Nhạc đạo nhìn Đào Nhiên cười, quay sang nói với Phạm Giai và Ôn Diệc Nặc: "Vai diễn Phục Linh sẽ do Đào Nhiên đảm nhiệm, hai vị cũng làm tốt lắm."
"Cảm ơn Nhạc đạo." Ôn Diệc Nặc cười duyên dáng, sau đó đi về cùng với trợ lý.
Phạm Giai hơi kinh ngạc liếc nhìn Đào Nhiên, định nói với Nhạc đạo rằng sao Đào Nhiên có đủ khả năng để đảm nhiệm được, nhưng ả vẫn kịp ngăn bản thân không thốt ra lời.
Tuy rằng ả biết, người có thể đánh bại ả là Ôn Diệc Nặc, không thể là Đào Nhiên, nhưng với tình huống hiện tại thì không thể kết luận vội vàng được, thế là ả chỉ cười cười, lén lườm Đào Nhiên, lúc đi qua Diệp Trăn thì cong môi cười thật tươi với cô.
Diệp Trăn cũng nhìn ả một cái.
Tuy cái nhìn này rất bình thường, nhưng đối với Phạm Giai mà nói, như là một sự đối xử đặc biệt, thế là khiến cho tâm trạng phiền muộn của ả biến thành vui sướng.
Đào Nhiên hơi ghen bĩu môi.
Diệp Trăn đương nhìn thấy hành động nhỏ đó của nàng, đáy mắt lóe lên ý cười, sau đó nhanh chóng biến mất.
Lúc trở về, Tiểu Dung quả thật vui không kiềm được: "Nhiên tỷ, chị quá lợi hại, sau này chị chính là nữ thần của em!"
"Thế hóa ra trước đây không phải à?" Đào Nhiên trêu chọc trợ lý.
Tiểu Dung cười hì hì, vẫy đuôi chó nói: "Chị vẫn luôn là nữ thần của em!"
"Thế còn nghe được." Đào Nhiên đắc ý, ngâm nga vài câu hát.
"Nhiên tỷ, cái cô Phạm Giai kia, có phải mặt đen xì xì luôn rồi?" Tiểu Dung hóng hớt hỏi.
Đào Nhiên kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, có chị đây tham gia, còn lâu cô ta mới được nhận vai."
Tiểu Dung vui vẻ hẳn lên, cứ như đã thấy vẻ mặt tối tăm của Phạm Giai, cười khà khà: "Để xem cô ta có còn ra vẻ được với ai."
"Được rồi, không nhắc cô ta nữa." Đào Nhiên đột nhiên hỏi: "Em ăn gì chưa đó?"
"Ăn rồi mà," Tiểu Dung nói: "Nhiên tỷ, tối nay chơi tiếp không? Kéo em ăn gà hai ván với."
Buổi trưa Tiểu Dung chơi một mình, không có Đào Nhiên, chơi bảy ván mà không ăn gà được lần nào, không nhảy xuống cái đã thành thùng gỗ luôn, thì cũng thành thùng trên đường cao tốc.
(Trong trò PUBG, người chơi chết sẽ biến thành thùng gỗ)
"Có thể." Đánh bại Phạm Giai, tâm trạng Đào Nhiên đang rất tốt, cười nói: "Hay là chơi cùng hai fan nữa đi."
"Được được."
Đào Nhiên vào Weibo đăng tin, trong nháy mắt lượt yêu thích tăng điên cuồng, đương nhiên, người muốn được vào phòng chơi cùng nàng càng nhiều.
Diệp Trăn đúng lúc nhìn thấy tin đó của nàng, thế là vội dùng acc riêng của mình bình luận vào dưới bài đăng với tên ID game, sau đó mua thêm ưu tiên và mua gói fan cứng nên bình luận của cô nhanh chóng được đẩy lên trên đầu.
Đào Nhiên đang livestream, tìm những người bình luận cao nhất, thế là nhìn thấy ID "ĐN" quen thuộc.
() Bản gốc là TR, mình nghĩ là tên viết tắt của Đào Nhiên (Tao Ran) nên đổi thành ĐN.
Cái ID này lần trước vẫn phá nàng trong game, Đào Nhiên nhướn mày, add nick người đó, mời vào chơi.
"Xin chào." Đào Nhiên bắt chuyện trước với đối phương.
"Ừm".
Đáp lại là một giọng nữ lạnh lùng.
Nghe được tiếng trả lời, Đào Nhiên "Ồ" một tiếng, cảm thấy giọng nói này quen quen.
Sau đó một là một nam sinh vào phòng, trên Weibo nói bản thân là một cao thủ.
"Chào Nhiên tỷ." Nam sinh rất hoạt bát, vừa vào đã chào hỏi Đào Nhiên.
"Chào em." Đào Nhiên liếc nhìn cái người tên ĐN vẫn không nói gì kia, nhíu nhíu mày, sau đó nói với bạn nam kia: "Vậy chúng ta bắt đầu đi."
"Ok chị."
"Nhiên tỷ, kéo em ăn gà với".
Tiểu Dung hưng phấn nói.
"Không thành vấn đề, cứ nghe theo chỉ đạo của chị." Đào Nhiên trả lời.
"Tuân lệnh."
Bốn người nhảy khỏi máy bay, sau đó điên cuồng loot đồ.
"Mũ bảo hiểm cấp ba này, đến lấy." ĐN ở cùng phòng với Đào Nhiên mở miệng nói.
"Cô lấy đi, tôi tìm cái khác." Đào Nhiên nói xong định nhảy từ ban công xuống.
ĐN không cho nàng từ chối nói: "Lấy đi, tôi đi đây." Sau đó thực sự đi khỏi.
Đào Nhiên giật giật khóe miệng, cuối cùng đành quay lại nhặt mũ bảo hiểm hiểm, nói thêm: "Cảm ơn, tí nữa tôi tìm đồ cho cô."
"Ừm" ĐN không từ chối, tiếp tục đi tìm đồ.
Sau đó Đào Nhiên mới thấy cái người ĐN này bá đạo biết bao, mỗi lần tìm được đồ gì tốt đều bắt nàng lấy, nàng không lấy thì người nọ cũng không lấy, thậm chí còn bỏ đi luôn, vì không muốn bỏ phí trang bị, Đào Nhiên đành bất đắc dĩ nhặt.
"Cho cô mũ bảo hiểm cấp ba nè." Đào Nhiên chạy đến trước mặt ĐN nói.
"Tôi có rồi." Nói xong cô liền chạy đến đường phía trước tìm xe.
Đào Nhiên nhìn người nọ rời đi, chỉ đành đau đầu ấn ấn thái dương.
"Tiểu Dung, Little T (nickname của nam sinh), hai đứa ổn không? Mau chạy khỏi đây, BO đang co vào." Đào Nhiên liếc nhìn Tiểu Dung vẫn ở trong phòng.
"Đến ngay đến ngay" Tiểu Dung luôn tuân lệnh ngay lập tức chạy ra, Little T cũng nhanh nhẹn chạy đến.
"Đến hướng W đi, có xe." Giọng nói lạnh lùng của ĐN vang lên.
Đào Nhiên thấy giọng này rất quen, nhưng vắt nát óc vẫn không nghĩ ra được, thậm chí nghĩ đi nghĩ lại trong đầu vẫn không nhận ra đó là ai, đành giữ nghi ngờ trong lòng.
Bốn người ngồi lên xe Jeep chạy đến hướng an toàn.
Đào Nhiên nhận thấy ĐN lái xe rất tốt, không thể không nhìn người ta thêm vài lần.
Sau đó, bốn người đứng ở vùng an toàn, mỗi người tìm một chỗ nấp, bắt đầu bắn đối thủ.
Tiểu Dung bị bắt chết đầu tiên, lúc chết còn không biết địch ở hướng nào mà ngắm được mình, tức sắp khóc.
"ĐN, Little T, chú ý S phía sau cây với tảng đá kia nhé, có thể bọn họ là đồng đội." Đào Nhiên nấp sau một tảng đá, đổi súng nói.
"Ừm." ĐN nấp ở cái cây phía trước nàng, Little T thì ở sau một cây khác.
"Cẩn thận nhé." Nói xong, ba người bắt đầu áp sát vào.
Nhưng mà Little T đi hơi xa, bị một xe chạy xiên qua phía trước bắn lén, một phát trúng đầu.
Đào Nhiên muốn đến cứu hắn, nhưng lại cần chạy bo, đây là lần thứ hai bo đi vào, sát thương rất cao.
"Nhiên tỷ, hai người mau đi đi." Little T cũng hiểu điều đó, nên hắn không muốn để Đào Nhiên đến cứu, nói xong liền hi sinh.
"Đi thôi." ĐN lên tiếng, một phát súng bắn chết kẻ địch đã hại Little T.
"Được."
Hiện tại chỉ còn năm người, hai người Đào Nhiên và ĐN một nhóm, hai người ở sau cây và tảng đá phía trước nhóm, còn một con sói đơn độc khác có thể là ở trong tòa nhà phía trước.
"Chúng ta đi vòng đã" ĐN đổi súng, bắt đầu từ từ áp sát, Đào Nhiên đi sau cô.
"Nhiên tỷ cố lên, giúp em ăn gà đi!" Tiểu Dung ngồi ngoài quan sát kích động hô lên một tiếng, sau đó nín thở nhìn Đào Nhiên chơi.
Little T cũng nhỏ giọng cổ vũ, rõ ràng khán giả đều đang hồi hộp chờ đợi.
"Hai người kia cũng di chuyển rồi, cẩn thận." Đào Nhiên nói xong, liền nhanh chóng nã đạn vào hai người nấp sau tảng đá.
Đoàng đoàng đoàng! Đào Nhiên bắn vào phía người sau tảng đá ba phát súng, nhưng không trúng đầu, người phía sau cây lập tức chạy đến cứu.
"Vào phòng!" ĐN nói một câu, canh đúng góc chết mà ba người kia không nhìn thấy để vào trong phòng, Đào Nhiên cũng nhanh chóng theo sau.
Nhưng tránh được hai người kia thì phòng của bọn họ lại đúng khu vực do con sói còn lại canh giữ, hai người không thể không ra khỏi phòng.
"Hạ hai người kia trước đã." Đào Nhiên nói xong thì chạy qua phòng bên cạnh, ngắm bắn về phía hai người kia.
Hai địch thủ đó đang chuẩn bị chạy bo.
Lúc hai người đó bắt đầu chạy, Đào Nhiên ngắm chuẩn xác, bắt đầu nã súng bắn về phía họ, ĐN cũng nhanh chóng bắn theo, hai người phối hợp rất ăn ý, không hề khiến người còn lại bị che tầm nhìn.
Mọi người không thấy được từ góc nhìn của Đào Nhiên nhưng phía ĐN thì Little T có thể thấy rõ, ngay cả khán giả xem livestream cũng nhìn thấy, bình luận liên tục hiện ( thuật ngữ mạng, nghĩa là "quá đỉnh")
Đào Nhiên và ĐN đã hạ được hai người kia, chỉ còn lại đúng một địch thủ cuối cùng.
"Mỗi người một góc đi." Đào Nhiên nói.
"Ừ."
Cuối cùng nhờ sự ngầm phối hợp ăn ý, team bọn họ đã ăn được gà.
Trong phòng, không chỉ có giọng Tiểu Dung phất khích hô lên, Little T cũng vô cùng sung sướng.
"Nhiên tỷ, sau này em có thể chơi cùng chị tiếp không?" Little T vội nói.
"Có thể chứ." Đào Nhiên đồng ý.
Little T vui vẻ thoát trò chơi.
"Chơi tiếp ván nữa đi." ĐN không chút khách khí nói.
Weibo Đào Nhiên đăng lên, nói là chơi hai ván, nhưng sẽ chọn fans chia ra, ĐN nói vậy thì sẽ trái với thông báo của Đào Nhiên.
Đào Nhiên lo lắng xem weibo, nhưng người bình luận đa số đều đồng ý, dù sao vừa rồi hai người ngầm phối hợp quá mức ăn ý, để khán giả vô cùng thỏa mãn.
Đào Nhiên còn không nhận ra chuyện đó, mãi đến ván chơi thứ hai nàng mới thấy, cái người ĐN này, vô cùng hiểu ý nàng, khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
Sau khi ván thứ hai kết thúc, nàng add đối phương vào danh sách bạn bè, hẹn sau này cùng chơi tiếp.
Diệp Trăn thoát game, khóe miệng vẫn chưa thôi cười.
Sở Mạch Nhan gõ cửa đi vào thấy cô đang cười thì khẽ sửng sốt, sau đó ngập ngừng hỏi: "Liên quan đến Đào Nhiên à?"
"Ừ." Diệp Trăn không che giấu, cũng để cho Sở Mạch Nhan đi vào.
"Bồ không định nói chuyện kia cho em ấy à?" Sở Mạch Nhan đến để nói chuyện này với cô, từ khi Du Thi biết chuyện vẫn luôn giục cô phải đi khuyên nhủ Diệp Trăn.
Nhưng Sở Mạch Nhan hiểu rõ bạn mình, miễn là chuyện Diệp Trăn đã quyết thì có khuyên thế nào cũng không thể thay đổi được, nhưng mà vì động viên vợ mình, Sở Mạch Nhan vẫn phải đến đây.
Diệp Trăn nghe thấy Sở Mạch Nhan hỏi, im lặng một lúc, sau đó trầm ngâm trả lời: "Một thời gian nữa thì nói."
Khi cô biết được những chuyện ấu trĩ Đào Nhiên làm hồi hai người mới kết hôn đều do Phạm Giai đứng sau, cô vẫn luôn suy nghĩ chuyện này.
Diệp Trăn muốn làm sao để vừa có thể trừng phạt Đào Nhiên, lại vừa khiến Phạm Giai phải trả giá.
Cô định dùng phép khích tướng Đào Nhiên, cũng có thể đối phó Phạm Giai,
Nhưng mà sau khi ly hôn, thấy ánh mắt Đào Nhiên vẫn luôn hướng về mình, vẻ mặt lúc nào cũng rất đáng thương, Diệp Trăn liền không muốn nói ra nữa.
Cô vẫn muốn tiếp tục trừng phạt nàng, thậm chí muốn nàng phải chủ động.
Giống như mười năm trước vậy.
Nghĩ đến cô bé theo đuôi mình năm đó, ánh mắt Diệp Trăn dịu dàng hẳn.
Sở Mạch Nhan đau dầu day huyệt thái dương, nghĩ thầm bạn tốt của minh lại đang toan tính quỷ kế gì không biết.
Sở Mạch Nhan lặng lẽ đáng thương giùm Đào Nhiên.
Có người yêu như Diệp Trăn, sau này chắc chắn bị ăn gắt gao.
Dù sao Diệp Trăn thật sự rất phúc hắc, bên ngoài là dáng vẻ lạnh lùng thanh cao, bên trong không biết đang nghĩ điều gì đen tối đâu.
Quả thực khiến người ta khó mà phòng bị, sẽ dễ dàng rơi vào bẫy do cô giăng sẵn!
- ------------------------------------
//.