Được Lương Diễm theo dõi là trải nghiệm như thế nào?
Tiêu Lạc: Sợ hãi đến run bần bật.....
Trên thực tế fan Lương Diễm đối với Tiêu Lạc vẫn rất thân thiện, bọn họ thậm chí còn không chửi bậy Tiêu Lạc một câu nào, chỉ là mỗi ngày thường sẽ tới trang chủ weibo của Tiêu Lạc thả tim một cái, theo dõi, đánh dấu, tụ họp vây xem...
Tuy là như vậy, nhưng Tiêu Lạc chưa hiểu việc đời trong lòng vẫn không nhịn được mà run sợ, rất sợ fans Lương Diễm đột nhiên phát hiện "bạn gái ngoài vòng" đồn đại trên mạng trước kia cũng chính là cô.
Cũng may là Lương Diễm chỉ tuỳ tiện follow weibo của cô một chút, cũng không có bất kì hành động tương tác nào với cô, cho nên fan tự mình cao trào mấy ngày, cũng dần dần yên ắng.
Dù sao Weibo của Tiêu Lạc nhìn qua chính là một blog mỹ thực rất rất điển hình, không có bất kì thông tin cá nhân nào liên quan, mấu chốt là chủ blog không lộ mặt, fans Lương Diễm ngoài việc từ đôi bàn tay xinh đẹp kia suy luận ra ngoài đời có thể chủ blog là nữ thì cũng không tìm được thông tin hữu dụng nào, cho nên cũng không kiên trì được bao lâu.
Nhưng thật ra vẫn có Túc Tiểu Mễ hằng ngày không ngại phiền chịu khó gửi tin nhắn wechat cho Tiêu Lạc, nội dung nghìn bài như một: Hôm nay Lương Diễm có follow ta không? Không có! Lương Diễm khi nào mới có thể follow ta? Không biết!
Tiêu Lạc bị Túc Tiểu Mễ làm phiền tới mức không chịu nổi, không nhịn được mà thay vị "fan chân ái" này chạy tới chỗ Lương Diễm đòi phúc lợi.
(Chỗ này có thay đổi một chút, ở những chương trước tớ có để là "fan chân chính", nhưng đến chương này tớ lại cảm thấy từ này không thể diễn tả được hết từ "chân ái", vì thế tớ sẽ để từ nguyên gốc nhé)
Lương Diễm liếc mắt nhìn cô một cái, ra vẻ nghi hoặc hỏi: " Fan chân ái của tôi? Fan chân ái nào cơ? Có phải là cái người tham ăn giành hết hơn nửa bàn cánh gà của tôi đó không?"
Tiêu Lạc:"....."
Lương Diễm tiếp tục bới móc nói: "Chúng ta đối với khái niệm fan chân chính khả năng có chút bị lệch lạc, theo ý tôi mà nói, Túc Tiểu Mễ như vậy, đừng nói là fan chân ái, có thể coi như là antifan rồi."
Tiêu Lạc cảm thấy Lương Diễm vì một mâm cánh gà chiên mà liệt Túc Tiểu Mễ vào hàng ngũ antifan thật sự có chút qua loa, nhưng Lương Diễm chú ý ai hay không chú ý ai thì đó là tự do của Lương Diễm, cô chỉ là một đầu bếp nhỏ, cũng không nên can thiệp quá mức vào chuyện của người ta, cho nên cũng không tiếp tục kiên trì, mà trực tiếp trở về phòng bếp.
Nhưng không hiểu sao thời điểm ăn trưa Lương Diễm lại cứ luôn nhìn trộm cô.
Tiêu Lạc ăn xong non nửa chén cơm mới hậu tri hậu giác ý thức được Lương Diễm đang lén quan sát phản ứng của cô, vì thế khó hiểu hỏi: "Sao vậy? Đậu Hà Lan xào thịt xông khói với nấm bào ngư áp chảo không hợp khẩu vị anh sao?"
(hậu tri hậu giác: sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra)
Lương Diễm lẳng lặng nhìn chằm chằm cô nửa ngày mới hỏi: "Cô tức giận sao?"
Tiêu Lạc ngẩn ra: ".....Tôi không có mà!"
Vẻ mặt của Lương Diễm như đang nói tôi chắc chắn là cô đang tức giận: "Đỗ Vũ nói, con gái nói không cần chính là muốn, nói không tức giận chính là đang cực kì tức giận."
Tiêu Lạc: "...." Cô đúng là không biết nói gì để phản bác.
Lương Diễm gắp một đũa đậu Hà Lan bỏ vào bát Tiêu Lạc, hạ giọng ôn nhu dỗ dành: "Tôi sai rồi, cô đừng giận, ban nãy tôi đã chú ý tới Túc Tiểu Mễ."
Tiêu Lạc đột nhiên có chút không được tự nhiên, hiện tại Lương Diễm là đang dỗ cô sao? Là bởi vì sợ cô tức giận?
Nhưng là vì cái gì chứ?
Tiêu Lạc tuy rằng chưa từng yêu đương, nhưng từ nhỏ tới lớn người theo đuổi cũng không ít, cho nên nếu nam sinh có hảo cảm với cô, trên cơ bản cô có thể đoán được tám chín phần, nhưng Lương Diễm có tâm tư kia với cô hay không thì cô lại hoàn toàn không đoán ra được.
Nếu nói không có, Lương Diễm đối xử với cô dường như lại có chút đặc biệt; nếu nói là có, người ta cũng chưa từng trực tiếp bày tỏ cái gì, lỡ như kết quả lại là cô tự mình đa tình, thì chẳng phải là rất ngại hay sao?
Tiêu Lạc lâm vào rối rắm, không phải bởi vì phải làm món ăn gì, mà là bởi vì việc nam nữ rối rắm.
- ---
Cách giao thừa còn ba ngày, Lương Diễm rốt cuộc đại từ đại bi mà cho Đỗ Vũ được nghỉ đông, hơn nữa cực kì hào phóng mà cho Đỗ Vũ nghỉ tới qua tết Nguyên Tiêu.
(Rằm tháng Giêng)
Ngoài ý muốn chính là nửa tháng tới, cả căn biệt thự chỉ còn lại hai người Tiêu Lạc và Lương Diễm.
Nếu như là trước đây, cho dù Tiêu Lạc có ngủ trên cùng một chiếc giường với Lương Diễm, thì cô tuyệt đối cũng không nghĩ nhiều, dù sao trong đầu cô vẫn còn nhớ như in cái hiệp ước ba điều đã kí vào ngày đầu bước chân vào biệt thư cơ mà! Thế nhưng hiện tại, cứ nghĩ tới việc sẽ ở một chỗ cùng với Lương Diễm, trong đầu cô lại không tự chủ được mà hiện lên thời dậy thì, Túc Tiểu Mễ có xúi giục cô đọc mấy quyển truyện H văn, hơn nữa trong đầu còn hiện ra tình tiết cụ thể:
Tình tiết : Đêm trăng thanh gió mát, idol quốc dân uống đến say khướt, mượn cớ say rượu mà một chân đá văng cửa phòng đầu bếp nhỏ xinh đẹp, sau đó áp tiểu đầu bếp ở trên giường mà nói: Em kêu đi, dù sao trên biệt thự này cũng chỉ có hai người chúng ta, cho dù em có kêu tới khản cổ cũng không có người tới đâu, ha ha...
Tình tiết : Tuyết lớn chặn núi, đầu bếp nhỏ bị nhốt ở biệt thự.
Đang cởi áo tháo thắt lưng chuẩn bị tắm gội thì idol quốc dân đột nhiên xông vào, giở trò đối với tiểu đầu bếp, ướt át thân mật...
Tình tiết : Đầu bếp nhỏ đang ở trong bếp cẩn thận nấu bữa tối cho hai người, idol quốc dân đột nhiên ôm eo cô bế cô đặt lên chiếc bàn lưu ly trắng, hơi thở tràn đầy dục vọng mà nói: Tôi muốn ăn em trước...
- --
Lương Diễm hoá trang đầy đủ ngồi ở bậc thang trước cửa biệt thự, vừa phơi nắng vừa nhìn theo Đỗ Vũ đang dọn đồ để vào trong xe, kết quả vừa quay đầu lại liền phát hiện Tiêu Lạc đang ngồi xổm bên cạnh mình, cả khuôn mặt vùi vào đầu gối, mà phần cổ và tai lộ ra ngoài lại đỏ bừng.
Anh khiếp sợ, còn tưởng rằng Tiêu Lạc bị dị ứng với món cua cay nổi tiếng trưa nay, vì thế không nhịn được mà vươn người qua bắt lấy cánh tay cô, sau đó nhỏ giọng kêu lên: "Lạc Lạc, ngẩng đầu lên, để tôi xem mặt cô bị sao vậy?"
Tiêu Lạc kiên cường mà đem đầu vùi đến càng sâu, cả người từ thể xác đến linh hồn đều kháng cự: "Tôi không sao, để một lát là được rồi."
"Lỗ tai với cổ đã đỏ bừng đến như vậy còn dám nói không có việc gì? Ngoan, mau ngẩng đầu để tôi nhìn xem ~" Lương Diễm vừa nói vừa rất tự nhiên mà kéo cánh tay Tiêu Lạc về phía mình.
Tiêu Lạc vốn đang cố gắng chống cự, kết quả vừa nghe thấy Lương Diễm dùng âm thanh trầm thấp dịu dàng nói ngoan gì đó, trong nháy mắt bỗng thả lỏng, sau đó đã bị Lương Diễm kéo tới bên cạnh, nhẹ nhàng chạm vào cằm nâng lên.
Ngón tay Lương Diễm mang theo một chút lạnh lẽo, lại chạm phải mặt Tiêu Lạc vốn đang nóng bừng, cảm xúc thật sự quá mức rõ ràng.
Vì thế hai người đều sửng sốt vài giây.
Sau đó ma xui quỷ khiến, Lương Diễm liền nâng ngón trỏ lên nhẹ nhàng chạm vào mặt Tiêu Lạc một chút, rất nhanh, nhanh đến mức Tiêu Lạc chưa kịp cự tuyệt đã vội vã rời đi.
Tiêu Lạc nghe thấy anh hỏi: "....Sao lại hồng đến như vậy?"
Cô mở miệng, nhưng đột nhiên lại không biết trả lời như thế nào.
Trùng hợp Đỗ Vũ ở xa xa nói qua cửa xe chuyện với Lương Diễm, vì thế Tiêu Lạc nhân cơ hội này đó lấy hai tay ôm mặt rồi chui vào phòng tắm của khách phòng.
Cho tới khi bóng dáng của Tiêu Lạc biến mất sau cửa biệt thự, Lương Diễm mới theo bản năng mà dùng ngón tay cái chà xát ngón trỏ.
Vừa nãy anh đã dùng chính bàn tay này nâng cằm Tiêu Lạc, tuy rằng chỉ ngắn ngủi vài giây, nhưng đã lâu như vậy rồi mà xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi đó vẫn còn lưu lại.
Lương Diễm có chút khinh bỉ chính mình, quá nhộn nhạo, không phải chỉ có chạm vào mặt sao, lúc đóng phim có trường hợp nào là chưa thấy qua đâu, chỉ chạm vào mặt mà cũng lưu luyến như vậy, thật là quá mất mặt.
Nhưng khinh bỉ xong lại nghĩ nghĩ, vẫn không nhịn được rũ mắt cười cười.
Nơi xa thấy hết thảy Đỗ Vũ: "....." Mùa xuân còn chưa tới, Lương ca đã bắt đầu gợn sóng rồi, thật đáng sợ!
- --
Trời ạ, Lương Diễm thực sự đã chạm vào mặt cô
Là sờ đúng không?
Tuy rằng lòng bàn tay vẫn chưa chạm vào, thậm chí chỉ vừa tiếp xúc đã rời đi, nhưng mà....
sờ chính là sờ mà!!!
Tiêu Lạc liên tục tạt vài hắt nước lên mặt, mới cảm thấy được nhiệt độ trên mặt đã giảm xuống một chút.
Sau đó lại đứng trước gương chuẩn bị tâm lí nửa ngày mới chuẩn bị nhấc chân ra khỏi phòng tắm.
Kết quả vừa mới đi tới cửa phòng tắm thì nhận được tin nhắn wechat của Túc Tiểu Mễ: Thân ái, gần đây tớ có xem một bộ H văn siêu sắc.
Một bộ manga cực kì hot luôn, nội dung chính là nói về một soái ca đầu bếp chân dài, eo thon siêu đẹp trai x bà chủ ngự tỷ nấu ăn cực kì tệ cùng nhau làm các loại tư thế, có muốn tớ đem tài nguyên chia chung cho không? Bộ này tài nguyên vô cùng khan hiếm, tớ phải suy nghĩ rất rất nhiều biện pháp mới có thể lấy được đấy.
Tiêu Lạc:!!!!
Túc Tiểu Mễ: Bốn dấu chấm than? Cậu đang kích động lắm có đúng không hả? Được được, tài nguyên đã được đóng gói gửi tới hòm thư cậu rồi, không cần cảm ơn tớ, nhớ rõ xem là được! Nhắc nhở thân thiện một chút, lúc xem có thể thay thế mặt cậu và idol của tớ vào nha! Suy ra thì cậu chính là đầu bếp tại gia xinh đẹp chân dài eo thon, mà idol nhà ta chính là ông chủ lạnh lùng siêu đẹp trai nhưng nấu ăn cực kì tệ mà!
Tiêu Lạc:.....
Đừng nói nữa, tạm biệt!!!
Đến khi Tiêu Lạc từ phòng bếp đi ra thì Đỗ Vũ đã đi rồi, mà Lương Diễm đang ôm mèo nhỏ lông màu cam yên lặng ngủ dưới ánh mặt trời ấm áp.
Tiêu Lạc nhẹ nhàng đi qua, khẽ khàng lay bả vai Lương Diễm, sau đó mới nhỏ giọng gọi tên anh: "Lương Diễm?
Thật ra Lương Diễm căn bản không có ngủ, nhưng nghe thấy Tiêu Lạc dùng giọng nói dịu dàng có chút khàn khàn gọi lớn tên mình, anh lại có một loại xúc động "muốn tiếp tục giả bộ ngủ để nghe cô ấy dùng giọng nói dễ nghe đó gọi tên mình thêm vài lần nữa".
Thế nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
Tiêu Lạc vừa dứt lời, anh liền phối hợp mà mở mắt, sau đó ngước mắt lên nhìn Tiêu Lạc đang cúi nửa người đứng gần mình, giọng nói có chút khàn mà đáp lại: "Ừ?"
Tiêu Lạc: " Lễ mừng năm mới anh muốn ở một mình lại biệt thự sao?"
Lương Diễm dường như không nghĩ tới vì sao đột nhiên cô lại hỏi cái này, cho nên mất một lúc để phản ứng lại, mới rất tự nhiên mà trả lời: "Không nha, không phải còn có cô mà?"
Tiêu Lạc chỉ tay vào chính mình: "....Tôi?"
Lương Diễm: "Dù sao cô cũng ở một mình, tôi cũng một mình, hai người là bạn ở cùng nhau không phải rất tốt hay sao?"
Tiêu Lạc trong tiềm thức muốn từ chối, nhưng chưa kịp mở miệng, Lương Diễm đã quơ quơ di động trong tay, thản nhiên nói: "Đừng phủ nhận, tôi đã hứa với Túc Tiểu Mễ tặng cho cô ấy chữ kí phiên bản giới hạn, cho nên cái gì cô ấy cũng nói với tôi rồi.
Kể cả cái bạn học trung học đã từng viết huyết thư tình cho cô, khiến cô sợ tới mức gọi Đỗ Vũ bằng chồng tên là Ngụy Nhân đó."
Tiêu Lạc: "...." Xem ra cái cô bạn thân này không tuyệt giao là không được rồi.
- -----------------------------------------------------
Editor có lời muốn nói:
Đây là truyện đầu tiên mình tập tành edit nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người giúp đỡ chỉ ra lỗi sai để mình sửa nhaa!!
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc truyện, mọi người ghé qua hãy giúp mình để lại một vote nha
.