Từ Đông Tô xem cảnh quay đầu tiên, cảm nhận một chút không khí quay phim, sau đó tạm biệt đoàn làm phim trước thời hạn, mặc dù tiểu thuyết của hắn đã hoàn thành, nhưng cần phải chỉnh sửa một lần nữa mới có thể bàn giao bản thảo, biên tập gọi điện liên lục ba lần thúc giục hắn trở về.
Sau khi tiễn Từ Đông Tô, giới truyền thông cũng đã rời đi nhiều, Tô Tân trở lại phim trường, chào tạm biệt đoàn làm phim.
Cố Phi Nam vừa mới quay xong, tạo hình của cậu lúc này chưa bị hắc hóa, là một thiếu niên ngây thơ mới bước vào tiên môn, tung bay trong bộ quần áo trắng, tóc buộc cao, đẹp tuyệt trần khiến Tô Tân nhịn không được chăm chú nhìn thêm, sau đó lấy điện thoại ra chụp hai tấm hình: “Nhìn rất đẹp, chị sẽ gửi nó cho Điền Chỉ Lam, đây là tiểu thịt tươi vui vẻ của cậu ấy.”
Cố Phi Nam được khen ngợi đến mức đắc ý: “Có đẹp trai thật không?”
“Trời ạ, quả nhiên là thịnh thế mỹ nhan, một nhân vât phản diện đáng hận lại mê người, cho dù chết trong ma trảo của ca ca, ta cũng cam tâm tình nguyện.” Tô Tân học theo Bí Đỏ nịnh hót.
Mặt Cố Phi Nam hơi đỏ lên: “Chị Tân, chị đừng trêu em.”
“Được rồi, không trêu em nữa.” Tô Tân mở Wechat gửi ảnh cho Điền Chỉ Lam.
“Chị Tân, chúng ta cùng chụp một tấm ảnh đi.” Cố Phi Nam ngo ngoe muốn động, mong đợi nói “Em còn chưa chụp ảnh với chị.”
“Được.” Tô Tân sảng khoái đồng ý.
Hai người tụ lại một chỗ, Cố Phi Nam giơ điện thoại lên chụp mấy bức ảnh, sau đó đưa cho Tô Tân xem, rồi mới hài lòng gửi cho Tô Tân.
Khóe mắt nhìn thoáng qua, Cố Phi Nam thấy cách đó không xa Giản Diệc Thận đang nhìn chằm chằm bọn họ, bất mãn hỏi: “Chị Tân, sao anh ta lại tới đây? Chị đừng để ý đến anh ta.”
“Làm sao, còn muốn quản chuyện cá nhân của bà chủ sao? Lá gan càng lúc càng lớn.” Tô Tân trêu chọc cậu.
Ánh mắt Cố Phi Nam ảm đạm, nghiêm túc nói: “Em không muốn kiểm soát chị, cũng không có tư cách làm điều đó. Em chỉ hi vọng chị gặp được người thích hợp, được hạnh phúc, nhưng nếu như chờ năm năm hợp đồng chị vẫn chưa có nửa kia, em nhất định sẽ tự ứng cử.”
Tô Tân nhìn cậu hồi lâu rồi mỉm cười: “Cám ơn, chị rất cảm động, chờ em lên đến đỉnh cao, em sẽ cảm kích lời hẹn năm năm hợp đồng này.”
Từ phim trường đi ra, còn phải đi bộ một đoạn mới đến bãi đỗ xe. Trợ lý đi theo sau Tô Tân, thỉnh thoảng lại nhìn về phía sau vài lần, cuối cùng rút lui trước ánh mắt dữ tợn của Giản Diệc Thận, lấy cớ đi vào trong xe tìm đồ rồi bước nhanh kéo dài khoảng cách với Tô Tân.
Giản Diệc Thận đuổi kịp Tô Tân, im lặng đi cùng cô. Sắc mặt Giản Diệc Thận không tốt lắm, khuôn mặt im tĩnh, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Tô Tân liếc mắt nhìn anh, trong lòng cũng có chút khó hiểu, lấy tính cách của Giản Diệc Thận, vừa rồi lúc Từ Đông Tô trêu cô đã cảm thấy Giản Diệc Thận sắp không nhịn được nữa, còn có thể đợi cô cùng Cố Phi Nam chụp hình, Giản Diệc Thận thế mà ở lại chờ, không đi lên phát cáu, cũng không quay đầu rời đi.
“Anh biết, em muốn anh biết khó mà lui.” Giản Diệc Thận đột nhiên nói.
Tô Tân ngẩn người, bỗng nhiên có loại cảm giác dở khóc dở cười: “Vậy anh sẽ lui sao?”
Giản Diệc Thận trầm mặc một lát, thấp giọng nói: “Trước kia em nói muốn bắt đầu cuộc sống mới, muốn có một tình yêu vô hại, nếu như hợp sẽ không để ý mà vào lại vòng vây lần nữa. Những lời này của em anh suy nghĩ rất kỹ, anh có thể hiểu sự kiên trì của em, là anh trước kia đưa cho em quá nhiều tổn thương.”
Tô Tân trầm mặc không nói.
“Nhưng, anh chỉ có một yêu cầu, em đừng đẩy anh cho người khác, sau này hai chúng ta cùng đi đạp thanh, anh làm không được.” Anh nhìn chăm chú vào mắt Tô Tân, ánh mắt như bị bão tố gột rửa chỉ còn lại sự yên tĩnh và kiên định “Sẽ không có hai người có cặp, anh sẽ không từ bỏ. Dù em muốn yêu đương làm sao, cũng mặc kệ em muốn rơi vào vòng vây hay không, anh đều sẽ chờ em, đợi bao lâu đều được.”
—
Thông tin « Ác Mộng » khai máy đã được đăng tải. Đêm đó, Từ Đông Tô cũng đặc biệt vì chuyện này phát một weibo kèm theo hình ảnh chụp túi yểm, @ Tô Tân bày tỏ sự kỳ vọng vào tổ chế tác của đoàn làm phim « Ác Mộng ».
Người hâm hộ sách cùng các fan hâm mộ của các diễn viên khác, rất nhiều người không muốn tác phẩm được chuyển thể thành phim, sợ kiệt tác trong lòng họ bị phá huỷ khiến cuốn sách « Cơn ác mộng này tôi từng trải qua » càng tệ hơn, lượng fan cực đoan chiến một bộ phận lớn, lúc ấy khi công bố dàn diễn viên phải hứng chịu một làn sóng chỉ trích lớn, nhóm diễn viên chính cũng bị xoi mói, chịu đủ loại ghét bỏ.
Ngoài việc bán bản quyền thì Từ Đông Tô không có đề cập đến bộ « Ác Mộng » chuyển thể thành phim, lần này lại bưng lấy đoàn làm phim « Ác Mộng » như thế, một số bộ phận fan rất là bất mãn, nhao nhao trào phúng Từ Đông Tô bị tiền ăn mòn, vì tiền ngay cả đứa con tinh thần cũng bán đi.
Tuyên truyền trên mạng càng xé càng giận, điều đáng sợ nhất là sự im lặng. Sau chuyện này, việc « Ác Mộng » khai máy được nhiều người biết đến, nhiệt độ có, nhưng Tô Tân nhìn những lời mắng chửi Từ Đông Tô mà nói, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Nói đến bản quyền của « Ác Mộng », cô không biết tác giả là đại thần Ngao Đông, cho nên mới đưa ra một trăm năm mươi vạn phí bản quyền, về sau bởi vì Lữ Thành Chiêu chặn ngang một gạch đổi thành chia lợi nhuận, cho đến bây giờ, Từ Đông Tô chẳng những không cầm tới một mao tiền nào lại vì cái IP này hao phí rất nhiều tinh lực.
Xét về giá trị hiện tại của Từ Đông Tô, phí bản quyền IP này tối thiểu nhất có thể tới hơn ngàn vạn, hiện tại Từ Đông Tô bị người yêu sách công kích, khiến cô cảm thấy rất tủi thân.
Ngày hôm sau, cô phát weibo ủng hộ Từ Đông Tô.
[@ Ngao Đông nói ra thật mất mặt, quá nghèo, một mao tiền đều không cho anh. ]
Kèm theo một gói biểu tượng cảm xúc của chính cô, cô cùng diễn viên của đoàn làm phim dâng hương tế bái trên tấm ảnh thêm mấy chữ phụ đề: Cầu « Ác Mộng » bán chạy phát phí bản quyền.
Bên dưới tấm ảnh đều là một mảng tiếng cười ” Hahaha “, nhao nhao @ Ngao Đông và những người hâm mộ sách, đem weibo Ngao Đông giảm đi chút không khí thù địch, khó xử.
Không khí sôi động hẳn lên, nhưng tệ hơn là những người hâm mộ sách cực đoan này lại ra sức chiến đấu, ngày đó trào phúng Ngao Đông bị đồng tiền ăn mòn, bây giờ bắt đầu tìm các điểm đen, phát hiện nghi thức khai máy phía nhà đầu tư thiếu người của rạp chiếu phim Thời Đại Mới.
Các loại suy đoán bắt đầu xuất hiện, một số người hả hê gọi Ngao Đông là mắt què, đến nhà đầu tư lớn cũng không đến, hết lần này tới lần khác hắn còn ôm Tinh Hà không chịu buông tay; một số khác cảm thấy Đông ca thực thảm, xem ra là đoàn làm phim cùng Thời Đại Mới trở mặt cho nên phí bản quyền cũng không trả.
Suy đoán này được rất nhiều người quan tâm, nhau trở nên phổ biến.
Tô Tân dở khóc dở cười, tìm cách thanh minh thì các bình luận phía dưới đã thay đổi.
Giản Diệc Thận: Thời Đại Mới không đầu tư, hãy cân nhắ truyền hình điện ảnh Lục Hợp một chút, chờ hạng mục truyền hình điện ảnh tốt rất lâu.
Ngay khi bình luận này hiện lên, cư dân mạng bắt đầu bái quái. Weibo của Giản Diệc Thận được chứng nhận qua, tổng giám đốc khoa học kỹ thuật Thận Ngôn, năm ngoái vừa thu mua truyền hình điện ảnh Lục Hợp lại hiếm ai biết, cư dân mạng thần với sức mạnh thần thông quảng đại ngay lập tức phát hiện ra nhiều manh mối.
Giản Diệc Thận là chủ sở hữu mới của truyền hình điện ảnh Lục Hợp, người năm ngoái đã bắt tay với Gia Thành đối đầu với « Vô Địch Thiên Hạ » của Tinh Hà, lại là chồng trước của Tô Tân...
Cuối cùng, có người đào ra một tấm ảnh hôm qua trong nghi tức khai máy do fan hâm mộ chụp, trong video Giản Diệc Thận đeo khẩu trang xen lẫn trong đám nhân viên công tác của đoàn làm phim, chăm chú nghe Tô Tân phát biểu.
Tin tức này bị các tài khoản marketing mang lên weibo, tiêu đề mười phần bắt mắt: Chấn kinh! « Ác Mộng » khởi động máy, Giản Diệc Thận tổng giám đốc khoa học kỹ thuật Thận Ngôn thậm chí ngay cả vị trí riêng cũng không có, phải đứng xen lẫn trong đoàn nhân viên công tác, đoàn làm phim phái đoàn quá lớn, những tin đồn về khó khăn tài chính là giả!
...
Xe này, xe kia thơm phức những quả dưa thơm, khiến cư dân mạng ăn uống thích thú, những người hâm mộ cảm thấy lo lắng về việc không trả phí bản quyền đã lắng xuống, mà đám fan hâm mộ Tô Tân thì xắn tay áo ra sân, thay nữ thần nhao nhao bình luận hạ xoát Giản Diệc Thận.
[ Chào chồng trước, tạm biệt chồng trước. ]
[ Haha, mỗi người đều tốt, chồng trước chớ ngại. ]
...
Tô Tân ngồi ở văn phòng xoát weibo, dở khóc dở cười.
Giản Diệc Thận thật đáng thương, một đại tổng tài trong thương trường hô phong hoán vũ, lại bị dân mạng không nể mặt mũi trêu chọc, giễu cợt danh xưng “Chồng trước” của anh.
Cũng không biết Giản Diệc Thận có xoát bình luận weibo hay không, nếu nhìn thấy có lẽ sẽ rất xấu hổ.
Chị Diêu gõ cửa bước vào, theo sau là trưởng phòng Vương của phòng tài chính.
“Tô tổng, dựa theo quy định hợp đồng, Thời Đại Mới nên thanh toán đợt thứ hai của quỹ đầu tư vào tuần trước, nhưng đã là thứ sáu vẫn không có động tĩnh, tôi thúc giục họ hai lần, bọn họ lập tức làm lơ ” trưởng phòng Vương có chút lo âu hỏi ” Bên đoàn làm phim dùng tiền như nước chảy, nếu không có tài chính sẽ phải mở giếng trời, không có vấn đề gì chứ?”
Tô Tân hơi ngạc nhiên, Vu Hạo An là một kẻ ngu ngốc, sẽ cáo mượn oai hùm để đầu tư, có thể Phàn tổng không đến mức đó. Chẳng lẽ Phàn tổng thật sự bị thổi bay cái gối?
Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi sẽ nói chuyện với Phàn tổng một lần nữa.”
Vừa dứt lời, chuông điện thoại liền vang lên, Tô Tân xem xét, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, là Phàn tổng gọi đến.
“Tô tổng, thật xin lỗi” vừa kết nối điện thoại, Phàn tổng đã bày tỏ sự áy náy “Nhân viên bên dưới làm việc thật ẩu tả, bây giờ tôi mới biết khoản đầu tư kỳ thứ hai chưa được gửi đi.”
“Phàn tổng thật sự khách khí ” Tô Tân cười “Tôi đang muốn hỏi thăm một chút tình hình, không nghĩ tới ngài sẽ gọi trước.”
“Ai, nói thật với cô, đứa em vợ này của tôi thực là... Thành sự không có bại sự có dư, nói nhiều lại rơi nước mắt ” Phàn tổng thật giả phun ra lời cay đắng, đem mọi trách nhiệm đẩy lên người Vu Hạo An “Hôm nay phòng tài chính khiến tôi nhức đầu một trận, tôi nói cho bọn họ, biết đây là nhà ai không? Là dự án quan trọng hằng năm của Tô Tân – Tô tổng của giải trí Tinh Hà xúc tiến, chúng ta không nắm chắc sẽ có người đoạt. Những người này a, cũng không tới tìm tôi báo cáo sớm một chút, thật là không có mắt nhìn.”
Hai người nói chuyện một hồi lâu rồi mới cúp điện thoại.
Tô Tân đem những lời Phàn tổng vừa nói nghĩ lại một lần, chợt nhớ ra, lập tức weibo ra, quả nhiên, có thêm vài bình luận dưới bài viết.
Trình Tử Hạo: @Giản Diệc Thận chớ giành với tôi, nhà tôi xếp trước anh, tôi đã muốn uống canh từ các bộ phim truyền hình điện ảnh rất lâu rồi.
Lão nhị Hoắc gia: @Tô Tân đừng giả bộ nghèo a, Hương Duyệt muốn đầu tư còn bị em từ chối.
Tô Tân xem những bình luận này mấy lần, trong lòng nổi lên một tia ấm áp. Phàn tổng hẳn là nhìn thấy đầu weibo này, vốn là muốn kéo thêm một đoạn thời gian để em vợ có chút mặt mũi, lần này lại liên tục không ngừng gọi điện tới nhận lỗi.
Xem như vô tình cắm liễu liễu lại xanh đi, có mấy người bạn để cáo mượn oai hùm cũng không tệ.
Một giờ sau, trưởng phòng Vương cao hứng gọi cho Tô Tân, thông báo khoản đầu tư đã tới cửa, Tô Tân thở dài một hơi.
Hiếm khi hôm nay không có việc gì bận, không cần tăng ca, vừa lúc trung tâm làm đẹp trước kia gọi điện tới, nhắc nhở cô đến chăm sóc da thường xuyên, mời cô đến sử dụng sản phẩm mới.
Tô Tân cảm thấy khá hào hứng, quyết định đi thư giãn một tí.
Đây là một chuỗi làm đẹp cao cấp, trước khi kết hôn nếu có thời gian rảnh Tô Tân thường xuyên đến đây, một tuần hai lần, sau khi ly hôn do bận rộn nhiều công việc nên đã lâu không tới.
Vừa vào cửa, người quản lý liền lên đón: “Có phải là... Giản phu nhân không? Đã lâu rồi không đến, tôi cũng không nhận ra.”
Tô Tân cười uốn nắn: “Tôi họ Tô.”
Người quản lý thực sự là người tốt, cũng không bát quái, lập tức đổi giọng: “Chị Tô, da chị gần đây có hơi khô, trên trán còn có vết nhăn, nên chăm sóc tốt một chút. Tôi sẽ giúp chị tìm chuyên gia làm đẹp giỏi nhất.”
Chuyên gia làm đẹp giỏi nhất ở đây họ Lưu, gần hai mươi tuổi, tuy nhiên tay nghề không tệ, kỹ thuật mở tinh dầu phía sau điêu luyện, nhẹ nhàng, các phương pháp điều trị da mặt cũng rất cẩn thận, Tô Tân được xoa bóp rất dễ chịu, nằm trên giường mơ mơ màng màng ngủ một giấc.
Sau khi tỉnh dậy, việc điều trị da mặt đã gần kết thúc, tiểu Lưu vừa giúp cô gỡ mặt nạ, vừa áy náy nói: “Chị Tô, thật ngại quá, có khách khách hàng yêu cầu em tới, em sẽ giúp chị thoa xong mặt nạ, còn lại mấy phút sau sẽ người tới làm thay có được hay không?”
Tô Tân có chút không vui.
Chuyện gì cũng có kẻ trước người sau, sao lại hống hách cướp người như vậy?
“Chỉ vài phút thôi, làm xong lại đi.” Cô nói thẳng.
Tiểu Lưu gần như sắp khóc: “Em cũng muốn làm xong, nhưng bây giờ người khách kia đang rất tức giận, cô ấy nói hẹn bảy giờ rưỡi nhất định bảy giờ rưỡi em phải làm, làm nghề này, làm sao có thời gian đúng? Cô ấy dữ dằn, đem tiếp tân, quản lý mắng một lần, yêu cầu em nhất định phải đi qua ngay lập tức...”
Lòng Tô Tân mềm nhũn, quên đi, chỉ có ngần ấy thời gian so đo cái gì?
“Được rồi, em đi trước đi.”
“Cảm ơn chị Tô, vậy em đi trước, về sau lại phục vụ chị.” Tiểu Lưu như trút được gánh nặng, định đứng dậy thì cửa bị đẩy ra.
“Tiểu Lưu, tôi vừa trả mấy chục vạn doanh số cho cô, hẹn trước với cô mà cô còn không ra thì cũng đừng có hối hận.” Giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng lại mang theo vài phần uy hiếp.
Âm thanh này rất quen thuộc, Tô Tân ngồi dậy từ giường làm đẹp, nhìn ra cửa.
Thật sự là oan gia ngõ hẹp, lại là Bạch Thiến Ngữ.