Sau Khi Kết Hôn Ngày Ngày Ăn Dấm

chương 37: lão công

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trái tim Charlie run lên, tay run run rẩy rẩy chỉ về phía WC đồng thời không quên vì Lộ Kiều nói vài câu hay ho: "Cả một đêm Lộ Kiều đều thành thật, trừ nói chuyện phiếm với ta cái gì cũng không làm. Hắn hiện tại đi WC, WC ở bên kia."

Mặt Khương Dịch Duy vô biểu tình, chân dài hướng đến phía WC.

Vài bước ngắn ngủi, có có ít người cố ý vô tình mà hướng đến bên người Khương Dịch Duy đụng chạm. Đáng tiếc Khương Dịch Duy đối với bọn họ nửa phần hứng thú cũng không có, một lòng nghĩ đến Lộ Kiều trong nhà vệ sinh.

Bị Khương Dịch Duy nhớ mong, Lộ Kiều còn đang bị chặn ở cửa.

Cậu ở cửa giằng co với nam nhân kia, thật muốn đem hắn đa văng.

"Nhường một chút được không? Không biết loại hành vi này thực sự khiến người khác ghê tởm sao?" Lộ Kiều mở miệng cũng không thèm nói lời hay ý đẹp gì, trên mặt đều là sự chán ghét và bực bội.

Đối phương chắc chắn rằng Lộ Kiều đến gay bar là để tìm chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nâng tay phải sờ soạng bên hông Lộ Kiều: "Có ghê tởm hay không phải thử xong mới biết được, hai ta thử xem?"

Ngữ khí của hắn ngày càng ái muội, khi đầu ngón tay muốn đụng tới eo Lộ Kiều còn bổ sung thêm một câu: "Cuối đường này có cái khách sạn."

Trong lòng Lộ Kiều muốn tránh xa hắn một chút, nhìn tay hắn đang muốn né tránh, đột nhiên xuất hiện một cánh tay chắn ngang người đem cậu túm lấy.

Ngay sau đó bên hông bị siết chặt, cậu bị kéo vào một cái lòng ngực rộng lớn ấm áp.

Ngẩng đầu nhìn lại, là Khương Dịch Duy đang cau mày nhìn mình.

Lộ Kiều lại bắt đầu hoảng hốt, không biết nên giải thích với Khương Dịch Duy như thế nào.

Ngược lại là kẻ dây dưa với Lộ Kiều mở miệng trước, mặt lộ vẻ không vui chất vấn Khương Dịch Duy: "Ngươi là vị nào a?"

Con ngươi Khương Dịch Duy lạnh căm, không có độ ấm là nhìn qua đối phương liếc mắt một cái, rõ ràng nói ra ba chữ: "Lão công (của) hắn."

Tim Lộ Kiều bỗng nhiên nhảy lên.

Hai chữ "lão công" này, cậu trước nay chưa từng mở miệng nói với Khương Dịch Duy.

Thấy Lộ Kiều ở trong lồng ngực mình không nói tiếng nào, Khương Dịch Duy dường như muốn trừng phạt mà nhéo eo Lộ Kiều, thấp giọng hỏi: "Vì cái gì tới loại địa phương này?"

Lộ Kiều vội vàng ôm cổ Khương Dịch Duy bắt đầu yếu thế: "Em chính là bồi Charlie đến đây ngốc một lát, cũng không muốn làm gì khác."

Khương Dịch Duy cùng Lộ Kiều ngươi một lời ta một ngữ, làm vị đứng bên cạnh tổn thương không ít.

Hắn cảm thấy mất mặt, muốn vãn hồi một ít mặt mũi, mở miệng nói: "Ta thấy là mèo hoang đến trộm cá, ngươi tốt nhất đem người chú ý. Về sau nếu thật là chạy đi với người khác, phỏng chừng cái đuôi mèo ngươi cũng đều sờ không được."

"Ngươi người này có bệnh đi?" Bị người như vậy bôi nhọ, tính tình cũng không muốn nhịn.

Cậu không thể nhịn được nữa, đối với người này phun trào vài câu: "Cũng không nhìn lại chính mình có cái đức hạnh gì, thân thể khô quắt như cây đậu, còn có thể cứng hay không cũng là vấn đề. Có công phu đến gần người khác, còn không bằng đi tập thể hình nhiều chút đi."

Vỗ vỗ ngực Khương Dịch Duy, Lộ Kiều lần nữa mở miệng: "Thấy sao? Khi nào luyện đến trình độ của lão công ta, khi ấy hãy đi săn diễm có được không?"

"Ngươi con mẹ nó nói ai..." Bị Lộ Kiều nói tức giận đỏ mắt, người này giơ nắm tay hướng về phía Lộ Kiều.

Nhìn nắm đấm rơi xuống, Lộ Kiều cũng không né.

Bởi vì giây tiếp theo, một tay Khương Dịch Duy trực tiếp ngăn lại, nắm chặt nắm tay hắn không khác gì muốn bẻ gãy xương hắn.

"Thao..." Kẻ này đau chửi ầm lên, eo co lại, tới hàm răng đều run lên, "Ngươi...Ngươi buông ta ra..."

Khương Dịch Duy thờ ơ, tay lực càng lúc càng lớn đồng thời mở miệng nói: "Xin lỗi."

Đối phương đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng, lập tức xin lỗi.

Nhìn người này mặt mày xám mét mà rời đi, khuỷu tay Lộ Kiều chọt chọt Khương Dịch Duy: "Có lão công che chở thật tốt."

Sắc mặt Khương Dịch Duy trầm mặc như cũ, túm lấy Lộ Kiều vào buồng vệ sinh. Đem người đè lên cửa, hắn nhéo cằm Lộ Kiều bắt cậu ngẩng đầu.

Sau đó môi hắn nặng nề đè xuống.

Bàn tay hữu lực còn nhéo trên cằm Lộ Kiều.

Lộ Kiều cảm thấy đau, đẩy tay Khương Dịch Duy bảo hắn đừng dùng sức như vậy.

"Nếu anh không kịp thời đến, có phải hắn sẽ đụng đến eo em?" Khương Dịch Duy một tay bắt lấy tay Lộ Kiều, một tay kia như cũ nhéo cằm Lộ Kiều.

Thấy Lộ Kiều không chịu nói chuyện, lại hỏi một lần, "Có phải hay không?"

Lộ Kiều biết Khương Dịch Duy tức giận, vừa vuốt tay Khương Dịch Duy vừa dỗ dành nói: "Em sẽ không để hắn đụng đến em! Lúc hắn ở cửa chặn em, em cũng nhanh chân đá hắn."

Khương Dịch Duy không phải không tin lời Lộ Kiều nói, chỉ là tức giận Lộ Kiều nói dối mình.

Lộ Kiều nhiều linh cảm a! Radar nhạy bén nháy mắt phát hiện vì sao Khương Dịch Duy tức giận, cậu lập tức mở tay hay ôm lấy Khương Dịch Duy lắc qua lắc lại, nhuyễn nhanh mềm giọng mà nói: "Em không nên gạt anh, chính là em sợ nếu em nói đến gay bar anh sẽ không đồng ý. Charlie tới đây muốn Hứa Thăng Vinh tức giận, em chỉ muốn đi làm quần chúng ăn dưa."

"Tiểu Khương? Bảo bối? Lão công?" Ngữ điệu cậu lên cao kêu một cái lại một cái nick name, còn ở trên mặt Khương Dịch Duy hôn mấy cái: "Chúng ta không tức giận được chưa? Anh nỡ tức giận với em sao?"

Khương Dịch Duy thật sự không chịu nổi Lộ Kiều dùng loại ngữ khí này nói chuyện, khi làm nũng chỉ cần nghe thấy một chữ cũng khiến tâm người ta mềm. Hắn dùng sức ôm chặt lấy Lộ Kiều, trừng phạt hơn nửa ngày mới lôi Lộ Kiều từ trong phòng vệ sinh đi ra.

Nói là trừng phạt, gương mặt Lộ Kiều lại ửng hồng.

Nhìn Khương Dịch Duy rửa tay, cậu thẹn thùng hỏi: "Có phải em hôm nay có chút nhanh không?"

Khương Dịch Duy gật đầu, rút ra khăn giấy lau khô tay: "Mười phút, xác thật có chút nhanh."

Đầu Lộ Kiều muốn nổ tung, không nghĩ tới chính mình lại rớt dây xích như vậy. Nhưng mặt mũi không thể ném, cậu vì chính bản thân biện giải nói: "Rốt cuộc đây là WC quán bar, ra vào nhiều người như vậy, em có chút khẩn trương. Nếu là ở nhà, phỏng chừng nửa giờ cũng không đủ."

Lâu hay không lâu Khương Dịch Duy không quá để ý, hắn chỉ để ý đến cảm thụ của thân thể Lộ Kiều.

Nhìn qua gương trước bồn rửa tay, Khương Dịch Duy nhìn thẳng vào đáy mắt Lộ Kiều: "Mười phút này, thoải mái sao?"

Lộ Kiều từ phía sau che miệng Khương Dịch Duy lại, hận không thể đem nó dán lại, nói nhẹ: "Đặc biệt thoải mái."

Khương Dịch Duy tâm tình chuyển biến, nửa ôm Lộ Kiều đi ra ngoài. Hành động như vậy không chỉ công khai biểu thị chủ quyền, làm cho những kẻ đánh chủ ý lên người Lộ Kiều biết Lộ Kiều là của ai. Đồng thời cũng nói cho những người đánh chủ ý lên hắn, hắn là của Lộ Kiều.

Lộ Kiều hôm nay túng dục vô độ, đi đường đều lâng lâng. Cả người càng giống không xương cốt dán sát vào Khương Dịch Duy. Cậu túm lấy góc áo Khương Dịch Duy, trong miệng nhắc đi nhắc lại: "Chân em mềm."

Cánh tay Khương Dịch Duy ở trên eo Khương Dịch Duy siết thật chặt, gật đầu nhìn Lộ Kiều vài giây.

Lộ Kiều khó hiểu, chớp chớp mắt: "Nhìn em làm gì?"

Trên mặt cậu chút đỏ ửng còn chưa lui tán, đáy mắt hình như có chút thủy quang chớp động.

Khương Dịch Duy hầu kết lăn lộn, chỉ nhổ ra một chữ: "Tao."

Lộ Kiều thoạt nhìn quá tao, cái loại tao cực kỳ liêu nhân. Chỉ cần một ánh mắt, đủ để làm người vạn kiếp bất phục.

"Anh là mắng em hay là khen em?" Lộ Kiều oán hận, "Chiều này một hai phải làm là anh, vừa mới ở WC cũng vây không cho em đi. Anh như thế nào không nói người tao là anh đi?"

Khương Dịch Duy nói một chữ, Lộ Kiều có thể trả lời một tràng.

Hắn dở khóc dở cười, ôm người tiếp tục hướng về phía quầy bar.

Trở lại quầy bar không thấy thân ảnh Charlie, Lộ Kiều nhìn bartender hỏi: "Người ngồi ở đây đâu?"

Bartender liếc mắt hướng ra ngoài cửa một cái: "Bị Hứa lão bản quán bar đối diện mang đi."

Đến, Hứa Thăng Vinh cư nhiên thật sự không vững vàng!

Charlie đi rồi, bọn họ cũng không cần thiết ngốc ở gay bar. Trước khi đi, Lộ Kiều còn nhận được một cái tin WeChat của Charlie.

Đã gửi mấy cái mặt cười xấu xa không nói, liên tiếp phía sau ha ha ha ha còn kèm thêm câu: |Nếu Hứa Thăng Vinh ra sức một chút, ta đêm nay khiến cho hắn thượng ta!|

Lộ Kiều muốn Charlie cố gắng một chút, hồi hắn nói: |Hứa lão bản ra sức cũng không phải chuyện này a! Ngươi cũng đến ra sức một chút!|

Nhắn qua, không thấy Charlie trả lời lại.

Cho rằng bọn họ có khả năng thật sự ra sức đi, Lộ Kiều đơn giản buông di động, mở nhạc trong xe rồi cùng Khương Dịch Duy nói chuyện phiếm.

Một đường nói chuyện phiếm, rốt cuộc về đến nhà.

Lộ Kiều nằm trên giường, Khương Dịch Duy liền ngồi ở bên người Lộ Kiều đem việc đại ngôn cùng phỏng vấn nói cho Lộ Kiều nghe.

Hắn tuy rằng không muốn Lộ Kiều nhận cái đại ngôn này, nhưng lại không có tư cách thay thế Lộ Kiều đưa ra quyết định

Lộ Kiều nghe xong không hề nghĩ ngời liền đáp ứng: "Đi phỏng vấn tuyển chọn em nhất định phải thông qua. Năm trước bị người ta tính kế, năm nay em tranh thủ để được tuyển. Còn đại ngôn qυầи ɭóŧ...."

Cậu dừng một chút, tiếp tục nói: "Em rất muốn nhận.... Em biết nếu không phải bởi vì anh, em cũng không có khả năng nhận được cơ hội đại ngôn. Cho nên em mới càng muốn nhận, có thể là muốn chứng mình bản thân đi, muốn cho mọi người biết vì anh, nhãn hiệu tìm chính xác được một người phát ngôn thích hợp.

Chính là bởi vì rất thích hợp, cho nên Khương Dịch Duy mới không muốn Lộ Kiều nhận được đại ngôn.

Slogan của nhãn hiệu qυầи ɭóŧ này vẫn luôn là: Nam nhân cũng có thể thực gợi cảm.

Tưởng tượng đến Lộ Kiều muốn lấy hình tượng gợi cảm như vậy xuất hiện ở các tạp chí, trên quảng cáo, hắn liền buồn bực mà muốn đạp tường.

Chính là khát vọng cùng mong chờ trong mắt Lộ Kiều quá mức mãnh liệt, chẳng sợ hắn tâm bất cam tình bất nguyện, Khương Dịch Duy cũng chỉ có thể theo ý Lộ Kiều.

Lộ Kiều muốn nhận liền nhận đi, hắn tự mình tẩy não, làm cho toàn thế giới nhìn thấy Lộ Kiều gợi cảm vậy cũng khá tốt, về sau cả thế giới đều sẽ biết người gợi cảm đó chính là của hắn Khương Dịch Duy.

Phát hiện mặt Khương Dịch Duy đã giãn ra, Lộ Kiều ở trong lòng ngực Khương Dịch Duy rúc rúc, cười hỏi: "Đồng ý? Em có thể nhận?"

Khương Dịch Duy gật đầu: "Chúng ta là hai cá thể độc lập, anh cũng không có quyền lên tiếng."

Lộ Kiều chủ động hôn lên trán Khương Dịch Duy một cái: "Như thế nào lại đem chính mình nói đến đáng thương như vậy..."

Khương Dịch Duy sờ sờ trán, bỗng nhiên cười, thậm chí có chút trẻ con mà dùng trán cách áo ngủ cọ cọ lên ngực Lộ Kiều.

Lộ Kiều ngực bị ngứa, nhẫn cười đẩy nhẹ mặt Khương Dịch Duy: "Ngứa.... Đừng náo."

Khương Dịch Duy thực nghe lời, nghe Lộ Kiều nói xong liền dừng hành vi ấu trĩ này lại.

Hai người ôm nhau ngủ, ngày hôm sau Khương Dịch Duy đúng giờ tỉnh dậy, ở bên tai Lộ Kiều thấp giọng dò hỏi: "Hôm nay có buổi chụp không?"

"Không có......" Lộ Kiều nhắm mắt nỉ non, tiếp tục ngủ.

Khương Dịch Duy như bình thường giúp Lộ Kiều chuẩn bị cơm rồi lái xe đến công ty.

Hắn đi không bao lâu, Lộ Kiều mới mơ mơ màng màng đi WC, sau đó đem bữa sáng ăn.

Mở WeChat, phá hiện có hai tin chưa đọc.

Một cái là Charlie, hắn chửi ầm lên: |Hứa Thăng Vinh là vương bát đản, ta thao hắn nhị đại gia. Ngươi nói xem phương diện kia có phải không được? Ta đều cởi đến còn qυầи ɭóŧ nằm trên giường hắn, kết quả hắn dùng chăn đem ta ném ra sofa, cho ta niệm tâm kinh cả đêm. Lại nói với ta sắc tức là không, không tức là sắc, ngươi nói hắn có phải có bệnh hay không?|

Lộ Kiều cười phun, trả lời Charlie: |Khả năng ngươi tối qua chưa ra sức đủ, không đủ để Hứa Thăng Vinh đối với người là cái việc đó.|

Sau đó Lộ Kiều lại mở tin thứ hai, là Đoạn Diễn Lâm, Wechat viết: |Có rảnh đến đây kiểm tra, đừng kéo dài.|

aug

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio