Sau Khi Linh Khí Sống Lại

chương 112: 404

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit + Beta: Basic Needs

………..

Đại khái bầu không khí quá xấu hổ, anh em tộc họ Lý mang tâm trí trù tính nặng nề thiếu điều không giữ nổi biểu hiện, chưa kể cái anh Triệu Nhật Thiên này lại đề cập đến “cứu nhiều người” như vậy. Người nói “vô tâm”, người nghe cố tình, Chiêu Quang chủ động nói lời cảm ơn ân cứu mạng mấy lần với A Điêu, cũng coi như chuyển sang chuyện khác.

A Điêu mỉm cười: “Khách sáo rồi, tiện tay làm mà thôi.”

Phong thái và tính kìm nén của người tên Chiêu Quang này cao và tốt hơn anh em tộc họ Lý thích suy tính nhiều. Y chủ động xin cách liên lạc với A Điêu, hơn nữa thẳng thắn nói gia tộc cần chuẩn bị quà lễ cảm ơn, ngàn lần mong đừng chối từ này nọ.

Vừa thấy Chiêu Quang tỏ thái độ như vậy, đương nhiên anh em tộc họ Lý đâu tụt lại phía sau, cứ thế khách sáo và thiện ý gửi lời cảm ơn, tỏ vẻ sẽ tặng quà cảm ơn y thế.

Cho dù có trí trá hay không, đến lúc đó tôi sẽ xem mấy người cung cấp bao nhiêu lợi ích.

A Điêu phất tay tùy ý, dáng bộ bình thường nhưng mang phong thái phi phàm của con cháu gia tộc lớn mạnh, tựa hồ chả thèm để tộc họ Lý và họ Nguyệt vào mắt, điều này càng làm cho người ta nghĩ lai lịch của cô phi phàm.

Cũng đúng, chưa tới Thầy Cấm Kỵ mà đã vượt cấp giết người cho được, thậm chí mạnh mẽ chống đỡ cấp thượng Ly Trần xong vẫn không chết. Nhân vật như thế tất đi ra từ gia tộc Kinh Đô phương Bắc hoặc một ít thế lực bí ẩn.

“Bất kể xuất phát từ đâu, Triệu huynh đệ đã là rồng phượng trong loài người.” Trần Hoa tương tự công tử nhà mình, khách sáo vài câu rồi chuyển đề tài.

A Điêu: “Ý anh nói tôi là loài lưỡng tính à? Hèn gì người lớn trong nhà luôn nói tôi làm gì cũng nhăn nhó, lòng dạ hẹp hòi, hệt phụ nữ.”

Rồng phượng trong loài người = loài lưỡng tính?

Không không không, đại ca đây oai hùng hừng hực, nhuệ khí và tài hoa đều lộ ra bên ngoài, mười phần nam tính.

Không giống phụ nữ tí nào, thật đấy!

Lý Chiêu Vũ không ra mặt xã giao thay vào đó âm thầm quan sát bên cạnh và thầm nghĩ: Nhìn ý tứ trong lời nói của anh Triệu Nhật Thiên này cứ như từ nhỏ bị người nhà thao túng tâm lý riết thành quen, trông cách làm việc lông bông thế thôi nhưng lại lộ ra vài phần tự ti.

Vậy gia đình anh ta dữ dằn tới cỡ nào?

Người này không nói gì lại trông như cái gì cũng nói.

Chắc chắn anh ta phải có một nền tảng siêu mạnh mẽ, và nhất định đến từ những nơi tại Kinh Đô.

Tuyệt đối!

Vậy cần lôi kéo người này tuyệt đối.

Mặc dù tuổi khá lớn, không bảnh bao gì, trong nhà lại bán đất nghĩa trang nhưng... hãy còn được. Sản nghiệp lời rất nhiều, tiếp theo xem thủ đoạn của mình đây.

Từ Lý Chiêu Vũ + 155555!

A Điêu: “?”

Không phải chứ, tôi nói mình là loài lưỡng tính, tự nhiên cô cho tôi nhiều năng lực niệm vậy để làm gì.

Là hảo cảm hay ác cảm đây?

Con nhỏ này bi3n thái quá.

(P1)

.....

Những người này ở lại chẳng hơn gì nhặt xác và dọn tàn cuộc, chẳng hạn như đi thu mấy món hời khác còn sót lại bên trong tổ hai con Boss chim – mấy xác chết của đám Chim Cắt Canh Biển cấp 3 cấp 4.

Nhưng A Điêu không tham gia, cô lên phi thuyền, phi thuyền rời đi.

Nhìn phi thuyền bay đi, Chiêu Quang cụp mắt xuống, y đã nhờ trợ lý trong gia tộc tìm kiếm ra một ít tư liệu khi ở một mình với ông cụ Triệu.

“Bất động sản nghĩa trang này mang lại siêu lợi nhuận thật, có rất nhiều tập đoàn tài chính hàng đầu nhúng tay vào, khó xác định địa vị người này. Có điều hoặc hắn đang nói mò chọc người ta tức, hoặc thật sự xuất thân từ thế gia có sản nghiệp trong vùng xám này. Tôi nhìn kỹ năng thiên phú của hắn không giống nói suông.”

Chiêu Quang gật đầu: “Chưa đến cấp Thầy Cấm Kỵ mà tốc độ tay ra đạo pháp đã nhanh là thế tất chỉ có hai nguyên nhân, hoặc gân mạch nhiều bẩm sinh lại đả thông được kha khá, hoặc bởi vì từ đầu những thủ đoạn đó đã là kỹ năng thiên phú của hắn, lúc xuống tay không cần quá nhiều động tác tay. Tôi từng nghe cha nhắc tới một ít thế gia bí ẩn, nhất là Đạo gia, có người chọn chôn xác mai táng để làm giàu. Trước hết họ lấy đó làm kế sinh nhai, kế đó đạo thuật của bọn họ vốn đã cắm rễ ở đây.”

Ông cụ Triệu nghe vậy cười khổ: “Kỹ năng mai táng sao? Nói nữa không xuôi tai gì cả. Nhưng có loại thiên phú này đều là nhân tài kiệt xuất, ra chiêu là người ta mất mạng. Không phải bên Thanh Châu cũng có một người như thế à, ra tay là tặng luôn đường chết cho người khác, thiên phú trác tuyệt, mới cấp A thôi mà đã làm kha khá Thầy Cấm Kỵ nghe tới là sợ mất mật, tạo thành cặp đôi tuyệt giỏi song song với cái người tại Học phủ Thanh Châu đấy. Hình như trong nhà cũng làm trông coi linh cữu và mai táng, là đầu tàu của ngành dịch vụ tang lễ.”

Trái lại Chiêu Quang đâu có lòng đố kị lớn như thế, bởi lẽ y là người bên hệ tâm linh, vẫn vững vàng ở lĩnh vực này. Tuy nhiên cân nhắc tới Thanh Châu độc lập, còn Vân Châu...

“Ông thấy Đoàn Phi kia thế nào?”

Ông cụ Triệu cụp mắt, đáy mắt ngầm lóe: “Giấu nghề, trên người nó có Vòng Trọng Lực, đoán chừng Học phủ Vân Châu cho.”

Lúc này, anh chị em tộc họ Lý tìm thấy một số xác chết của Chim Cắt Canh Biển, tinh chế một ít nọc độc, chuẩn bị điều tra.

Tên trộm gà làm người ta ghét quá, thật sự không cam tâm.

(P2)

.....

A Điêu không sợ nọc độc trên người bọn chim làm lộ ra điều gì vì cô chỉ dùng nó trên người Hà Lạc. Tuy nhiên lúc đó gã bị nhốt trong quan tài, thi thể bị cô đốt tới mức không nhìn ra hình dạng, nọc độc bị bay hơi từ lâu. Đừng nói thi thể bị cô xử lý, ngay cả sau khi chiếm được chiến lợi phẩm và giao ra, người ta vẫn không tra cứu được tí ti.

Cho nên mới chọn hỏa táng chứ không phải là chôn cất.

Bồn Cầu: “Trái lại hai người bên tộc họ Lý kia có đầu óc suy tính dữ, trước đó đoán chừng đang chờ cô lộ sơ hở đấy,”

A Điêu: “Gia tộc như tộc họ Lý còn cho ra được dòng thứ như Lý Nguyên Thuật, hiển nhiên cũng sinh ra được dòng chính mang tâm tính tương tự.”

Cô nào có ác cảm quá nhiều với tộc họ Lý.

Người mạnh mẽ hung ác trên thế gian, là nho sinh trí trá hay là tên đồ tể âu chẳng sao cả, chỉ cần không đụng tới gót chân cô, không mang tới uy hiếp cho cô, cô đều có thể cười tủm tỉm trò chuyện vui vẻ với người ta.

Giáo dục cảm hóa sinh linh là công việc của Quan Âm Như Lai.

Nhưng mà sở dĩ cô bịa ra thân phận mang tên Triệu Nhật Thiên này đâu có phải tự dưng làm đại, sản nghiệp nghĩa trang đích thực là một khối tương đối mờ trong Tam Quốc.

Lợi nhuận rất cao và do gia tộc quyền thế nắm giữ nhưng sẽ không bày ra bên ngoài, thậm chí có mấy người bên Đạo môn lẫn vào, nước sâu vô cùng, tộc họ Lý hoàn toàn không tìm ra được cái gì.

Cô thây kệ bịa đặt thân phận gì nhưng khi ra tay tất mang theo đặc tính của thân phận đấy. Nếu không tạo ra một thân phận thích hợp, ngày sau khó tránh khỏi bị người ta liên tưởng đến chính bản thân cô. Tất nhiên thực lực hai bên chênh lệch rất lớn nhưng đâu cản được người mang lòng riêng liên tưởng. Lỡ như ngày sau Khúc Giang Nam và Giang Chu nhìn thấy cô thì sao. Hai người này vừa khôn khéo vừa hiểu rõ cô một phần; chỉ cần họ mang lòng chờ mong về cô cao hơn một chút ắt sẽ có lòng nghi ngờ.

Vì vậy A Điêu phải thiết lập một thân phận có bộ đồ bu|| lúc có lúc không này. Ai thích nghiên cứu thì cứ nghiên cứu, nội dung cụ thể tùy thuộc vào chính sức liên tưởng của họ.

Bồn Cầu: “Cho nên bọn họ biết rõ bí mật của Hà Lạc nhưng họ không để cô giao nộp cái xác?”

A Điêu nhướng mày, cười khẽ.

Sao cô đưa ra cái xác cho được?

Đầu tiên, khi trước cô một mực tiêu diệt bọn cướp chờ người Quân Tuần tra đến, cô không hay chuyện bên phía sương mù, về sau mới đi qua đúng không. Cho nên cô không thể biết chuyện của Hà Lạc và người bí ẩn A. Dù giết Hà Lạc rồi vẫn phải xử lý như giết người bình thường đoạt chiến lợi phẩm, không thể tùy tiện lấy cái xác ra bảo người này có khi dắt dây với chuyện kia.

Tiếp theo, chiến lợi phẩm trên cái xác còn chưa lấy ra thì giao ra làm gì, Quân Tuần tra còn biết trả lại đồ để lại của Hà Lạc cho cô?

(P3)

“Đừng quên tộc họ Lý đã làm gì ở Đam Châu. Chuyện này tại quan trường Đam Châu ai ai cũng biết, tôi không tin chả có ai hay trong bốn châu khác. Không đề cập tới vì gia tộc quyền thế làm chuyện thế này nhiều phải biết, không cách gì truy xét. Song nhà mình đã làm còn mặt dày trơ tráo tố cáo Hà Lạc, lỡ như bị người trong liên minh Hà Lạc và tội phạm làm chuyện vò đã mẻ lại sứt, đào ra lịch sử đen tối, đó chính là tự đánh mất mặt mũi, chọc ra một thân toàn mùi tanh. Thế nên hai anh em tuyệt đối sẽ không nhắc nửa câu, ước gì chuyện này chẳng có tí dính dáng gì tới bọn họ.”

Dù sao tính việc này sẽ thấy người bí ẩn A trốn thoát sẽ có điều phiền toái, chưa kể cô còn chưa biết bên ven biển có gì nguy hiểm gì, suy cho cùng lúc này bí mật chân chính còn chưa được đào ra hoàn toàn.

Cô chỉ đành mong đợi Quân Tuần ra sức tí, đào ra bí mật sớm.

Trước đó cô cũng phải chuẩn bị kỹ càng nhằm đối phó với A.

Xui sao người này tính làm gì đó với cô tại vùng duyên hải… Hầy, phiền quá đi, trước hết kiểm kê đợt chiến lợi phẩm lớn lên trước đã.

Trên thế gian này chỉ có trà sữa, đồ ăn ngon và kho báu mới làm cho cô vui vẻ.

....

Đầu tiên là chiến lợi phẩm sau khi tiêu diệt động cướp tầm mười mấy hai mươi tên tội phạm: 3,500 viên linh hạch cấp 3; 70 linh hạch cấp 4 (một viên cấp 4 = 3,000 điểm năng lượng); 5 linh hạch cấp 5 (một viên cấp 5 = 20,000 điểm năng lượng); 60 Thực Thể Gieo Linh; 40 Đồ Cấm Kỵ; cùng với một đống chiến lợi phẩm thượng vàng hạ cám khác.

Đám cướp này có đồ gì tốt cho được. A Điêu tính giá trị toàn bộ, giá trị áng chừng 2 tỷ. Nếu thật sự muốn chuyển đổi năng lượng từ đám linh hạch này thì có khoảng 610,000 điểm. Suy cho cùng 5 viên linh hạch cấp 5 đã có 100,000 điểm năng lượng.

Chiến lợi phẩm tại hang ổ của Boss Chim Cắt Canh Biển: Cổng Linh Hồn lớn (100,000 điểm năng lượng nhưng có thể phát triển, không trực tiếp hấp thu, nuôi dưỡng để dùng riêng); Đồng Tử Gió Mang Linh (5 tỷ, có tiền mà không mua được); 1,500 quả trứng Chim Cắt Canh Biển (một viên 3 triệu tinh tệ, trị giá 4,5 tỷ).

Đồ để lại của Hà Lạc: 15 linh hạch cấp 5; 3 Thực Thể Gieo Linh; 2 Đồ Cấm Kỵ; thẻ và các tài sản khác (trị giá hàng chục triệu đồng nhưng coi nhẹ); 100 khối hài cốt.

Thành thật mà nói A Điêu vốn có mong đợi về của để lại của Hà Lạc, đến khi nhìn thấy những thứ bên trong cô nhất thời thất vọng và xen lẫn bất ngờ.

Từ đầu đã làm thủ lĩnh bên ngoài quản lý liên minh tội phạm, đừng nói tới chuyện trong tay nắm giữ rất nhiều tài nguyên, ít nhất không thể nào tồi tàn nhường này. Đúng vậy, 15 viên linh hạch cấp 5 đáng gờm lắm, mỗi tội gã vừa là thủ lĩnh vừa là Thầy Cấm Kỵ, tí của nả này đúng là quá xấu hổ.

(P4)

Nhưng A Điêu rất nhanh ý thức được đây không phải là điều đáng mỉa mai Hà Lạc, thay vào đó nó chứng tỏ người áp chế Hà Lạc đã cuỗm đi phần lớn lợi ích do liên minh tội phạm cung cấp trong lần tiếp xúc trước đó. Mà Hà Lạc với tư cách là Thầy Cấm Kỵ vẫn cần liên tục tiêu hao một lượng lớn chi phí tài nguyên nhằm tu luyện… Cô có thể nhận được lợi ích từ bên cái hang bên trong sương mù nhưng đó là lúc bọn họ chưa giao nộp lợi ích, bằng không có khi lợi ích còn thấp hơn.

100 khối hài cốt rất có khi là lợi ích mà đối phương mang lại cho Hà Lạc.

Đối với Hà Lạc, có khi nào 100 khối hài cốt còn tốt hơn so với những nguồn tài nguyên linh hạch khổng lồ đó?

Không nhất thiết tốt hơn, nhưng đám tài nguyên kia đâu thuộc về gã hoàn toàn, gã còn phải trông coi cả tá công nhân, tiền lương không phải là tài nguyên đến từ linh hạch mà chính là 100 khối hài cốt.

Hồi trước mạnh mẽ như gia tộc Bách Lý mà chỉ bồi thường cho Giang Chu 50 khối hài cốt, như vậy so với thứ này, 100 khối mua lấy diễn xuất của Hà Lạc trong Vô Gian Đạo coi như không tầm thường — nhưng vẫn là dạng ếch ngồi đáy giếng. Từ đó nhìn thông hai chuyện. Một là nhất định người bí ẩn A trả lương cho Hà Lạc có địa vị xã hội tương đối cao, có được tài nguyên như hài cốt. Hai là từ chuyện đối phương dùng hài cốt trân quý làm tiền lương để suy ngược lại, như vậy thu nhập kinh tế của tổ chức liên minh này cao tột cùng.

“Kỳ lạ, chỉ mỗi cướp giết vẫn không cách gì mang lại thu nhập cao như vậy, các tu sĩ mang tài sản càng nhiều thì càng khó đối phó, đặc biệt là thông số kỹ thuật của phi thuyền sẽ được cải thiện, chắc gì thật sự gặp nạn hàng không hệt như tôi vậy. Thu nhập của chúng có giới hạn… Trừ phi chúng thông qua thông qua những tu sĩ còn sống và dời đi để kiếm được một khoản tiền lớn khác.”

“A, phía Nam vùng biển còn có một tổ chức buôn người nữa mà? Tổ chức gì mà cần tu sĩ sống, điên cuồng quá đáng, đúng là hù người ta.”

“Chắc chắn trên thân người thần bí A này rủng rẻng, của báu gì cũng ở trên người hắn hết đấy, mẹ kiếp!”

A Điêu có chút phỏng đoán nhưng sẽ không vội vàng nói phát hiện này cho Quân Tuần tra. Nếu ngay cả tí năng lực tra khảo ấy mà còn không có, họ không đáng để trông cậy.

Bỏ qua những suy nghĩ vu vơ này, A Điêu bắt đầu phân bổ tài nguyên.

Trước đó điểm năng lượng của bồn cầu tăng lên hơn 190,000, để lên cấp 9 cần đầy 500,000 điểm. Giờ đây A Điêu một hơi nâng nó lên cấp 9, tiếp đó đút hết sạch linh hạch cấp 4 còn thừa cho Cổng Linh Hồn lớn, làm cho cái cổng này tăng trưởng một mảng lớn, tần suất thả linh khí bắt đầu cao hơn rất nhiều. Lúc trước nó còn so được với 10 Cổng Linh Hồn trung, hiện tại đã bì được tới 15 cổng cỡ trung.

(P5)

Đương nhiên Cổng Linh Hồn lớn không vĩnh cửu và bền bỉ như bồn cầu, tuy nhiên mục đích A Điêu phát triển chúng đâu phải vì mỗi linh khí. Cô từng nhìn qua những quyển sách cổ trong đạo quán, trong thời kỳ thứ nhất, cao thủ chí cao mạnh mẽ và môn phái đỉnh cao đều có một loại thủ đoạn siêu cường gọi là Trận Thực Thể Gieo Linh/Cổng Linh Hồn, thường dùng để bảo hộ cơ thể/núi + khôi phục điều dưỡng + nguồn năng lượng mang lại 3 công hiệu quan trọng.

Nếu A Điêu có bug là cái bồn cầu hấp thu được Cổng Linh Hồn, hiển nhiên cô cần cân nhắc cho tương lai. Chưa kể dã tâm cô lớn, nền tảng bắt đầu từ chính là Cổng Linh Hồn lớn, còn chịu hao phí tài nguyên bồi dưỡng Cổng Linh Hồn lớn. Hết thảy phục vụ vì tương lai.

Về phần 20 linh hạch cấp 5, cô giữ lại hết chuẩn bị dùng cho bùa chú cao cấp cấp 6 tối nay, đề cao sức mạnh bùa, ra tay tất con át chủ bài nổ to.

A Điêu tiếp tục đổi Gói quà khó kìm lòng nổi chưa từng dùng đến tới cấp cao nhất, tiếp đó nhìn vào thuộc tính bồn cầu hiện tại.

Cấp độ: Cấp 9 (mức năng lượng hiện tại 0/2000000, cũng cần thêm 2 triệu điểm năng lượng để lên cấp 10. Lưu ý: Cấp 9 còn có một không gian lưu trữ với kích thước 500 mét khối. Cấp 9 có thể tự động hấp thụ linh khí trong môi trường đổi lấy tất cả các kỹ năng tăng lên +3 cấp).

Năng lực niệm: 3,000,000.

Cùng lúc giải phóng linh khí: 2,000 sợi.

Kỹ năng đã đổi:

1: Cú đấm nhỏ đập chết bạn (lv13)

2: Ánh mắt nối tơ (lv13)

3: Tinh thông bùa chú (lv13)

4: Tinh thông đạo pháp (lv13)

5: XXX biến heo (lv13)

6: Bản thế kháng giáp (lv13)

7: Gói quà khó kìm lòng nổi (lv13)

Ngoài ra còn có 101, 202, 303... Tất cả đều tới cấp cao nhất và ở lv13.

Kỹ năng chuyển đổi:

1: Hộp mù lời nguyền cấp trung (đánh thức ngẫu nhiên một kỹ năng tung thuật nguyền rủa, nội dung như tên. Để đổi một lần cần 1 triệu điểm năng lực niệm, mỗi lần lên cấp cần 500 ngàn điểm năng lực niệm.)

2: Trận 404 từ Thuật Điểm Binh Triệu Tướng (trận lớn tấn công quần thể. Trong trận này khi sử dụng đạo thuật Điểm Binh Triệu Tướng sẽ có thể tăng thêm uy lực vũ khí và năng lực khôi phục khí huyết, tổn hao cụ thể sẽ tính theo mức độ hao tổn binh tướng bình thường, được quy đổi bằng năng lực niệm và linh năng của bản thân. Để đổi cần 30 triệu năng lực niệm, sử dụng một lần cần 5 triệu năng lực niệm, sau đó chuyển hóa thành lần tiêu hao tiếp theo, mỗi lần lên cấp cần 10 triệu điểm năng lực niệm.)

3: Phương pháp tu luyện ý chí và năng lực niệm quyển 2 (không cần đổi, trí tuệ bồn cầu tự khơi mở.)

Kỹ năng không nhiều nhưng càng ít càng là đồ xịn.

404 hoàn toàn đã để hai mắt A Điêu tỏa sáng, mỗi tội đến khi thấy được năng lực niệm tiêu hao thì mắt lại tối sầm hẳn.

(P6)

Biết vì sao A Điêu lại đổi Gói quà khó kìm lòng nổi, thứ còn chưa được dùng tới, tới cấp cao nhất ngay không? Cô không muốn mở hộp mù đầy mù quáng. Cô không mua nổi 404, càng đừng nói gì tới sử dụng, thế thì còn chả bằng đổi kỹ năng Gói quà tới cấp cao nhất tăng thêm uy lực.

Bồn cầu đâm thêm một dao: “Quan trọng nhất là cô còn không có ‘Thuật Điểm Binh Triệu Tướng’.”

A Điêu cảm thấy bây giờ cho cô một cái nhà vệ sinh là cô chắc chắn sẽ khóc xỉu lên xỉu xuống.

Khó dữ quá.

Muốn 404 quá đi, cô mong hệt như Hoa phi nương nương mong con*, chẳng qua không đổi nổi.

*Hoa phi nương nương trong phim Chân Hoàn Truyện.

.....

Thuật Điểm Binh Triệu Tướng là đạo thuật cao cấp, rất nhiều Thầy Cấm Kỵ không học được, trước mắt hiển nhiên bên Khúc Giang Nam và hiệu trưởng chưa từng dạy tới. Tuy nhiên A Điêu không biết liệu bọn họ có thể hay chăng bởi lẽ thuật pháp này không phải là đạo thuật thông dụng, nó thuộc về đạo thuật cực phẩm hệ bi3n thái, toàn là bí kỹ của một số môn phái tại đời thứ nhất.

Đi hỏi hai người Khúc Giang Nam? Chả phải sẽ là chưa đánh đã khai à, chưa kể xác suất hai người biết rất thấp, mà có biết đi nữa thì A Điêu đâu có mặt mũi để người ta dạy miễn phí cho.

Vẫn phải dựa vào chính mình.

Trên đời này có chuyện có tiền mà không làm được sao? Nếu có, thế là do không đủ tiền là cái chắc.

Cho nên A Điêu tiến vào cửa hàng Hoa Diệu, quả nhiên đã tìm được “Thuật Điểm Binh Triệu Tướng” ở trong đấy.

Chủ yếu do giá cả quá đau mắt.

“5 tỷ.”

A Điêu mang khuôn mặt khổ đau, móng vuốt do dự đẩy tới đẩy lui mấy bận.

Bồn Cầu: “Sức đâu mà cô do dự gì nữa? Đồ đạc còn chưa bán, trong tài khoản không có tiền ráo trọi, cô có bấm chọn cũng vô ích.”

Ặc, đúng hen, suýt nữa đã quên.

A Điêu liên lạc với CEO ngân hàng Hoa Diệu, thỏa thuận thời gian giao hàng.

Thật ra A Điêu có thể đàm phán với người ta để đổi vật lấy vật, trước tiên mang tới “Thuật Điểm Binh Triệu Tướng”. Nhưng như vậy tin tức sẽ lộ ra, A Điêu không bằng lòng gánh chịu rủi ro như vậy.

Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, A Điêu nhìn thuộc tính bồn cầu và thầm nghĩ vẫn là Phương pháp tu luyện ý chí và năng lực niệm quyển 2 không cần tiền không cần năng lực niệm thơm hơn nhiều.

Cô ra vẻ tự an ủi mình: “Những kỹ năng này chung quy vẫn là thứ bên ngoài, chỉ có tu vi và tố chất mới là thứ hàng đầu. Chờ tôi đạt đôi A tuyệt đỉnh sẽ bắt đầu dùng dám hài cốt chạm ngưỡng Thầy Cấm Kỵ, cùng lúc học được luôn quyển 2, tiếp đó khai quật phần khối tinh thần đen trũi nọ ra một tí. Hừ hừ, đến khi sợi tơ tinh thần của tôi chia tách ra càng nhiều thì chờ tôi vào cửa Thầy Cấm Kỵ, chỉ cần dựa vào Tinh Thần Nhập đã đủ đứng đầu võ lâm rồi!”

Úi trời, cô vẫn còn văn vẻ thế kia cơ đấy.

Bồn Cầu: “Ừ cũng đúng đó, vậy để tôi khơi mở trí tuệ cho cô, ngồi xuống.”

A Điêu: “...”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio