Sau Khi Mặc Váy Tôi Bẻ Cong Ông Chủ

chương 68: giằng co

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hà Lạc dẫn Tấn Viễn đi tìm thúc bá Phó Tùng Bách của Phó Ý, thông qua quan hệ của hắn, Giang Hạc bọn họ tranh thủ ra ba ngày, rốt cục để cho tất cả ban giám khảo dự án nguyện ý cho bọn họ một lần đối mặt với công ty Tân Vũ để làm rõ bọn họ không có cơ hội sao chép.

Cho nên tin tức ban đầu dự định ngày thứ ba công bố hủy thầu cũng tạm thời trì hoãn, điều này cũng làm cho đoàn đội Cao Tân Vũ chờ xem Tấn Viễn cùng khoa học kỹ thuật Hạc Thành bị chê cười, cả đám đều hoảng hốt.

"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, vạn nhất Tấn Viễn làm hệ thống thông minh mới kia không có vận dụng thuật toán hệ thống giọng nói, không phải đã chứng thực chúng ta đang vu khống sao?"

Cao Tân Vũ kiên định lắc đầu: "Không thể nào."

Ngày đấu thầu hắn cũng có nghiêm túc quan sát qua hệ thống trí tuệ của Tấn Viễn, hắn phát hiện hệ thống trí năng của hắn cũng là dùng giọng nói khởi động trước, vậy chứng minh, Tấn Viễn nhất định ở trong hệ thống thông minh cắm thuật toán hệ thống giọng nói.

Hệ thống giọng nói trong tay hắn chính là Tấn Viễn làm, lúc Tấn Viễn làm hệ thống trí năng này cho khoa học kỹ thuật Hạc Thành, có thể dùng thuật toán của hệ thống giọng nói trong tay hắn hay không, nhất định là chắc chắn có, bởi vì không ai trong điều kiện có đường tắt sẽ lựa chọn mở thêm một con đường gập ghềnh gian nan.

Đây cũng là nguyên nhân hắn dám đi báo cáo Tấn Viễn.

"Vậy tại sao ban giám khảo lại để cho bọn họ đối đầu với chúng ta?"

Theo đạo lý mà nói, bọn họ chỉ cần tra ra hệ thống trí năng khoa học kỹ thuật Hạc Thành và hệ thống giọng nói trong tay bọn họ có một điểm tương tự sẽ phán định bọn họ sao chép, chuyện này cũng nên đóng quan tài kết luận, như thế nào còn có thể để cho bọn họ đi giật dây với khoa học kỹ thuật Hạc Thành.

Cao Tân Vũ cảm thấy mấy người trong đoàn hắn ta thật sự ngu xuẩn, lúc trước nếu không cảm thấy mấy người bọn họ khống chế tốt, hắn mới không chọn mấy tên ngu xuẩn: "Các cậu làm công ty lớn như khoa học kỹ thuật Hạc Thành là làm bằng giấy sao, xảy ra chuyện như vậy sao có thể một chút hành động cũng không có."

Trải qua Cao Tân Vũ nhắc nhở, mấy người trong đội của hắn mới giật mình nhớ tới khoa học kỹ thuật Hạc Thành chính là công ty Internet số một số hai trong nước, nếu ngay cả chút năng lực này cũng không có, vậy thì thật sự chỉ là một công ty vỏ giấy.

"Cho nên các cậu không cần một chút gió thổi cỏ lay liền tự loạn trận trước, động não suy nghĩ kỹ một chút." Cao Tân Vũ trấn an mấy người bọn họ, ổn định tâm tính, ánh mắt híp lại nói, "Hắn muốn đối đầu thì đối đầu là được rồi, một hệ thống lớn như vậy, tôi cũng không tin tìm không ra một chỗ nào không giống nhau."

Người bình thường đều theo bản năng tuân theo trí nhớ cơ thể của mình, huống chi là Tấn Viễn lo lắng làm ra hệ thống giọng nói, khi anh làm hệ thống tương tự, nhất định cũng sẽ sử dụng phương pháp nhân tiện nhất của mình, cho dù bọn họ tìm người hoạt động ban giám khảo, nhưng chỉ cần tìm được một chỗ tương tự như hệ thống giọng nói trong tay bọn họ, bọn họ vẫn có thể khẳng định khoa học kỹ thuật Hạc Thành chính là đạo văn.

Cho nên, tại hội quán đấu thầu, Cao Tân Vũ nhìn thấy Tấn Viễn mang theo một đám người của khoa học kỹ thuật Hạc Thành rõ ràng có chuẩn bị mà đến, trong lòng một chút cũng không hoảng hốt.

Loại này ở hiện trường trước mặt mọi người đã bị chỉ định sao chép, so với dùng từ viết nói bọn họ sao chép, càng có lực tác động.

Cho dù phía sau Tấn Viễn có công ty khoa học kỹ thuật Hạc Thành làm chỗ dựa thì có ích lợi gì, còn không phải là bị hắn kéo xuống nước, trở thành tội phạm đạo văn bị người khác công khai chán ghét!

Chỉ cần Tấn Viễn hoàn toàn bị hắn giẫm chết, Cao Tân Vũ hắn sẽ không còn là tên hề chỉ xứng mang đi so sánh với anh nữa, sau này người khác nhắc tới hắn sẽ không bao giờ nghĩ tới Tấn Viễn nữa.

Vừa nghĩ đến sau này không có Tấn Viễn, hắn sẽ không còn là lão nhị nghìn năm nữa, Cao Tân Vũ không khỏi âm thầm đắc ý nhướn mày với Tấn Viễn.

Đối với sự khiêu khích của Cao Tân Vũ, Tấn Viễn ngay cả phản ứng cũng lười phản ứng, loại người chỉ biết dùng âm mưu quỷ kế đùa giỡn với người ta để chứng minh mình mạnh hơn người khác, thành tựu đời này cũng chỉ như vậy.

Trước kia lúc đi học, còn cảm thấy miệng hắn có chút tài hoa, cũng có thể làm người tài, hơn nữa miệng hắn lại ngọt ngào, nghĩ hắn chính là thiếu cơ hội, cho nên mới có lòng muốn kéo hắn một phen, cùng hắn làm hệ thống giọng nói, ai biết còn mang một con sói mắt trắng ra.

Đối với loại người này, Tấn Viễn nhìn thấy hắn, ngay cả nói thêm một chữ cũng cảm thấy là lãng phí, anh bảo Hà Lạc mang theo những người khác ngồi vào chỗ trước, sau đó cũng không thèm liếc mắt nhìn Cao Tân Vũ một cái trực tiếp nhảy qua hắn, nói với mấy vị giám khảo của tổ giám khảo một bên: "Bắt đầu đi."

Cái gọi là giằng co chẳng qua chỉ là đem hệ thống của hai công ty đặt cùng một chỗ so sánh, bởi vì hệ thống lớn, Tấn Viễn chia nó thành mười mấy bộ phận, để cho mười mấy cấp dưới cầm những bộ phận hệ thống này nhất nhất đi so sánh với hệ thống giọng nói trong tay Cao Tân Vũ.

Cao Tân Vũ nhìn thấy Tấn Viễn bây giờ vẫn là bộ mặt cao cao tại thượng với hắn, khinh miệt tột cùng, hắn không có thái độ nửa phần sợ hãi, trong lòng một trận không phục, hắn cũng không tin, đợi lát nữa tìm ra chỗ giống, xem anh còn có thể vênh váo hung hăng như vậy không.

Hít sâu một hơi nặng nề, liếc mắt nhìn Tấn Viễn thủy chung không nhìn hắn một cái, cũng gật đầu với mấy vị giám khảo trong tổ giám khảo: "Bắt đầu đi."

Người phụ trách hai công ty đều lên tiếng, người trong tổ thẩm phán cũng không có gì để nói, để cấp dưới của bọn họ mở máy tính lên, bắt đầu so sánh từng cái một.

Bởi vì công ty Tân Vũ ít người, các nhân viên còn lại của khoa học kỹ thuật Hạc Thành chỉ có thể xếp hàng chờ bọn họ.

Một nhóm hiệu đính kết thúc: "Không tìm thấy chỗ giống nhau."

Nhóm thứ hai hiệu đính: "Không tìm thấy chỗ giống nhau."

Ba nhóm hiệu đính kết thúc: "Không tìm thấy chỗ giống nhau."

“......”

Liên tiếp ba tổ đi qua, cũng không tìm được một chỗ giống nhau như đúc, Hà Lạc thật sự là nhịn không được ném ánh mắt khinh bỉ về phía Cao Tân Vũ.

Cao Tân Vũ vẫn biết Hà Lạc và Tấn Viễn mặc một cái quần, hiện tại nhìn thấy ánh mắt khoái ý khinh thường của hắn, mím môi, nhìn phía sau bọn họ còn có tổ người chờ hiệu đính, hừ nhẹ một tiếng.

Hắn cũng không tin một chỗ nào cũng không tìm ra được.

Hà Lạc thấy Cao Tân Vũ chết đến gần còn bộ dáng không biết trời cao đất dày, càng thêm khinh thường phi một tiếng.

Loại ngu dốt vl nè! Thằng gà mờ!!

Ban đầu xuất phát từ nguyên nhân không thuần thục, hiệu đính còn có chút chậm, nhưng dần dần, theo nhân viên hai công ty càng ngày càng thuần thục, tốc độ cũng dần dần nhanh theo.

Tổ , tổ , tổ , tổ đi qua, đều không phát hiện ra chỗ giống nhau, sắc mặt Cao Tân Vũ cũng không khí định thần nhàn như lúc mới bắt đầu, dần dần trở nên ngưng trọng tái nhợt.

Cho đến khi tổ hiệu đính cuối cùng kết thúc, vẫn không phát hiện ra bất kỳ điểm tương đồng nào, hắn thốt lên: "Không có khả năng! Hoàn toàn không thể!"

Hắn tuyệt đối không tin, lực tự khống chế của Tấn Viễn có thể đạt tới trình độ khống chế trí nhớ của mình, hơn nữa nếu như không phải anh nhặt được làm sẵn, anh làm sao trong thời gian ngắn như vậy mò ra hệ thống trí năng so với hệ thống thoại cao hơn một bậc?

Phải là liên kết hiệu đính nào đó có vấn đề!

Hà Lạc thấy Cao Tân Vũ đến bây giờ còn chấp mê bất ngộ, đối với hắn ta lại càng khinh miệt: "Nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, còn có thể có người nói dối không thành, nếu cậu không tin, hệ thống ở đây, cậu tự mình đi điều tra một lần nữa a..."

"Tra... thì tra!" Khuôn mặt trắng bệch của Cao Tân Vũ không cam lòng cắn môi nói với mấy giám khảo của tổ giám khảo, "Tôi xin kiểm tra lại một lần nữa, để tránh bỏ sót!"

Vừa rồi lúc hiệu đính, mấy giám khảo vẫn nhìn chằm chằm nhân viên của hai công ty, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện tình huống có người nói dối hoặc bỏ sót, hiện tại Cao Tân Vũ yêu cầu điều tra lại một lần nữa, là tỏ vẻ không tín nhiệm nghiêm trọng đối với thái độ tuần tra của bọn họ.

Mấy giám khảo nhất thời cũng có chút bất mãn với Cao Tân Vũ, nhất là Phó Tùng Bách đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ giám khảo lần này, trước đó bọn họ dưới tình huống không quen thuộc với hai hệ thống này đã đánh giá sai hệ thống khoa học kỹ thuật của Hạc Thành có hệ thống sao chép hệ thống giọng nói của công ty Tân Vũ, nhưng trải qua Tấn Viễn mang theo tư liệu càng thêm tinh tế đến tìm bọn họ giải thích, bọn họ cũng dần dần nhận ra hai hệ thống tuy rằng đều có chức năng sử dụng giọng nói thông minh, nhưng cấu trúc hoàn toàn không giống nhau, căn bản không cấu thành đạo văn, nhưng bên công ty Tân Vũ muốn cắn chết bọn họ, vì công bằng mà nói, Mới có cuộc giằng co ngày hôm nay...

Không nghĩ tới, khoa học kỹ thuật Hạc Thành đã chứng minh được sự trong sạch của mình, công ty Tân Vũ còn không buông tha như vậy, điều này làm cho cảm quan của bọn họ đối với công ty mới ra lò này có dấu hiệu tăng lên cực nhanh, giảm xuống.

Cao Tân Vũ mãnh liệt yêu cầu, khoa học kỹ thuật Hạc Thành lại không có ý kiến, bất đắc dĩ tổ giám khảo lại để cho người của hai công ty đối đính một lần nữa.

Toàn bộ quá trình lần này do Cao Tân Vũ giám sát, từng dòng từng chữ, không bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào.

Tuy nhiên, một nhóm đi qua, hai nhóm qua đi, mười nhóm đã xong, không, không, vẫn không tìm thấy bất kỳ điểm tương đồng nào!!

Cao Tân Vũ nhìn chằm chằm từng hàng mã số rậm rạp trong máy tính, đầu óc choáng váng, ánh mắt cũng dần dần mơ hồ.

Tay hắn nắm chặt góc bàn, không có khả năng, làm sao có thể không có, làm sao có thể ngay cả một chuỗi mã số tương tự cũng tìm không ra, hắn không tin, không tin Tấn Viễn có hệ thống thoại này, quả trái thơm ngay trước mắt mà không lợi dụng!

"Điều tra xong chưa?"

Bởi vì Cao Tân Vũ can thiệp điều tra lại, tra lại càng tỉ mỉ, chậm trễ không ít thời gian, hiện tại bên ngoài hội sở trời sắp tối, Tấn Viễn thấy Cao Tân Vũ vẫn nhìn chằm chằm mã số của nhóm máy tính cuối cùng, chậm chạp không nói kết quả, cũng bắt đầu không kiên nhẫn.

Nghe thấy giọng điệu khinh bỉ của Tấn Viễn hoàn toàn không quan tâm, Cao Tân Vũ mắt như sắp nứt ra, lung lay sắp đổ, vì sao rõ ràng hẳn là lúc hắn xoay người, lại biến thành thời điểm hắn trở thành trò hề, vì sao Tấn Viễn lại không gì không tồi như vậy, vì sao trên thế giới này phải có sự tồn tại của Tấn Viễn!

Cao Tân Vũ hận ý đối với Tấn Viễn đã đạt tới đỉnh điểm, hắn từ muốn đem Tấn Viễn giẫm vào chỗ chết đã chuyển dời đến hận không thể Tấn Viễn người này chết đi, hắn hung hăng trừng mắt với Tấn Viễn, cực kỳ không cam lòng lắc đầu, cơ hồ là ngậm máu nói ra: "Không có điểm giống nhau, không tồn tại sao chép."

Hắn vừa nói xong lời này, Tấn Viễn rõ ràng cảm giác được có một tia hàn ý chợt lóe lên trên người mình, nhưng anh không bắt được cỗ hàn ý này từ đâu phát ra, buông lỏng vẻ mặt, nói với mấy vị giám khảo trong tổ giám khảo: "Mấy vị tiên sinh, hiện tại khoa học kỹ thuật Hạc Thành đã chứng minh sự trong sạch của mình, các vị xem đấu thầu lần này tính toán sao?"

Phó Tùng Bách gật gật đầu: "Tự nhiên là sẽ tính toán."

Bọn họ lúc trước vốn đã trúng ý khoa học kỹ thuật Hạc Thành, chỉ là bởi vì công ty Tân Vũ báo cáo sao chép mới có thể đem đấu thầu lần này làm phế liệu, hiện tại khoa học kỹ thuật Hạc Thành đã chứng minh được sự trong sạch của mình, vậy thì không cần hủy công phu kia nữa, khi đấu thầu lại phí đấu thầu rất tốn, còn có khoa học kỹ thuật Hạc Thành làm rất tốt mà.

Phó Tùng Bách nói xong lại nhìn Cao Tân Vũ đứng ở một bên sắc mặt trắng bệch, tiếp tục nói: "Nếu khoa học kỹ thuật Hạc Thành không có vấn đề gì, đó chính là công ty Tân Vũ đang cố ý vu khống bịa đặt, tôi tuyên bố, khôi phục danh ngạch trúng thầu của khoa học kỹ thuật Hạc Thành, mặt khác loại bỏ danh ngạch đấu thầu của công ty Tân Vũ vĩnh viễn không tuyển dụng, hy vọng công ty các cậu về sau rửa mặt, làm công ty thật tốt, làm kỹ thuật, đừng vì cạnh tranh mà ngay cả mặt mũi cũng không cần."

Lời này của Phó Tùng Bách nói tương đối không khách khí, huống chi còn nói trước mặt cả phòng họp, nhất thời ngoại trừ các nhân viên của công ty Tân Vũ, những người khác đều không nhịn được cười.

Người khác còn thu liễm một chút, Hà Lạc cũng không có nhiều cố kỵ như vậy, sau khi thay Tấn Viễn rửa sạch oan khuất xong, cả người hắn đều thần thanh khí sảng, nhìn Cao Tân Vũ đứng ở một bên cúi đầu, khinh miệt cười nói: "Bọn họ đâu phải không biết xấu hổ a, căn bản là không có mặt mũi, phàm là người có chút mặt mũi đều không làm được loại chuyện này."

Lần này ngay cả Tấn Viễn cũng bị hắn chọc cười, hắn kéo La Hà Lạc ý bảo các giám khảo khác của hắn vẫn còn, bảo hắn thu liễm một chút: "Cùng muỗi so đo cái gì."

Lời nói của Tấn Viễn nhỏ giọng, nhưng cũng khiến Cao Tân Vũ nghe thấy, hắn ta cắn chặt môi, âm thầm nắm chặt nắm đấm, hắn cho dù là một con muỗi, cũng phải dùng mọi biện pháp hút khô máu của nó, đâm chết nó.

Tuy nhiên, ngay khi tất cả bụi bặm lắng xuống, khi mọi người chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi, bên ngoài hội sở truyền đến một loạt tiếng còi báo động, ngay sau đó một đội cảnh sát mặc đồng phục cảnh sát đi vào phòng họp, hỏi họ: "Có ai là người của công ty Tân Vũ không?"

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía đoàn người Cao Tân Vũ, cảnh sát trong nháy mắt lĩnh hội được ánh mắt của bọn họ, cất bước đi tới trước mặt Cao Tân Vũ xuất trình giấy tờ tùy thân của mình, chính thức nói: "Chúng tôi nhận được tố cáo, Công ty TNHH Khoa học kỹ thuật mạng Tân Vũ bị nghi ngờ trốn thuế, phòng chat dưới trướng có một loạt chứng cứ phạm tội truyền bá nội dung kɦıêυ ɖâʍ tục tĩu, hiện tại mời các cậu trở về với chúng tôi tiếp nhận điều tra."

Còn đắm chìm trong oán hận hận không thể đem Tấn Viễn cưa thành tám khối, băm thành vạn mảnh, đột nhiên nhìn thấy trước mặt một đám cảnh sát vây quanh bọn họ, lại nghe những chuyện công ty bọn họ phạm phải, toàn bộ đều bị người lột ra, nhất thời da đầu tê dại, toàn thân mồ hôi lạnh đầm đìa, cả người đều bị dọa đến trước mắt trắng bệch, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

..........

-Muỗi đốt inox =))

//

NTT

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio