Edit + beta: Iris
Vẻ mặt Lương Thư Văn hơi sầu não. Cuối cùng, hắn cũng không trả lời câu hỏi của fan mắng chiến.
Kỳ thật Đào Mộ cũng khá tò mò, lén lút muốn nghe đáp án. Nhưng Lương Thư Văn không muốn nói, cậu cũng không ép buộc.
Bọn họ lái xe đến sân vận động Hồng Khám*. Chu Ngạn Thanh không hổ là chiến sĩ thi đua trong nghề. Đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 vừa đóng máy, hắn đã bắt đầu chuẩn bị cho concert vào tháng 8. Nghe nói sau concert, còn muốn thu âm ca khúc chủ đề của bộ 《 Hắc Bạch 》. Sau khi thu âm ca khúc chủ đề, lại muốn tham gia một bộ điện ảnh khác. Quay xong bộ phim kia, tiếp tục đảm nhận mọi hoạt động tuyên truyền trước khi 《 Hắc Bạch 》 công chiếu. Đến khi kết thúc hoạt động tuyên truyền cũng đã sắp đến năm mới. Chu Ngạn Thanh còn Được mời tham gia concert đêm giao thừa ở nội địa. Lịch trình dày đặc tới nổi Đào Mộ nhìn mà khó thở.
*Hung Hom hoặc Hồng Khám (红磡): là một khu vực của Cửu Long ở Hong Kong, chủ yếu là khu vực dân cư nhưng được trộn lẫn với một số tòa nhà công nghiệp ở phía bắc.
Khi Đào Mộ thảo luận với các đại già của đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 về việc quay VCR làm phúc lợi cho fan, Chu Ngạn Thanh chủ động đưa ra đề nghị quay VCR hiện trường concert, còn cười nói muốn cọ nhiệt web Phi Tấn một chút để tuyên truyền cho concert của mình.
—— Mặc dù Đào Mộ chân thành cảm thấy với lực ảnh hưởng của Chu Ngạn Thanh ở giới giải trí Hương Thành, nếu hắn tổ chức concert, đó sẽ là một sự kiện hoành tráng một vé khó cầu, căn bản không cần phải tuyên truyền gì cả. Ngược lại, là web Phi Tấn cọ nhiệt Chu Ngạn Thanh, lợi dụng độ nổi tiếng của concert để tuyên truyền cho bản thân thì đúng hơn.
Đào Mộ có thể hiểu tấm lòng của Chu Ngạn Thanh. Kết quả khi cậu đến hiện trường concert mới phát hiện, hóa ra mục đích của Chu Ngạn Thanh không chỉ có vậy.
Nhìn những siêu sao nổi tiếng Hương Thành tụ tập trên sân khấu, hai phóng viên đi theo sau Đào Mộ suýt nữa không thở nổi.
"Hình như tôi nhìn thấy Trình Dật."
"Mỹ nữ bên kia có phải là Lương Hạ không?"
"Vậy mà còn có cả Cố Vinh Thiêm, anh ấy bây giờ đúng là càng ngày càng đen."
Chu Ngạn Thanh cũng cười tủm tỉm giới thiệu với Đào Mộ. Ngoại trừ các vị đại già trong đoàn phim 《 Hắc Bạch 》, hiện trường còn có mười mấy người. Không ngoa khi nói gần một nửa minh tinh trong giới giải trí Hương Thành đều ở chỗ này. Hơn nữa còn là minh tinh hạng nhất.
"Mọi người đến để cổ vũ tôi." Bản thân Chu Ngạn Thanh cực kỳ khiêm tốn: "Tôi nghĩ vừa hay chúng ta cũng cần tuyên truyền cho đoàn phim, nên mời mọi người đến giúp đỡ. Sẵn tiện cổ vũ cho concert của tôi."
Gần đây web Phi Tấn trở nên rất nổi tiếng, các minh tinh Hương Thành tất nhiên cũng nghe nói đến Đào Mộ — người sáng lập. Có người muốn kết bạn với Đào Mộ, có người chỉ đơn giản là nể mặt Chu Ngạn Thanh, biểu hiện đều rất thân thiện.
Để tránh trì hoãn buổi diễn tập bình thường của concert, Đào Mộ ra hiệu hai phóng viên tranh thủ thời gian quay VCR. Chính cậu đảm nhận vai trò MC, trước khi đặt câu hỏi còn rất tri kỷ, phát cho mọi người tấm card câu hỏi.
"Đây là một số câu hỏi chúng tôi tổng hợp lại dựa trên bình luận của cư dân mạng và fan. Mọi người muốn trả lời thì cứ trả lời, nếu không muốn trả lời, có thể nói với tôi trước khi quay VCR, chúng tôi sẽ xóa câu hỏi."
Nhóm đại già cúi đầu nhìn tấm card kỳ lạ, câu hỏi vô cùng kỳ quái, vẻ mặt rất đa dạng.
Người nhận phỏng vấn đầu tiên đương nhiên là Chu Ngạn Thanh.
"Tôi nên nói gì đây?" Đây là lần đầu tiên Chu Ngạn Thanh nhận loại phỏng vấn kiểu mới thế này, hắn quay đầu nhìn Đào Mộ.
"Anh chào hỏi mọi người trước đi." Đào Mộ cười tủm tỉm trả lời.
"Được. Xin chào các bạn khán giả trước TV —— các bạn mạng, khán giả trước máy tính, tôi là Chu Ngạn Thanh." Chu Ngạn Thanh nói lời mở đầu theo thói quen trước ống kính. Một câu mở đầu sửa tới hai lần, nhóm đại già đứng xem phỏng vấn bên cạnh vô cớ bật cười.
Đào Mộ lần đầu làm MC, cậu cố gắng để không làm hỏng việc. Sau khi tương tác một chút với Chu Ngạn Thanh, để Chu Ngạn Thanh nêu cảm tưởng khi quay 《 Hắc Bạch 》 cũng như cảm tưởng về việc chuẩn bị concert, cuối cùng mới bắt đầu tương tác với cư dân mạng.
Minh tinh thế hệ sau đã bị truyền thông đầu độc rất sâu, đã quen với hình thức hỏi nhanh đáp nhanh không cần phải trau chuốt, chỉ cần hóm hỉnh thú vị, thỉnh thoảng đáp một câu ngốc nghếch là được. Lúc Đào Mộ trao đổi với Chu Ngạn Thanh cũng có nói hắn có thể trả lời một cách hài hước.
Chu Ngạn Thanh cũng là một nghệ sĩ toàn năng từng quay nhiều phim điện ảnh hài hước, nhiều gameshow. Sau khi tự suy nghĩ một chút thì đưa ra câu trả lời khá thú vị. Nhưng Chu Ngạn Thanh cẩn thận tránh trái tránh phải, cuối cùng vẫn rơi vào kịch bản của Đào Mộ. Chính là câu hỏi cuối cùng ——
"Mọi người đều biết Chu thiên vương cưng chiều fan nhất. Nếu có một ngày, Đào Mộ và fan của anh đồng thời rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước?"
Chu Ngạn Thanh suy nghĩ rất lâu mới cẩn thận trả lời: "Tôi sẽ cứu fan. Bởi vì Đào Mộ biết bơi."
Đào Mộ đứng bên cạnh làm MC đột nhiên dựng lông: "Anh phải cứu tôi trước chứ. Bởi vì tôi là fan anh mà."
"Hả? Ha ha ha ha..." Chu Ngạn Thanh vỗ trán, không khỏi bật cười.
Nhóm đại già Hương Thành tụ tập xung quanh cũng cười vang theo. Khi Đào Mộ phỏng vấn bọn họ, bọn họ cực kỳ cẩn thận, sợ trúng kế.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là Đào Mộ thực sự hiểu rõ bọn họ như lòng bàn tay. Ngoại trừ những người trong đoàn phim 《 Hắc Bạch 》, khi Đào Mộ phỏng vấn các minh tinh khác, cậu cũng có thể nói ra lịch trình gần đây của bọn họ một cách chính xác, hơn nữa câu hỏi là những câu mà fan quan tâm nhất, và nó cũng rất thú vị.
Câu hỏi cuối cùng luôn là câu thú nhận hài hước, khiến mọi người cực kỳ vui vẻ.
Khi phỏng vấn kết thúc, mọi người cảm thấy mình vẫn còn nhiều điều để nói. Thậm chí còn chủ động đề nghị đi ăn lẩu vào buổi tối, ăn xong có thể đi karaoke.
Vì nhắc tới karaoke, trong lòng Chu Ngạn Thanh hơi rục rịch, muốn mời Đào Mộ làm khách mời đặc biệt trong concert của hắn.
Nhưng con người Đào Mộ, ca hát thật sự không có hồn. Để concert của Chu Ngạn Thanh có thể kết thúc viên mãn, không đến mức xuất hiện mạng người, Đào Mộ tiếc nuối uyển chuyển từ chối.
"Thật hay giả vậy, có nói quá không đó?" Phương Nhược Đề nhất quyết không tin lời Đào Mộ. Do Đào Mộ biểu hiện cực kỳ toàn năng trong đoàn phim, hơn nữa Đào Mộ múa đẹp trai như vậy, giọng dễ nghe như vậy, không lý nào lại hát khó nghe được.
"Tôi không tin." Hôm nay Phương Nhược Đề mặc áo thun màu trắng, quần jean bó, mái tóc dài gợn sóng được búi thành búi nhỏ, khuôn mặt trang điểm kiểu tự nhiên thời thượng do Đào Mộ giới thiệu, trông như thiếu nữ đôi mươi, cực kỳ trẻ tuổi. Vì vậy cách cư xử cũng trở nên ấu trĩ hơn rất nhiều, kéo cánh tay Đào Mộ nói liên tục, đòi Đào Mộ phải hát hai bài cho cô nghe. Còn nói nếu Đào Mộ dám nói dối, cô sẽ đăng lên mạng để dân mạng phê phán Đào Mộ.
Kết quả khi mọi người vào phòng riêng, nghe Đào Mộ hát xong, mọi người đều hối hận ——
"Sao cậu có thể biến bài hát hay như vậy thành ra thế này!" Phương Nhược Đề nhìn Đào Mộ với vẻ không thể tin nổi.
Bài hát Đào Mộ hát là bài làm nên tên tuổi của Chu Ngạn Thanh —《 Tình sâu mãi mãi 》. Không thể không nói, giọng Đào Mộ thật sự rất hay. Giọng giòn giòn mang hơi hướng Yến Kinh, âm cuối thoáng lộ chút dịu dàng và mềm mại, nghe vừa có chút gợi cảm trêu người vừa có chút bất cần đời. Khi Phương Nhược Đề và Đào Mộ đối diễn, cô thường xuyên bị giọng nói đọc lời thoại của Đào Mộ mê hoặc đến nhũn cả người. Vì vậy cô kiên quyết không tin Đào Mộ hát khó nghe.
Đáng tiếc, sự thật là vậy, bằng chứng như núi, sự thật khách quan không thể bị thay đổi chỉ với ý chí chủ quan của Phương Nhược Đề. Ngay cả nhóm đại già trong phòng riêng khác cũng hơi khiếp sợ nhìn Đào Mộ. Không thể tin được Đào Mộ khi hát lại thần kỳ như vậy ——
Nếu nói cậu lạc nhịp, nhưng âm sắc của cậu rất chính xác. Nếu nói cậu không lạc nhịp, nhưng sao nghe khi nghe vào tai lại cảm thấy Đào Mộ hát không giống bản gốc. Với lại, nếu không phải những người nổi tiếng ngồi trong phòng riêng có cả ca sĩ chuyên nghiệp và nhà sản xuất đĩa, chắc sẽ không ai nghe ra âm sắc của Đào Mộ lại chính xác như vậy.
"Nhưng nghe quen rồi cũng cảm thấy rất vui tai, cảm thấy muốn nghe nữa." Trình Dật — người được truyền thông Hương Thành ca ngợi là "Ca Thần Bách Biến" vuốt cằm, rất nghiêm túc bình luận: "Tôi thấy có lẽ cậu hợp với hát bài gốc."
"Anh Trình, lời này của anh là từ tận đáy lòng sao?" Đào Mộ trông mong nhìn Trình Dật.
Trình Dật không hề phòng bị Đào Mộ, thế là gật đầu, ngay sau đó thấy Đào Mộ cười hì hì, nghiêm túc nói: "Vậy tôi đây an tâm rồi. Tôi quyết định rồi, khi lượt đăng ký người dùng web Phi Tấn hơn 200 triệu, tôi sẽ phát phúc lợi cho mọi người, hát một bài cho mọi người nghe. Tôi sẽ giải thích trước với cư dân mạng và fan, tôi được Trình đại ca cổ vũ nên mới ra quyết định như vậy."
Nụ cười của Trình Dật nháy mắt cứng đờ. Nhớ lại hai bài Đào Mộ vừa mới hát, Trình Dật tự hỏi tính tình của cư dân mạng ở nội địa như thế nào?
Nhưng dù tính tình bọn họ có kém đến đâu, chắc cũng sẽ không đến mức mua vé máy bay đến Hương Thành, tìm hắn tính sổ đâu nhỉ.
Nghĩ vậy, Trình Dật tức khắc yên tâm.
Chu Ngạn Thanh nhìn thoáng qua Trình Dật đang tự lừa mình dối người, không khỏi nhắc nhở: "A Dật, hình như sang năm cậu có kế hoạch lưu diễn ở nội địa đúng không."
Trình Dật: "..." Bây giờ tôi đổi ý còn kịp không.
Đương nhiên không kịp! Đào Mộ tim đen tàn nhẫn đã lấy điện thoại đăng Phi Tấn, hơn nữa còn kèm một bức selfie. Chỉ đích danh nhà sản xuất âm nhạc kim bài Hương Thành, được truyền thông ca ngợi là Ca Thần Bách Biến, thiên vương của giới ca hát — Trình Dật tiên sinh đã khen giọng hát của cậu ——
"Đi ăn tối và hát karaoke với các ông lớn, anh Trình nói tôi hát rất vui tai, nghe xong lại muốn nghe nữa. Tôi cảm thấy tôi có hy vọng tiến quân vào giới ca hát Hoa Hạ!"
Sau đó, Đào Mộ còn vui vẻ phấn chấn tuyên bố quyết định hát một bài khi lượt người dùng web Phi Tấn hơn 200 triệu để chúc mừng.
Các cư dân mạng ăn dưa và các fan không rõ chân tướng, nhất trí xếp hàng like bên dưới Phi Tấn của Đào Mộ, bày tỏ rằng bọn họ rất mong đợi.
—— Bọn họ còn nhớ khi lượt đăng ký người dùng web Phi Tấn vượt quá 100 triệu, Đào Mộ đã đăng video nhảy múa. Hồng y tuyết trắng, phong hoa tuyệt đại. Dùng một câu văn để hình dung là, năm tháng tươi đẹp, thời gian nhẹ nhàng.
"Hóng tiếng hát của Mộ Mộ chúng ta. Giọng Mộ tôi dễ nghe như vậy, đẹp trai như vậy, nhảy cũng giỏi như vậy, chắc chắn ca hát cũng rất hay."
"Trình Dật cũng đã khen Mộ tôi có thể tiến quân giới ca hát. Trình Dật là một trong những nhà sản xuất âm nhạc lớn nhất Hương Thành. Mỗi cuốn album của anh ấy có thể bán hơn 100 vạn bản. Tôi cực kỳ thích anh Trình Dật cũng tin tưởng ánh mắt của ca thần."
"Hâm mộ Mộ Mộ quá, lại có thể đi ăn và hát karaoke với những người có địa vị cao như vậy. Nhân duyên của Mộ tôi tốt quá."
Tôi không phải! Tôi không có! Đừng có nói bậy!
Ngày đầu tiên Trình Dật quen biết Đào Mộ, hoàn toàn không ngờ Đào Mộ thân là người sáng lập web Phi Tấn lại mặt hậu tim đen như thế. Bắt nạt hắn không đăng ký web Phi Tấn, đi rải lời đồn thế này.
"Anh Trình, anh đừng khiêm tốn." Đào Mộ vỗ vai Trình Dật: "Với tính cách của anh, dù có đăng ký tài khoản Phi Tấn, chẳng lẽ có thể vạch trần tôi sao?"
Trình Dật nghẹn lời, chỉ có thể ôm theo tam quan lung lay sắp đổ để khuyên Đào Mộ suy xét cẩn thận: "... Tôi sợ sau khi cậu hát xong, lượt đăng ký người dùng web Phi Tấn sẽ không lên nổi 300 triệu."
"Không đâu." Đào Mộ nói rất ngay thẳng, cực kỳ tin tưởng nhìn Trình Dật: "Tôi chuẩn bị mời anh Trình làm người chế tác ca khúc solo của tôi."
Chỉ với một câu, tam quan lung lay sắp đổ của ca thần Trình đại đã hoàn toàn đổ nát.