xuống giường.

Nhặt lên cái chăn bị rơi ở trêи mặt đất, thời điểm một lần nữa quay về cái ghế sôpha của nàng, Triệu Tiểu Tiên mới hung hăng thở ra một hơi.

Rốt cuộc là tại sao nàng có thể làm ra cái chuyện leo lên giường của Doãn Tân?!

Triệu Tiểu Tiên đem mặt chôn ở trong chăn, trong lòng không ngừng khinh bỉ, tự thừa nhận bản thân không còn mặt mũi nào mà gặp người khác!

Doãn Tân ở trêи giường đồng thời mơ hồ thở ra một hơi, cũng còn may, Triểu Tiểu Tiên còn có chút tự ý thức được chính mình.

Sau chuyện leo lên giường kia, Triệu Tiểu Tiên liền không thể ngủ lại được, một mặt là thật sự không còn mặt mũi nào để tiếp tục ngủ, sợ là bản thân mình lại làm ra cái chuyện không thể khống chế, hai là nàng tự nhớ lại chuyện cũ, xem lại bản thân mình từ nhỏ đến lớn có phải là từng có mộng du hay không.

Sau đó kết luận là, ngoại trừ tư thế ngủ của nàng không được quá tốt, thường xuyên từ đầu này lăn đến đầu kia, nhưng mà chuyện tự ý rời giường hình như chưa từng xảy ra.

Doãn Tân tự nhiên cũng không ngủ được, cô tận dụng hết mọi khả năng kéo dài hô hấp để bù lại cho trạng thái bị thiếu oxy trong một thời gian dài, nhưng mà cơ thể lại theo bản năng tìm kiếm dư vị, chính là cái loại cảm giác khi gần gũi tiếp xúc.

Doãn Tân cảm thấy Triệu Tiểu Tiên quả thật là rất thích mùi dâu tây, ngay cả trêи người của nàng, giống như đều tỏa ra vị chua ngọt của dâu tây.

Khiến cho người khác không thể kiềm chế được muốn cắn một cái.

Mặc dù là không ngủ được, nhưng Doãn Tân vẫn cứ không nhúc nhích nằm đến bảy giờ ba mươi, khi chuông báo thức reo lên liền rời khỏi giường.

Ánh mặt trời buổi sáng sớm xuyên qua bức màn cửa sổ chiếu vào trong phòng, trong nháy mắt Doãn Tân nhìn thấy cái thân ảnh ở trêи sôpha đang đem chính mình bao lại lung tung lộn xộn.

Chăn của Triểu Tiểu Tiên hơn phân nửa là rơi ở trêи mặt đất, trêи người chỉ đang đắp một góc chăn, ngay cả một chân của nàng cũng rơi ở trêи tấm thảm, sau đó vừa nghiến răng vừa giống như bất kỳ lúc nào cả người cũng có thể từ trêи sôpha rơi xuống.

Nha đầu này là đang phiền muộn hay ngược lại là đang ngủ rồi.

Doãn Tân vén chăn từ trêи giường đi xuống, cô đi đến trước sôpha, cúi đầu đánh giá một hồi lâu cái tư thế ngủ hoàn toàn không tính là đẹp mắt của người phụ nữ này, sau đó rốt cục không nhịn được nở nụ cười.

Cô bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng khom lưng, đem người ôm lên, xoay người đặt lên trêи giường.

------------------------------

Thời điểm Triệu Tiểu Tiên thức dậy một lần nữa đã là mười giờ ba mươi, nàng bị tiếng đập cửa vụn vặt đánh thức, nhưng vẫn có thể nghe được người gõ cửa đã xem xét đến cảm nhận của Triệu Tiểu Tiên khi thức dậy, không có đơn giản chỉ vì muốn đánh thức nàng mà gõ cửa đến mức đinh tai nhức óc.

Sau khi Triệu Tiểu Tiên ở trong phòng tỉnh lại, lập tức vì chuyện bản thân "tại sao lại leo lên giường của Doãn Tân" mà không ngừng sụp đổ.

Có độc a!

Tuy rằng Doãn Tân đã sớm không còn ở trong phòng, nhưng mà Triệu Tiểu Tiên đối với hành vi của bản thân vẫn cảm thấy khủng hoảng ở mức độ cực đại.

Lúc này mới có ngày đầu tiên, nàng đã mộng du đến hai lần, mà hai lần đều là chạy thẳng đến —— trêи giường của Doãn Tân!

Cái giường này của Doãn Tân có phải đã bỏ thuốc mê hay là cái gì không a?

Triệu Tiểu Tiên hoang mang rối loạn từ trêи giường đi xuống, thuận tiện đem chăn và ga trải giường chỉnh lại cho ngay ngắn thẳng tắp, khôi phục lại bộ dạng giống như chưa từng bị ai chạm qua, sau đó mới chải chuốt lại đầu tóc của bản thân, hướng ra ngoài cửa nói: "Ai đó?"

"Tiểu thư, là em." Chu Tịnh trả lời.

Triệu Tiểu Tiên lúc này mới yên tâm đi qua mở cửa, đè xuống phiền não ở trong lòng, cố gắng bình tĩnh nói: "Làm sao vậy?"

"Tiểu thư..." Chu Tịnh muốn nói lại thôi. "Chị có khỏe không?"

Triệu Tiểu Tiên sửng sốt một chút. "Còn... còn tạm được."

"Doãn tổng, cô ấy không có làm gì chị chứ?" Vẻ mặt của Chu Tịnh tràn ngập lo lắng, lại thử thăm dò hỏi một câu.

"Không có." Triệu Tiểu Tiên nói đúng sự thật, ngược lại bản thân mình có chút chột dạ, nói đến chuyện đêm qua, hình như là nàng bất tri bất giác chiếm tiện nghi của Doãn Tân.

Cho nên cái đề tài này Triệu Tiểu Tiên một chút cũng không muốn tiếp tục nói, vì thế đổi chủ đề: "Có việc gì sao?"

"A, đúng rồi." Lúc này Chu Tịnh mới nhớ đến. "Hôm nay Doãn tổng muốn mở cuộc họp báo, sẽ công khai quan hệ của hai người, cô ấy nói muốn chị biết chuyện này."

Triệu Tiểu Tiên nhớ lại những chuyện ngày hôm qua, gật đầu "Ân" một tiếng. "Thì sao?"

"Ý của Doãn tổng là, tốt nhất là chị phải có mặt ở đó."

Dù sao cũng là chuyện của hai người, hai bên đều có mặt cũng là yêu cầu hợp lý, chuyện này thật ra Triệu Tiểu Tiên cũng không có ý kiến gì.

Chẳng những là không có ý kiến, trước tiên bỏ qua một bên không đề cập đến ân oán cá nhân của nàng và Doãn Tân, kỳ thật cùng Doãn Tân liên hôn, ở bên ngoài nhìn vào xem ra là một chuyện muốn cầu mà không được, hơn nữa còn nhận được sự hâm mộ và đố kỵ, Triệu Tiểu Tiên suy nghĩ một chút, thật ra còn là một cơ hội tốt để tăng thêm thể diện.

Nếu nói như vậy, nàng có phải là không có khí phách hay không?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khí phách thì có ích lợi gì? Dù sao cũng đã kết hôn rồi, đến đâu hay đến đó mới gọi là thượng sách, hà tất gì phải gây khó chịu cho bản thân?

Cho dù là có tính toán gì, cũng phải bàn bạc kỹ lại, không phải một ngày hai ngày là có thể thành công.

"Được rồi, chị biết rồi." Triệu Tiểu Tiên nói: "Mấy giờ?"

"Hai giờ rưỡi chiều."

Vậy thời gian vẫn còn sớm.

Triệu Tiểu Tiên suy nghĩ một chút. "Đúng rồi, em có biết Tôn Ngang đem mấy thứ mà ngày hôm qua chị mua để ở đâu không?"

Thời điểm ngày hôm qua mua cũng không có cảm giác gì, nhưng lúc này nhìn thấy bảy, tám người hầu gái thay phiên nhau đem đồ vật để vào trong phòng, Triệu Tiểu Tiên mới ý thức được, bản thân mình thật sự có thể trực tiếp đem đồ mở thành cửa hàng.

Đầu tiên Triệu Tiểu Tiên đem đồ trang điểm, nước hoa các loại mở ra từng cái, sau đó đặt trêи kệ ở trong nhà vệ sinh, rồi lại đem giày và túi xách ném lên trêи giá ở trong phòng quần áo, cuối cùng mới nghiên cứu đến trang phục, không đến một tiếng đồng hồ, căn phòng của Doãn tổng luôn luôn không nhiễm một chút bụi trần nào liền biến thành một hiện trường tai nạn liên hoàn.

Triệu Tiểu Tiên chọn chọn lựa lựa, sau khi thử hết bảy, tám bộ trang phục mới xác định được bộ đồ muốn mặc ngày hôm nay, sau đó liền chui đầu vào nhà vệ sinh, bắt đầu trang điểm cho gương mặt này của bản thân.

Lúc Chu Tịnh đến kêu nàng ăn cơm trưa, Triểu Tiểu Tiên quả thật là đem chuyện này quên mất, cho nên thời điểm sửa soạn thêm một chút, mới thấy hình như có chút đói bụng.

Phòng bếp của Doãn gia lúc nào cũng ở trong trạng thái chuẩn bị có chiến tranh, cho nên khi tân phu nhân nói một tiếng, năm phút đồng hồ sau, đồ ăn còn bốc khói được đưa đến trước mặt nàng.

Đương nhiên Chu Tịnh đã ăn rồi, ngồi ở một bên cùng với Triệu Tiểu Tiên.

Thật ra thì nhìn thấy tình cảnh ngày đầu tiên dọn vào đây, nói một câu đại nghịch bất đạo, Chu Tịnh cảm thấy còn rất dễ chịu.

Thời điểm trước kia lúc ở Triệu gia đã cảm thấy cuộc sống của người giàu có thật là không dám tưởng tượng, nhưng hình như đến lúc này mới biết được, cái gì mới gọi là thật sự khó có thể tưởng tượng.

Tuy rằng biết rất rõ Triệu Tiểu Tiên và Doãn Tân không hợp nhau, nhưng gần đây sau khi tiếp xúc qua, hình như hoàn toàn không phải là bộ dạng hỏng bét đến như vậy.

Ít nhất thì Doãn tổng đối xử với tiểu thư nhà nàng cũng rất không tồi, tiếp đó lại cho tiểu thư tiền để tiêu xài phung phí, đặc biệt là thời điểm sáng hôm nay khi Chu Tịnh gặp Doãn Tân, đối phương chẳng những khách khí cùng mình chào hỏi, ngay cả lúc nói chuyện ngữ khí cũng rất ôn hòa.

Doãn Tân còn nói, không cần đánh thức Triệu Tiểu Tiên, để cho nàng ngủ đến khi nào tự nhiên tỉnh là được.

Tại sao lại cảm thấy, giống như là cưng chiều đến lợi hại...

----------------------------------

Ngày --

P/S: Đầu tuần mưa chán ghê

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio