Editor: Chấm
Lạc Nghị cắt đầu húi cua, trông rất nam tính.
Làn da màu lúa mạch của anh ta lộ ra vẻ bóng khỏe.
Thân hình cao lớn rắn chắc, là hình mẫu một người đàn ông tiêu chuẩn.
Du Sướng thực sự không ngờ tới sẽ gặp Lạc Nghị trong gameshow này.
Khi đó cậu quay "", Lạc Nghị đã đi đóng phim được vài năm.
Sau đó, cậu cũng biết được rằng Lạc Nghị là loại diễn viên thuần khiết nhất, một lòng chỉ muốn đóng phim và muốn quay những bộ phim hay.
Ban đầu, Du Sướng có thể mời được Lạc Nghị vào đoàn phim "" là vì Lạc Nghị nhìn trúng kịch bản do Du Sướng viết, có điều nhân vật mà anh ta để ý lúc đó lại là nhân vật Viên Dã.
Tuy là một vai phản diện nhưng tính cách có bước chuyển biến, kể cả không gian diễn xuất cũng rộng hơn vai cảnh sát Đường Minh.
Thế nhưng trong chuyện quay phim thì tính tình Du Sướng rất cứng nhắc, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Chu Minh Thần, Viên Dã trong lòng cậu thực sự trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Cho nên mặc dù lúc đó Lạc Nghị đã là một diễn viên có chút danh tiếng, còn cậu vẫn là một đạo diễn nhỏ chưa ai biết đến, nhưng cậu vẫn chọn Chu Minh Thần.
Rốt cuộc dưới sự bám víu không rời của Du Sướng, Lạc Nghị đã đồng ý nhận vai Đường Minh.
Bây giờ nghĩ lại, tầm nhìn của Lạc Nghị quả thực rất chính xác, cuối cùng “Viên Dã” với thiết lập nhân vật phức tạp đã giành được giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Cannes.
Vì sợ bị giật tít, nên sau khi quay xong "", cả Lạc Nghị và Chu Minh Thần đều cố tình tránh mặt nhau.
Lúc đó giữa Du Sướng và Chu Minh Thần đang rất tốt đẹp, dần dà cậu cũng không liên lạc với Lạc Nghị.
Chỉ nghe trong giới đồn rằng Lạc Nghị đang định phát triển theo hướng trở thành ngôi sao, sau đó không có tin tức gì nữa.
Không ngờ vài năm sau gặp lại, lại là trên một gameshow đời sống nông thôn thế này.
Du Sướng cũng hơi xúc động, cậu giang hai tay ra định ôm chào mừng Lạc Nghị, nhưng còn chưa chạm vào góc áo của Lạc Nghị thì Chu Minh Thần đã từ đâu xuất hiện và đứng giữa hai người họ làm dán đoạn cái ôm của hai người.
Chu Minh Thần vỗ vai Lạc Nghị, tỏ vẻ tự nhiên nói: “Cảnh sát Đường, đã lâu không gặp.”
Rồi mỉm cười chào hỏi Lạc Nghị, động tác như thân quen lắm, khiến không ai xung quanh có thẻ nhận ra là anh đang cố tình xen vào giữa hai người bọn họ.
Ngoại trừ Du Sướng.
Lạc Nghị không ngờ Chu Minh Thần lại tỏ ra thân thiết với anh ta như vậy, bây giờ ai mà không biết Chu Minh Thần đã nổi ra cả nước ngoài, chỉ cần có chút quan hệ với Chu Minh Thần thì độ nổi tiếng của người đó sẽ lên như tên lửa.
Những năm gần đây, làng giải trí bước vào "Thời đại thịt tươi", tuy anh ta không xấu nhưng đúng là kém xa vẻ ngoài xinh đẹp thanh tú phổ biến trong giới tiểu thịt tươi hiện nay.
Ngoài ra, hai bộ phim điện ảnh đóng trong quá trình chuyển đổi hình tượng đều bị ném đá, bây giờ anh ta chỉ có thể tham gia vào phim truyền hình.
Về phần khán giả, có lẽ anh ta có xuất hiện trên TV thì cũng không có ai nhận ra anh ta đâu nhỉ? Thế nhưng Chu Minh Thần chào hỏi một cái, không chỉ cho thấy họ có một mối quan hệ tốt, mà còn chỉ ra vai diễn của anh ta.
Ban đầu Lạc Nghị cảm thấy kỳ lạ, biết bao khách mời nổi tiếng muốn tham gia mà không được mời, tại sao lại mời anh ta tham gia.
Có điều sau khi nhìn thấy thái độ của Chu Minh Thần, trong lòng anh ta đã có suy đoán.
Chẳng qua anh ta không trực tiếp hỏi ra, im ỉm tiếp nhận thiện chí của Chu Minh Thần, phối hợp với Chu Minh Thần nói tiếp: “Đã gần năm năm rồi nhỉ, cơ mà có Nguyễn Đông Đông ở bên cậu, tôi cũng không lo cậu sẽ ra ngoài làm chuyện xấu.
"
Chu Minh Thần chỉ không muốn Du Sướng ôm người khác, dù sao thì Du Sướng chưa từng ôm anh kể từ khi anh bị thương.
Nhưng lời nói của Lạc Nghị không ngờ lại khiến anh vui vẻ, Chu Minh Thần liếc mắt nhìn Du Sướng đang bất mãn ở bên cạnh, trên mặt anh nở nụ cười hiền hòa, nghiêm túc gật đầu: "Yên Tâm, có cậu ấy ở bên cạnh, tôi sẽ không làm ra chuyện gì đâu.
"
Mấy lời này nghe sao cũng hơi nghiêm trọng, hơn nữa còn có chút kỳ lạ vậy nhỉ? Một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt Lạc Nghị, anh ta liếc nhìn Du Sướng, rồi sực nhớ ra hồi đó Du Sướng là người ăn ý với Chu Minh Thần nhất, nên anh ta cũng không để ý nữa.
Mễ Dương và Tống Du Du ngơ ngác cứ như đi giữa sương mù, không hiểu ý tứ trong lời nói của Chu Minh Thần, nhưng họ nhìn thấy lúc nãy Chu Minh Thần liếc mắt nhìn Du Sướng một cái.
Du Sướng không thể chịu được ánh mắt tò mò của Mễ Dương và Tống Du Du, đặc biệt là Mễ Dương, đôi mắt sáng quắc y hệt đèn pha, cậu nói với Chu Minh Thần bằng một giọng điệu bất mãn, "Này, đừng có mà sửa kịch bản của tôi lung tung.
Viên Dã thì phải quan tâm Đường Minh mới phải chứ nhỉ? Người đó mới là ánh sáng trong cuộc đời anh ấy, phải không nào?”.
Lạc Nghị - người thủ vai ánh sáng của Viên Dã thấy hơi mất tự nhiên.
Bản thân anh ta là trai thẳng, cũng thủ vai một viên cảnh sát trai thẳng trong phim, bây giờ đột nhiên nghe được vai diễn mà anh ta sắm vai là ánh sáng cuộc đời của một người đàn ông nào đó, anh ta bỗng nhiên không thể tiếp tục câu chuyện được nữa.
May mắn thay, lời nói của Du Sướng là nhằm vào Chu Minh Thần, còn Chu Minh Thần dường như chỉ tập trung nói chuyện phim ảnh với Du Sướng, không ai để ý tới anh ta.
Chu Minh Thần khẽ cười đáp: "Anh không có sửa kịch bản.
Rõ ràng trong phim, nguyên nhân khiến Viên Dã sa vào con đường tội lỗi không phải là vì cái chết của Nguyễn Đông Đông sao? Chính sự ra đi của Nguyễn Đông Đông đã đẩy Viên Dã về phía bóng tối.
Không có ai vừa sinh ra là xấu xa hết, theo hành vi giết người không gớm tay chỉ để dẫn ra hung thủ đứng sau mọi chuyện của Viên Dã sau này, Nguyễn Đông Đông mới giống như ánh sáng của Viên Dã hơn.
"
Du Sướng hơi không phục.
Viên Dã, Đường Minh và Nguyễn Đông Đông đều là những nhân vật do cậu tạo ra, làm sao Chu Minh Thần có thể hiểu rõ hơn cậu được!
"Thế nhưng về sau Viên Dã lại ngừng tay vì Đường Minh.
Đến kết, anh ta rõ ràng có thể chạy thoát, nhưng anh ta lại lựa chọn để cho Đường Minh tự tay bắt mình.
Đối với Viên Dã mà nói, Đường Minh quan trọng hơn Nguyễn Đông Đông."
"" dựa trên một câu chuyện xảy ra vào ngày tháng trong khoảng vào năm trước, nhưng câu chuyện không phức tạp, tiến triển từ từ, tiết lộ toàn bộ câu chuyện từng chút một.
Bạn thân nhất của Viên Dã là Nguyễn Đông Đông bị người ta lái xe tông chết, nhưng camera giám sát tại nơi xảy ra vụ việc đúng lúc bị hỏng.
Nguyễn Đông Đông chỉ có bà ngoại đã lớn tuổi.
Viên Dã phát hiện thi thể Nguyễn Đông Đông có nhiều vết sẹo do bị đánh đập, anh ta muốn để người khám nghiệm tử thi một lần nữa, nhưng thi thể đã nhanh chóng được hỏa táng.
Cho dù ý thức được cái chết của Nguyễn Đông Đông còn có oan khuất, nhưng một người già và một đứa trẻ vừa mới thành niên chẳng làm được gì.
Cuối cùng, chuyện này chỉ có thể để yên.
Nhưng trên thực tế, Viên Dã vẫn bí mật điều tra vụ án này, còn cố tình tiếp cận viên cảnh sát do Lạc Nghị thủ vai.
Anh ta lần lượt giải quyết những người liên quan đến vụ án năm đó, cuối cùng bắt được kẻ sát nhân đứng đằng sau.
Trong mối quan hệ giữa Viên Dã và vị cảnh sát chính trực Đường Minh này, anh ta tự nhiên bị thu hút và cảm động, toàn bộ câu chuyện đan xen giữa lợi dụng và chân thành, âm mưu và sự thật.
Cuối cùng, sau khi Viên Dã giết tên Cục trưởng vẫn luôn che giấu tội ác cho con trai mình, rõ ràng là anh ta có thể chạy trốn, nhưng lại đợi Đường Minh đến bắt anh ta.
Ngay cả khi Đường Minh đến trại giam để thẩm vấn Viên Dã, hỏi anh ta tại sao lại lợi dụng mình đến cùng, dẫn dắt chính mình theo hướng điều tra tên cục trưởng.
Câu trả lời của Viên Dã là cắn mạnh vào cằm của Đường Minh một cái, dùng đôi môi rướm máu nở một nụ cười mang tính xâm lược với Đường Minh.
"Còn Nguyễn Đông Đông rõ ràng chỉ là chất xúc tác cho câu chuyện.
Chính cái chết của Nguyễn Đông Đông đã hé lộ phần nổi của tảng chìm trước mặt Viên Dã.
Nguyễn Đông Đông thực sự tượng trưng cho lòng tốt và điểm giới hạn ban đầu của Viên Dã."
Trong khi nói chuyện, Du Sướng và Chu Minh Thần ngồi đối diện nhau trên bàn, Du Sướng nhớ lại và phân tích các nhân vật với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, còn Chu Minh Thần thì nhìn Du Sướng rất nghiêm túc.
Trước mặt mỗi người đều có một tô mì, Mễ Dương nhìn cảnh tượng giữa không ai có thể chen vào giữa Du Sướng và Chu Minh Thần, cậu ta chỉ có thể hỏi Lạc Nghị bên cạnh: "Anh Lạc, rốt cuộc anh Sướng và anh Thần đang tranh luận cái gì thế?”.
Trước kia lúc Mễ Dương xem bộ phim điện ảnh này, cậu ta chỉ cảm thấy rằng ánh mắt Viên Dã nhìn Đường Minh có chút kỳ lạ, sau này đọc review phim mới biết, hóa ra Viên Dã thích Đường Minh.
Nhưng chuyện này có liên quan gì đến Nguyễn Đông Đông? Chẳng phải Nguyễn Đông Đông chỉ là một bóng người không thấy rõ mặt xuất hiện chớp nhoáng trong cảnh tổ chức sinh nhật với Đường Minh ở đầu phim hay sao?
Thật ra Lạc Nghị cũng không hiểu Viên Dã thích ai có gì hay mà phải tranh cãi, nhưng những lời này chắc chắn không thể nói huỵch toẹt ra, thế là anh ta trả lời: "Có lẽ là vì Nguyễn Đông Đông là vai diễn của đạo diễn Du thì phải?”.
Mễ Dương trợn to hai mắt, vẻ mặt rất sốc: "Nguyễn Đông Đông là anh Sướng đóng ạ?"
Cậu ta cẩn thận nhớ lại cảnh duy nhất ngắn ngủi mà Nguyễn Đông Đông xuất hiện.
Mặc áo sơ mi màu kem, mái tóc đen mềm che trán, cho dù không nhìn thấy mặt, nhưng điệu bộ và giọng nói của Nguyễn Đông Đông đều bày tỏ sự dịu dàng như ánh mặt trời dành cho người còn lại.
Hóa ra Nguyễn Đông Đông là bạo chúa phim trường - Du Sướng?
Biểu hiện của Tống Du Du cũng rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại, bản thân đạo diễn quay phim đi đóng vai phụ trong phim của mình là chuyện hết sức bình thường.
Rõ ràng Mễ Dương cảm nhận được có điều gì đó không ổn trong lời nói của Lạc Nghị, chẳng qua cậu ta còn chưa kịp nghĩ, bị sốc trước tin Du Sướng đóng vai phụ trong phim rồi.
Thực ra lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy Du Sướng cũng hơi ngạc nhiên với khuôn mặt thu hút người khác cả Du Sướng, sao không đi đóng phim chứ! Không ngờ hóa ra Du Sướng sớm đã đóng phim rồi.
Chu Minh Thần chỉ trả lời: "Nhưng cái chết của một người bạn tốt sẽ không khiến một người nhớ mãi gần năm trời, Viên Dã đã xăm con số trên cánh tay của mình, còn nói rằng anh ta sợ mình sẽ quên mất, như thể có điều gì đó đang thúc giục anh ta nhớ kỹ việc trả thù.
Anh cảm thấy điều này không chỉ là tình bạn.
Về lựa chọn cuối cùng của Viên Dã, anh nghĩ anh ta đã quá mệt mỏi rồi.
Sau khi hoàn thành xong mục tiêu, cuộc sống của anh ta đã hoàn toàn trở nên vô nghĩa.
"
"Nếu thật sự yêu Đường Minh thì làm sao anh ta có thể thừa nhận tất cả tội ác của người khác? Chẳng qua anh ta không muốn sống nữa mà thôi." Giọng điệu Chu Minh Thần đầy lý trí, có hơi lãnh đạm.
Du Sướng còn đang chết lặng.
Cậu quay bộ phim này lúc cậu còn khá trẻ, đoàn phim không có biên kịch nào khác, cho nên sau khi cậu đưa ra phác thảo kịch bản, biên kịch sửa lại, rồi cậu sửa tiếp kịch bản của biên kịch.
Khi đó tuổi đời của cậu không lớn, nghĩ bản thân đã hiểu sâu sắc về tình bạn và tình yêu rồi.
Viên Dã trong phim mai danh ẩn tích gần hai mươi năm chỉ vì báo thù cho Nguyễn Đông Đông, cậu cảm thấy thứ tình cảm này là tình bạn thôi.
Còn nam chính lúc đó nghe theo lời chỉ dẫn của cậu luôn coi loại cảm giác này là tình yêu, hơn nữa diễn vai này rất thành công khiến người tạo nên câu chuyện là cậu không khỏi thắc mắc, lẽ nào Viên Dã thật sự yêu Nguyễn Đông Đông?
“Anh cảm thấy Viên Dã thích Nguyễn Đông Đông chứ không phải Đường Minh à?” Ánh mắt Du Sướng trở nên kém kiên định, cậu ngập ngừng hỏi: “Khi đóng Viên Dã, anh cũng nghĩ như vậy sao?”
Nếu đúng như vậy, đạo diễn kiêm biên kịch là cậu đây hết sức thất bại, cậu còn không hiểu những nhân vật mà cậu tạo ra sâu sắc như những người khác.
Chu Minh Thần lắc đầu: "Anh không thể nhớ chính xác những gì anh nghĩ lúc đó."
Nghe được câu trả lời này, Du Sướng thở phào nhẹ nhõm, nếu như bản thân cũng thua Chu Minh Thần trong mảng điện ảnh thì cậu thật sự chẳng có gì đáng tự hào trước Chu Minh Thần nữa.
Tuy nhiên, sự thả lỏng của cậu còn quá sớm, Chu Minh Thần tiếp tục chậm rãi nói:
"Anh chỉ không biết rõ rốt cuộc Viên Dã trong phim yêu ai thôi, còn anh thì thích diễn viên khách mời đạo diễn Du…”.
Khi Du Sướng nghe Chu Minh Thần nói thích cậu, tim gần như ngừng đập.
Cậu liếc mắt nhìn vào ống kính camera tối om, cảm thấy thời gian đang bị kéo dài vô tận, Chu Minh Thần sẽ không muốn công khai chứ?
Tối hôm qua cậu đã hy sinh lớn như vậy, Chu Minh Thần không phải hứa với cậu sẽ giữ mồm giữ miệng không nói cho người khác biết quan hệ của hai người sao?
Chết tiệt, nếu Chu Minh Thần thật sự kéo cậu xuống nước, cậu nhất định sẽ để cho Chu Minh Thần ngày sau không nhìn thấy mặt trời.
Du Sướng lo lắng cài khuy gấu quần, thính giác của cậu dường như lập tức nâng cao cảnh giác lên gấp lần.
Câu nói thích đó của Chu Minh Thần không khác gì đang cầm loa lớn nói vọng vào lỗ tai.
Ôi không, chắc chắn bọn Mễ Dương cũng nghe thấy lời Chu Minh Thần nói rồi nhỉ.
Xong rồi, một khi Chu Minh Thần công khai, dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được.
Nghĩ đến hôm qua nghe được lời nói của Chu Minh Thần, chính cậu cũng suýt nữa tin rồi, nếu như rơi vào tai người khác, cậu sẽ không thật sự bị ép buộc có một người bạn trai ảnh đế chứ?
Đến cả chóp mũi của Du Sướng cũng rịn mồ hôi, khi nghe đến nửa sau câu nói của Chu Minh Thần: "...!diễn vai Nguyễn Đông Đông."
Du Sướng thở ra một cách khoa trương, tâm trạng lên xuống thất thường, không khỏi đáp lời: "Chu Minh Thần, anh không thể nói lưu loát hơn được à?".
Chu????ê???? tra????g đọc tru????ệ???? ( TrùmTr u????ệ????.V???? )
Giọng nói của Chu Minh Thần thật ra không lớn, nhưng Du Sướng đang xúc động mạnh lại nói chuyện rất vang dội.
Mễ Dương đang xì xụp húp mì, ngẩng đầu lên nhìn hai người với vẻ mặt khó hiểu: "Anh Minh Thần nói gì vậy, anh Sướng phản ứng lớn như vậy ạ?"
Lạc Nghị ngồi gần hai người họ nhất, anh ta ăn gì cũng nhanh cho nên đã ăn sạch mì Tống Du Du làm cho anh ta bèn đặt đũa xuống và nói: "Chỉ nói là cậu ấy thích vai Nguyễn Đông Đông của đạo diễn Sướng."
“Ồ, có vậy thôi à.” Mễ Dương lập tức mất hứng, cậu ta và Lạc Nghị nhìn nhau, hai người đều không cảm thấy hứng thú khi tán thưởng một nhân vật điện ảnh nào đó.
Có vẻ như lời nói của Du Sướng luôn có phản ứng thái quá trước những lời Chu Minh Thần nói, lẽ nào là không thể điều chỉnh tâm lý khi thấy “gà nhà” ngày xưa giờ thăng tiến quá nhanh?
Mễ Dương không muốn đoán nữa, cả cậu ta và Lạc Nghị đều không nhận thấy có gì đó không ổn.
Chỉ có Tống Du Du, khách mời nữ duy nhất trong chương trình, nhìn Chu Minh Thần và Du Sướng với ánh mắt tinh tế.
Cô ấy vốn muốn nói gì đó, nhưng thấy Mễ Dương và Lạc Nghị đều bình thường, cuối cùng cô ấy quyết định kiệm lời.
Tuy nhiên, thực sự không ai phát hiện ra những lời của anh Minh Thần có hơi mập mờ sao?.