Năm năm sau
Sân bay nhập cảnh trong đại sảnh, nhìn thấy được ba mỹ nữ– ân, sửa chữa, là hai đại mỹ nữ, cùng với một tiểu mỹ nữ cực độ đáng yêu.
Ba người tay trong tay từ nhập cảnh chỗ đi ra, xuyên qua đại sảnh, hướng trạm xe taxi đi đến, dọc theo đường đi nhận được người nhiều ánh nhìn, ba người lại như không thấy, mỉm cười nói chuyện với nhau.
” Mẹ, ông bà ngoại ở đâu, nếu ngồi xe sẽ thật lâu thật lâu sao?”
” Ân, thật lâu.”
” So với mù còn muốn lâu sao?”
” Nếu cùng với mù so với trong lời nói, rất nhanh đi ra.”
” Có bao nhiêu mau? Đếm tới một trăm sao?”
” Khả năng phải kể tới đến mười ngàn.”
” mười ngàn? Nhưng là ta sẽ không đếm tới mười ngàn, mười ngàn như thế nào đếm nha?”
” Ngươi trước đếm tới một trăm, mẹ sẽ dạy ngươi.”
” Hảo.,,,,–” Tiểu cô nương cúi đầu bắt đầu còn thật sự đếm con số.
Không còn bị tiểu Oa nhi ngắt lời, hai cái người rốt cục có thể nói chuyện tiếp.
” Thật không biết con bé như thế nào có nhiều vấn đề như vậy?” Hạ Tiểu Dư ngắm liếc mắt một cái nhịn không được phe phẩy đầu đối tỷ tỷ nói.
” Tiểu hài tử không đều như vậy?” Hạ Tiểu Tiệp mỉm cười trả lời.
” Ngươi đang lo lắng cái gì? Ba mẹ nếu nhìn thấy cháu gái nhất định sẽ thích nó.” Cô khẩn trương nhìn ra cửa, Hạ Tiểu Dư thấp giọng trấn an tỷ tỷ.
” Bọn họ sẽ thích, nhưng không nhất định tha thứ cho ta.”
” Yên tâm, ta cũng là đồng phạm. Nếu bọn họ có mắng, sẽ không phải chỉ có mình ngươi.”
Nói ra câu đó, các cô ở Australia ở năm năm, năm năm nay tuy rằng các cô đều không có về nước, nhưng ba mẹ cũng đi xem qua các nàng vài lần, nếu thời gian cho phép, còn có thể ở lại vài ngày, nhưng là bọn họ lại không biết cô con gái lớn của mình đã có một cô con gái.
Năm thứ nhất Tiểu Tiệp còn mang thai, mẹ đã từng tới, nhưng bởi vì thích mưa tuyết mùa đông, nên cái gì củng đều nhìn không thấy.
Lúc Tiểu Tiệp sắp sanh, mẹ đột nhiên tâm huyết dâng trào còn nói muốn tới xem các cô sống thế nào, đương nhiên liền đem Tiểu Tiệp dọa sợ tới mức sinh non. Có một lần, các cô hai tỷ muội thật sự thiếu chút nữa bị hù chết, cuối cùng vẫn là làm cho các cô vượt qua được cửa ải khó khăn.
Sau mỗi lần ba mẹ đến xem các nàng, các nàng giống như bình thường đi học cùng nhau phân công hợp tác, một người có tiết học thì một người khác nghĩ biện pháp để ở nhà; một người ứng phó ba mẹ, một người khác đã nghĩ biện pháp tìm một cái cớ không thể cùng nhau hầu hạ dưới gối, chỉ khi bất đắc dĩ hai người nhất định phải đồng thời xuất hiện khi, thì mới nhờ bạn bè hỗ trợ chiếu cố tiểu Oa nhi.
Sau đó, này củng qua được năm năm.
Nửa năm học ngôn ngữ, thêm ba năm đại học, hơn nữa Tiểu Tiệp sắp xếp mọi thứ trong một năm cùng nửa năm thu thập gia sản đóng gói về nhà, các cô đã muốn đem hết biện pháp ra để có thể kéo dài thời gian quay về, rốt cục vẫn là phải đối mặt sự thật.
Tiểu Oa nhi đã gần bốn tuổi, trừ bỏ mẹ cùng dì ra, chưa thấy qua người thân khác, bên kia ông bà ngoại lại càng không nói, trên thực tế, trừ bỏ Tiểu Tiệp đến bây giờ không ai biết ba ba của tiểu Oa nhi rốt cuộc là người ra sao.
Nàng từng hoài nghi quá có phải hay không là Tiêu Kì? Lại làm cho Tiểu Tiệp thề với trời phủ nhận.
Nhưng là trừ bỏ Tiêu Kì, nàng thật sự nghĩ không ra người khác, cho nên tới nay, nàng vẫn là đem tên kia trở thành người bị tình nghi, đồng thời phát thệ nếu có cơ hội nhất định phải tìm hắn tính sổ!
” Kỳ thật bị mắng một chút là tránh không được, trọng điểm là, ba mẹ nhất định sẽ hỏi ngươi ba ba của tiểu Oa nhi là ai, đến lúc đó ngươi như thế nào trả lời? Vẫn là giống nhau đánh chết không nói ra sao?” Nàng không khỏi không hỏi Tiểu Tiệp.
Miệng Tiểu Tiệp trong nháy mắt lại nhếch lên. Đi qua năm năm đến, mỗi lần nhắc tới ba ba của tiểu Oa nhi, nàng luôn có phản ứng loại này.
” Ta đầu hàng, không hỏi là được.” Hạ Tiểu Dư xem thường phản ứng đó nhưng vẫn nhịn không được nói thầm một câu,” Dù sao ba mẹ hcủng sẽ hỏi.”
Xe taxi rời đi sân bay.
Tiểu Oa nhi ghé vào cửa kính xe nhìn bên ngoài thấy cảnh trí chưa bao giờ xem qua, có chút hưng phấn. Hạ Tiểu Tiệp cũng là không yên bất an, chỉ có Hạ Tiểu Dư vô sự một thân nhắm mắt lại ngủ gật.
Một giờ sau, xe taxi đến nơi giảm tốc dừng lại.
” Tiểu thư, là nơi này sao?” Lái xe quay đầu hỏi.
Hạ Tiểu Tiệp khẩn trương nói không ra lời, chỉ có thể gật đầu, sau đó nhìn lái xe tiên sinh xuống xe đi đến phía sau, đem hành lý trên xe xuống.
” Mẹ, đến rồi sao? Chúng ta có thể xuống xe sao?” Tiểu oa nhi hưng phấn mà hỏi, thấy cô gật đầu, lập tức xoay người làm đồng hồ báo thức đem người ngủ đến ngay cả xe đều dừng lại còn không biết Hạ Tiểu Dư gọi dậy.” Dì à, nhanh chút đứng lên, chúng ta đến.”
” Đến rồi ư?” Bị cháu gái gọi tỉnh, nàng có chút mơ hồ quay đầu hướng ngoài của sổ xe nhìn lại.
Thật sự đã về tới nhà, cách biệt năm năm thật sự rất nhớ.
” Được, chúng ta đi. Đây là nhà ông bà ngoại, về sau cũng là con cùng mẹ, của dì nửa. Chúng ta nhanh chút xuống xe, quay lại dọa ông bà ngoại.” Nàng hướng Tiểu oa nhi nói, sau đó đẩy cửa xe ra dẫn đầu xuống xe, rồi đem tiểu oa nhi theo trong xe ôm đi ra, sau đó mới phát hiện tỷ tỷ vẩn còn ngồi ở trong xe không nhúc nhích.
” Mẹ, xuống xe nha.” Tiểu oa nhi cũng phát hiện, lên tiếng gọi.
” Tỷ?” Hạ Tiểu Dư xoay người kêu.
“Cách” một tiếng, trong phòng có người phát hiện ngoài cửa lớn có xe taxi ngừng lại một hồi lâu cũng chưa có đi nên tò mò mở cửa đi ra xem, vừa mở cửa liền thấy ở cạnh chiếc taxi là thân ảnh quen thuộc.
” Tiểu Dư?” Bà Hạ thanh âm tràn ngập kinh hỉ cùng khó có thể tin.
Nghe tiếng gọi Hại Tiểu Tiệp trên xe taxi cùng mẹ bốn mắt tương giao, nàng nhếch miệng mỉm cười, lại cảm giác mũi có điểm ê ẩm, sau đó mở miệng nói:” Mẹ, chúng ta đã trở lại.”
Chúng ta hai chữ làm cho bà Hạ ánh mắt dời xuống đến sau xe taxi, tuy rằng trong xe thân ảnh đại bộ phận bị xe chặn lại, nhưng là làm mẹ như thế nào nhận thức không ra con gái của chính mình chứ?
” Tiểu Tiệp.” Bà Hạ vui sướng kêu lên, không chú ý cô con gái thứ hai hơi hơi đè thấp thân thể, càng không chú ý tới phía sau xe thân ảnh nho nhỏ đi ra –
Oa nhi thân thiết ôm lấy chân của Bà Hạ, nâng lên khuôn mặt xinh đẹp, nhỏ nhắn đáng yêu hướng nàng kêu lên:” Bà ngoại!”
” Bà…… bà ngoại?” Bà Hạ nghẹn họng nhìn trân trối, cũng bị dọa ngốc, cúi đầu nhìn bên chân một tiểu Oa nhi xinh đẹp, lắp bắp lặp lại.
Nếu không phải biết chuyện này không phải chuyện đùa, cùng với giờ phút này tỷ tỷ tâm tình, lời nói có bao nhiêu sợ hãi, Hạ Tiểu Dư nhất định cười to ra tiếng.
” Tiểu Dư, đứa nhỏ này…… Đứa nhỏ này vì sao kêu ta là bà ngoại?” Bà Hạ ngẩng đầu hỏi Hạ Tiểu Dư, thanh âm trong giọng nói có sự cự tuyệt cùng khó có thể tin hai loại cảm xúc đan xen nhau, bởi vì Tiểu oa nhi diện mạo, ngũ quan rất là quen thuộc, cảm giác giống như là nhìn thấy con gái hai mươi năm trước.
Nhưng làm sao có thể chứ? Đứa nhỏ này, đứa nhỏ này……
” Tiểu thư, các ngươi còn chưa có trả ta tiền xe.” Chú tài xế taxi có chút ngượng ngùng ngắt lời.
” A, thực xin lỗi.” Hạ Tiểu Dư giải thích xong liền lấy tiền trả tiền taxi.” Cám ơn” Nàng ngượng ngùng nói xong, xoay người đối diện với người vẫn ngồi ở trong xe nói:” tỷ còn không xuống xe sao? Muốn cho chú tài xế chở lại sân bay sao?”
Nếu nếu có thể…… Hạ Tiểu Tiệp ở trong thầm nghĩ, nhưng làm sao có thể?
Nên đối mặt củng phải đối mặt, nàng hít sâu một hơi, lại thở ra, rốt cục củng đẩy cửa xe ra bước xuống xe taxi, cô bước xuống xe đối mặt với bà Hạ.
” Mẹ, ta đã trở về.” Hạ Tiểu Tiệp cúi đầu, nhẹ giọng nói.
Nhìn người vừa xuống xe, Oa nhi trong nháy mắt đang ôm chân bà Hạ liền chạy đến bên người của Hạ Tiểu Tiệp, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu cười xán lạn kêu:” Mẹ.”
Nghe thấy Oa nhi kêu con gái mình như vậy, bà Hạ sắc mặt nháy mắt tái nhợt, mặt không có chút máu nhìn con gái lớn, rồi nhìn lại tiểu Oa nhi bên người cô, quay qua quay lại nhìn vài lần, sau đó thân thể đột nhiên lung lay một chút.
” Mẹ!” Hai tỷ muội hoảng sợ, đồng thời xông lên, một trái một phải đở mẹ mình, trên mặt lộ vẻ lo lắng.
Bà Hạ đem các nàng đẩy ra, không nói một câu xoay người vào nhà.
Hai tỷ muội yên lặng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng đều có đồng dạng thanh âm– cái này phiền toái lớn rồi!
Hạ Tiểu Dư buồn bực cực kỳ, bởi vì cô phạm tội bao che cho tỷ tỷ, rời nhà năm năm đến khi về nhà thì không những không được hoan nghênh còn thiếu chút nữa không bị mắng đến thối đầu.
Cô đương nhiên biết mình bị trừng phạt là đúng tội, bị mắng một ngày hoặc một tuần cô đều có thể chấp nhận, nhưng liên tục mắng tmột tháng liền, trọng điểm là quở trách ngay cả một chút dấu hiệu dừng lại đều không có.
Cho nên, đừng nói cô rời nhà năm năm mới về nhà một tháng liền lại chuyển đến bên ngoài ở là bất hiếu, bởi vì cô cũng là bị buộc nha, nhưng lại có đúng lúc có một lý do là đi làm công ty quá xa xa nhà nên mới chuyển ra ngoài ở.
Vừa nghe nói cô chuyển ra bên ngoài ở không ở cùng mình, Oa nhi ôm nàng thương tâm khóc một hồi lâu, làm cho nàng vạn phần không muốn.
Nhưng một lát sau, lại thấy Oa nhi vui vẻ nắm tay ông ngoại cùng nói muốn đi Mc Donald, nàng cũng chỉ còn lại một cái cảm tưởng, đau lòng vì nhóc con này thực không đáng……
Nói tóm lại, từ giờ trở đi cô sẻ sống một mình.
Cô thuê được một căn phòng đầy đủ điện nước chỉ có tám ngàn. Phòng ở không lớn lắm nhưng có phòng vệ sinh và ban công riêng nhưng không có phòng bếp.
Đối với việc không có phòng bếp bà Hạ thực không hài lòng.
” Dù sao trừ bỏ mỳ ăn liền ta căn bản cái gì cũng sẽ không nấu.”
Lời này vừa nói ra, lập tức đã bị bà Hạ trừng mắt liếc mắt một cái, hung hãn nói ” Ngươi như vậy còn dám chuyển đi ra ngoài ở?”
” Dù sao đây củng là địa bàn của ta nha.”
Ở nước ngoài cô không dám nói, nhưng ở quốc nội cô tuyệt đối nắm chắc chính mình sẽ không chết đói.
Xem, hiện tại đã muốn mười hai giờ, làm việc cả ngày cô đã cảm thấy đói bụng, giờ có thể ra ngoài mua thức ăn nóng ăn no nê.
” Này, này, này, này cũng muốn, còn có này. Còn có, lão bản, một khối “vương tử mặt”.”
Đứng ở tiệm gà quay kiêm quán bán món kho, Hạ Tiểu Dư âm thầm chảy nước miếng chỉ một đống này nọ, cũng không nghĩ mình có hay không ăn hết, dù sao muốn ăn liền ăn.
Chuyển đi ra bên ngoài ở còn có một cái ưu việt, nàng hiện tại mới phát hiện, thì phải là muốn ăn cái gì liền ăn đó thật tốt.
” Tiểu thư, của ngươi món kho muốn hay không thêm đậu phộng?” Lão bản hỏi.
” Một chút.”
” Lấy mấy đôi đủa?”
” Một đôi là được.”
” Một trăm ba mươi lăm đồng.”
Một tay giao tiền, một tay giao hàng. Ông chủ cười ha ha, Hạ Tiểu Dư cũng cười ha ha, thỏa mãn đem theo một túi món kho xoay người đi về.
Đi được vài bước cô bỗng nhiên dừng lại chớp mắt một cái, không tự chủ được dừng lại bước chân, quay đầu nhìn về phía đường cái vừa rồi tầm mắt đảo qua.
Có chiếc xe tạm dừng ở ven đường, chỉ thấy có người đứng ở cửa xe. Ở nửa đêm mười hai giờ hắn lại mang kính mát, tự cho là suất lấy hai tay ôm ngực tựa vào cửa xe. Hắn là thần kinh có vấn đề sao?
Nàng không tự chủ được nhếch miệng mỉm cười, quay lại đầu, lại lần nữa bước đi, lại nghe thấy–
” Hạ Tiểu Dư.”
Bước chân đang đi bỏng ngừng lại, cô nhanh chóng quay đầu, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ ở bên ngoài gặp được người quen, nhất là sau khi xuất ngoại năm năm trở về.
Thời gian năm năm cô biến hóa cũng không nhiều mái tóc để dài và uốn cong làm cô trở nên nữ tính, thân hình đẫy đà không ít, không hề gầy giống như cây trúc lúc trước. Đơn giản mà nói, cô đã thoát khỏi tính trẻ con ngây ngô, cả người trở nên thành thục quyến rũ.
Cho nên, đột nhiên nghe thấy có người kêu tên mình, cô thật sự bị dọa.
Là ai ánh mắt lợi hại như vậy, có thể nhận ra nàng?
Hạ Tiểu Dư xoay người tìm kiếm, lại không thấy ai, cũng không có người cất bước hướng nàng đi tới, thậm chí không có ai đang nhìn mình, trừ bỏ người đang tựa vào cửa xe kia, nửa đêm còn mang kính mát ngoại trừ bị bệnh thần kinh ra thì…
Nhưng mà cái tên mang kính mát, cũng không thể xác định hắn có hay không đang nhìn cô, có lẽ hắn chính là đúng dịp đối mặt với cô mà thôi.
Cho nên, vừa mới nảy là cô nghe lầm sao?
Tiêu Kì gãi đầu, nàng trở lại–
” Hạ Tiểu Dư.”
Tuyệt đối không phải nghe nhầm, thật sự có người ở kêu cô, hơn nữa lúc này cô nghe được rất rõ ràng, là thanh âm nam nhân.
Nam nhân? Nàng theo bản năng trực tiếp chuyển hướng tới người mang kính bị bệnh thần kinh. Chẳng lẽ người kêu cô thật là cái kia tên? Nhưng là–
Cô hơi hơi hí mắt nhìn đối phương, lại nhìn không ra nguyên cớ.
Thời gian năm năm làm cho cô thay đổi, người khác tự nhiên cũng sẽ thay đổi không giống với năm năm trước, cho nên do dự ba giây, cô quyết định không lãng phí thời gian cùng tế bào não, trực tiếp tiến lên tìm cái tên mang kính mát hỏi tên đi.
” Xin hỏi ta có quen với ngươi sao?” Đứng ở trước mặt nam nhân mang kính mát, Hạ Tiểu Dư trực tiếp hỏi. Đồng thời phát hiện người này rất cao, nửa người tựa vào cửa xe còn cao hơn cô một cái đầu.
Nam nhân lẳng lặng không có trả lời cô, ngay lúc cô sắp chịu không nổi muốn chửi ầm lên thì hắn lại thong thả đứng thẳng lên, sau đó thong thả nâng tay lên lấy kính mát xuống.
Hạ Tiểu Dư trong nháy mắt trừng thẳng hai mắt, tay chỉ vào người trước mắt kêu to ra tiếng,” Tiêu Kì!”
Giây tiếp theo, nàng trực tiếp nhấc chân hung hăng đá hắn.
” Ngươi cái tên hỗn đản này!”
Tiêu Kì nhịn không được cười khẽ ra tiếng, thân mình chợt lóe liền thoải mái né công kích của cô, thân thủ đột nhiên xê dịch giai nhân lập tức rơi vào trong lòng hắn.
Cái ôm này cộng thêm tiếng rống giận dữ ” Hỗn đản tên”, nhưng lại nhanh chóng trừ khử khoảng cách không cần thiết trong năm năm của hai người, cảm giác tựa như trở lại lúc trước ở trường học.
Hắn tưởng niệm đoạn thời gian kia……
Không, chính xác nói là hắn tưởng niệm cô.
Tiêu Kì cúi đầu nhìn cô gái trong lòng tựa hồ bị động tác của hắn làm cho nghẹn họng nhìn trân trối.
Tóc của cô giờ đã dài hơn trước làm hắn thấy cô nử tính hơn, nhưng thấy cô vừa rồi điên cuồng hét lên, cùng trên tay dẫn còn cầm túi đồ ăn, xem ra cô vẫn là cô, vẩn thẳng thắn hoạt bát, vô tâm vô phế (không tim không phổ), luôn đối với hắn động tay động chân Hạ Tiểu Dư.
Năm năm, hắn còn tưởng rằng thời gian có thể thay đổi hết thảy, hòa tan hết thảy.
Kết quả rốt cuộc là hắn đem thời gian cho là vạn năng, vẫn là đem sự tình nghĩ đến rất đơn giản, hay là đem cảm tình chính mình đối với cô nghĩ là nhỏ bé?
Mặc kệ cô thay đổi bao nhiêu, hắn vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra cô.
Năm năm, không tính là ngắn, nhưng hắn vẩn nhớ rõ cô như tạc.
Năm năm hắn kỳ thật cũng kết giao không ít bạn gái, nhưng thời gian kết giao luôn không lâu. Hắn không nghĩ qua vì sao, cho tới bây giờ đột nhiên gặp lại cô, lại vì hành động của cô mà hoài niệm lúc trước, hắn lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai mấy năm qua hắn ý thức của hắn coi cô là hình tượng để tìm kiếm đối tượng kết giao, sau đó đối phương gì không như hắn mong muốn cho nên đành chấm dứt tình cảm với đối phương.
Khi hiểu được điểm ấy, hắn đột nhiên cảm thấy chính mình thực không xong, bất quá cô gái trước mắt này tuyệt đối phải chịu một nửa trách nhiệm, bởi vì nếu không phải cô bỏ đi, hơn nữa lại không có một chút tin tức nào, ngay cả hắn cùng tỷ tỷ của cô chia tay cô củng chẳng quan tâm, hắn lại như thế nào giống như muốn trả thù cô?
Nghĩ đến năm năm qua cô đối với hắn tuyệt tình, hắn liền một bụng oán hận.
Trừng mắt nhìn thấy cô vẫn chưa phục hồi tinh thần Tiêu Kì mắt nhíu lại, mộ nhiên cúi đầu nặng nề mà hôn trụ cô.
Món kho ăn tốt lắm, nhưng nếu trong phòng không có tên chướng mắt kia càng tốt hơn! Thật muốn đá hắn ra ngoài cửa.
Vì sao lại biến thành cục diện hiện tại như thế này? Cô không phải thề gặp được hắn sẽ cùng hắn tính sổ sao? Kết quả cái gì cũng chưa làm càng không ngờ làm cho hắn hôn cô. Còn làm cho hắn đến nhà cô! cô rốt cuộc đang làm sao nha?
Cô trừng mắt nhìn hắn, dùng sức nhai nuốt đồ ăn trong miệng, cô bực hắn nhưng càng bực chính mình hơn.
Năm năm, đã năm năm, vì sao cô đối với hắn vẫn còn có cảm giác? Hơn nữa trọng điểm là cô đến bây giờ đều còn chưa xác định tiểu oa nhi đến tột cùng có phải hay không là con của hắn, nếu đúng là như thế……
Đáng giận, đáng giận, đáng giận, nàng thật sự làm chính mình tức chết rồi, nàng rốt cuộc đang làm cái gì? Đáng giận!
Bất tri bất giác, Hạ Tiểu Dư dùng sức khuấy đồ ăn, đột nhiên có một bàn tay cướp lấy đôi đũa của cô.
” Đồ ăn chỉ dùng để đến ăn, không phải dùng để đùa. Nếu ngươi đã ăn no không muốn ăn nửa, thì ta sẽ ăn. Nếu lãng phí thức ăn ông trời sẽ sai thiên lôi đánh xuống.”
Chỉ thấy tên hỗn đản kia răn dạy cô, sau đó xoay người ngồi vào đối diện với cô, sau đó trực tiếp dùng dùng đôi đũa của cô gắp một khối đậu đưa lên miệng.
” Uy, đó là đôi đửa ta đã dùng qua!” cô không tự chủ được kêu lên.
Tiêu Kì ngắm cô liếc mắt một cái, đem miếng đậu nuốt nuốt vào bụng sau đó mới nói:” Cũng không phải lần đầu tiên ăn nước miếng của ngươi, vừa mới nếm qua sợ cái gì?” Nói xong, giống như là cố ý bàn, hắn không chuyển mắt nhìn nàng, lại gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng.
” Ngươi có thể đừng vô sỉ hạ lưu một chút!” Cô nghiến răng nghiến lợi, duỗi thẳng chân đạp hắn một cái, mặt cũng không từ chủ đỏ lên.
Đối với việc cô khoa chân múa tay, hắn hoàn toàn không để ý ngay cả mặt mày cũng chưa nhăn lấy một chút.
” Trở về nước khi nào?” Hắn hỏi cô.
” Liên quan gì đến ngươi!” Nàng buồn bực hỏi.
” Vì sao một mình chuyển đến nơi đây ở, sao không ở nhà?”
” Liên quan gì đến ngươi!” Vẫn là giống nhau khó chịu.
” Nếu nhất định phải liên quan tới ta ngươi mới nguyện ý trả lời, ta không ngại khiến cho ngươi biến thành người của ta.” Hắn nhìn nàng một cái, chậm rãi nói ra lời nói làm người ta mặt đỏ tim đập.
” Ngươi……” Hạ Tiểu Dư khó có thể tin trừng mắt hắn, mặt đỏ bừng,.” Ngươi…… Ngươi là tên không biết xấu hổ!”
Không để ý đến lời rống giận của cô, Tiêu Kì lại hỏi:” Trở về nước khi nào?”
Nàng dùng sức phun khí, giận dữ trừng hắn, đột nhiên phát hiện hắn thay đổi không ít, không phải chỉ bề ngoài– tuy rằng bề ngoài cũng thay đổi không ít, trở nên rất cao càng suất càng thành thục ổn trọng, càng giống nam nhân đỉnh thiên lập địa (đầu đội trời chân đạp đất), bất quá đánh chết cô cũng sẽ không nói với hắn. Cô hiện tại theo như lời hắn thái độ cùng với phản ứng trước kia là bạn học cùng bạn bè, mà hiện tại là nam nhân cùng nữ nhân, cường giả cùng kẻ yếu?
Cô tuyệt không thừa nhận chính mình là kẻ yếu, nhưng là không ngại ngẫu nhiên làm một trang tuấn kiệt– kẻ thức thời trang tuấn kiệt.
” Tháng trước.” Cô khó chịu trả lời.
” Vì sao một người ở tại người này, không về nhà?”
” Công tác tại đây.”
” công tác ngành gì?”
” Quốc tế mậu dịch.”
” Rất thích hợp với ngươi.”
Hạ Tiểu Dư thất thần, tuyệt không tưởng hắn nói với cô như thế. Sở dĩ cô làm nghành này là do năm năm trước vì kiếm tiền nuôi dưỡng Tiểu oa nhi mới lao vào nghành này, vì thế tích lũy không ít kinh nghiệm.
Nghĩ đến Tiểu oa nhi, tâm tình của cô không tự chủ được lại ủ dột phiền muộn. cô rốt cuộc có nên hay không hỏi hắn, lại phải hỏi như thế nào đây?
” Ngươi có phải có chuyện gì muốn nói với ta?” Hắn đột nhiên hỏi cô, làm cô có chút kinh ngạc.
” Ngươi làm sao mà biết?” cô nghi hoặc hỏi.
” Mày nhăn lại, ánh mắt mơ hồ, một bộ dáng muốn nói lại thôi. Tuy rằng ngươi trước kia rất ít lộ ra vẻ mặt như vậy, nhưng chính là bởi vì ít nên mới đặc biệt, mới càng làm cho ta khắc sâu trong trí nhớ.”
Hạ Tiểu Dư cảm giác một trận không tồn tại tăng vọt.
” Chuyện gì làm cho ngươi khó mở miệng như vậy?” Tiêu Kì tò mò hỏi.
Cô xem hắn, cũng nên biết chuyện này sớm để giải quyết, có gì sớm tử sớm siêu sinh (chết sớm, đầu thai sớm). Nhưng cô chính là sợ hãi nha, sợ hãi nếu hắn thật sự là ba ba của Tiểu oa nhi thì phải làm sau–
Nhưng Tiểu Tiệp có nói qua không phải là hắn. Trong lòng đột nhiên có tiếng nói nhảy ra nói.
Nếu Tiểu Tiệp nói dối thì sau? Một tiếng nói khác hỏi ngược lại.
Nàng không có lý do nói dối.
Như thế nào không có? Tiểu Tiệp phát hiện người trong lòng Tiêu Kì không phải cô ấy mà là ngươi, ngươi không nhớ rõ sao? Nếu đổi thành là ngươi, ngươi có thể hay không nói dối?
Đúng. Tựa như lúc trước biết Tiêu Kì thích Tiểu Tiệp, mà Tiểu Tiệp cũng thích hắn, cô chỉ có thể lựa chọn giấu diếm tâm sự của mình, chúc phúc bọn họ, sau đó đi rời đi.
Nhưng là, hiện tại tình huống không giống nhau, các cô không có quyền lợi ngăn tiểu oa nhi có được ba ba, cha nhận con gái.
Hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, Hạ Tiểu Dư rốt cục hạ quyết định quyết tâm, không hề do dự.