Đinh Tri Nhã lại giành đầu bảng
Five đi sai bước cờ
Hai đề tài tranh nhau giành vị trí trên hot search, mà chễm chệ giành top lại là Diệp Diễm Thanh mặc đồ tình nhân lên sân khấu , có thể thấy được độ chênh lệch lưu lượng giữa ba bên.
Không giành được vị trí đầu bảng, fans Five tất nhiên không phục, sôi nổi chuyển hướng chửi rủa Diệp Diễm Thanh.
【 đồ ăn cháo đá bát, giúp Đinh Tri Nhã chứ không giúp Five, thật đáng khinh! 】
【 Sao Diệp Diễm Thanh còn chưa chết nữa hả? Đúng là tai họa ngầm mà. 】
【 Diệp Diễm Thanh ganh tị đến mức phát cuồng rồi, không thích Five phát triển hơn mình, cho nên ôm đùi Đinh Tri Nhã, muốn hố Five đây mà. 】
【 Diệp Diễm Thanh không biết xấu hổ! Tâm cơ rất nặng! Cút khỏi giới giải trí đi! 】
【 Đáng lẽ là một tiết mục hay, ai dè bị quỉ Diệp Diễm Thanh phá hoại, đồ thần kinh! 】
Fans não tàn có nói thế nào thì người qua đường cũng không phải là đồ ngốc, bọn họ tự có phán đoán, mà đây không giống với chuyện mưu mô hãm hại người ta ở sau lưng, kết quả lần này thế nào ai xem chương trình cũng hiểu.
Cho nên lần này không đợi fans Diệp lên tiếng, người qua đường đã nhìn không được.
【fans Five cuống quá hóa cuồng à? 】
【 fans Five mới là u nhọt của giới đó, bữa nay cổ vũ quá xấu hổ, nghệ sĩ hát trước rõ ràng hát rất khá vậy mà cổ vũ như sht, nếu không phải Đinh Tri Nhã lên đài, thì cổ vũ có bị fans Five giành lượt không? 】
【 làm một người qua đường, tôi chẳng thấy Five hợp với bài hát đó tí nào, chỉ có fans não tàn mới đi cổ vũ cho nhóm nhạc ông chú U theo phong cách teenagers á! 】
【 Diệp Diễm Thanh là nhân vật chính trong《 Yêu Thầm 》, lên sân khấu hợp tác với Đinh Tri Nhã là hợp tình hợp lý, còn fans Five bao lớn mà đòi cản trở người ta hả? 】
【 nói cho cùng là do Five không có thực lực thì có, bài hát lần này chỉ có fans nghe nổi chứ ai mà nghe? 】
Nhìn thấy fans Five bị tập thể fans qua đường mắng mỏ, làm fans Diệp Diễm Thanh vui đến bật khóc, chàng trai nhà mình rốt cuộc cũng có duyên với fans qua đường rồi đó! Sớm biết tách ra solo sẽ tăng lên duyên người qua đường, thì Diệp Diễm Thanh cũng không cần kí thêm một năm hợp đồng!
Fans qua đường bất mãn, tất nhiên fans Đinh Tri Nhã cũng bất mãn theo, idol của các cô muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn giọng hát có giọng hát, thành tích album vẫn luôn tốt thì tại sao phải bị đàm tiếu? Sân khấu hợp tác giữa Diệp Diễm Thanh và Đinh Tri Nhã rất đẹp, mà Diệp Diễm Thanh đã thành người nhà của các cô, Five không biết cố gắng mà lại đi trách móc người ta, đây chẳng phải là đầu óc đầy phân đó sao!
Vì thế fans Đinh Tri Nhã cũng lao vào vòng chiến.
Có điều fans qua đường và fans của Đinh Tri Nhã quá lành tính, cơ bản không cùng một cấp bậc với đám anti, mà fans Diệp Diễm Thanh am hiểu nhất chính là lúc không có việc thì mình là tiên nữ, lúc gặp chuyện thì mỗi người biến thành hổ dữ, bản lĩnh mắng người có khi còn hơn đám anti.
Các cô buông lời nặng nề với đám anti, mà với người ủng hộ, các cô lại biến thành que kem ngọt lành, mát lạnh.
Hai tiếng đồng hồ sau, anti hết chuyện để nói, fans Five cũng tan đàn xẻ nghé, nhưng fans Diệp Diễm Thanh vẫn còn đang hưng phấn, không có ý định đi ngủ.
Diệp Diễm Thanh đang đắm chìm trong suy nghĩ tính thổ lộ với Văn Dữ, căn bản không để ý đến động tĩnh ở trên mạng. Mỗi ngày đều nghiên cứu làm cách nào để tỏ tình mà không bị người khác làm phiền, dẫn đến việc viết lách cũng chậm hơn, không phải không có linh cảm, mà là cứ thất thần.
Khác với Diệp Diễm Thanh, Văn Dữ mười phần thuộc về phái hành động, hắn biết rõ mình muốn làm gì nên trực tiếp gọi điện thoại cho Ngải Trừng, muốn phối hợp nghỉ mấy ngày, mang Diệp Diễm Thanh đi đến đảo để nghỉ phép, thả lỏng một chút.
Ngải Trừng cũng không nghĩ nhiều, gần đây Diệp Diễm Thanh vẫn luôn bận rộn ghi âm, hiệu suất tuy không bằng với hồi ở trong nhóm nhạc, nhưng đều là tự tay làm lấy, mỗi ngày đều có việc phải làm. Tối hôm qua đại chiến với Five một trận, fans Diệp bước đầu báo cáo thắng lợi. Tới sáng hôm nay, hot search Five bị lọt top , cũng không thể không phòng fans Five có chuẩn bị gì khác. Hơn nữa Five vẫn còn trong giai đoạn tuyên truyền bài hát mới, nói không chừng sẽ bị người ta hỏi thăm chuyện lọt mất vị trí đầu bảng khi được phỏng vấn, đến lúc đó không tránh được lại là một trận tinh phong huyết vũ, thôi thì nhân cơ hội đi nghỉ dưỡng, thả lỏng tâm tình một chút, giảm bớt stress mấy ngày nay, lúc trở về còn có tinh thần đáp trả đả kích.
“Bên đây dành ra được năm ngày.” Ngải Trừng tra lịch trình công tác xong rồi nói.
Văn Dữ đáp: “Đủ rồi, vậy lát nữa cô mang hộ chiếu, chứng minh thư cho bên Vu Dĩnh ha, để chị ấy mua vé máy bay, đặt khách sạn.”
“Ra nước ngoài hả?” Ngải Trừng cho rằng Văn Dữ sẽ chọn điểm du lịch trong nước, đi qua đi lại không tốn nhiều thời gian.
Văn Dữ mỉm cười nói: “Ai cũng nhận ra bọn tôi mà, ra nước ngoài mới chân chính thả lỏng được.”
Hắn chuẩn bị đi ra biển đảo chơi, nơi càng có nhiều người nước ngoài càng tốt, ít có khả năng bị nhận ra. Bay đi bay lại đã mất gần cả ngày, nghỉ dưỡng trong ba ngày là đủ rồi, vậy thì lúc về Diệp Diễm Thanh còn có thời gian để nghỉ ngơi.
Ngải Trừng nghĩ cũng đúng. Thời tiết trong nước lúc này rất nóng, giờ ra biển đảo chơi, phơi nắng, coi như là tránh nóng.
Chờ Diệp Diễm Thanh biết được tin tức này là lúc mọi chuyện đã chuẩn bị xong. Diệp Diễm Thanh đã chuẩn bị quà tặng nhưng chỉ chưa có cơ hội thích hợp, vừa lúc có cơ hội nghỉ phép làm Diệp Diễm Thanh cảm thấy ông trời đang giúp mình!
Văn Dữ chọn tuyến máy bay bay thẳng mất bảy tiếng đến biển đảo, tới nơi có xe chờ sẵn chở bọn họ ra bến tàu, đi thêm hơn bốn mươi phút là tới nơi.
Hòn đảo này có nhiệt độ trung bình là từ đến độ C, khách sạn tập trung ở một chỗ, nhà này sát nhà kia, khu vực công cộng cũng rất lớn, còn có các phương tiện giải trí cho mọi lứa tuổi.
Nhận phòng xong, nhân viên phục vụ giúp bọn đẩy hành lý vào phòng cho bọn họ, Văn Dữ hào phóng cho tiền boa, đã đi chơi thì không nên keo kiệt.
“Ánh sáng ở đây tốt quá!” Vừa lên đảo, Diệp Diễm Thanh đã bị nơi này hấp dẫn, nói thật, hắn chưa bao giờ đi du lịch biển đảo lần nào. Lúc vào phòng, hắn có hơi chút thả lỏng tâm tình.
“Em thích là được rồi.” Diệp Diễm Thanh thích, mục đích của Văn Dữ đã đạt được.
Ngải Trừng đặt một căn biệt thự riêng có hai tầng, có hai phòng ngủ, một phòng khách lớn, cùng với ban công rộng rãi, buổi sáng có thể phơi nắng, buổi tối có thể uống rượu hóng gió. Vị trí biệt thự gần với trung tâm hòn đảo, dù không thấy rõ cả hòn đảo, nhưng rất an tĩnh, bốn phía lại được bao bọc bởi cây xanh rất thích hợp để nghỉ ngơi.
Hai phòng ngủ có cùng bố cục, Diệp Diễm Thanh chọn đại một phòng rồi sắp xếp hành lý.
Văn Dữ đứng ở cửa, dịu dàng nói: “Anh đi đặt chỗ nhà hàng Pháp ở đây nhé, nghe nói đồ ăn khá ngon, nhưng cần phải đặt chỗ trước.”
Diệp Diễm Thanh gật đầu, vừa lúc hắn cũng cần chuẩn bị vài thứ để tối nay thổ lộ.
Ai bận việc người nấy, lại làm như không có gì. Văn Dữ đặt hoa tươi và thực đơn cho tối nay, có vài món cần phải chế biến cầu kì nên hắn vừa lúc đặt món.
Bữa trưa bọn họ gọi phục vụ phòng, ăn uống đơn giản, bởi vì bị lệch múi giờ, lại ngồi một thời gian dài trên máy bay, nên Diệp Diễm Thanh cũng có chút mệt mỏi, hai người ngủ trưa trong hai giờ rồi mới thay đồ đi dạo bờ biển.
Bờ biển cát trắng mịn, dẫm lên rất thoải mái, mấy cây dù che nắng bằng cỏ tranh xếp thành hàng dài, đi cùng với bộ bàn ghế bằng gỗ, ngồi ở dưới vừa tránh nắng vừa thưởng thức gió biển. Ở đây không phải là địa điểm du lịch nổi tiếng, đa số là người nước ngoài đến đây nghỉ phép, vậy nên nơi nơi đều giao tiếp bằng tiếng Anh, cũng may là Diệp Diễm Thanh có biết tiếng Anh, không đến mức làm cái đuôi đi theo Văn Dữ.
Khu dù che nắng là khu công cộng, khách du lịch có thể tự chọn chỗ ngồi. Hai người không chọn hàng ghế đầu tiên mà chọn hàng ghế thứ hai, có thể nhìn cảnh sắc bờ biển.
Diệp Diễm Thanh đặt lưng xuống ghế rồi là không muốn động, Văn Dữ mang kính râm, áo sơmi mở rộng, phong độ đi mua hai ly nước trái cây và một phần thịt nguội ở khu bán đồ ăn gần đó. Nghỉ phép thì nên uống rượu, đặc biệt là ở bờ biển, nhưng Văn Dữ sợ Diệp Diễm Thanh uống nhiều quá sẽ không còn bụng để ăn tối.
Diệp Diễm Thanh móc ra kem chống nắng: “Anh, anh bôi kem sau lưng giúp em đi.”
Văn Dữ nhìn thân thể trắng nõn của Diệp Diễm Thanh, có chút hốt hoảng, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, đưa đồ uống và thức ăn cho Diệp Diễm Thanh, bắt đầu bôi kem chống nắng cho hắn.
Ngải Trừng sợ bọn họ bị phơi nắng nên để vài tuýp kem chống nắng trong hành lý, Diệp Diễm Thanh cũng không muốn mình biến thành người hai màu, nên cố gắng dùng càng nhiều càng tốt.
“Nơi này thật tốt, trời xanh mây trắng, nước biển cũng trong xanh, ánh mặt trời không quá gắt.” Diệp Diễm Thanh khen ngợi, “Chỉ là nghỉ phép quá ngắn.”
Văn Dữ cười khẽ: “Sau này có cơ hội sẽ mang em tới, ở đảo lâu sẽ chán lắm, đi vài ngày mới vui.”
Đường cong phần lưng của Diệp Diễm Thanh thật đẹp, bả vai mượt mà, làm Văn Dữ rất muốn hôn một cái.
“Anh đến đây rồi à?” Diệp Diễm Thanh uống nước trái cây hỏi, trời nắng nóng uống một ly nước lạnh, thật là sảng khoái quá mà.
Văn Dữ đã thoa kem tới eo Diệp Diễm Thanh, thất thần trả lời: “Có đi vài lần, đi du lịch trong nước thì không tiện, ra nước ngoài thì không có ý nghĩa, đi biển đảo là tốt nhất.”
Diệp Diễm Thanh cắn một miếng khoai tây chiên nóng hổi, thoải mái đến mức mắt cũng lim dim: “Em chưa bao giờ được đi, công việc nhiều quá, vừa có cá nhân vừa có nhóm nhạc, có được ngày nghỉ chỉ muốn ở nhà ngủ thôi.”
Văn Dữ cười nói: “Sau này em sẽ có cơ hội tự chủ được thời gian, mỗi năm có thể trích ra vài ngày để nghỉ phép.”
Diệp Diễm Thanh muốn nói “Anh đi với em nhé”, nhưng nghĩ tới mình còn chưa thổ lộ, mà nói ra quá đột ngột sẽ làm người ta sợ, chờ thổ lộ xong rồi hỏi người ta cũng không muộn.
“Thoa kem xong chưa?”
“Xong đây.” Văn Dữ muốn xoa xoa thêm lát nữa, nhưng lưng của Diệp Diễm Thanh có bao nhiêu lớn chứ, cần tới mấy tiếng đồng hồ sao?
Diệp Diễm Thanh nhận lấy kem chống nắng, ấn bả vai Văn Dữ: “Tới phiên anh đó, em thoa kem cho anh.”
Lần đầu tiên Văn Dữ cảm thấy thoa kem chống nắng cũng là một loại thú vui, giống như chỉ cần ở bên cạnh Diệp Diễm Thanh thì chuyện gì cũng sẽ trở nên thú vị.
Diệp Diễm Thanh vừa thoa kem, vừa không tiếc lời ca ngợi dáng người của Văn Dữ, tuy hắn cũng tập thể hình nhưng lại không có vóc dáng như Văn Dữ, vừa nhìn qua là biết Văn Dữ có luyện tập nghiêm túc, cơ bắp chỗ nào ra chỗ đó.
Mà trong đầu Văn Dữ chỉ có một ý tưởng —— mấy cái này mà khen ở trên giường mới có lý.