Suy cho cùng, những gì xảy ra trên Đảo Bướm đối với họ dường như chỉ là một sai lầm khi còn niên thiếu.
Diệp Sanh bị toàn bộ loài người truy nã và nổi dậy chống lại Đảo Bướm nhờ vào việc Ninh Vi Trần quạt gió thêm củi.
Mà Ninh Vi Trần bị vạch mặt là kẻ dị giáo cũng là do việc làm của Diệp Sanh.
Khi Ninh Vi Trần nở nụ cười dịu dàng và ngọt ngào nói với cậu qua điện thoại: "Anh yêu, tôi thực sự bị anh chọc tức đấy." Diệp Sanh biết rằng Ninh Vi Trần thực sự muốn giết mình.
Nhưng vào thời điểm biết được 【Án trộm cắp】 là do Ninh Vi Trần gây ra, Diệp Sanh cũng muốn lấy mạng Ninh Vi Trần.
Hận đến nỗi muốn hắn chết, yêu đến nỗi muốn hắn sống.
Sau khi bị Burris trục xuất và trở thành "tội nhân", Diệp Sanh bắt đầu tìm kiếm tung tích của tiến sĩ Tần ở nhiều quốc gia khác nhau. Càng tiếp xúc nhiều, cậu càng hiểu sâu hơn một số khái niệm của Đảo Bướm, Đảo Bướm thực sự đang theo đuổi một loại "tiến hóa".
Sự tiến hóa của loài còn đẫm máu hơn bất kỳ sự biến đổi nào.
Cậu muốn tìm tiến sĩ Tần và hỏi về bí mật về nơi khởi nguyên.
Diệp Sanh chưa bao giờ là người tin tưởng vào 《 Công ước Đảo Bướm 》, cậu hy vọng thời kỳ hỗn loạn này sẽ sớm kết thúc.
Diệp Sanh nghĩ đến việc nhờ 【Nhà Tiên Tri】 giúp đỡ. Nhưng 【Nhà Tiên Tri】 đã bị suy yếu nghiêm trọng và mất cả năm giác quan sau sự ra đời của 【Thiên Xu】. Natalita và 【Thiên Xu】 có mối quan hệ cùng sống cùng chết. 【Thiên Xu】 có thể phát hiện các giá trị thần quái trên phạm vi toàn cầu, điều này không thể tách rời khỏi dị năng của 【Nhà Tiên Tri】.
Nếu 【Nhà Tiên Tri】 chết, thì 【Thiên Xu】 sẽ bị loại bỏ ngay lập tức —— Cục Phi tự nhiên trên toàn cầu sẽ mất đi phương hướng hành động và thế giới sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn hoàn toàn.
Hơn nữa, Natalia hoàn toàn trung thành với con người và Đảo Bướm.
Diệp Sanh từ bỏ ý định liên lạc với cô.
Sau đó, Diệp Sanh đến Beverly Hills nơi tiến sĩ Tần sống trước khi qua đời và tìm thấy một phần bản thảo của tiến sĩ ở đó. Một bản thảo nghiên cứu về 【Cấy ghép dị giáo】.
Dị năng của tiến sĩ Tần là 【Lực】, ông có thể giải cấu trúc kẻ dị giáo và lấy ra những mảnh vỡ ngưng tụ giá trị thần quái cốt lõi từ cơ thể kẻ dị giáo.
Phần khó khăn và quan trọng nhất của【Cấy ghép dị giáo】là phân giải và tái tạo lại.
Điều này đòi hỏi phải có dị năng dựa trên khía cạnh vật chất cơ bản. Trên đời này chỉ có hai người có thể làm được việc này.
Một người là tiến sĩ Tần, người kia là Lục Nguy...
*
Khi Diệp Sanh tỉnh dậy, cơn đau trên vai cậu đã giảm đi phần lớn.
Cậu phát hiện cổ tay mình đang bị giữ chặt, quay đầu lại liền nhìn thấy Ninh Vi Trần đang ngủ bên cạnh mình, mái tóc dài tỏa ra ánh bạc nhàn nhạt dưới đáy biển sâu.
Diệp Sanh cử động ngón tay, phát hiện mình không thể thoát ra được nên mới tùy ý hắn. Phần lớn ký ức của cậu đã được phục hồi, nhưng chỉ đưa cậu xem lại những đường nét cũ của Đảo Bướm. Ký ức mà Diệp Sanh thực sự muốn tìm lại là chuyện xảy ra sau khi cậu và Ninh Vi Trần yêu nhau ở Thành phố Giải trí Thế giới, cậu muốn biết tại sao cậu lại rời đi mà không nói lời từ biệt.
Thực sự không có ích gì khi hồi tưởng về những người ở Đảo Bướm cũ. Bởi vì Lục Nguy đã thay đổi từ lâu, Diệp Vẫn cũng đã thay đổi từ lâu, hiện tại người đứng trước mặt cậu chính là 【Hồ Điệp】, là【Thảm Họa】, là người cầm quyền của Đảo Bướm.
Trong căn phòng tối mờ, ánh đèn đỏ nhấp nháy. Diệp Sanh quay đầu lại và nhận ra ánh sáng phát ra từ ống nghiệm chứa dung dịch 【Hải Đăng】nguyên bản ở trên bàn đầu giường, Ninh Vi Trần cắt một nửa vết bớt của cậu dọc theo sợi tơ sinh mệnh và đặt nó vào ống nghiệm. Hiện giờ cơ thể của 【Hải Đăng】đã bắt đầu thành hình.
Diệp Sanh vươn tay tiếp cận ống thuốc thử, động tác này đã đánh thức Ninh Vi Trần.
Ninh Vi Trần: "Anh đã thấy đỡ hơn chưa?" Ninh Vi Trần không dám chạm vào vết thương của cậu, chỉ chống nửa người, đặt tay lên eo cậu. Giọng nói lười biếng, có chút khàn khàn như thể vừa mới tỉnh dậy.
Diệp Sanh nói: "Sắp xong rồi, buông tay tôi ra trước đi, tôi có việc phải làm."
Ninh Vi Trần nói: "Anh muốn làm gì, em sẽ giúp anh."
Diệp Sanh lặp lại: "Buông ra."
Ninh Vi Trần bất đắc dĩ nói: "Được."
Sau khi Diệp Sanh có thể tự do di chuyển, việc đầu tiên cậu làm là mang 【Hải Đăng】 đến trước mặt để nghiên cứu.
Ninh Vi Trần bật đèn cho cậu, cười nói: "Anh yêu, anh đổi ý dự định tự mình biến Animus thành đạn sao?"
"Không có."
Diệp Sanh nói: "Tôi chỉ muốn xem nó trông như thế nào."
Trong suốt cuộc đời mình, cậu chưa bao giờ nhìn rõ tên dị giáo cấp S non nớt này.
Ninh Vi Trần vòng tay qua eo Diệp Sanh, nhẹ nhàng hỏi bên tai cậu: "Một nửa vết bớt đã được làm sạch, anh có nhớ ra manh mối quan trọng nào không?"
Diệp Sanh cầm ống nghiệm trong tay, nghiêng đầu liếc nhìn Ninh Vi Trần: "Tôi không nhớ những manh mối quan trọng, nhưng tôi nhớ tới những bức tranh lộn xộn mà cậu vẽ ở kiếp trước."
Ninh Vi Trần nghi hoặc: "Tranh lộn xộn?"
Diệp Sanh: "Đúng vậy, Ninh Vi Trần, cậu cố ý để những bức tranh đó trong phòng trắng đúng không."
Trong quá trình làm chủ sức mạnh, kỳ thực Ninh Vi Trần đang từng chút một khôi phục ký ức trước đó. Hắn suy nghĩ một lúc, rất nhanh đã biết Diệp Sanh đang ám chỉ điều gì. Ninh Vi Trần cười lắc đầu, "Cái này thật sự không phải em cố ý, em không nghĩ tới anh sẽ có thể nhìn thấy những bức tranh kia, em còn tưởng rằng với tính tình của anh, cả đời này anh cũng sẽ không bao giờ quay lại căn phòng màu trắng đó nữa. Cuối cùng, anh còn không thích việc mất kiểm soát hơn em."
Diệp Sanh im lặng một lúc.
Ninh Vi Trần nói: "Sau đó anh đã quay lại đó lần nữa à?"
Diệp Sanh: "Ừ."
Ninh Vi Trần: "Xem ra, thống đốc, kiếp trước anh đã sớm bị mê hoặc."
Diệp Sanh: "...Nói điều gì đó có ý nghĩa đi."
Ninh Vi Trần: "Những thứ này còn chưa đủ ý nghĩa sao?"
Diệp Sanh: "Theo trí nhớ của tôi, tôi có được một chút manh mối về 【cấy ghép dị giáo】. Cậu có còn nhớ con dao ăn được đưa cho chúng ta ở đây vào ngày đầu tiên không?"
Ninh Vi Trần: "Nhớ chứ."
Diệp Sanh: "Tôi cảm thấy có gì đó không ổn khi nhặt nó lên. Bây giờ tôi cảm thấy con dao này không phải do Anim làm ra."
Ninh Vi Trần nhìn cậu thật sâu: "Anh cho rằng là 【Hồ Điệp】 làm sao?"
Diệp Sanh: "Đúng. 【Hồ Điệp】 có khả năng 【Cấy ghép dị giáo】, và dị năng ban đầu của Lục Nguy là 【Phân giải】. Hơn nữa, hiện tại gã đã tích hợp một phần ba sợi tơ sinh mệnh. Cho dù đó là 【Cấy ghép dị đoan】hoặc【Thuốc sinh học】, 【Hồ Điệp】 đều có thể tái tạo ở U Linh Biển Chết."
"Có lẽ, chúng ta có thể giúp được Lục Nguy." Ánh mắt Diệp Sanh nặng trĩu nói: "Dù sao tôi cũng cần sợi tơ sinh mệnh."
Nếu sợi tơ sinh mệnh không thể rời khỏi vai cậu, cậu chỉ có thể mượn nó từ Lục Nguy.
Ninh Vi Trần yên lặng nghe.
Diệp Sanh nói: "Sau khi 【Khoảnh khắc đen tối nhất】 đến, bước đầu tiên mà Đảo Bướm thực hiện là 【Cấy ghép dị giáo】. Nhân loại đã sớm phát hiện ra rằng 【Cấy ghép dị giáo】 sẽ chỉ đẩy nhanh sự dị hóa của chính họ..."
Diệp Sanh và Ninh Vi Trần đã điều trị bệnh suốt một khoảng thời gian, khi bọn họ đi ra ngoài thì đã là buổi sáng ngày hôm sau. Ngày hôm qua, sau khi Poseidon tiết lộ công dụng của bộ đồ ăn, một nhóm người đã rơi vào trạng thái mừng như điên. Tất nhiên, chỉ có dị năng giả cấp A là mừng như điên, còn những người ở hàng sau chỉ chìm đắm trong nỗi sợ hãi sẽ biến thành đồ ăn. Hôm nay sắc mặt của Salmond trông cực kỳ khó coi, ông nắm chặt tay Harbor trong tư thế hoàn toàn phòng bị. Harbor không biết tại sao, nhưng cậu bé vẫn nghe lời bố, im lặng không nói một lời.
Sau một đêm lắng đọng lại, người đầu tiên bình tĩnh lại chính là những người ngồi phía trước, bởi vì bọn họ là những kẻ mạnh nhất và dễ mắc bẫy nhất. Ngay cả Poseidon, người hôm qua còn mừng như điên, hôm nay cũng trở nên im lặng.
Trong đám đông, chỉ có Ogier là có tâm trạng vui vẻ nhất, nhưng lời nói của Dư Chính Nghị đã phá tan tâm trạng vui vẻ của hắn.
"Tối hôm qua lúc trở về, tôi đã nghiêm túc suy nghĩ." Dư Chính Nghị nói: "Mọi người, với tình hình như hiện tại, liệu mọi người có muốn đợi đến ngày thứ ba để trò chơi tự động kết thúc, hay tự giác thực hiện nhiệm vụ, rời khỏi U Linh Biển Chết."
Circe không thể tin được và cho rằng hắn bị điên: "Nhiệm vụ chính của Thế giới Khải Minh ở U Linh Biển Chết là 【Giế t chết Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật】. Quan chấp hành, anh có nghĩ rằng giết gã dễ dàng hơn là sống sót đến ngày thứ ba không?"
Quản Thiên Thu: "Quả thực, khó khăn giữa hai điều này là khác biệt như trời và đất. Nhưng nếu phải lựa chọn, tôi sẽ chọn giế t chết Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật."
Circe trợn mắt: "Quản Thiên Thu, cô điên rồi sao?!"
Salmond nói: "Cô ấy không điên. Nếu tôi phải chọn, tôi cũng chọn như vậy. Circe, tại Bảo tàng Tín Ngưỡng, Diệp Sanh đã nói với cô một câu." Salmond lặng lẽ nói: "Đường tắt là con đường xa nhất."