Dưới lầu khách sạn dưới lầu, Thẩm Thần đi ra cửa, nhìn bên ngoài không biết mưa to tầm tã bắt đầu từ bao giờ, nhíu nhíu mày, lấy di động tìm phần mềm gọi xe.
Hắn sớm quen với việc A thành hay thay đổi thời tiết, như vừa mới qua mùa đông, vào đầu mùa xuân, hạ lại không phải mưa phùn nhiều, mà như là mùa hạ mưa to.
Một mình Thẩm Thần đứng ở cửa khách sạn chờ xe, nhìn từng hạt mưa lớn, không biết như thế nào, bỗng nhiên nhớ tới bốn năm trước Hoắc Nam Phong vượt mưa to đi tới cùng hắn ăn sinh nhật.
Khi đó hắn ở tại một toà chung cư cũ kĩ, Hoắc Nam Phong xe không thể tiến vào, mỗi lần tới tìm hắn đều phải đi bộ mười mấy phút.
Đến nay Thẩm Thần đều nhớ buổi tối ngày hôm đó, Hoắc Nam Phong xách theo bánh kem, cả người ướt đẫm mà đứng trước cửa, hướng hắn lộ ra tươi cười tà khí : “ Tiểu Bảo bối, sinh nhật vui vẻ.
”Thẩm Thần tâm bị nụ cười của hắn làm mềm hoá.
Đó là sau khi cha mẹ qua đời, lần đầu tiên có người cho hắn ăn sinh nhật, cũng chính là buổi tối hôm đó, hắn cùng Hoắc Nam Phong xác nhận quan hệ yêu đương.
“Tiên sinh, bên ngoài mưa lớn, ngài tiến vào bên trong đại sảnh ngồi đợi trong chốc lát đi.
” Người phục vụ cửa khách sạn có ý tốt nhắc nhở, đánh gãy hồi ức của Thẩm Thần.
Thẩm Thần hơi hơi mỉm cười: “Không có việc gì.
”Hắn mở di động nhìn nhìn, phát hiện đơn đặt xe bị hủy bỏ, tài xế gọi điện thoại nói mưa quá lớn không tới được, nói hắn kêu xe khác.
Nhưng mà Thẩm Thần liên tiếp kêu hai lần cũng chưa có người nhận đơn.
Nước mưa rơi xuống càng lớn, càng rơi càng nhanh, A Lâm gọi điện WeChat cho hắn, giọng lo lắng hỏi: “Ngươi như thế nào còn không có trở về? Có phải hay không bị Hoắc Nam Phong làm khó dễ ?”Hai ngày nay đến hạn hợp đồng thuê phòng, A Lâm lại còn chưa có tìm được phòng ở thích hợp, liền tạm thời ở tại nhà Thẩm Thần bên này.
Mắt thấy 11 giờ tối, Thẩm Thần còn không có trở về, A Lâm phản ứng đầu tiên chính là Hoắc Nam Phong làm gì Thẩm Thần.
Thẩm Thần nói: “Ta ở cửa khách sạn, mưa quá lớn, kêu xe không được.
”Gần khách sạn nhất là trạm tàu điện ngầm đi qua cũng muốn hai mươi phút, Thẩm Thần không dù, cứ như vậy đi qua khẳng định bị xối thành gà rớt vào nồi canh, gọi xe lại không đến, xem ra đêm nay muốn ngủ ở khách sạn.
Hắn đang muốn ở khách sạn đặt phòng, nghe thấy A Lâm sảng khoái mà nói: “Vậy ngươi chờ một lát, ta đi qua đón ngươi.
”Sau đó không đợi Thẩm Thần trả lời, hắn liền treo điện thoại.
Thẩm Thần đành phải tùy hắn, rời khỏi trò chuyện bằng giọng nói, phát hiện lúc trước A Lâm lấy di động tăng của hắn thêm vị học trưởng kia đã đồng ý kết bạn WeChat với hắn.
Thẩm Thần tạm thời không muốn phát triển tình yêu mới, liền mở xem hồ sơ của đối phương, không có suy nghĩ cứ như vậy để vị học trưởng nằm ở trong danh sách bạn bè WeChat.
Đợi đại khái nửa giờ, một chiếc xe màu trắng ngừng ở khách sạn cửa, trong xe đi ra một Alpha cùng Hoắc Nam Phong chiều cao không sai biệt lắm, cầm ô đi đến trước mặt Thẩm Thần.
“Ngươi hảo, ta là học trưởng của A Lâm, ta tên Tần Mộ Bạch.
Ngươi là Thẩm Thần đi?” Nam nhân đem dù che trên đầu Thẩm Thần, lộ ra một khuôn mặt ôn nhuận như ngọc.
Đồng dạng là Alpha, Tần Mộ Bạch khí thế không giống Hoắc Nam Phong sắc bén áp bức người, ngược lại ôn hòa nho nhã, nhưng cũng sẽ không làm người cảm thấy mềm yếu.
Tựa như thời điểm biển rộng gió êm sóng lặng, tràn ngập bao dung, làm người thực thoải mái, rất muốn thân cận.
Thẩm Thần nghĩ đến A Lâm lúc trước cứ nhắc mãi phải giới thiệu cho hắn học trưởng đep trai, vừa thấy nam nhân trước mặt, trong lòng hiểu rõ, đối Tần Mộ Bạch gật gật đầu.
Tần Mộ Bạch cười nói: “Vừa rồi A Lâm ở trong diễn đàn nói có bằng hữu bị mắc mưa lớn ở khách sạn này, muốn tìm người hỗ trợ đưa về nhà, ta vừa lúc tiện đường đi qua bên này.
”Thẩm Thần vừa nghe liền biết A Lâm tên kia đánh chủ ý gì, có điểm dở khóc dở cười, lại không muốn làm rõ, khách khách khí khí mà đối Tần Mộ Bạch nói một tiếng cảm ơn.
“Đi thôi.
” Tần Mộ Bạch cười cười, đem dù hướng Thẩm Thần bên này đưa qua một ít, ý bảo hắn đi vào trong xe.
Lên xe, Thẩm Thần mới phát hiện Tần Mộ Bạch thân mình bên phải ướt hơn phân nửa, lập tức có chút ngượng ngùng, nhắc nhở nói: “Tần tiên sinh, quần áo bị ướt rồi.
”Tần Mộ Bạch dứt khoát lưu loát mà bỏ cởi ra áo khoác bên ngoài âu phục, bên trong mặc một kiện áo sơ mi màu trắng hơi mỏng, vải dệt căn bản không che được cánh tay đầy cơ bắp lực lưỡng.
Hắn đem tay áo sắn lên một nửa, lộ ra cánh tay rắn chắc, đôi tay nắm tay lái, khí chất ôn nhuận lại ẩn ẩn để lộ ra một loại khí chất không thể khinh thường.
Thẩm Thần nhàn nhạt mà liếc mắt một cái, nghĩ thầm: A Lâm này làm bà mối không được rồi.
Không phải hắn tự coi nhẹ mình, mà là vị Tần tiên sinh này vừa nhìn liền biết giá trị con người bất phàm, đồng hồ trên cổ tay ít nhất giá trị hơn trăm vạn, Thẩm Thần không cho rằng Alpha như vậy sẽ nhìn trúng người từng ly hôn như mình.
A Lâm vắt hết óc cho hắn cùng Tần Mộ Bạch giật dây, thật đúng là làm khó hắn.
.