Trời đã vào cuối hè, buổi tối có gió rất mát, Đào Nhiên đi ngay sau Diệp Trăn, hai người chậm rãi đi bộ, cũng để tiêu cơm.
Nơi này buổi tối rất yên tĩnh, không có xe cộ như nước ồn ào, cũng không có mùi vị khó chịu.
Đào Nhiên giang tay hít sâu một hơi, nàng cảm giác, mình chưa từng được thoải mái như bây giờ, nhìn bóng lưng thẳng tắp phía trước, nàng cho tay vào túi áo đi đến cạnh Diệp Trăn, khuôn mặt vui vẻ mỉm cười.
Sau đó thấy người phía trước chìa tay ra sau, nàng vội chạy lên, đặt tay vào tay người nọ, những ngón tay thon gọn đan vào nhau, khiến lòng người ấm áp.
Giờ phút này, cả hai cũng không muốn nói gì, không muốn đánh vỡ khoảnh khắc yên tĩnh ấm áp độc nhất ấy.
Hai người đi dạo hơn một tiếng mới về.
Lúc này, nhà nghỉ đã sớm tĩnh lặng, mọi người đều ngủ rồi, vì không muốn đánh thức người khác, cả hai đều cố gắng đi lại khẽ khàng.
Đào Nhiên về phòng, đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ, sáng mai là lễ khai máy, nàng không thể ngủ quá muộn.
Bởi vì hôm nay rất vui, Đào Nhiên nằm xuống đã chìm vào giấc mộng, cũng thức dậy rất sớm.
"Nhiên tỷ, mau dậy, mau dậy, muộn mất rồi..." Trời vừa sáng, Tiểu Dung liền gõ cửa, kêu to đến độ khiến cho các tầng đều phải nghe thấy, Đào Nhiên vội kéo cô vào trong phòng.
"Nhiên tỷ, muộn đến..." Nhìn thấy Đào Nhiên đã ăn mặc chỉnh tề, Tiểu Dung lời vừa đến miệng đã thu lại.
"Đi thôi." Đào Nhiên gõ trán cô, hỏi: "Em ăn sáng chưa?"
"Ăn rồi." Tiểu Dung ngơ ngác gật đầu.
"Vậy ăn thêm lần nữa." Đào Nhiên nói xong thì ra khỏi phòng.
Tiểu Dung: "...Hở?"
Xuống đến phòng ăn tầng một, Diệp Trăn đã ngồi đó, đạo diễn và nhà sản xuất cũng ở đấy.
Bên cạnh Diệp Trăn lại còn đúng một chỗ trống, Đào Nhiên nhanh chóng ngồi xuống, Tiểu Dung bèn ngồi cạnh Tiểu Thiên.
"Ăn xong chúng ta liền khai máy, ăn nhiều vào nhé." Nhạc đạo nhắc nhở.
"Được."
Diệp Trăn gắp bánh bao thịt mà Đào Nhiên thích đặt vào bát nàng, Đào Nhiên híp mắt cầm bánh bao lên ăn.
Mọi người trên bàn ai nấy đều tập trung ăn uống nên không để ý.
"Đào tiền bối, chị ăn thử nem rán, hương vị khá ngon." Hà Hải Thần cùng đũa chung gắp cho Đào Nhiên một cái nem rán.
"À, cảm ơn cậu." Đào Nhiên
Bữa sáng này, ai nấy đều ăn rất vui vẻ, sau đó bắt đầu lễ khai máy, Thương duyên chính thức bước vào quá trình quay phim.
Đào Nhiên đóng vai nữ thứ, cảnh quay cũng nhiều, nhưng nàng không giống như nữ chính vẫn mãi giữ một phong cách, nửa về sau, nàng sẽ vì Đại sư tỷ mà tiến vào ma đạo.
Cảnh quay đầu tiên, Phục Linh và Đại sư tỷ đối đầu, Đại sư tỷ không thể tin được sự độc ác tuyệt tình của Phục Linh, xoay người rơi nước mắt.
Cảnh này, Nhạc đạo còn hơi lo nghĩ, dù sao thì bên ngoài viết bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt nhưng trong lòng thì tình cảm vẫn dâng đầy, có thể nói là khó diễn.
Nhưng không ngờ, Đào Nhiên với Diệp Trăn diễn quá tốt, còn vượt xa mong đợi của ông.
Những người khác trong đoàn phim xem trực tiếp cũng thấy xúc động, viền mắt đỏ hết lượt, dù sao vẻ mặt đau đớn thấu tim gan của Phục Linh thực sự khiến người khác phải đau lòng.
Diệp Trăn đang ngồi trên ghế uống nước, ánh mắt không hề biến sắc nhìn về phía Đào Nhiên, nàng đang cười nói với trợ lý của mình, sau đó có lẽ là cảm giác được ánh mắt của cô, Đào Nhiên cũng quay qua nhìn lại.
Ngay lập tức, mắt nàng phát sáng, cong môi cười thật tươi với Diệp Trăn.
Ngày hôm nay quay ba đoạn, đều là về vai của Đào Nhiên và Diệp Trăn, hai người phô diễn năng lực diễn xuất, cho mọi người say mê thưởng thức, hơn nữa, cả đọc thoại cũng rất đỉnh, Nhạc đạo nghe rồi suy nghĩ có nên dùng giọng thật của cả hai hay không.
"Nhiên tỷ, em vừa nghe thấy Nhạc đạo nói trực tiếp dùng giọng thật của hai người, không lồng tiếng lại." Tiểu Dung đi hóng hớt về ghé vào tai Đào Nhiên thì thầm.
"Giọng thật luôn à?" ĐÀo Nhiên sửng sốt, sau đó gật đầu: "Chị biết rồi, tạm thời đừng nói đi đâu, dù sao Nhạc đạo chưa công bố ra ngoài, mình nói ra thì không hay."
"Em hiểu, Nhiên tỷ." Tiểu Dung gật gù.
"Em nghỉ ngơi đi, còn lúc nữa là hôm nay kết thúc rồi." Đào Nhiên nói.
Tiểu Dung: "Nhiên tỷ, chị mới cần nghỉ ngơi ấy, em bóp vai cho chị, hôm nay chị quá lợi hại, sau này chị chính là nữ thần của em."
"Em đã nói thế cả trăm lần rồi đấy!" Đào Nhiên khẽ liếc Tiểu Dung.
Tiểu Dung thấy thế le lưỡi làm mặt quỷ.
Ngày quay thứ nhất nhanh chóng kết thúc, mọi người cũng dọn dẹp các thứ từ sớm, lúc về, Đào Nhiên và Diệp Trăn ngồi cùng xe, phía trên có Nhạc đạo.
Nhạc đạo bàn với cả hai về chuyện dùng giọng thật của hai người, đương nhiên cả hai đều đồng ý, dù sao đó cũng là một phần của công việc rồi.
- ---------------------------
//.