Editor: Chỉ muốn khoe với mọi người là tớ đã dành cả tối để xem hết hai tập cuối rồi khóc lụt gối:(((( Cơ mà phim hay lắm luôn ấy ????????
P/S: Còn nốt ngày mai thôi, các bạn k cố lên nhaa
Một giờ sau, Lương Diễm tắm rửa xong đúng giờ xuất hiện tại phòng khách.
Tóc đen ướt xõa tung, cả người áp suất cực thấp, trên mặt rõ ràng viết mấy chữ" Rất khó chịu, chớ chọc ta".
Nhìn đến Tiêu Lạc, vẻ mặt của Lương Diễm sửng sốt một chút, hiển nhiên là không rõ vì sao đến giờ Tiêu Lạc vẫn còn chưa đi.
Nhận được ánh mắt của Lương Diễm, Tiêu Lạc mất tự nhiên từ sô pha đứng lên, nhỏ giọng nói: " Rất xin lỗi...
Lương Diễm đã rất vất vả ép buộc bản thân tạm thời quên đi cảnh tượng mất mặt vừa rồi, kết quả một câu của Tiêu Lạc bỗng khiến anh nhớ lại.
Anh nhịn không được nghiến răng, ánh mắt bắn về phía Đỗ Vũ: "Mau đưa cô ấy về cho tôi."
Đỗ Vũ vừa nghe được ngữ khí của Lương Diễm là biết anh tức giận rồi, dựa vào kinh nghiệm ở cạnh Lương Diễm nhiều năm, anh ta biết việc tốt nhất ngay lúc này là ngay lập tức biến mất trước mặt Lương Diễm.
Cho nên không nói một câu thừa thãi, mà rất thức thời nhặt túi xách Tiêu Lạc đặt trên sô pha nhét vào tay cô, sau đó nắm bả vai Tiêu Lạc nói: " Đi đi, Lạc tỷ, để tôi đưa cô về...."
Tiêu Lạc đứng tại chỗ không nhúc nhích, rất cẩn thận hỏi Đỗ Vũ: "Vậy ngày mai tôi có cần đến nữa không?"
Lương Diễm mới đi được hai bước nghe vậy, quay đầu lại lạnh lùng liếc cô một cái: "Gây chuyện chạy trốn, ba năm hơn bảy năm dưới." ( editor: ý anh là sợ chị chạy mất nên báo cảnh sát ấy hả? ?????)
Tiêu Lạc: "......" Lương tiên sinh, tôi khuyên anh nên sống lương thiện!!
Đỗ Vũ đứng một bên: "......" Em nói cho anh biết, anh mà cứ như thế thì thật sự sẽ không tìm được bạn gái đâu nhé!!
Đỗ Vũ tận chức tận trách đưa Tiêu Lạc đến dưới tiểu khu, lúc dừng xe còn cố ý chọn nơi sạch sẽ mới để Tiêu Lạc xuống.
Sau khi Tiêu Lạc xuống xe, Đỗ Vũ cũng không vội rời đi, mà vẫn ngồi trong xe nhìn Tiêu Lạc lên tới tầng bật sáng đèn, mới lấy di động ra gọi cho Lương Diễm.
Lương Diễm phỏng chừng đã ngủ rồi, giọng nói khàn khàn, tựa như có thể ngủ lại bất cứ lúc nào.
Đỗ Vũ: " Lương ca, em đã đưa Lạc tỷ đến nhà an toàn rồi, anh đừng lo lắng."
Mãi một lúc lâu sau, giọng nói Lương Diễm mới từ đầu dây điện thoại vang lên, trong giọng nói rõ ràng đã lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, " Cậu gọi điện thoại đến.....Chỉ vì...
Chuyện này?"
Đỗ Vũ nhỏ giọng bát quái: "Lương ca, anh có biết Lạc tỷ ở tiểu khu nào không? Greentown Rose Garden đó.
Tiểu khu này ngày trước em có cùng bạn đến đây tìm hiểu rồi, tuy rằng không tính là tấc đất tấc vàng, nhưng mua một phòng mét vuông cũng trên vạn.
Nhà ít người mét vuông cũng phải đến vạn lận.
Lương ca, trước đó thật lòng em cảm thấy anh cùng Lạc tỷ thật xứng đôi, nhưng hiện tại thì..."
( vạn tệ = .. VND
vạn tệ = ... VND)
Lương Diễm phát ra âm thanh, không biết là "a" hay "hừ".
Đỗ Vũ vờ như không nghe thấy lại nói tiếp: " Lạc tỷ lớn lên xinh đẹp, nấu ăn lại ngon, mấu chốt là người ta còn có tiền, chính là hình mẫu vợ hiền hoàn mỹ, anh nói xem anh lại là một nghệ sĩ không có mấy tên tuổi, có điểm nào xứng đôi với người ta không?
Lương Diễm cộp một cái cúp điện thoại.
- --------
Tiêu Lạc cả đêm ngủ không ngon.
Khó khăn lắm mới ngủ được, thế nhưng còn mơ thấy Lương Diễm.
Trong bóng đêm, hơi thở Lương Diễm nóng rực phả vào mặt cô, lúc nói chuyện môi anh ghé sát vào vành tai cô: "Rất lợi hại? Hử?"
Cô nghĩ muốn giãy giụa, nhưng vừa mới động đậy, nụ hôn của Lương Diễm đã rơi xuống....
Tiêu Lạc thở hổn hển từ trong mộng tỉnh lại, sờ trán thấy tay đã ướt đẫm mồ hôi.
Tất cả là tại Đỗ Vũ, nói cái gì mà tường đông cũng làm rồi còn không có hôn, thật sự là quá hại người.
Tiêu Lạc bình tĩnh lại, mới sờ điện thoại trên tủ đầu giường nhìn thoáng qua thời gian, mới : sáng.
Đúng là một thời gian vô cùng khó xử.
Dù sao cũng không ngủ được, Tiêu Lạc dứt khoát rời giường bắt đầu quay tiếp video làm đậu hũ nhồi thịt lúc trước chưa làm xong.
Cắt đậu hũ đã làm xong thành hai nửa, chia làm bốn phần.
Đổ một lượng dầu đến nửa chảo, chờ dầu nóng thì bỏ đậu hũ vào chiên ngập dầu với lửa vừa.
Bước này cần phải điều chỉnh lửa sao cho hợp lí, lửa không được quá lớn, lớn quá đậu sẽ dễ bị cháy; còn nếu nhỏ quá thì chiên không tới, đến lúc nhồi thịt sẽ dễ bị nát.
Tiêu lạc làm việc này từ trước đến nay đều rất có kiên nhẫn, hơn nữa đâu vào đấy.
Sau khi chiên ngập dầu xong, để đậu hũ một bên cho ráo dầu.
Đồng thời bắt đầu làm nhân thịt.
Băm nhỏ thịt ba chỉ, khoai môn, thịt móng giò, thêm một lượng muối vừa đủ trộn đều lên, sau đó lần lượt nhồi vào giữa đậu hũ chiên làm nhân.
Tiếp đó mang đậu hũ đã nhồi thịt xong bỏ vào nồi hấp cách thủy.
Sau khi làm xong đậu hũ nhồi thịt, Tiêu Lạc dùng bình giữ nhiệt mới mua ở siêu thị lần trước bỏ đậu vào đầy bình, sau đó dùng xương heo to trong tủ lạnh hầm một nồi canh xương heo với củ cải rồi cho vào bình giữ nhiệt khác, xong xuôi cô liền gọi điện thoại cho Đỗ Vũ.
- ------
Bệnh viện Tống Thành.
Đỗ Vũ võ trang đầy đủ đi trước dẫn đường, Tiêu Lạc ôn bình giữ nhiệt màu hồng phấn theo sau.
Đi qua sảnh đăng ký đông đúc, lại đi vòng qua đám đông người tới thăm hoặc nằm viện ở tầng , , ,..
cuối cùng dừng lại ở phòng VIP trên tầng người ngoài không được phép bước vào.
Cách tấm kính trong suốt phía trên phòng bệnh, chỉ có thể nhìn thấy một nhóm bác sĩ mặc blouse đang vây quanh đứng đó, căn bản không hình thấy bóng dáng của Lương Diễm đâu cả.
Có lẽ là Lương Diễm đang ở bên trong được các chuyên gia khám bệnh.
Tiêu Lạc ôm bình giữ nhiệt ngồi ở dãy ghế bên ngoài hành lang, vừa lướt điện thoại vừa chờ bác sĩ đi ra.
Sáng nay nhân lúc hầm canh Tiêu Lạc đã đăng video làm đậu hũ nhồi thịt lên tài khoản weibo của mình.
Chỉ trong giờ ngắn ngủi mà số lượt bình luận đã được hơn vạn, số lượt thích đã hơn vạn rồi.
( vạn = . vạn = .)
Tiêu Lạc nhấp vào xem bình luận của fan hâm mộ rồi lướt xuống đọc từng cái một.
Dân mạng: Đậu phụ nhồi thịt nè, món này Tết năm nào ở quê mình cũng làm, đã nhiều năm không được ăn rồi, nhớ quá đi mất!
Dân mạng: Lần này thời gian đăng video là đúng giờ sáng kìa, không lẽ Lạc Lạc lại thức cả đêm để làm hay sao? Chắc chắn cô ấy là người sống múi giờ khác với loài người giống tôi rồi.
Dân mạng: Lạc Lạc em có thể cưới chị về được không??
Dân mạng: Rất thích Lạc Lạc không gì là không làm được như này lắm lắm.
.........
Tiêu Lạc vừa xem fan hâm mộ đùa giỡn trong phần bình luận vừa cười lắc đầu, mãi cho tới khi cửa được mở ra, mới cất di động đi đứng lên.
Bước ra đầu tiên chính là những vị bác sĩ kia, theo ngay sau đó là một người đàn ông cao lớn có râu mặc vest, đi giày da.
Nhìn thấy Tiêu Lạc đội mũ lông trắng cùng kẹp tóc dễ thương, người đàn ông lập tức dừng bước: "Cô là fan của Lương Diễm có đúng không? Trong ngực ôm gì vậy? Cứ đưa cho tôi là được, tôi sẽ thay cô đưa cho Lương Diễm, hiện tại cậu ấy có hơi bất tiện.."
Tiêu Lạc còn chưa kịp trả lời, âm thanh của Lương Diễm ở phòng bệnh vang lên: "Tiêu Lạc? Vào đi!"
Tiêu Lạc lập tức ôm bình giữ nhiệt cộp cộp chạy vào.
Lương Diễm ngửa đầu ngồi trên giường bệnh, trong tay giơ một tấm X quang chuyên chú nghiên cứu, nghe được tiếng bước chân của Tiêu Lạc cũng không quay đầu lại, chỉ là thuận miệng hỏi: " Trong ngực ôm cái gì?"
Tiêu Lạc đặt bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường cạnh giường bệnh, sau đó nhanh tay mở nắp bình rồi coi bình giữ nhiệt như đang hiến vật báu đưa đến trước mặt Lương Diễm: "Một bình canh xương hầm củ cải, một bình đậu hũ nhồi thịt.
Sáng nay vừa mới làm xong, anh có muốn nhân lúc còn nóng nếm thử một chút không?"
Râu xồm vừa mới tiễn bác sĩ từ bên ngoài đi vào vừa vặn nghe được Tiêu Lạc nói vậy, không khỏi cười nói: "Đừng phí sức, cậu ta chưa bao giờ ăn sáng đâu."
Ánh sáng trong mặt Tiêu Lạc bỗng chốc liền ảm đạm: "Thật sự không ăn sao? Nhưng tôi đã nấu rất lâu đó.."
Râu xồm trực tiếp lấy bình giữ nhiệt từ trên tay Tiêu Lạc: " Cậu ta không ăn thì để tôi ăn, tấm lòng của mỹ nữ, sao có thể lãng phí cho được cơ chứ."
Mắt Tiêu Lạc trông mong mà nhìn về phía Lương Diễm, trong phòng bệnh máy sưởi ấm áp, sau khi vào cửa đừng nói đến cởi áo khoác màu hồng nhạt, đến khăn mũ cô cũng chưa kịp tháo.
Giờ phút này không biết là nóng tới mức nào, tóm lại đôi mắt ẩm ướt, nhìn giống như một chú nai con.
Lúc ấy Lương Diễm cũng không biết là bị quỷ ám như thế nào, thế nhưng lại gian nan mở miệng nói: "Hoa tỷ, lấy lại đây đi."
Hoa tỷ nghe vậy, không khỏi kinh ngạc quay đầu lại nhìn Tiêu Lạc một cái.
Phải nói rằng mấy năm nay anh ta cùng Đỗ Vũ nói hết nước hết cái, cũng không có cách nào khiến cậu ta chịu tập thói quen ăn sáng.
Thế mà cô gái nhỏ này chỉ cần mở đôi mắt to chớp chớp nhìn về phía Lương Diễm, lại vu vơ nói một câu lại có thể làm cho Lương Diễm chịu ăn.
Chậc chậc chậc, chả trách tự cổ chí kim mỹ nhân kế lại là kế hữu dụng nhất.
Chỉ tiếc Tiêu Lạc không có nhìn lại anh ta, bởi vì cô vừa nghe thấy Lương Diễm gọi hắn là "Hoa tỷ", lập tức cảm thấy tam quan của mình đều vỡ vụn.
Người đàn ông to lớn râu xồm này, chính là Hoa tỷ mà Lương Diễm và Đỗ Vũ vẫn thường hay nhắc tới á?
Đến khi cô phục hồi lại tinh thần lại, liền phát hiện bình giữ nhiệt vốn đã bị Hoa...Râu xồm lấy đi giờ lại ở trong tay Lương Diễm rồi.
Tiêu Lạc mở lớn đôi mắt nhìn Lương Diễm, trong ánh mắt của Tiêu Lạc, Lương Diễm gặp một miếng đậu hũ nhồi thịt cho vào trong miệng.
Lớn quá, nhét toàn bộ vào trong miệng nên lớn đến mức không thể nhai nổi rồi!!!
Lương Diễm gian nan mà nhai nhai, sau đó lại khó khăn mà nuốt xuống.
Tiếp đó lại uống một ngụm canh củ cải lớn, mới cảm giác hô hấp trở lại.
Từ hồi làm nghệ sĩ tới nay anh đều không động tới những món này, những món như thế này chính là vũ khí tăng cân cực nhanh.
Cho nên sau khi ăn xong một miếng uống một ngụm canh, anh tính toán định buông đũa, kết quả Tiêu Lạc lại trông mong nhìn anh, hỏi: "Ăn ngon không? Nếu thấy ngon thì anh ăn nhiều một chút đi."
Lương Diễm: ".....
Được."
Hoa tỷ có chút đăm chiêu quan sát quan hệ giữa hai người, bỗng cảm thấy trong khoảng thời gian Lương Diễm dưỡng bệnh này, người đại diện là anh ta tựa hồ như đã bỏ lỡ điều gì.
- ------
Lương Diễm ăn xong mười miếng đậu phụ nhồi thịt, lại uống hết hơn nửa bát canh củ cải, Tiêu Lạc mới cảm thấy hài lòng đậy nắp bình giữ ấm lại, sau đó ôm bình giữ ấm đi theo Lương Diễm và Hoa tỷ hóa trang kín mít đi xuống thang máy.
Kết quả vừa đi đến cửa thang máy thì nhận được điện thoại của Đỗ Vũ.
Đỗ Vũ ở đầu bên kia điện thoại vội vàng nói: "Lạc Lạc, cô đang ở cùng với Hoa tỷ và Lương Diễm phải không? Nói với bọn họ một tiếng, dưới lầu chỗ nào cũng đều có phóng viên.
Bây giờ tôi sẽ đánh lạc hướng họ, hơn phút sau mọi người hãy xuống."
Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Lạc nhanh chóng nói tình huống hiện tại với Lương Diễm và Hoa tỷ.
Lương Diễm nghe xong, lập tức nói với Hoa tỷ: "Anh đưa Lạc Lạc đi trước đi.
Phóng viên có chụp được tôi cũng không có vấn đề gì, nhưng chụp được Lạc Lạc chắc chắn sẽ viết lung tung."
Hoa tỷ không đồng ý: " Một mình cậu sao được."
Lương Diễm trừng mắt: "Bảo anh đưa cô ấy đi thì cứ đưa đi, tôi sẽ gọi cho Đỗ Vũ sau."
Tiêu Lạc yếu ớt giơ tay: ".....
Thật ra, tôi có thể tự đi được mà, dù sao cũng có ai biết đến tôi đâu..."
- ---------------------------------------------------------------
Editor có lời muốn nói: Anh nhà sắp bước lên con đường u mê vợ rồi ~~
Đây là truyện đầu tiên mình tập tành edit nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người giúp đỡ chỉ ra lỗi sai để mình sửa nhaa!!
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc truyện.
Have a nice day!!????
.